Suy Niệm Mùa Chay Theo Ðường Hy Vọng

(40 Bài Suy Niệm Hằng Ngày trong Mùa Chay

gợi ý từ Tác Phẩm Ðường Hy Vọng

do Ðức Ông Peter Nguyễn Văn Tài biên soạn

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 32 -

Lớn Hơn Abraham

(Thứ Năm tuần 5 Mùa Chay)

 

"Ta là sự thật. Không phải báo chí là sự thật, không phải đài phát thanh là sự thật, không phải Tivi là sự thật. Con theo loại sự thật nào?" (ÐHV 11)

* * *

Hôm mới về xứ Ars, một xứ vỏn vẹn có 300 giáo dân, cha Vianney đã khởi sự xây dựng giáo xứ bằng những chất liệu: cầu nguyện, hy sinh, hãm mình... Dần dần, giáo dân từ nhiều xứ đổ xô tới xứ Ars nghe ngài dạy giáo lý và nhất là để xưng tội với ngài.

Các linh mục đồng nghiệp đều biết trước đây cha Vianney rất tầm thường và học hành rất dốt. Nhưng vì bản tính con người hay ghen tị, khi thấy giáo dân đổ xô đến xưng tội với một cha xứ hạng bét như vậy, nên họ đã trình với Ðức Cha địa phận như sau: "Thưa Ðức Cha, cha Vianney trước đây học hành rất kém mà nay lại cả gan giải tội cho giáo dân khắp nơi. Họ bị những lời đồn thổi, phóng đại, mê tín, quyến rũ, nên ào ào đến xứ Ars ngày càng đông. Có thể có những nỗi khó mà cha Vianney đã giải sai các nguyên tắc trong thần học luân lý."

Nghe các cha nói như vậy, Ðức Giám Mục cũng không khỏi lo lắng. Ngài gọi cha Vianney đến và giao cho ngài một số trường hợp tội khó giải để cha về giải trên giấy rồi đem nộp lại cho Tòa Giám Mục. Chỉ vài ngày sau, cha Vianney đã đem lên nộp cho Tòa Giám Mục những giải đáp. Các nhà chuyên môn luân lý thần học xem qua đều khen cha Vianney giải đáp đúng và có những lời khuyên rất khôn ngoan. Ai nấy đều ngạc nhiên lẫn mến phục.

Nhưng chưa hết, càng ngày giáo dân càng đến xưng tội với cha Vianney càng đông, khiến cha phải giải tội đến nửa đêm. Và một lần nữa, các linh mục các giáo xứ bên cạnh làm tờ đơn kiện cha Vianney gửi thẳng lên Tòa Giám Mục. Họ kiện cha Vianney quyến rũ giáo dân các xứ khác đến xưng tội với cha, làm mất trật tự mục vụ trong các giáo xứ.

Một linh mục được giao trách vụ đem tờ đơn lên Tòa Giám Mục. Nhưng trên đường đi lên Tòa Giám Mục, cha dừng lại giáo xứ Ars để thăm cha Vianney và trao cho cha xem tờ đơn xin Ðức Cha cấm cha giải tội. Ðọc tờ đơn xong, cha Vianney không tỏ chút gì giận dữ trách móc những anh em linh mục mình, nhưng bình thản lấy bút viết thêm vào cuối tờ đơn như sau: Việc anh em nói rất đúng với sự thật. Con cũng xin ký tên vào đơn đồng tình với anh em. Rồi cha xếp đơn trao lại và cám ơn cha kia đã đến thăm ngài, được dịp cùng ký tên vào đơn.

Tại Tòa Giám Mục, sau khi đọc đơn xong và thấy ngay bên dưới có cả chữ ký của cha Vianney nữa, Ðức Cha mới lấy làm lạ hỏi vị linh mục cầm tờ đơn lên. Nghe giải thích xong, Ðức Cha kết luận: Các cha xem, cha Vianney phản ứng rất khiêm tốn. Có ai lại đồng ý tự kiện mình bao giờ. Ngài thực sự là người đạo đức. Thôi ta cứ để xem. Nếu là việc của Chúa thì sẽ vững bền, ngược lại, nếu là việc của ý riêng ngài thì thế nào cũng sụp đổ... Cha kia về thuật lại cho các linh mục khác nghe, ai cũng ngạc nhiên thầm nghĩ: Ðáng lẽ cha Vianney phải giận dữ lắm mới phải. Ai ngờ ngài lại ký tên vào đơn kiện ngài. Thôi, ta cứ chờ xem, theo như quyết định của Ðức Cha.

Các linh mục đồng nghiệp của cha Vianney đã xét đoán theo những tiêu chuẩn phàm trần tự nhiên của lý trí. Cộng thêm với những tâm tình ganh tị, những xét đoán sai lầm đó càng làm cho các ngài trở nên mù quáng tinh thần nhiều hơn nữa. Thái độ sống và xét đoán như vậy không khác gì bao nhiêu với thái độ xét đoán mù quáng của những người Do Thái không tin Chúa, không chấp nhận những sự thật Chúa mạc khải cho họ, như được kể lại trong bài Tin Mừng ngày thứ Năm tuần 5 Mùa Chay hôm nay nơi chương 8, câu 51-59 của Phúc Âm theo Thánh Gioan như sau:

"Khi ấy, Chúa Giêsu nói với người Do Thái rằng: Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Nếu ai giữ Lời Ta thì muôn đời sẽ không phải chết. Người Do Thái lại nói: Bây giờ thì chúng tôi mới biết rõ ông bị quỷ ám. Abraham đã chết và các tiên tri cũng vậy, thế mà ông lại nói: Ai giữ Lời Ta thì sẽ không bao giờ chết. Chẳng lẽ ông lại lớn hơn Cha chúng tôi là Abraham sao? Ngài đã chết, và các tiên tri cũng đã chết. Ông cho mình là ai? Chúa Giêsu đáp: Nếu Ta tự tôn vinh chính mình thì vinh quang của Ta sẽ không giá trị gì. Chính Cha Ta tôn vinh Ta. Người là Ðấng chính các ngươi xưng là Thiên Chúa của các ngươi. Vậy mà các ngươi không biết Người. Còn Ta, Ta biết Người. Nếu Ta nói: Ta không biết Người thì Ta cũng nói dối như các ngươi. Nhưng Ta biết Người và Ta giữ Lời Người. Cha các ngươi là Abraham đã hân hoan vì nghĩ sẽ thấy được ngày của Ta. Ông đã thấy và đã vui mừng.

Người Do Thái liền nói: Ông chưa được 50 tuổi mà đã trông thấy Abraham rồi sao? Chúa Giêsu trả lời: Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi: Khi Abraham chưa sinh ra thì Ta đã có rồi. Bấy giờ, họ lượm đá ném Người, nhưng Chúa Giêsu ẩn mình đi ra khỏi đền thờ". (Ga 8:51-59)

Bấy giờ, chúng tôi mới biết rõ ông bị quỷ ám".

Trong cuộc đối thoại dài với những người Do Thái, Chúa Giêsu càng lúc càng mạc khải thêm về thân thế của Ngài là ai, về nếp sống phải có của những ai tin nhận Ngài. "Ai giữ Lời Ta thì muôn đời sẽ không phải chết". Trong cái nhìn phàm trần và chỉ ỉ vào kiến thức cũng như kinh nghiệm sống của mình, những người Do Thái không thể nào nhìn nhận thực thể của Chúa: Ông là ai? Ông chưa được 50 tuổi mà đã trông thấy Abraham rồi sao? Thật là quá lắm đối với quan niệm và sự hiểu biết phàm trần của họ. Ông này quả thật là đã bị quỷ ám. Một vì Thiên Chúa đã bị con người bôi nhọ, chụp mũ. Con người dễ tin theo những sự thật khác, xuôi tai, dễ nghe hơn là sự thật của Chúa. Vả lại, sự thật của Thiên Chúa rất đòi hỏi, đòi buộc con người phải từ bỏ nếp sống cũ và những tội lỗi, những mưu tính vụ lợi cho cá nhân, những ganh tị, ham quyền, ham danh vọng. Ðức Tổng Giám Mục Phanxico Xavie Nguyễn Văn Thuận, tác giả tập sách Ðường Hy Vọng, đã nhắc nhở những người con tinh thần của mình như sau:

"Ta là Sự Thật. Không phải báo chí là sự thật, không phải đài phát thanh là sự thật, không phải tivi là sự thật. Con theo loại sự thật nào?" (ÐHV 11)

"Giàu hay nghèo, khen hay chê, sang hay hèn, không sao cả, chấp nhận tiến lên trên đường hy vọng hồng phúc và đợi ngày trở lại với Chúa Giêsu Kitô Ðấng cứu chuộc chúng ta". (ÐHV 10)

"Không nhượng bộ cho xác thịt, không nhượng bộ cho lười biếng, không nhượng bộ cho ích kỷ... Con không thể gọi đen thành trắng, xấu là tốt, gian là ngay được". (ÐHV 13)

Trong giây phút này, gần cuối con đường canh tân Mùa Chay, mỗi người chúng ta hãy dừng lại xét mình về thái dộ của Chúa và trước chính Chúa Giêsu Kitô, Ðấng đang thôi thúc ta tiến lên mãi con đường Ðức Tin, Ðức Cậy và Ðức Mến. Hãy để cho Lời Ngài hướng dẫn cuộc đời chúng ta.

Lạy Chúa, xin thương ban ơn củng cố đức tin còn non yếu và thanh tẩy con sạch mọi trở ngại, mọi tội lỗi không cho phép Chúa hiện diện trong con, và cũng không giúp con nhìn ra Chúa nơi anh chị em xung quanh. Lạy Chúa, xin thương lôi kéo con trở về với Chúa. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page