Ngày
14 tháng 04 năm 2002
Lời Cầu Của Dân Chúa
Chúa Nhật III Phục Sinh (Lc 24,13-25)
Dẫn vào cầu nguyện: "Anh em được cứu chuộc nhờ bửu huyết của Ðức Kitô..., không phải nhờ những của chóng hư nát như vàng hay bạc mà anh em được cứu thoát khỏi lối sống phù phiếm [1]."Với lòng tri ân đối với ơn cứu chuộc do Chúa Giêsu mang lại, ta hãy dâng lên Chúa những lời nguyện sau đây.
1.
Hằng ngày / Chúa Phục sinh vẫn kề bên ta / và khơi dậy nơi
ta / biết bao nhiêu điều tốt đẹp thuộc riêng về đời sống
làm con Chúa / Chúa Phục sinh kề bên ta / như Người kề
bên hai môn đệ đi E-mau xưa [2].
/ Ta hãy xin Chúa soi sáng và thúc đẩy ta / để ta có sự bén
nhạy / đối với sự hiện diện và hành động cứu độ của
Chúa. Chúng con cầu xin Chúa.
2.
Hãy coi hai môn đệ đi E-mau / chính Thày Giêsu tiến lại gần /
cùng đi với họ. / Nhưng mắt học còn bị ngăn cản / không
nhận ra Người. / Ta hãy xin Chúa giúp / để ta biết từ bỏ mình
/ và đặt mình / để Chúa dẫn ta về Nhà Cha / cùng với biết
bao anh chị em đồng loại. / Chúng con cầu xin Chúa.
3.
Có khi ta cũng giống các thánh nữ./ Các bà ấy sáng sớm
đã ra mộ / mà không thấy xác
Chúa đâu cả / chỉ thấy có mồ trống [3].
/ Ta hãy xin Chúa Thánh Thần / ban cho ta cặp mắt đức tin sáng
suốt / để ta nhận ra Chúa hiện diện / nơi mọi người / mọi
sự / và qua mọi biến cố / nhất là được nghe tiếng Chúa
nói với ta / vượt hẳn những khát vọng sâu thẳm nơi cõi
lòng ta/. Chúng con cầu xin Chúa.
4. Nào Ðức Kitô / chẳng phải chịu đau khổ / rồi mới được vinh quang ư ? / Ðó là lời Chúa dạy hai môn đệ đi E-mau, / và cũng là lời Chúa / tiếp tục dạy các Kitô hữu chúng ta hôm nay. / Ta hãy xin Chúa thương / gia tăng niềm tin, cậy, mến nơi ta / để ta biết từ bỏ mình / hầu bước theo Chúa. Chúng con cầu xin Chúa.
Kết
thúc: Lạy Chúa, Chúa đã đoan chắc với các môn đệ
rằng Chúa sẽ ở với các ông mọi ngày cho đến tận thế.
Xin thương giúp chúng con nghiệm được sự hiện diện và hành
động của Chúa như được bày tỏ cho hai môn đệ đi E-mau.
Chúng con cầu xin nhờ Ðức Kitô Chúa chúng con.
AI
HIẾU KHÁCH ?
Thọat
đầu hai môn đệ đi Em-mau tỏ ra hiếu khách khi mời khác ở
lại vì trời đã xế chiều (c.29).
Nhưng
hãy coi sự đảo lộn. Chính người khách đứng lên cầm lấy
bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra trao cho hai ông (c.30).
Thử hỏi cuộc đảo ngược loại này có phải vẫn thường xảy ra. Nhiều khi ta cứ tưởng mình đang dâng lên Chúa những lễ vật qúi báu. Nhưng nghĩ cho cùng, chính Chúa là Ðấng ban cho ta những thứ đó để ta dâng lên Chúa.