Ðường Hy Vọng
Dưới Ánh Sáng Lời Chúa và Công Ðồng
ÐHY Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
6. Siêu Nhiên
Sống siêu nhiên
Sống thánh ý Chúa
trăm phần trăm
(102) Mọi người khen con, mà Chúa chê con, khốn cho con. Mọi người nhục mạ, vu cáo, ghê gớm con, nhưng Chúa khen con thì hạnh phúc cho con, vì nước thiên đàng là của con.
@ Gl 1,10: Giờ đây tôi tìm cách lấy lòng người đời, hay lấy lòng Thiên Chúa? Phải chăng tôi tìm cách làm đẹp lòng người đời? Nếu tôi còn muốn làm đẹp lòng người đời, thì tôi không phải là tôi tớ của Ðức Kitô.
(Xem thêm: Lc 6,22; 1Tx 2,4-6).
(103) Mọi người khen con, mà Chúa chê con, được ích gì? Mọi người nhạo cười con, mà Chúa khen con, hạnh phúc cho con. Khi dân chúng kêu: "Xin tha Baraba!" Baraba vẫn là kẻ trộm. Khi dân chúng la lối: "Hãy đóng đinh nó!" Chúa Giêsu vẫn là Con Thiên Chúa vô tội.
(104) Trước những vô ơn, phản bội, vu cáo, đau đớn, nhất là những ác ý phi lý, do những nhân vật không thể ngờ được, phản ứng của con là:
- Tha thứ thật lòng.
- Xin họ tha thứ nếu họ không bằng lòng con.
- Yêu thương cầu nguyện cho họ thức tỉnh.
Như vậy, con càng khỏi dựa vào sự an ủi thế gian.
@ Mt 5,44: Còn Thầy, Thầy bảo anh em: hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em.
(Xem thêm: Mt 6,14; 18,21-22; Lc 23,34; Cl 3,12-14).
(105) Hãy vui mừng vì con thành công và hãy cám ơn Chúa vì có người khác thành công hơn con.
(106) Sự điên dại trước mắt loài người là sự khôn ngoan trước mặt Chúa.
@ 1Cr 1,27: Những gì thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh.
(Xem thêm: Cv 26,25; Rm 1,22).
(107) Thánh giá là sự dại dột đối với người Do thái, là cớ vấp phạm đối với người Hy lạp.
Nhưng phần chúng ta, chúng ta phải hãnh diện vì thánh giá Chúa.
@ 1Cr 1,22-24: Trong khi người Do-thái đòi hỏi những điềm thiêng dấu lạ, còn người Hy-lạp tìm kiếm lẽ khôn ngoan, thì chúng tôi lại rao giảng một Ðấng Kitô bị đóng đinh, điều mà người Do-thái coi là ô nhục không thể chấp nhận, và dân ngoại cho là điên rồ. Nhưng đối với những ai được Thiên Chúa kêu gọi, dù là Do-thái hay Hy-lạp, Ðấng ấy chính là Ðức Kitô, sức mạnh và sự khôn ngoan của Thiên Chúa.
(Xem thêm: 1Cr 1,18; Gl 6,14).
(108) Ở trong nhà thờ suốt ngày cũng chưa hẳn là nhân đức, nếu còn bắt lý lẽ, nếu còn phản ứng theo khôn ngoan thế gian, còn tự ái... Gioan và Giacôbê ở với Chúa luôn, nhưng Ngài phải hỏi: "Chúng con có tinh thần của ai?" (Lc 9,55).
(109) Ðừng nói tôi làm theo lương tâm. Còn lương tâm không mà theo?
@ 1Ga 1,6.8: Nếu chúng ta nói là chúng ta hiệp thông với Người mà lại đi trong bóng tối, thì chúng ta nói dối và không hành động theo sự thật... Nếu chúng ta nói là chúng ta không có tội, chúng ta tự lừa dối mình, và sự thật không ở trong chúng ta.
@ MV 16: Lương tâm nhiều khi lầm lạc vì vô tri bất khả thắng, nhưng cũng không vì thế mà mất hết phẩm giá. Nhưng không thể nói như vậy khi con người ít lo lắng tìm điều chân và điều thiện cũng như khi vì thói quen phạm tội mà lương tâm dần dần trở nên mù quáng.
(Xem thêm: MV 8b, 87c; TÐ 5; TD 11a).
(110) Khó nghèo, vâng phục, hãm mình, nhịn nhục, bác ái, tha thứ, khiêm tốn đều là dại trước mặt người đời, nhưng cao trọng trước mặt Chúa. Thế gian cho là xui, Chúa cho là phúc thật.
(111) Hãy nhìn mọi sự với con mắt của Thiên Chúa, con sẽ thấy giá trị khác, kích thước khác.
@ TÐ 4bc: Ðời sống tông đồ như thế đòi hỏi việc thực hành liên tục đức tin, đức cậy và đức mến...
Chỉ nhờ ánh sáng đức tin và nhờ suy niệm lời Chúa, mỗi người mới có thể nhận ra Chúa trong mọi nơi và mọi lúc, vì trong Ngài "ta sống, ta hoạt động, ta hiện hữu" (Cv 17,28). Tìm ý Chúa trong mọi biến cố, thấy Chúa Kitô trong mọi người, dù là kẻ thân hay người lạ, phê phán đúng đắn về ý nghĩa đích thực và giá trị của sự vật trần thế, xét nơi chính nó và xét theo tương quan với cứu cánh của con người.
(Xem thêm: MV 11a, 18b; LM 18b; DT 6c).
(112) Trong tất cả vận động, đấu tranh, con hãy phân tích ra: có mấy phần trăm của Chúa? Mấy phần trăm tự ái? của vụ lợi? của ý riêng? - Sợ phần Chúa không còn bao nhiêu?
(113) Phaolô trồng, Apôllô tưới, Thiên Chúa cho kết qủa.
@ 1Cr 3,6-7: Tôi trồng, anh A-pô-lô tưới, nhưng Thiên Chúa mới làm cho lớn lên. Vì thế, kẻ trồng hay người tưới chẳng là gì cả, nhưng Thiên Chúa, Ðấng làm cho lớn lên, mới đáng kể.
(Xem thêm: Ga 4,37-38; Cv 14,26).
(114) Nếu không có sự phục sinh thì người công giáo là hạng người vô phúc nhất trần gian.
@ 1Cr 15,14.19: Mà nếu Ðức Kitô đã không trỗi dậy, thì lời rao giảng của chúng tôi trống rỗng, và cả đức tin của anh em cũng trống rỗng... Nếu chúng ta đặt hy vọng vào Ðức Kitô chỉ vì đời này mà thôi, thì chúng ta là những kẻ đáng thương hơn hết mọi người.
(Xem thêm: Rm 10,9.11; 1Tx 4,13-14).
(115) Trong lúc con tuyên bố: "Vì Chúa, vì Hội Thánh", con hãy thinh lặng trước mặt Chúa và thành thật hỏi Chúa: "Chúa thấy con hành động hoàn toàn vì Chúa không? Hay Chúa là lý do thứ yếu, còn lý do khác mạnh hơn, con không tiện nói".
@ Rm 14,7-8: Không ai trong chúng ta sống cho chính mình, cũng như không ai chết cho chính mình. Chúng ta có sống là sống cho Chúa, mà có chết cũng là chết cho Chúa. Vậy, dù sống, dù chết, chúng ta vẫn thuộc về Chúa.
(Xem thêm: 1Cr 10,31; 2Cr 5,15).
@ TÐ 3a: Giáo dân có bổn phận và quyền làm tông đồ do chính việc kết hợp với Chúa Kitô là Ðầu. Họ được chính Chúa chỉ định làm việc tông đồ, vì phép Rửa tội sát nhập họ vào Nhiệm Thể Chúa Kitô, phép Thêm sức làm cho họ thêm mạnh mẽ nhờ quyền năng của Chúa Thánh Thần. Họ được thánh hiến vào chức vụ tư tế vương giả và dân tộc thánh (x. 1Pr 2,2-10), hầu trong mọi việc họ dâng những lễ vật thiêng liêng và làm chứng cho Chúa Kitô ở mọi nơi trên hoàn cầu. Ðàng khác, đức ái như là linh hồn của tất cả việc tông đồ, được chuyển thông và nuôi dưỡng nhờ các bí tích nhất là bí tích Thánh Thể.
(Xem thêm: MV 43a; LM 2e; TÐ 4ac, 8a).
(116) Tại sao tận hiến cho Chúa mà con còn so sánh mình với người đời, phàn nàn vì thua sút điều này, điều nọ. Con tiếc vì bị thiệt thòi khi làm tôi Chúa sao?
@ Mt 19,27.29: Bấy giờ ông Phê-rô lên tiếng thưa Người: "Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì?" Và phàm ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái hay ruộng đất, vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống vĩnh cửu làm gia nghiệp.
(117) "Thưa Thầy, nhân danh Thầy thì cả ma quỷ cũng phải lụy phục chúng con" - "Các con chớ mừng vì ma quỷ phải lụy phục các con, một hãy mừng vì tên các con đã được ghi trên trời" (Lc 17-20).