Ðức Cha Hồ Ngọc Cẫn trong một bài giảng Ðại Hội đã trưng dẫn lời Thánh Kinh: "Visitasti terram es inelriastic ciam: Mẹ xuống viếng thăm đất nước này và làm cho nó say sưa." Ngài hứng khởi khi nhìn thấy những gì đang xảy ra dưới tầm mắt trong khuôn viên Ðức Mẹ và nói:
- Không say, sao mà bỏ cửa, bỏ nhà, tuôn nhau hàng vạn người đến chốn rừng núi xa xôi này?
- Không say, sao mà quên ăn, quên ngủ, đọc kinh cầu nguyện cả ngày thâu đêm?
Phải say thật! Song là say lòng trìu mến, cậy trông hết lòng tin tưởng vào Mẹ nhân lành." (Tìm hiểu về Lavang).
Những lời khẩu hứng ấy, Ðức Cha Hồ Ngọc Cẩn đã diễn tả một sự thật xảy ra trong mỗi kỳ Ðại Hội. Từng vạn gia đình đã bỏ quê nhà lên sống ba ngày trong khuôn viên thánh đường Ðức Mẹ, mỗi khi Ðại Hội Ðức Mẹ trở về. Trong số ấy, có gia đình tôi từ Quảng Bình đáp xe lửa vào và không có kỳ Ðại Hội nào là không có mặt.
Tôi lúc ấy còn rất nhỏ và rất vui mừng phấn khởi vì được đi "cắm trại" tại nhà thờ Ðức Mẹ, sống những ngày quay quần xung quanh Mẹ. Chúng tôi tất cả đều nằm ngoài trời trên nền cỏ, ăn lương khô, uống nước giếng Mẹ.
Khi tiếng hát kết thúc tam nhật kính Mẹ còn vang vang thì đoàn người như thác lũ đổ ra ga xe lửa, hoặc quốc lộ. Nhìn lui lại khuôn viên nhà thờ Mẹ cỏ cây xơ xác, những thân cây trụi lá đứng chơ vơ giữa trời xanh. Mẹ đã hứa: Hãy lấy lá nơi đây sắc uống, Mẹ sẽ chữa lành bệnh. Hơn nữa, trên nền nhà thờ của mẹ không còn một cục sỏi, miếng gách nào nằm lơ lửng.
Tôi còn nhớ rõ: sau một cuộc hành hương Ðại Hội về, mẹ tôi mang về được một miếng gạch lấy ở nền nhà thờ. Tôi lại bị một mụt giọt ở chân mà bao ông thầy lang không chữa khỏi. Mẹ tôi kêu tôi lại, bắt chấp tay đọc ba kinh kính mừng, rồi bà lấy miếng gạch mài ra, như ông thầy đồ mài mực. Bà quệt thứ thuốc vàng nghệ ấy vào chân tôi với tất cả lòng tin cậy. Hai hôm sau, chân tôi lành. Hai mẹ con tôi dâng lời cảm tạ Mẹ Lavang, người Mẹ mà chưa thấy ai kêu Mẹ về không.
Mẹ đã hướng dẫn tôi trên bước đường làm linh mục. Mỗi kỳ hè, tôi thường ghé Lavang kính viếng Mẹ và trước khi đi Hà Nội vào tập viện dòng, tôi đã lên Lavang ở với Mẹ ba ngày trong một cuộc tĩnh tâm giã từ tuổi học sinh để bước vào tuổi tu sĩ và linh mục. Xin cảm tạ Mẹ hết tình và mãi mãi.
Một Linh Mục