Ðường Hy Vọng

Dưới Ánh Sáng Lời Chúa và Công Ðồng

ÐHY Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


28. Cuộc Sống Mới

 

Kitô hữu đừng buồn như những người không hy vọng

 

(664) Người lạc đường, thất vọng; người tiến về đích, hy vọng; ở đó con sẽ gặp Thiên Chúa, Cha nhân từ đợi chờ con, con sẽ toại vọng.

@ Ga 12,35-36: Ánh sáng còn ở giữa các ông ít lâu nữa thôi. Các ông hãy bước đi, bao lâu các ông còn có ánh sáng, kẻo bóng tối bắt chợt các ông. Ai bước đi trong bóng tối, thì không biết mình đi đâu. Bao lâu các ông còn có ánh sáng, hãy tin vào ánh sáng, để trở nên con cái ánh sáng.

(Xem thêm: Ep 2,12; Dt 6,17-19).

 

(665) Ðối với người không biết đích, giờ chết là giờ thất vọng, vì mất tiền tài, mất khoái lạc, mất bằng hữu; trước mặt họ, toàn tối tăm, tư vô sụp đổ.

Ðối với con, cuối đường Hy vọng tràn ngập ánh sáng.

@ 1Tx 4,13: Thưa anh em, về những ai đã an giấc ngàn thu, chúng tôi không muốn để anh em chẳng hay biết gì, hầu anh em khỏi buồn phiền như những người khác, là những người không có niềm hy vọng.

(Xem thêm: Ga 14,28; Rm 8,11).

@ MV 18ab: Trước cái chết, bí ẩn về thân phận con người lên cao đến tột độ. Con người không những bị đau khổ và suy nhược dần dần của thân xác hành hạ, mà hơn thế nữa, còn bị dày vò bởi nỗi lo sợ bị tiêu diệt đời đời. Theo bản năng con người có lý để ghê sợ cũng như từ chối sự hủy hoại hoàn toàn và sự tiêu diệt vĩnh viễn của bản thân...

... Trước cái chết, óc tưởng tượng của con người đành bất lực. Nhưng Giáo hội được mạc khải của Thiên Chúa dạy bảo, quả quyết rằng con người được Chúa dựng nên để đạt tới cứu cánh hạnh phúc sau những khổ cực trần thế này.

(Xem thêm: GH 48d; MV 10, 21c, 22e).

 

(666) Con nhìn thấy những giọt nước lã chã rơi trong một chiều đông. Mỗi ngày bao nhiêu người cùng vào cõi đời đời, như hạt nước kia không ai để ý, và một giây phút nào đó, một hạt nước rơi ấy chính là con.

 

(667) Người ta hối tiếc và than van: "Ðời tàn". Ngược lại, con phấn khởi và reo lên: "Niềm hy vọng hồng phúc và ngày trở lại của Chúa Giêsu Kitô sắp đến".

@ Gc 5,7-8: Thưa anh em, xin anh em cứ kiên nhẫn cho tới ngày Chúa quang lâm. Kìa xem nhà nông, họ kiên nhẫn chờ đợi cho đất trổ sinh hoa màu quý giá: họ phải đợi cả mưa đầu mùa lẫn mưa cuối mùa. Anh em cũng vậy, hãy kiên nhẫn và bền tâm vững chí, vì ngày Chúa quang lâm đã gần tới.

(Xem thêm: Mt 25,21; 1Cr 15,16-19).

 

(668) Người đời nói: "Mỗi ngày gần mồ thêm một bước". Con phải nói: "Mỗi ngày gần cửa Thiên đàng hơn một bước".

 

(669) Người đời cho là "chết", con phải kể là "sống". Người đời gọi là "hơi thở cuối cùng", con phải gọi là "cuộc đời mới". Người đời gọi là "chấm dứt", nhưng đối với con là "khởi sự".

 

(670) Con hãy sẵn sàng cầm đèn sáng đợi giờ Chúa trở lại, như Chúa muốn, nơi Chúa muốn, lúc Chúa muốn.

@ Mt 25,13: Anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào.

(Xem thêm: Mt 24,42-43; Lc 17,26-30; 1Tx 5,4-8.23-24; Kh 3,3.19-21; 16,15).

 

(671) Nghe tiếng cha mẹ đến, đứa bé ở nội trú bỏ tất cả, không tiếc một cái gì để chạy theo cha mẹ. Con đừng dính bén bất cứ đồ vật gì ở nơi tạm trú này.

 

(672) Biết trần gian là nơi tạm trú, sao con còn bo bo dành cho được sở này, chức kia, tiếc nuối chiếc bàn, chiếc ghế...? Con sẽ mang nó vào thiên đàng "hưởng phúc đời đời" sao? Phi lý và điên khùng!

@ Mt 16,26: Nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình?

(Xem thêm: Lc 12,15-21; Cl 2,20; Tt 2,12-13; Gc 4,13-17).

 

(673) Một lời kinh gây tin tưởng cho con cái Chúa, nhưng vì quá quen, quá thường, con không ý thức tất cả ý nghĩa thế mạt, mà chỉ người công giáo được mạc khải: "Hằng sống, hằng trị muôn đời, Amen".

 

(674) Trước muôn ngàn thử thách đau khổ, con hãy sốt sắng, tin tưởng và đọc nhiều lần: "Tôi tin xác loài người ngày sau sống lại, tôi tin hằng sống vậy". Ðó là bí quyết can đảm của người Kitô hữu.

@ Rm 8,18: Tôi nghĩ rằng: những đau khổ chúng ta chịu bây giờ sánh sao được với vinh quang mà Thiên Chúa sẽ mặc khải nơi chúng ta.

(Xem thêm: 1Tx 4,16-17; Kh 20,12-13).

@ TÐ 4e: Trong đời sống lữ hành này, họ được giấu ẩn trong Thiên Chúa cùng với Chúa Kitô và được giải thoát khỏi nô lệ của cải trần thế, đang khi họ tìm kiếm của cải tồn tại vĩnh viễn, với lòng quảng đại họ sẽ hoàn toàn hiến mình để mở rộng Nước Thiên Chúa và đem tinh thần Phúc âm thấm nhập và cải tạo lãnh vực thực tại trần thế. Giữa những cơn thử thách đời này họ tìm thấy sức mạnh trong niềm hy vọng vì họ nghĩ rằng: "những đau khổ hiện thời chẳng thấm vào đâu so với vinh quang sắp tới sẽ được giãi bày cho chúng ta" (Rm 8,18).

(Xem thêm: GH 8d, 48d; MV 21b; TG 8).

 

(675) Nhìn bao nhiêu thân ngọc, mình ngà, minh tinh, hoa hậu đã chịu số phận thối tha, hư nát, con hiểu được tiếng "hư vô" và con tự rút lấy bài học.

@ 1Pr 1,24-25: Mọi phàm nhân đều như cỏ và tất cả vinh quang của họ cũng đều như hoa cỏ; cỏ thì khô, hoa thì rụng; Lời Chúa vẫn tồn tại đến muôn thuở muôn đời. Ðó chính là Lời đã được loan báo cho anh em như một Tin Mừng.

 

(676) Ðừng để lúc sắp bước chân vào ngưỡng cửa đời đời, con hối tiếc vì đã đổi "của thiệt" lấy toàn "đồ giả".

@ Mt 6,19-20: Anh em đừng tích trữ cho mình những kho tàng dưới đất, nơi mối mọt làm hư nát, và kẻ trộm khoét vách lấy đi. Nhưng hãy tích trữ cho mình những kho tàng trên trời, nơi mối mọt không làm hư nát, và kẻ trộm không khoét vách lấy đi.

(Xem thêm: Gc 5,1-3).

 

(677) Trên thiên đàng, người tông đồ mới thôi lao nhọc. Nhưng ngay ở thiên đàng người tông đồ vẫn tiếp tục cứu giúp trần gian.

@ GH 49: Ðược về quê trời và hiện diện trước nhan Chúa (x. 2Cr 5,8) nhờ Người, với Người và trong Người, các thánh không ngừng cầu bầu cho chúng ta bên Chúa Cha, bằng cách trình bày các công nghiệp đã lập được khi còn ở dưới thế, nhờ Ðấng Trung gian duy nhất giữa Thiên Chúa và loài người là Chúa Giêsu Kitô (x. 1Tm 2,5), khi họ đã phục vụ Chúa trong mọi sự và hoàn tất nơi thân xác họ những gì còn thiếu sót trong các đau khổ của Chúa Kitô, hầu mưu ích cho Thân thể Người là Giáo hội (x. Cl 1,24). Do đó, với tình huynh đệ, các ngài lo lắng giúp đỡ chúng ta rất nhiều vì chúng ta yếu hèn.

(Xem thêm: GH 50c, 51a).

 

(678) Người tông đồ không chết, sự sống không tiêu diệt, chỉ biến đổi: "Quả thế, hiện giờ ta thấy, nhưng ở trong gương, cách mường tượng. Bấy giờ thì tận mắt, diện đối diện" (1Cr 13,12).

@ 1Pr 1,8-9: Tuy không thấy Người, anh em vẫn yêu mến, tuy chưa được giáp mặt mà lòng vẫn kính tin. Vì vậy, anh em được chan chứa một niềm vui khôn tả, rực rỡ vinh quang, bởi đã nhận được thành quả của đức tin, là ơn cứu độ con người.

(Xem thêm: 1Cr 13,12).

 

(679) Giữa những đau khổ, oan ức, những giả dối, bất công, con hãy vững vàng tuyên xưng với toàn thể dân Chúa: "Và Người sẽ trở lại trong vinh quang, để phán xét kẻ sống và kẻ chết, Nước Người sẽ không bao giờ cùng".

@ Mt 16,27: Vì Con Người sẽ ngự đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ thưởng phạt ai nấy xứng việc họ làm.

(Xem thêm: Mt 13,47-50; Ga 5,28-29; Kh 6,10-11; 22,12-14).

 

(680) Con cảm thấy an ủi vì Ðấng đoán xét con là Cha nhân từ. Ngài càng chí công, con càng vững lòng, vì Ngài xử con theo sự yếu đuối của con, nhưng đừng lạm dụng lòng nhân lành Chúa để khuyến khích mình liều lĩnh trong tội lỗi.

@ 1Tx 5,9-10: Vì Thiên Chúa đã không định cho chúng ta phải chịu cơn thịnh nộ, nhưng được hưởng ơn cứu độ, nhờ Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, Ðấng đã chết vì chúng ta, để dầu thức hay ngủ, chúng ta cũng sống với Người.

(Xem thêm: Mt 18,12-14).

@ TG 2b: Vì quá nhân từ thương xót, Thiên Chúa Cha đã tự ý dựng nên chúng ta, và lại nhưng không mời gọi chúng ta tham dự sự sống và vinh hiển với Ngài; Ngài còn rộng rãi đổ tràn lòng nhân từ xuống cho chúng ta và còn đổ mãi không ngừng đến nỗi Ngài là Ðấng tác tạo muôn loài lại phải trở nên "mọi sự trong mọi người" (1Cr 15,28), để đồng thời làm vinh danh Ngài và tạo nên hạnh phúc cho chúng ta. Thực vậy, Thiên Chúa muốn mời gọi mọi người tham dự vào sự sống của Ngài, không những chỉ từng cá nhân không liên lạc gì với nhau, mà Ngài còn liên kết họ thành một dân duy nhất, trong đó đoàn tụ mọi con cái đã tản mát khắp nơi.

(Xem thêm: GH 40a, 48d; MK 3; MV 93).

 

(681) Chúa gọi con làm thánh, nếu con chấp nhận vào luyện ngục, con đã phụ tình yêu của Chúa.

@ 1Tx 4,7-8: Thiên Chúa đã không kêu gọi chúng ta sống ô uế, nhưng sống thánh thiện. Vậy ai khinh thường những lời dạy trên, thì không phải khinh thường một người phàm, nhưng khinh thường Thiên Chúa; Ðấng hằng ban cho anh em Thánh Thần của Người.

 

(682) Giữa những thử thách bên trong bên ngoài khủng khiếp nhất, con hãy nhớ lời sách Khải huyền: "Và Người sẽ lau sạch nước mắt họ; chết sẽ không có nữa; phiền muộn, kêu gào và khó nhọc sẽ không còn nữa, vì các điều cũ đã qua!" (Kh 21,4).

 

(683) Luxia, Giaxinta, Phanxicô đã trông thấy hoả ngục vô cùng rùng rợn kinh khủng và không bao giờ quên được cảnh tượng ấy. Hãy tin lời Ðức Mẹ! Ðừng nhắm mắt không tin có hoả ngục để rồi một hôm mở mắt thấy mình trong hoả ngục.

@ 1Tx 5,2-3: Chính anh em đã biết rõ: ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm ban đêm. Khi người ta nói: "Bình an biết bao, yên ổn biết bao!", thì lúc ấy tai hoạ sẽ thình lình ập xuống, tựa cơn đau chuyển bụng đến với người đàn bà có thai, và sẽ chẳng có ai trốn thoát được.

(Xem thêm: Mt 13,41.49; 25, 30; Lc 17,26-30).

 

(684) Máy điện tử tối tân nhất tên là "muôn đời". Con hãy dùng nó để chọn quyết định quan trọng nhất của đời con.

Muôn đời thù ghét trong hoả ngục?

Muôn đời yêu thương trên thiên đàng?

@ Mt 13,45-46: Nước Trời lại cũng giống như chuyện một thương gia đi tìm ngọc đẹp. Tìm được một viên ngọc quý, ông ta ra đi, bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy.

(Xem thêm: Mt 16,26; Lc 12,15-21; Dt 4,1-2.11).

@ GH 48d: Vì không biết ngày và giờ, chúng ta phải theo lời Chúa dạy, luôn tỉnh thức để khi cuộc đời độc nhất của chúng ta ở trần gian chấm dứt (x. Dt 9,27), chúng ta xứng đáng vào dự tiệc cưới với Người và được liệt vào số những người được chúc phúc (x. Mt 25,31-46), chứ không như những tôi tớ khốn nạn và lười biếng (x. Mt 25,26) sẽ bị đày vào lửa đời đời (x. Mt 25,41), vào chốn tối tăm, nơi "khóc lóc và nghiến răng" (x. Mt 22,13.25,30). Thật vậy, trước khi ngự trị với Chúa Kitô vinh hiển, mọi người chúng ta đều phải trình diện "trước toà Chúa Kitô, để mọi người lãnh lấy những thành quả đời mình đã làm trong thân xác hoặc lành hoặc dữ" (2Cr 5,10). Và ngày tận thế "ai đã làm lành sẽ sống lại hầu được sống, còn ai làm ác sẽ sống lại để chịu đoán phạt" (Ga 5,29; x. Mt 25,46).

(Xem thêm: Mv 40b, 51d; TÐ 2; TG 2b).

 

(685) Thái độ chấp nhận cái chết của giáo dân thời sơ khai là cả một cuộc cách mạng. Chứng tích ấy khiến thế giới Lamã phải tin ở tình yêu Thiên Chúa và cuộc sống vĩnh cửu.

@ GH 42b: Một số Kitô hữu ngay từ thời sơ khai đã được gọi và sẽ còn được gọi mãi để làm chứng cách hùng hồn trước mặt mọi người, nhất là trước mặt những kẻ bách hại mình về tình yêu của Chúa Kitô đối với nhân loại. Khi tử đạo, người môn đệ đồng hoá với Thầy mình, Ðấng đã tình nguyện chấp nhận cái chết để cứu độ thế giới và người môn đệ nên giống Người trong việc đổ máu; Giáo hội coi việc tử đạo đó như một ân huệ lớn lao và một bằng chứng cao cả về đức ái.

(Xem thêm: GH 41b, 48d, 50b; MV 18b, 21e).

 

(686) Nhìn cuộc đời chóng qua không phải để yếm thế, bi quan, buông trôi... Nhưng để phấn khởi, hăng say, tranh đua với thời gian. Người ta bảo thời giờ là vàng, con hãy xác tín: thời giờ là thiên đàng, thời giờ là tình yêu.

@ Dt 10,37-39: Chỉ còn ít lâu nữa, một ít thôi, Ðấng phải đến sẽ đến, Người sẽ không trì hoãn. Người công chính của Ta nhờ lòng tin sẽ được sống; nhưng nếu người ấy bỏ cuộc, thì Ta không hài lòng về người ấy. Phần chúng ta, chúng ta không phải là những người bỏ cuộc để phải hư vong, nhưng là những người có lòng tin để bảo toàn sự sống.

(Xem thêm: Lc 11,9-10; 2Tx 3,12).

 

(687) Cái gì không mang nhãn hiệu "muôn đời" là đồ giả.

@ 2Cr 4,18: Vì thế, chúng ta mới không chú tâm đến những sự vật hữu hình, nhưng đến những thực tại vô hình. Quả vậy, những sự vật hữu hình thì chỉ tạm thời, còn những thực tại vô hình mới tồn tại vĩnh viễn.

 

(688) Hạt lúa gieo xuống đất không chết, nhưng sẽ phát sinh sự sống phong phú mới mẻ hơn. Hạt gạo nấu thành cơm nuôi nhân loại cũng không "chết", nhưng tươi nở trong một cuộc sống khác đẹp hơn, cao quý hơn.

@ Kh 14,13: Tôi nghe có tiếng từ trời phán rằng: "Ngươi hãy viết: Ngay từ bây giờ, phúc thay những người đã chết, mà được chết trong Chúa!" Thần Khí phán: "Phải, họ sẽ được nghỉ ngơi, không còn vất vả nhọc nhằn nữa, vì các việc họ làm vẫn theo họ".

(Xem thêm: Ga 12,24-25; 1Cr 15,36).

 

(689) Từ đây, trên các vòng hoa phúng điếu xin con đừng để hai chữ "phân ưu" nữa, trong các thư từ con đừng để hai chữ "quá cố" nữa, vì họ "đang an nghỉ trong niềm hy vọng sống lại" và đang "hưởng ánh sáng tôn nhan Chúa".

@ 1Tx 4,14: Nếu chúng ta tin rằng Ðức Giêsu đã chết và đã sống lại, thì chúng ta cũng tin rằng những người đã an giấc trong Ðức Giêsu, sẽ được Thiên Chúa đưa về cùng Ðức Giêsu.

 

(690) Ðối với Kitô hữu, không có người chết. Tất cả các kẻ chết của chúng ta vẫn đang sống. Họ là chi thể của Chúa Kitô như chúng ta, chúng tôi thông hiệp với nhau trong đức tin.

@ GH 49a: Sự hiệp nhất giữa những người còn sống trên dương thế với các anh em đã yên nghỉ trong an bình Chúa Kitô không hề bị gián đoạn. Nhưng trái lại, Giáo hội xưa nay luôn tin rằng sự hiệp nhất đó còn được vững mạnh hơn nhờ việc truyền thông cho nhau những của cải thiêng liêng.

(Xem thêm: GH 50c, 51a; MV 18b).

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page