Không ai chối cải được việc Ðức Mẹ đã ban những "ơn lạ" công khai cho một số con cái của Ngài mà chúng ta thường gọi là "Phép Lạ" của Mẹ.
Ở Lộ Ðức (Lourdes, Pháp) nơi Mẹ hiện ra với cô bé Bernadette vào năm 1858 đã ghi lại biết bao ơn lành của Mẹ ban và ít nhất có trên 50 sự kiện đã được Tòa Thánh xác nhận là "phép lạ", có nghĩa là những sự kiện xảy ra một cách lạ lùng cho những người bệnh thật mà y học trần gian không thể nào cứu chữa được. Chúng ta cũng từng nghe nhiều "ơn lạ" xảy ra ở Fatima (Bồ Ðào Nha) hoặc một số nơi khác trên thế giới.
Ngay ở tại Việt Nam, chúng ta đã từng nghe Mẹ Lavang đã ban nhiều ơn lành cho những người tin vào Mẹ chạy đến kêu cầu với Mẹ. Hàng ngàn, hàng vạn, hàng bao người đã nói lên những ơn lành họ đã được. Cố linh mục Philipphê Lê Thiện Bá, nguyên là giáo sư Ðại Chủng Viện Huế vào thập niên 40-50 đã viết một quyển sách ghi lại những ơn lạ của Mẹ Lavang ban, do những người được ơn kể lại. Nguyệt san Ðức Mẹ Lavang trong những năm 1961-1964 cũng đã đăng lại những trường hợp của những người được ơn để tạ ơn Mẹ và cao rao danh Mẹ. Ngoài ra, còn có "Mẹ Trà Kiệu", "Mẹ Bình Triệu" cũng đã ban ơn.
Dĩ nhiên, Thiên Chúa là Ðấng ban mọi ơn cho loài người, nhưng Thiên Chúa đã dành cách riêng cho Mẹ Maria ban phát ơn lành cho con cái trần gian qua lời cầu bàu của Mẹ. Bởi đó chúng ta chạy đến Ðức Mẹ không phải để quên Chúa, để trở thành con người mê tín dị đoan, con người vụ lợi, nhưng để nhờ Mẹ mà đến cùng Chúa, để xin Mẹ cầu bàu.
Chúng ta đã đọc Tin Mừng thánh Gioan đoạn 2,1-5 nói về tiệc cưới Cana. Nơi đó, Ðức Mẹ đã nói với Ðức Giêsu: "Họ hết rượu rồi". Mặc dầu xem ra Chúa Giêsu không muốn ban ơn: "Thưa Mẹ, chuyện đó can gì đến Mẹ và Con", tuy thế Chúa đã làm cho nước trở thành rượu ngon mà thánh Gioan gọi là phép lạ đầu tiên. Phải chăng, Chúa không thể từ chối lời cầu bàu của Ðức Mẹ.
Chúng ta chạy đến cùng Mẹ vì Ngài là Mẹ của chúng ta và cũng là Mẹ của Thiên Chúa.
Bách Hợp