Suy Niệm Mùa Chay Theo Ðường Hy Vọng

(40 Bài Suy Niệm Hằng Ngày trong Mùa Chay

gợi ý từ Tác Phẩm Ðường Hy Vọng

do Ðức Ông Peter Nguyễn Văn Tài biên soạn

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 14 -

Chia Sẻ Của Cải

(Thứ Năm tuần 2 Mùa Chay; ngày 19 tháng 3 Lễ Thánh Cả Giuse)

 

"Của cải chôn vùi con nếu con đội nó lên đầu, của cải làm bệ chân con nếu con đứng trên nó". (ÐHV 407)

* * *

Xin được bắt đầu những phút suy niệm hôm nay bằng câu chuyện dụ ngôn của Chúa Giêsu về người giàu có và ông ăn mày Lazarô. Bài Phúc Âm của ngày thứ Năm tuần 2 Mùa Chay hôm nay theo Thánh Luca, chương 16, câu 19-31 đã kể lại như sau:

"Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng người biệt phái rằng: Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại một người hành khất tên là Lazarô nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những vụn bánh từ bàn rơi xuống để ăn cho đỡ đói nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các thiên thần đem lên nơi lòng ông Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hỏa ngục cực hình, nhà phú hộ kia ngước mắt nhìn lên thì thấy đằng xa có Abraham và Lazarô trong lòng ngài, liền cất tiếng kêu la rằng: "Lạy cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Lazarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này. Abraham nói lại: Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành còn Lazarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Lazarô được an ủi ở chốn này còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng giữa các người và chúng tôi đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ từ đây qua đó không thể được, cũng như không thể từ bên đó qua bên đây được. Người đó lại nói: Ðã vậy, tôi nài xin cha sai Lazarô đến nhà cha tôi vì tôi còn năm người anh em nữa để ông bảo họ kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này. Abraham nói rằng: Chúng đã có Môisen và các tiên tri, chúng hãy nghe lời các ngài. Người đó thưa: Không đâu, lạy cha Abraham. Nhưng nếu có ai trong kẻ chết hiện về với họ thì ắt họ sẽ hối cải. Nhưng Abraham bảo người ấy: Nếu chúng không chịu nghe Môisen và các tiên tri thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa chúng cũng không chịu nghe đâu". (Lc 16:19-31)

"Chúng đã có Môisen và các tiên tri, chúng hãy nghe lời các ngài".

Trọn cả lời dạy của Môisen và các tiên tri có thể được tóm gọn lại trong hai mệnh lệnh căn bản: "Con hãy yêu mến Thiên Chúa, Chúa con hết lòng, hết trí, hết linh hồn; và yêu thương anh em như chính mình con". "Tất cả lề luật và lời tiên tri quy về hai điều này". (Mt. 22:40, x.Mc.12:28-31, Lc.10:25-28).

Yêu mến Thiên Chúa và yêu thương đồng loại, đó là cốt tủy của đạo Chúa truyền dạy cho con người trong thời Cựu Ước của dân Do Thái cũng như trong Tân Ước qua mạc khải trọn hảo của Chúa Giêsu Kitô. Tuy nhiên, câu chuyện dụ ngôn trên của Chúa Giêsu về người giàu có và người ăn mày Lazarô xem ra muốn nhấn mạnh đến việc phải sử dụng tiền của như thế nào. Người giàu có trong dụ ngôn chỉ dùng tiền của ông để phục vụ cho những nhu cầu riêng của ông mà thôi. "Ông vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình". Ông không biết chia sẻ với người anh em ăn mày nằm trước cửa nhà, không biết sống liên đới với kẻ khác. Ông đã không yêu Chúa và cũng không yêu người. Tiền của dư thừa đã làm cho ông quên Chúa và anh em. Tiền của dư thừa là một nguy hiểm cho những ai không có lòng yêu mến Chúa. Ngược lại, người có lòng yêu mến Chúa thật thì sẽ biết sử dụng tiền của Chúa ban mà làm muôn điều ích lợi cho anh em, cho xã hội.

Ðức Tổng Giám Mục Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận, tác giả tập sách Ðường Hy Vọng, đã lưu ý những người con tinh thần của mình về tinh thần thanh bần của Phúc Âm như sau:

"Của cải chôn vùi con nếu con đội nó lên đầu, của cải làm bệ chân con nếu con đứng trên nó". (ÐHV 407)

"Không có của mà tham cũng chưa phải là thanh bần, có của mà không dính bén vẫn có thể 'có lòng khó khăn thật sự'". (ÐHV 411)

"Dùng của cải cách quảng đại, trọng của cải cách tế nhị, xa của cải cách anh hùng. Vì không phải của con, chính là của Chúa trao ban cho con sử dụng, của người nghèo". (ÐHV 414)

"Con là quản lý của Chúa, Ngài giao nhiều con giữ nhiều, ít giữ ít. Ngài thu lại con bằng lòng nhưng con chịu trách nhiệm về của Ngài". (ÐHV 416)

"Thanh bần ghen ghét, thanh bần chỉ trích, thanh bần uất hận, không phải là thanh bần của Phúc Âm". (ÐHV 417)

Ðể có thanh bần của Phúc Âm và nhất là để sống thanh bần của Phúc Âm, cần có tràn đầy tình yêu Chúa. "Con hãy về bán tất cả những gì con có, lấy tiền đem cho người nghèo rồi con đến đây theo Thầy" (Mt 19:21 ; Mc 10:21 ; Lc 18:22). Chàng thanh niên không thể đáp trả lại lời mời gọi sống thanh bần của Phúc Âm trên bước đường theo Chúa nên đã ưu buồn rút lui, "vì anh ta có nhiều của cải" mà không có nhiều tình yêu Chúa.

Thật là một trùng hợp đầy ý nghĩa khi chính hôm nay ngày 19 tháng 3, Giáo Hội mừng lễ Thánh Giuse, vị Thánh nghèo đầu tiên, nghèo tiền của nhưng rất giàu niềm tin, giàu tình yêu đối với Chúa.

Nguyện xin Thánh Giuse cầu cùng Chúa Giêsu ban cho mỗi người chúng ta sống trọn ơn gọi của mình cho đến cùng trong âm thầm, trong khó nghèo để phục vụ Chúa và chương trình cứu rỗi của Ngài. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page