Dấu Chỉ Hy Vọng

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 029 -

Tâm tình sám hối

 

Tâm tình sám hối.

Người Lữ Khách

(RVA News 27-01-2025) - Thánh vịnh 130 (129) là thánh vịnh cầu khẩn được Israel sử dụng trong những nghi thức sám hối cộng đồng. Thánh vịnh này là một tiếng kêu trông cậy, là bài hát hy vọng đẹp nhất vì xuất phát từ trái tim con người. Còn tâm tình nào phù hợp trong những ngày cuối năm này bằng tâm tình sám hối, nhìn lại một năm qua. Ðể rồi, tâm tình ấy dọn lòng cho chúng ta bước vào năm mới với niềm hy vọng chất chứa, vững chắc và không hề cạn vơi.

Mở đầu thánh vịnh 130 (129), tác giả thánh vịnh đã thốt lên: "Từ vực thẳm con kêu lên Ngài, Lạy Chúa!" Ðây là tiếng kêu than đầy bi ai nhưng tràn ngập tin tưởng của một tâm hồn khốn khổ, đang chới với trong nỗi đau, trong sự yếu hèn của phận người. Ðiều đẹp trong bài thánh vịnh này không chỉ nói cho ta biết về tình trạng của tác giả thánh vịnh, về một tiếng lòng nức nở, mà hơn thế, nó còn là một bức tranh tuyệt vời vẽ nên niềm tín thác và lòng cậy trông của một con người - đại diện cho một dân tộc, trong tâm thế đã khám phá ra dung mạo đích thực của vị Thiên Chúa - Ðấng đã nghe tiếng tác giả kêu than từ trong tình trạng khốn cùng.

Từ vực thẳm, con kêu lên Ngài, lạy Chúa,

Muôn lạy Chúa, xin Ngài nghe tiếng con.

Dám xin Ngài lắng tai để ý

nghe lời con tha thiết nguyện cầu.

Ôi lạy Chúa, nếu như Ngài chấp tội,

nào có ai đứng vững được chăng?

Ðây là lời cầu khẩn thực tâm, xuất phát từ một cõi lòng đang chịu đựng đau thương tột cùng, nhưng vẫn trung thành tìm về với lượng từ bi hải hà của Thiên Chúa. Trong khoảnh khắc khó khăn nơi lũng đầy nước mắt này, lời kêu cầu tha thiết ấy trở thành phương thuốc tâm linh, giúp tác giả thánh vịnh vượt qua những vực thẳm u ám. Bởi sự hướng lòng này làm cho tâm hồn ông trở nên gần gũi với Thiên Chúa hơn bao giờ hết.

Ðôi khi, không phải trong những thành công chóng qua mà con người có thể thấu đạt về lòng thương xót của Thiên Chúa; nhưng, chính trong những thử thách, lỗi lầm, đổ vỡ#, bằng chiều sâu của đức tin, con người mới ngỡ ra tình Chúa thương quả là tuyệt mĩ và vi diệu biết dường nào.

Không ai trong chúng ta có thể tránh khỏi tội lỗi, nhưng thái độ nhận thức về tội lỗi và về ơn tha thứ của Thiên Chúa là điều làm nên sự khác biệt. Tác giả thánh vịnh đã xác quyết:

Chúa vẫn rộng lòng tha thứ

để chúng con biết kính sợ Ngài.

Lời cầu xin thể hiện sự thức tỉnh nội tâm của một người biết ý thức về tội lỗi của mình. Tác giả xác tín điều chạm đến trái tim nhân lành của Thiên Chúa không hệ tại ở những lễ vật bề ngoài, mà bởi vì một trái tim biết hoán cải, một cung lòng biết nhận ra sự yếu đuối của bản thân và một tâm hồn khát khao Chúa. Kinh nghiệm của tác giả thánh vịnh như nhắc nhở mỗi chúng ta cũng cần mở lòng để đón nhận ơn thánh, từ đó bắt đầu hành trình hòa giải trong niềm kính sợ Thiên Chúa.

Mong đợi Chúa, tôi hết lòng mong đợi,

cậy trông ở lời Người.

Hồn tôi trông chờ Chúa,

hơn lính canh mong đợi hừng đông.

Trong đêm tối của tâm hồn, ánh sáng bình minh không chỉ là hừng đông của một niềm an ủi, mà còn là niềm hy vọng vào sự sống mới, một lời hứa về sự cứu chuộc và về ơn phục sinh. Thời gian dường như dài hẳn ra, đêm tối dường như bất tận! Nhưng, người lính canh biết rằng hừng đông chắc chắn sẽ đến, nên anh canh thức chờ mong những dấu chỉ của hừng đông, chờ mong những tia nắng đầu tiên. Ðiều đặt ra ở đây là: giữa vực thẳm tội lỗi và Thiên Chúa cao cả, làm thế nào để có thể lấp đầy được khoảng cách lớn lao ấy? Chắc chắn, khoảng cách ấy được lấp đầy bằng sự kiên nhẫn, đức tin cùng với tấm lòng con thảo của chúng ta và nhất là bởi tình yêu vô điều kiện của Thiên Chúa.

Bài thánh vịnh, không chỉ là lời than van, mà còn là khúc ca thánh thiện, là đức tin vững chắc và niềm hy vọng bất diệt đặt nơi lòng từ bi của Thiên Chúa:

Chính Người sẽ cứu chuộc Israel

cho thoát khỏi tội khiên muôn vàn.

Khi đọc thánh vịnh này, chúng ta cũng nhận ra gương mặt gần gũi của Chúa Giêsu trong thân phận là một con người. Vì lẽ đó, vào dịp lễ Giáng Sinh, thánh vịnh này được Giáo hội hát lên với chiều kích hy vọng, và nó cũng chính là tiếng lòng của chính Ðấng đã làm người vì yêu chúng ta.

Lạy Chúa, chúng con vẫn còn đang trong cuộc hành hương về đất hứa, vẫn đang bị những cơ cực bủa vây, xin Chúa cho chúng con nhận ra dung mạo hiền hậu của Chúa là Ðấng luôn bận tâm đến tình trạng khốn cùng của chúng con. Xin giúp chúng con biết hướng lòng về Chúa và tin tưởng Chúa sẽ cứu thoát chúng con khỏi vực thẳm đầy chết chóc mà ăn năn sám hối tội lỗi của mình. Amen.

Người Lữ Khách

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page