Mạch Nước Trường Sinh
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 16 -
Món Quà Của Thiên Chúa
Sau thời gian dài cầu xin Thiên Chúa cho mình được một vị thầy vĩ đại để học sống theo con đường sự thật. Nhà thông thái nọ bỗng nhiên nghe được tiếng lạ từ trời cao mời gọi ông hãy bước ra đường để gặp người có thể giảng dạy cho ông biết con đường sống theo sự thật và được an vui. Nhà thông thái rất đỗi vui mừng và lên đường để tìm gặp vị thầy vĩ đại như lòng thầm mong ước.
Sau một hành trình khá dài, nhà thông thái cảm thấy hơi thất vọng và ngỡ ngàng, vì đi mãi mà ông chẳng nhìn thấy một ai trong số khách qua đường có vị nào có dáng điệu trang nghiêm đáng là thầy của mình cả. Rồi ông vẫn tiếp tục kiên nhẫn bước đi. Một lúc sau, ông nhìn thấy một người hành khất nghèo đi chân không, đôi bàn chân đã rướm máu đang tiến thẳng về phía mình. Với ý nghĩ và tỏ vẻ khinh thường người hành khất, nhà thông thái chỉ buông lời chào chúc lịch sự qua loa như sau:
- Xin Chúa chúc lành và ban cho anh một ngày may lành.
Người hành khất trả lời:
- Xin cám ơn lời chào chúc của ông, nhưng ngày nào tôi cũng sống may lành cả, không có gì làm tôi khó chịu và đau khổ.
Thái độ lạ thường của người hành khất khơi dậy nơi nhà thông thái một sự tò mò. Ông vui miệng chào chúc cách khác như sau:
- Xin chúc anh được sống hạnh phúc.
Người hành khất đáp lời:
- Nhưng tôi có bao giờ sống vô phúc đâu.
Thái độ và ý nghĩ khinh thường người hành khất như đã biến mất khỏi tâm hồn của nhà thông thái. Giờ đây đến phiên người thông thái năn nỉ người hành khất:
- Xin anh vui lòng giải thích, vì tôi không hiểu anh muốn nói gì và tại sao lại trả lời những câu chào chúc của tôi như vậy?
Người hành khất ôn tồn giải thích:
- Tôi không trải qua ngày nào bất hạnh cả, bởi vì khi đói tôi cũng dâng lời cảm tạ Chúa như khi tôi được no nê, bị khinh rẻ tôi cũng dâng lời cảm tạ Ngài, dù trong bất cứ nghịch cảnh nào tôi cũng đều cảm tạ Thiên Chúa. Vì thế mà không có ngày nào là bất hạnh đối với tôi cả, và bất cứ điều gì tôi lãnh nhận từ Thiên Chúa hay từ những người khác, vui buồn sướng khổ, tôi đều chấp nhận với niềm vui và coi đó như món quà Thiên Chúa gửi đến cho tôi. Chính vì thế mà tôi luôn sống trong hạnh phúc.
Nhà thông thái muốn tìm hiểu thêm về thái độ của người hành khất nên tiếp tục hỏi:
- Nhưng nếu Thiên Chúa đưa anh xuống tận vực sâu thì sao?
Người hành khất trả lời không chút do dự:
- Nếu Thiên Chúa cùng xuống vực sâu đó với tôi, thì tôi cũng sẵn sàng theo Ngài. Tôi thích ở dưới vực sâu với Thiên Chúa hơn là sống trên trời mà không có Ngài.
* * *
Câu chuyện vui trên hướng chúng ta về một nguyên tắc sống đức tin kitô thường bị lãng quên hoặc bị coi thường. Ðể sống trong an vui và hạnh phúc thật trong mọi hoàn cảnh, con người chúng ta cần sống kết hiệp với Thiên Chúa, nhìn thấy và nhận lãnh tất cả mọi sự xảy đến với mình như là một món quà đến từ Thiên Chúa, và do đó cần luôn sống trong tâm tình cảm tạ, tri ân Thiên Chúa. Ðó là bí quyết sống mà thánh Phaolô tông đồ, cách đây hai ngàn năm đã khuyên các tín hữu của Ngài thực hiện:
"Dù anh em ăn, dù anh em uống hay làm bất cứ điều gì khác, anh em hãy làm cho Chúa để cho danh Ngài được cả sáng hơn". (1Cor 10:31)
Lạy Chúa, xin đừng để con sống lơ là với bí quyết sống hạnh phúc này. Xin cho con một tâm hồn khiêm tốn với đôi mắt trong sáng đơn sơ để có thể nhìn thấy những kỳ công Chúa vẫn còn đang thực hiện trong dòng lịch sử, và nhất là trong chính đời sống của con mà dâng lời tạ ơn Chúa. Xin Chúa thương đến hiện diện trong con, ban ơn thanh tẩy, chữa lành những thói hư tật xấu và giúp con dâng lời cảm tạ Chúa luôn mãi trong mọi hoàn cảnh.