910. Không có mẹ, dù mọi người lo lắng bảo đảm đến đâu, em bé cũng không đi theo. Nhưng đi với mẹ, băng rừng, vuợt suối, đói rét, em vẫn đi. Trong cuộc chiến, bao nhiêu bà mẹ chết rồi, con vẫn la lết nằm một bên. Trên đường hy vọng, con nắm tay Mẹ Maria; có Mẹ, đã cho con rồi, con không cô đơn. Mẹ là "nguồn sống, là an vui, là hy vọng của chúng con".
911. Trẻ em chỉ cần mẹ, vắng bóng mẹ, trẻ khóc nức nở, không thể nín được, cho nó kẹo bánh, cho nó quà đẹp, giao vàng ngọc nó cũng vứt đi. Nó chỉ vui tươi lại khi gặp mẹ. Con phải trở nên thơ ấu, để hiểu biết và yêu mến Mẹ Maria.
912. Tình yêu Mẹ như làn gió mát, như hạt sương mai, làm tâm hồn quằn quại khao khát an bình, được êm dịu ủi an.
913. "Ðây là Mẹ con!" Sau phép Thánh Thể, Chúa không thể trối gì hơn cho con. Mẹ đã đạp đầu con rắn. Mẹ sẽ giúp con chiến thắng ma quỷ, xác thịt, thế gian. Mẹ sẽ ban ơn cho con giữ vững lý tưởng cao cả Chúa đã đặt vào lòng con.
914. Ðứa con có bệnh tật, xấu xí, người mẹ vẫn thương yêu. Dù con nguội lạnh, tội lỗi, phản bội, con hãy phó mình trên tay Mẹ. "Chúa Giêsu trối: Ðây là Mẹ con!" Nỡ nào Mẹ bỏ con.
915. Lúc ngã sa, con hãy khiêm tốn, khóc lóc với Mẹ, vì con đã giết chết con Mẹ, Mẹ sẽ đón nhận con. Gioan Mẹ cũng nhận, người trộm lành, Mđalêna, Mẹ cũng nhận làm con Mẹ.
916. Ðức Mẹ Maria là sách "Phúc Âm sống", "cỡ nhỏ", "bình dân", hơn tất cả các thánh vừa tầm con.
917. Muốn biết Mẹ con tốt đẹp chừng nào, con hãy nhớ Mẹ Chúa Ngôi Hai, cao cả, toàn năng: Phúc cho con chừng nào vì Ngài cũng là Mẹ của con. Nếu không phải Chúa Giêsu nói, con không thể hiểu được.
918. Muốn nên thánh, con hãy bắt chước trẻ thơ; nó không hiểu lý thuyết gì, nhưng nó nhìn mẹ nó, nó làm theo mẹ nó, nó tin mẹ nó biết tất cả, làm đúng tất cả. Nhìn Mẹ Maria, làm như Mẹ Maria, con sẽ nên thánh.
919. Ðọc kinh cầu Ðức Mẹ là sách đơn sơ Hội Thánh dạy con hiểu và nhớ các tước hiệu, quyền năng, nhân đức, lòng yêu thương của Mẹ con; càng nhìn Mẹ, con càng sung sướng, hy vọng cho số phận con đang chiến đấu vất vả và con kêu Mẹ như trẻ thơ: "Cầu cho chúng con! Cầu cho chúng con!"
920. Mấy lời vắn
tắt diễn tả cuộc đời
Mẹ con; với tâm tình thánh thiện,
hãy ghi vào lòng mà suy niệm và
bắt chước:
"Này con là tôi tá": Ecce.
"Con xin vâng": Fiat.
"Linh hồn con ngợi khen Chúa": Magnificat.
921. Phản ứng đầu tiên của trẻ thơ là gọi: "Mẹ ơi!" khi lo sợ, khi lúng túng, khi đau buồn. Tiếng Mẹ là tất cả cho trẻ. Con hãy năng gọi: "Mẹ, Mẹ ơi! Con yêu mến Mẹ, Mẹ là tất cả của con."
922. Chuỗi Mân Côi là giây ràng buộc con với Mẹ, là cuốn phim kỷ niệm con đường hy vọng của Mẹ: âu yếm như Bêlem, khắc khoải như Ai Cập, trầm lặng như Nazareth, lao động như xưởng mộc, sốt sắng như đền thờ, cảm động lúc Chúa giảng, đau khổ bên thánh giá, vui mầng lúc phục sinh, tông đồ bên thánh Gioan. Tóm tắt lại, Chúa sống trong Mẹ, Mẹ trong Chúa, hai cuộc đời chỉ là một. Ðừng bỏ chuỗi Mân Côi Mẹ đã trao và nhắn nhủ con sống như Mẹ, với Mẹ, nhờ Mẹ, trong Mẹ.
923. Không quà gì quý bằng quà mà lòng Mẹ Maria tặng cho chúng ta: Chúa Giêsu, món quà quý nhất. Chính lòng Ðức Mẹ cũng quý nhất vì "Giêsu con lòng Bà".
924. Chúa Giêsu đã
chỉ rõ cho chúng ta mẫu gương
để theo:
Ðức Chúa Cha: "Hãy nên
trọn lành như Cha các con trên trời."
Nhưng Cha trên trời xa vời, Chúa
Giêsu đã chỉ chính mình Ngài:
"Ai thấy Thầy, thì thấy Ðức
Chúa Cha."
Nhưng rồi Chúa muốn một mẫu
gương dịu hiền ây yếm hơn
cả, Mẹ Maria: Ðây là Mẹ con."
925. Con thơ bắt chước mẹ tất cả, dù khó khăn nguy hiểm, không phải vì có ý theo gương mẹ, vì mẹ là thần tượng, là tất cả, nhưng vì yêu mẹ, tin mẹ. Xem mẹ uống thuốc, con uống theo, mẹ đi ở tù, con vào theo. Mẹ Maria là tấm gương sáng vừa tầm con, con hãy mô phỏng gương Mẹ. Chúa Ba Ngôi không thể làm một tâm hồn thánh thiện hơn được.
926. Mẹ làm gương ẩn dật khiêm cung nhưng đồng thời Mẹ luôn luôn hiện diện phục vụ; Mẹ không ra mặt, không lên tiếng, nhưng Mẹ hằng ở gần bên Chúa Giêsu: sống trọn vẹn cho Chúa và Chúa trong con.
927. Chúa Giêsu đang tiếp tục sống và hành động trong Hội Thánh vì thế Mẹ Maria hiện diện trong Hội Thánh và trong con, Mẹ Hội Thánh và Mẹ con.
928. Những lúc vinh hiển nhất của đời Chúa Giêsu: Núi Taborê, vào thành Giêrusalem, làm phép lạ... Mẹ ở trong bóng tối. Những giây phút nguy hiểm, đau buồn nhất, Mẹ can đảm hiện diện: di tản sang Ai Cập, dọc đường tử nạn bi thảm, nát lòng dưới thánh giá, cầu nguyện trong nhà tiệc ly. Mẹ không sống cho Mẹ, chỉ sống cho Chúa, cho công cuộc cứu chuộc.
929. Cầu nguyện dọn mình cùng với các Tông Ðồ, cho các Tông Ðồ lãnh nhận Chúa Thánh Thần, Mẹ đã lãnh nhận Chúa Thánh Thần, Mẹ đã chuẩn bị, đã chứng kiến ngày công khai hóa Hội Thánh, cũng như Mẹ đã sinh Hội Thánh trong Chúa Giêsu. Mẹ thực là Mẹ Hội Thánh.
930. Mẹ có thể hiện ra nơi đô thị, giữa nhà chọc trời, trong các Vương Cung Thánh Ðường, cho các nhân vật quan trọng, các nhà thần học. Nhưng Mẹ đã chọn nơi hoang vu, núi đồi, xa vắng, với những người không ai thèm đến, đến những chỗ không ai muốn đến. Mẹ muốn con cũng đến với Mẹ.
931. Ðức Mẹ thiếu tất cả những gì trần gian cho là hạnh phúc. Ðọc kinh "Linh hồn tôi ngợi khen Chúa", con thấy Mẹ như một vực sâu "thấp hèn", "tôi tá", "người hèn mọn", "người đói khát". Nhưng Chúa đã nhìn đến vực thẳm ấy và với lòng thương xót, đã làm cho Mẹ "đầy ơn phước", nghĩa là đầy ơn Chúa.
932. Mẹ Maria nghèo khó,
không tiền không bạc, có lúc
không nhà cửa, không ghế bàn,
Mẹ không biết giảng, nhưng Mẹ có
món quà quý nhất để cho:
Mục tử Bêlem,
Ba vị đạo sĩ phương đông,
Simêon và Anna ở đền thánh,
Mẹ đã thinh lặng cho họ Chúa Giêsu,
món quà mà chỉ Mẹ có, món
quà ấy giảng thay cho Mẹ, vì đó
là Ngôi Lời.
933. Sự hy sinh toàn hiến của Mẹ càng cao quý khi Mẹ phó thác cho Chúa trọn vẹn; đi ngược lại với ước nguyện của các thiếu nữ thời ấy. Mẹ đã quyết sống đồng trinh. Chúa đã ban cho Mẹ cả hai: vừa đồng trinh vừa làm Mẹ Thiên Chúa, Mẹ nhân loại.
934. Lòng con rộng bao la, nhưng túi con có giới hạn, chỉ có một món quà con còn có thể cho luôn, một quà tặng thỏa lòng con, một quà tặng quý không ai có thể mua nổi, một quà tặng tốt không gì sánh bằng: hãy cho họ Chúa Giêsu như Mẹ Maria.
935. Con trào trào nước mắt đến với Mẹ, an ủi kẻ âu lo, con đau khổ ê chề, đến với Mẹ phù hộ các giáo hữu, con tội lỗi ngã sa, đến với Mẹ bầu chữa kẻ có tội và chính con, hãy trở thành một Maria khác, để đón tiếp mọi người đến trú ẩn và con cũng sẽ là nguồn sống, là an vui, là hy vọng của anh em.
936. Ðức Mẹ hoàn toàn sống cho Chúa Giêsu, sứ mạng của Mẹ là đồng công cứu chuộc với Chúa Giêsu. Tất cả vinh danh của Ðức Mẹ là do nơi Chúa Giêsu. Ðức Mẹ không là ai cả, nếu con không phải là Chúa Giêsu, nếu cả đời Ðức Mẹ không phải là cho Chúa Giêsu. Ðời con không là gì cả nếu tách lìa Chúa Giêsu.
937. Con hãy tìm giá trị của một đời sống thiêng liêng, một linh đạo sâu xa nơi Mẹ Maria. Mẹ hoạt động, nhưng tất cả mọi cử chỉ và tư tưởng, dù vụn vặt nhất, cũng vì Chúa Giêsu, Mẹ không thể có một giây phút nào ngoài Chúa Giêsu được. Ðời Mẹ là một vực sâu vô tận của nội tâm; trong Mẹ, hoạt động và chiêm niệm không tách lìa: chiêm niệm giữa hoạt động, hoạt động do chiêm niệm.
938. Cuộc cách mạng lớn lao nhất trong lịch sử loài người, lối phản chứng trung thực nhất, Mẹ Maria đã làm với Chúa Giêsu, trong chính mình, không đập đổ, không tiêu diệt, không đến để phá lề luật, nhưng để hoàn thành lề luật, nhưng đã hy sinh để giây phút lịch sử được thực hiện: Tân Ước đã được thiết lập, thay thế Cựu Ước.
939. Con thích phiêu lưu, hãy bước theo đời Mẹ là "một cuộc hành trình phiêu lưu trong đức tin", chỉ biết phó thác mọi sự trong tay Chúa, và tiến đi, dù máng cỏ, dù Ai Cập, dù Nazareth, dù Golgotha, cứ tin và đi. Phiêu lưu vô cùng bảo đảm.
940. Bất cứ chỗ nào con cũng noi gương Mẹ Maria, cho thế gian Chúa Giêsu. Ðiều kiện không phải là nơi chỗ, vì lần đầu tiên, trong chuồng bò, Mẹ đã cho các mục tử Chúa Giêsu. Ðiều kiện là con phải sống bác ái, hiệp nhất vì lúc ấy mới có Chúa Giêsu ở giữa con. Ðời con phải là một lễ Giáng Sinh liên lỉ, mang Chúa Giêsu đến cho mọi người.
941. Con là tâm hồn trẻ muốn sống rất trung thực, con hãy bắt chước Ðức Mẹ; trong Ðức Mẹ không còn cái "tôi" nữa, tì vết của con người cũ không có. Ðức Mẹ vô nhiễm và đầy tràn Chúa đến nỗi không thể nói đến Mẹ Maria mà không nghĩ đến Chúa Giêsu.
942. Không Thiên Chúa, con hoàn toàn trống rỗng, cô đơn, khốn nạn. Mức độ sung mãn hạnh phúc của con người con tùy mức độ con liên lạc với Thiên Chúa. Mẹ Maria hoàn toàn hướng về Thiên Chúa; Ngài thấy Mẹ là thụ tạo toàn hảo như ý Ngài. Mọi sự tốt đẹp của Thiên Chúa biểu lộ cách trong sáng nhất trong Mẹ.
943. Mẹ Maria là hiện thân của sự nghèo khó; Mẹ sống nghèo cách tự nhiên vui vẻ; Mẹ yêu mến cuộc sống nghèo, vì lòng Mẹ giàu, kho tàng Mẹ lớn; Mẹ nghèo nhất, Mẹ đẹp nhất, vì Mẹ đẹp với vẻ đẹp của Chúa Giêsu. Có gì nghèo bằng thiên nhiên, mà lại đẹp như thiên nhiên: từ ái như mặt trăng, rực rỡ như mặt trời, óng ánh như hạt sương, dễ thương như chim sẻ, thơm tho như cành huệ nơi thanh vắng.
944. Nỗi đau khổ càng gia tăng khi cảm thấy mình bất lực; dưới chân thánh giá, Mẹ nhìn con thân yêu, Mẹ bất lực hoàn toàn; càng yêu thương, lòng Mẹ càng tan nát. Nhưng Mẹ đứng vững, để Mẹ ấp ủ con những khi con cảm thấy bất lực trước đau khổ.
945. Dưới chân
thánh giá, con thấy Mẹ Maria đạt
đến mức độ anh hùng của
mọi nhân đức: hiền lành,
khiêm nhượng, thinh lặng, nhẫn nại,
tin tưởng, cậy trông, yêu mến.
Mẹ nghèo trơ trọi vì mất cả
con ruột là Giêsu, Thiên Chúa làm
người.
Mẹ mến Chúa đến hiến dâng
cả mạng sống mình và máu Con
để cứu chuộc nhân loại.
Mẹ chết tử đạo vì không
được chết theo con.
Mẹ tin cậy vững vàng trước
điều thiên hạ cho là thất bại
sụp đổ hoàn toàn: Chúa chết!
946. Khi lạc mất Chúa
Giêsu, lòng Mẹ đau khổ tìm kiếm
Con, chính lúc đó tình yêu
của Mẹ biểu lộ rất rõ rệt.
Khi con không còn được bao bọc
bằng bầu khí huynh đệ thánh
thiện, hầu như mất Chúa rồi,
Chúa Giêsu sẽ trắc nghiệm rõ
rệt tình yêu của con đối với
Chúa có thành thực không!
947. Ai mến Mẹ thì yêu thích chuỗi Mân Côi. Bởi vì chỉ có người yêu mới lặp lại một chuyện, một lời mà không biết nhàm chán.
948. Mẹ Maria không chỉ nhìn Chúa Giêsu, Mẹ nhìn bà Isave, nhìn Gioan, nhìn đôi tâm hồn ở Cana... Con hãy có cái nhìn của Mẹ: nhìn Chúa, nhìn người.
(C) Copyright 1981. Tác giả giữ bản quyền.