Ðường Hy Vọng
Dưới Ánh Sáng Lời Chúa và Công Ðồng
ÐHY Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
1. Ra Ði
Dù là xích vàng
Còn bị ràng buộc
Con không lên đường được
(001) Chúa đặt con trên đường, "để con ra đi và thu được nhiều hoa trái" (Ga 15,16). Ðường ấy là "đường hy vọng", vì chan chứa hy vọng, vì đẹp như hy vọng. Sao không hy vọng khi con đi với Chúa Giêsu, khi con về cùng Chúa Cha?
@ Ga 15,16a: Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em.
@ GH 9b: Dân tộc thiên sai ấy (Giáo hội), tuy hiện nay chưa bao gồm toàn thể nhân loại và đôi khi tỏ ra như một đoàn chiên nhỏ, nhưng lại là một mầm mống của hiệp nhất, hy vọng và cứu rỗi vững chắc nhất cho toàn thể nhân loại. Dân tộc thiên sai ấy được Chúa Kitô thiết lập để thông dự vào sự sống, bác ái và chân lý, được Người sử dụng như khí cụ cứu rỗi cho mọi người, và được sai đi khắp thế giới như ánh sáng trần gian và muối đất (x. Mt 5,13-16).
(Xem thêm: GH 10a; MV 22d, 41a; TG 5b).
(002) Bí quyết của đường hy vọng
1. Ra đi : "bỏ mình"
2. Bổn phận : "vác thánh giá mình mỗi ngày"
3. Bền chí : "theo Thầy" (Mt 16,24).
@ Mt 16,24: Ðức Giêsu nói với các môn đệ: "Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo".
(Xem thêm: Mt 10,38; Mc 8,34; Lc 9,23; 14,26-27).
@ TG 5b: …Giáo hội được Thánh Thần Chúa Kitô thúc đẩy cũng phải tiến bước trên chính con đường mà Chúa Kitô đã đi là nghèo khó, vâng lời, phục vụ và tự hiến thân cho đến chết để rồi toàn thắng nhờ sự sống lại của Người. Chính các Tông đồ trong niềm hy vọng cũng đã bước đi trên đường lối đó...
(Xem thêm: GH 7e; MV 22c, 38a; DT 5d; TÐ 4b).
(003) Bỏ tất cả mà chưa bỏ mình thì con chưa bỏ gì cả, vì chính mình con sẽ dần dần quơ góp lại những gì con đã bỏ trước.
@ Lc 14,26: Ai đến với Ta mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ Ta được.
(Xem thêm: Mt 8,19-22; 10,37; Lc 9,59-60).
(004) Abraham đã ra đi, vì hy vọng đến đất hứa. Maisen đã ra đi, vì hy vọng cứu dân Chúa khỏi nô lệ. Chúa Giêsu đã ra đi từ trời xuống đất, vì hy vọng cứu nhân loại.
@ Dt 6,17-18: Vì Thiên Chúa muốn chứng minh rõ hơn cho những người thừa hưởng lời hứa được biết về ý định bất di bất dịch của Người, nên Người đã dùng lời thề mà bảo đảm điều Người đã hứa. Như vậy, cả lời hứa lẫn lời thề đều bất di bất dịch, và khi thề hứa, Thiên Chúa không thể nói dối được. Do đó, chúng ta là những kẻ ẩn náu bên Thiên Chúa, chúng ta được mạnh mẽ khuyến khích nắm giữ niềm hy vọng dành cho chúng ta.
(Xem thêm: Lc 4,18-19.43; Cv 7,34 tt; Rm 4,18-21; 8,15-17; 1Ga 4,9b.14).
@ MV 3b: Không bị một tham vọng trần thế nào thúc đẩy, Giáo hội chỉ nhắm một điều là dưới sự dẫn dắt của Chúa Thánh Thần, Giáo hội tiếp tục công cuộc của chính Chúa Kitô, Ðấng đã đến thế gian để làm chứng nhân cho chân lý, để cứu rỗi chứ không luận phạt, để phục vụ chứ không để được hầu hạ.
(Xem thêm: GH 3a; MK 3-4; MV 45b; LM 22c; NK 4b).
(005) Dù có ra khỏi nhà, đi phương xa vạn dặm mà cứ mang theo tất cả tật xấu, cả con người cũ, thì có khác gì ở nhà đâu?
(006) Các thánh là những người điên vì Chúa. Khôn ngoan thế gian quá không làm thánh được.
@ 1Cr 1,25.27: Vì cái điên rồ của Thiên Chúa còn hơn cái khôn ngoan của loài người, và cái yếu đuối của Thiên Chúa còn hơn cái mạnh mẽ của loài người. Song những gì thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh.
(Xem thêm: Rm 1,22; 8,7).
(007) Ðã ra đi, phải bất chấp lưỡi thiên hạ đàm tiếu. Ba đạo sĩ ra đi, hy vọng gặp Chúa Cứu Thế, họ đã gặp; Phanxicô Xaviê ra đi, hy vọng cứu các linh hồn, ông đã gặp; Gôrétti ra đi, thoát chước cám dỗ, hy vọng gặp được Chúa, chị đã gặp.
(008) Mất để được, chết để sống, từ để gặp. Ba đạo sĩ liều hiểm nguy, chế nhạo; Phanxicô liều xa cha mẹ, mất của cải, chức tước, thú vui; Gôrétti liều mạng sống.
@ Mt 10,39: Ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được.
(Xem thêm: Mt 16,25; Mc 8,34t; Lc 9,24; 17,33; Ga 12,25; Rm 6,11).
@ DT 5a: ... Chính nhờ khấn giữ các lời khuyên Phúc âm mà mình (tu sĩ) đã đáp ứng ơn Thiên triệu, vì thế, chẳng những phải chết đi cho tội lỗi (x. Rm 6,11), nhưng còn phải từ bỏ thế gian để sống cho một mình Thiên Chúa.
(Xem thêm: GH 7b; PV 6a; TG 14b; HN 22a).
(009) Tiến lên trên đường hy vọng, bất chấp những van nài, tan nát lòng của tình thân thuộc cố tri, như Phaolô: "Xiềng xích với gian nan đang chờ tôi" (Cv 20,23), như Chúa Giêsu: "Này Thầy lên Giêrusalem để chịu nạn" (Mt 20,18).
(010) Giàu hay nghèo,
Khen hay chê,
Sang hay hèn,
Không sao cả, chấp nhận tiến lên trên đường hy vọng hồng phúc và đợi ngày trở lại của Chúa Giêsu Kitô, Ðấng Cứu chuộc chúng ta.
(011) "Ta là sự thật" (Ga 14,6). Không phải báo chí là sự thật, không phải đài phát thanh là sự thật, không phải ti-vi là sự thật. Con theo loại sự thật nào?
@ Ga 6,68: Ông Si-môn Phê-rô nói: ??? "Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời".
(Xem thêm: Lc 9,51).
@ TD 14c: ... Theo ý định của Chúa Kitô, Giáo hội Công giáo là thầy dạy chân lý và có nhiệm vụ chính thức loan báo và truyền dạy Chân lý là Chúa Kitô... (Các Kitô hữu) phải cố gắng toả ánh sáng sự sống với tất cả lòng tin tưởng vững chắc và lòng can đảm của người tông đồ, cho dù phải đổ máu. Bởi thế, mỗi môn đệ đều có bổn phận quan trọng đối với Chúa Kitô, Thầy chí thánh của mình, là phải luôn luôn tìm cách thấu hiểu chân lý mà Người đã trao ban, phải trung thành loan truyền và can đảm bảo vệ...
(Xem thêm: GH 36a, 67; MK 2; MV 3b; TD 3b).
(012) Ði, đi mãi, đi quyết liệt, đi không nhượng bộ; không ai tin người nhượng bộ cũng như không ai đi với người đi lùi.
@ Gl 2,5-6: Nhưng với những người ấy, chúng tôi đã không chịu nhượng bộ, dù chỉ trong giây lát, để duy trì cho anh em chân lý của Tin Mừng. Còn về các vị có thế giá - lúc bấy giờ các vị ấy có là gì đi nữa, điều đó không quan hệ đối với tôi: Thiên Chúa không thiên vị ai, các vị có thế giá ấy đã không đưa ra thêm điều gì cho tôi.
(Xem thêm: Lc 9,51).
@ MV 22d: Người Kitô hữu chắc chắn cần thiết và có bổn phận chiến đấu chống sự dữ dù phải trải qua nhiều gian nan cũng như phải chết nữa.
(Xem thêm: GH 38; MV 21e; LM 13d; TG 5b).
(013) Không nhượng bộ cho xác thịt,
Không nhượng bộ cho lười biếng,
Không nhượng bộ cho ích kỷ...
Con không thể gọi đen là trắng, xấu là tốt, gian là ngay được.
(014) Ba phải?
Ði đường nào được?
Chẳng lẽ có: Ba Chúa?
Ba Hội Thánh?
Ba luân lý?
Ba lương tâm?
@ Kh 3,15-16: Ta biết các việc ngươi làm: ngươi chẳng lạnh mà cũng chẳng nóng. Phải chi ngươi lạnh hẳn hay nóng hẳn đi! Nhưng vì ngươi hâm hẩm chẳng nóng chẳng lạnh, nên Ta sắp mửa ngươi ra khỏi miệng Ta.
(Xem thêm: Ep 4,4-5; Dt 13,8-9).
(015) Không nhượng bộ, không phải là kiêu căng, tự ái hay ngoan cố. Không nhượng bộ là yêu thương quyết liệt lý tưởng của mình.
(016) Thà mất tiền của, chức tước, thà mất mạng sống để giữ lý tưởng, danh dự, đức tin, con chấp nhận. Nhưng không bao giờ con chấp nhận đổi ngược lại: lỗ lã quá!
@ Pl 3,7-8: Nhưng, những gì xưa kia tôi cho là có lợi, thì nay, vì Ðức Kitô, tôi cho là thiệt thòi. Hơn nữa, tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Ðức Kitô Giêsu, Chúa của tôi. Vì Người, tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như rác, để được Ðức Kitô.
@ TÐ 4b: Bắt chước Chúa Kitô khiêm hạ, họ không háo danh (x. Gl 5,26) nhưng chuyên lo làm đẹp lòng Thiên Chúa hơn làm đẹp lòng người ta. Họ luôn sẵn sàng từ bỏ mọi sự vì Chúa Kitô (x. Lc 14,26), và chịu bách hại vì sự công chính (x. Mt 5,10) vì nhớ lời Chúa: "Nếu ai muốn theo Ta, phải từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo Ta" (Mt 16,24).
(Xem thêm: GH 42b; MV 38a; LM 12b; ÐT 10a; DT 5a).