Mạch Nước Trường Sinh

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 40 -

Ơn Bình An

 

Ðức cố Hồng Y Joseph Bernadin, Tổng Giám Mục Chicago, Hoa Kỳ, tác giả của tập sách nổi tiếng có tựa đề "Ơn Bình An" (The Gift of Peace), qua đời ngày 14 tháng 11 năm 1996. Tập sách đã được ngài hoàn thành đúng mười ba ngày trước khi qua đời. Tựa đề của tập sách là tựa đề của hai trang cuối cùng. Sau đây là hai trang cuối cùng của tập sách này:

"Khi tôi sắp kết thúc tập sách này, tôi cảm thấy vừa kiệt sức và hoan hỉ. Kiệt sức vì sự mệt mỏi do bệnh ung thư gây ra đã tràn ngập trong tôi. Hoan hỉ vì tôi đã hoàn thành được một một cuốn sách mà tôi cho là rất quan trọng đối với tôi. Vào giữa lúc đang viết những lời cuối cùng này, trái tim tôi tràn ngập niềm vui. Tôi cảm thấy được bình an. Hôm nay, là ngày đầu tháng 11 và mùa thu đã nhường chỗ cho mùa đông. Không bao lâu, cây cối sẽ mất đi những lá cây muôn màu sắc sặc sỡ và tuyết sẽ phủ lên mặt đất. Trái đất sẽ đóng cửa lại và con người sẽ tìm đến những nơi ấm cúng. Nhưng mùa đông ở Chicago thật khắc nghiệt. Ðây là thời gian để chết, nhưng chúng ta biết rằng mùa xuân sẽ đến với tất cả sức sống mới và những kỳ diệu của nó. Thật rõ ràng là tôi sẽ không còn sống cho đến mùa xuân. Nhưng không bao lâu nữa tôi sẽ cảm nghiệm được sự sống mới bằng một cách khác. Cho dẫu tôi không biết điều mình chờ đợi trong cuộc sống mai hậu. Tôi vẫn biết rằng vì Chúa đã gọi tôi phục vụ Ngài với tất cả khả năng của tôi trong suốt cuộc sống tại thế của tôi. Giờ đây, Ngài đang gọi tôi về nhà."

"Nhiều người đã xin tôi nói cho họ biết về thiên đàng và cuộc sống mai hậu. Thỉnh thoảng, tôi mỉm cười trước thỉnh cầu ấy vì tôi cũng chẳng biết gì hơn họ. Tuy nhiên, khi có một người bạn trẻ hỏi tôi: Liệu tôi có mong ước được kết hợp với Chúa và với tất cả những người đã đi trước tôi? Tôi liên tưởng đến điều mà tôi đã nói trong tập sách này."

"Lần đầu tiên, tôi cùng với mẹ và em gái tôi về thăm quê hương của cha mẹ tôi, tại Tonadico Diprimierro, ở mạn Bắc nước Ý. Tôi có cảm tưởng như tôi đã từng ở đó rồi. Sau nhiều năm nhìn vào tập ảnh của mẹ tôi, tôi đã quen với những ngọn núi, đất đai, nhà cửa, dân chúng. Vừa vào thung lũng, tôi đã thốt lên: "Chúa ơi, tôi biết nơi này rồi. Tôi đang ở nhà tôi". Một cách nào đó, tôi cũng nghĩ rằng đi từ cuộc sống này qua cuộc sống vĩnh cửu cũng tương tự. Tôi sẽ về nhà tôi."

"Ðiều tôi muốn được để lại là một lời nguyện ước đơn sơ: ước gì mỗi người trong các bạn đều có thể tìm đạt điều tôi đã tìm thấy. Ðó là ơn đặc biệt Chúa đã dành cho tất cả chúng ta: ơn bình an. Khi chúng ta được bình an, chúng ta phải có được tự do để sống sung mãn ngay cả trong lúc lao đao nhất. Chúng ta hãy bỏ qua một bên những gì không là thiết yếu và hãy ôm lấy những gì là thiết yếu. Chúng ta hãy trút bỏ con người của chúng ta để Chúa có thể hoạt động một cách trọn vẹn hơn trong chúng ta. Và chúng ta sẽ trở thành những khí cụ trong tay Ngài. Như tôi vẫn thường nói, nếu chúng ta muốn được kết hiệp với Chúa, chúng ta phải cầu nguyện."

"Một trong những lời kinh tôi thích nhất là lời kinh của Thánh Phanxicô Assisi. Ðể kết thúc, chúng ta hãy cùng nhau đọc lời kinh này: "Lạy Chúa, xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa. Nơi đâu có oán thù, xin cho con biết gieo vãi tình thương. Nơi đâu có lăng nhục, xin cho con biết tha thứ. Nơi đâu có nghi ngờ, xin cho con biết đem lại tin yêu. Nơi đâu có thất vọng, xin cho con biết đem lại hy vọng. Nơi đâu có bóng tối, xin cho con biết đem lại ánh sáng. Nơi đâu có buồn phiền, xin cho con biết đem lại niềm vui. Ôi thần linh chí ái. Xin cho con đừng tìm an ủi nhưng biết ủi an, đừng tìm cảm thông nhưng biết cảm thông, đừng tìm yêu mến nhưng biết yêu mến, vì chính khi trao ban là được nhận lãnh, khi thứ tha là khi được tha thứ, chính khi chết đi là được sinh vào cuộc sống vĩnh cửu"."

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page