Ðường Hy Vọng
Dưới Ánh Sáng Lời Chúa và Công Ðồng
ÐHY Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
30. Ðứa Con Hạnh Phúc
Ðiều kiện vào Nước trời: Trở nên như trẻ thơ
(718) Người mồ côi được sung túc phú qúy là người hạnh phúc, nhưng không phải là người con hạnh phúc. Nghèo khổ mấy mà có cha yêu, mẹ mến là người con hạnh phúc. Con có ý thức mình vô cùng hạnh phúc vì làm con Chúa, con Mẹ Maria không?
@ Rm 8,15-17: Phần anh em, anh em đã không lãnh nhận Thần Khí khiến anh em trở thành nô lệ và phải sợ sệt như xưa, nhưng là Thần Khí làm cho anh em nên nghĩa tử, nhờ đó chúng ta được kêu lên: "Áp-ba! Cha ơi!" Chính Thần Khí chứng thực cho thần trí chúng ta rằng chúng ta là con cái Thiên Chúa. Vậy đã là con, thì cũng là thừa kế, mà được Thiên Chúa cho thừa kế, thì tức là đồng thừa kế với Ðức Kitô; vì một khi cùng chịu đau khổ với Người, chúng ta sẽ cùng được hưởng vinh quang với Người.
(Xem thêm: 2Cr 6,18; Ep 1,5; 1Ga 3,1).
@ MV 21c: Giáo hội cho rằng nhìn nhận Thiên Chúa không có gì nghịch lại với phẩm giá con người, vì phẩm giá ấy đặt nền tảng và nên hoàn hảo trong chính Thiên Chúa: bởi vì con người có trí tuệ và tự do được Thiên Chúa, Ðấng tạo dựng đặt để trong xã hội, nhưng nhất là vì con người được gọi đến thông hiệp với chính Thiên Chúa và tham dự vào hạnh phúc của Ngài như con cái.
(Xem thêm: GH 9b, 40a, 48d; MV 40b).
(719) Khi xin điều gì, người ta khai khả năng và công trạng... Nhưng em bé chỉ khai cách đơn sơ: "Con là con ông... con bà... ở trên xóm...". Ðó là tất cả đơn từ của nó. Con hãy hiên ngang và cầu nguyện như vậy: "Con là con Chúa, con Ðức Mẹ..."
(720) Ðứa bé đến quán mua hàng cho mẹ, quán đã đóng cửa, nó gõ, gõ mãi, chủ quán tức tối, mở cửa, sẵn sàng mắng một trận, nhưng thấy em bé đơn sơ, chủ chịu thua và tươi cười âu yếm: "Tội nghiệp, con giỏi quá, đi đâu giờ này?"... và nó được tất cả. Hãy sống như trẻ thơ!
(721) Trẻ con không cần biết cha mẹ giàu hay nghèo, chỉ biết có cha mẹ là đủ. Dù có bom đạn, dù có đói rách hiểm nguy, miễn là có cha mẹ, trẻ ngủ thiếp đi bằng an. Nó nương náu nơi tình yêu hầu như toàn năng của cha mẹ. Con hãy phó thác như vậy!
@ Ga 10,27-29: Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng và chúng theo tôi. Tôi ban cho chúng sự sống đời đời; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi. Cha tôi, Ðấng đã ban chúng cho tôi, thì lớn hơn tất cả, và không ai cướp được chúng khỏi tay Chúa Cha.
(722) Bé con lầm lẫn bao nhiêu lần, cha mẹ cứ thương vì biết đứa bé không có lòng xấu. Nó dốc lòng mãi và nó sa ngã mãi. Không hề gì! Chỉ cần thiện chí của nó. Mặc dù yêu cha mẹ, nhưng nó yếu đuối, không làm gì được: "Con đừng dại nữa nghe con! ..." - "Dạ" - "Con thương ba má ngàn lần không?" - "Có" - "Vạn lần không?" - "Có" - "Triệu triệu lần không?" - "Có" - Chúa chỉ cần thiện chí của con. Ơn Chúa sẽ giúp con.
(723) Khi cầu nguyện, con đừng ngại xin Chúa, nhưng cứ đơn sơ thành thật, như đứa bé: biết được yêu thương, nó xỏ tay vào túi áo cha, mở xách của mẹ để kiếm quà. Chúa không nói dụ ngôn "đứa con xin cha bánh và cá" sao? (x. Mt 7,9-10).
@ LM 5c: Các linh mục còn dạy họ tham dự những buổi cử hành Phụng vụ Thánh, để trong các nghi lễ đó họ biết cầu nguyện chân thành; tùy theo ân sủng và nhu cầu của mỗi người các ngài hướng dẫn họ sống tinh thần cầu nguyện mỗi ngày thêm hoàn hảo hơn trong suốt đời sống.
(Xem thêm: GH 41d; PV 12; LM 6b; DT 13c; TG 25b).
(724) Con mệt quá, con cầm trí lâu không được, con chán nản. Không sao, miễn con yêu mến Chúa là đủ. Ðứa bé chơi trước mặt cha mẹ, ngồi trên chân cha mẹ, hay nhìn cha mẹ, hoặc ngủ ngon lành, cha mẹ cũng sung sướng nâng niu nó.
(725) Trẻ con không trốn tránh cha mẹ, không dối trá khi lỡ lầm, hay làm hư hỏng đồ vật trong nhà. Ngược lại, nó khóc và tìm cha mẹ mà mách tội nó. Thay vì tiếc của, trách phạt con, cha mẹ lại ẵm lấy, an ủi dỗ dành, qúy con hơn tiếc của. Con hãy khiêm tốn và thành thực với Chúa như vậy.
(726) Cha mẹ xin kẹo của em bé, nó thu tay lại, nó không cho, cha mẹ năn nỉ, nó còn tiếc... Sau cùng, nó đưa tay ra, mở tay dần dần và cho cha mẹ. Cha mẹ vui mừng, hôn con vì nó đã quảng đại, thắng tính ích kỷ và cho con thêm nữa. Chúa vui sướng vì những hy sinh nhỏ mọn của con.
(727) Sống tinh thần con Chúa không phải là ủy mị, thụ động, nhưng là một linh đạo:
Dễ dàng trong sự khó khăn,
Ðơn sơ trong sự phức tạp,
Dịu dàng trong sự cương quyết,
Hùng dũng trong sự yếu đuối,
Khôn ngoan trong sự điên dại.
"Quả thật, Ta bảo các ngươi, nếu các ngươi không hoán cải mà nên như trẻ nhỏ, các ngươi sẽ không vào được Nước Trời" (Mt 18,3).
@ DT 13c: Trong chức vụ riêng của mỗi người, các tu sĩ phải cảm thấy luật làm việc là luật chung cũng như ràng buộc họ, và trong lúc nhờ đó mưu cầu những gì cần thiết để sống và hoạt động, họ hãy trút bỏ mọi âu lo quá đáng để cậy trông vào sự Quan Phòng của Cha trên trời (x. Mt 6,25).
(Xem thêm: MV 19a, 24a, 37d).
(728) Tâm hồn trẻ con không biết căm thù: vừa bị cha mẹ sửa phạt, nó khóc lóc, nhưng quên liền, rồi lại thiu thiu ngủ trên tay vừa đánh phạt nó. Con hãy quên tất cả bực tức, ác cảm. Ở trên tay dịu hiền của cha mẹ, con hạnh phúc quá rồi!
@ Dt 12,9-11: Chúng ta có cha trần thế sửa dạy mà chúng ta vẫn tôn kính, thì chúng ta lại càng phải tùng phục Cha trên trời để được sống. Cha trần thế sửa dạy chúng ta trong một thời gian ngắn, và theo sở thích của mình; còn Thiên Chúa sửa dạy là vì lợi ích của chúng ta, để chúng ta được thông phần vào sự thánh thiện của Người. Ngay lúc bị sửa dạy, thì chẳng ai lấy làm vui thú mà chỉ thấy buồn phiền. Nhưng sau đó, những người chịu rèn luyện như thế sẽ gặt được hoa trái là bình an và công chính.
(729) Hãy bạo dạn vì chính ơn Chúa là điều kiện để nên thánh. Bạo dạn như trẻ thơ, vui tươi chấp nhận ý Chúa, sẵn sàng theo ý Chúa bất cứ đến đâu, yêu mến Chúa tận tình.
Trẻ thơ sẵn sàng lên mặt trăng, tình nguyện đi phi thuyền, miễn là có sự hiện diện của cha mẹ.
@ 1Pr 5,6-7: Anh em hãy tự khiêm tự hạ dưới bàn tay uy quyền của Thiên Chúa, để Người cất nhắc anh em khi đến thời Người đã định. Mọi âu lo, hãy trút cả cho Người, vì Người chăm sóc anh em.
(Xem thêm: Mt 18,3-4).
(730) Tâm hồn trẻ thơ đây không phải là thơ ngây. Nhưng là yêu thương không giới hạn, phó thác cho cha mẹ tất cả. Cha mẹ bảo gì làm tất cả, theo cha mẹ bỏ tất cả, tin tưởng cha mẹ hơn tất cả. Hùng dũng, vững vàng, xứng đạo làm con Chúa.
(731) Con trẻ không giữ gì riêng, ai cho gì, nó cũng giao cho cha mẹ. Hãy phó thác cho Chúa và Ðức Mẹ, con sẽ được an toàn hạnh phúc.
(732) Những công tác lớn lao nhất của con nào đáng gì đối với Chúa toàn năng, thế mà cả những việc nhỏ mọn nhất của con cũng có thể là những kỳ công, vì Chúa thấy lòng con. Chúa yêu thương con, như lòng cha mẹ hạnh phúc khi thấy đứa bé bước một bước, bập bẹ một tiếng.
(733) Chúa Thánh Thể và Mẹ Maria là bí quyết sức mạnh con trên đường Hy vọng. Tất cả các tinh tú dù sáng láng, bao la đến đâu cũng không sánh với qủa đất nhỏ hẹp này được.
(734) Thời gian là của Chúa, muôn vật là của Chúa, Ngài là Alpha và Ômêga, căn nguyên và cùng đích. Ngài toàn năng, cao cả, nhưng đồng thời chăm sóc chim trời, cá biển, thú rừng, hoa đồng nội và đếm hết tóc trên đầu con; Chúa chỉ kể tình yêu.
Bình an và hạnh phúc cho tâm hồn nhỏ bé biết khao khát yêu thương vô tận.
@ Mt 6,26: Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao?
@ MV 19a: Con người hiện hữu chỉ là do Thiên Chúa đã vì yêu thương nên tạo dựng con người, và cũng vì yêu thương mà luôn luôn bảo tồn con người; hơn nữa con người chỉ sống hoàn toàn theo chân lý một khi tự ý nhìn nhận tình yêu ấy và phó thác cho Ðấng tạo dựng mình.
(Xem thêm: GH 6b; MK 3; MV 2b, 24a, 38a; DT 13c).
(735) Chúng ta quan niệm đường vào Nước Trời khó khăn, phức tạp quá! Chúa Giêsu chỉ đặt một điều kiện: "Quả thật, Ta bảo các ngươi, nếu các ngươi không hoán cải mà nên như trẻ nhỏ, các ngươi sẽ không vào được Nước Trời" (Mt 18,3).
(736) Nghe nói phó thác tất cả trong tay Chúa, con đừng lo sợ. Không khó đâu! Mặc dù con không biết Chúa Kitô đưa con đi đâu, dành cho con những bất ngờ gì, chỉ tin Chúa là Cha của con, chừng ấy đủ rồi! (x. Mt 6,31-32).