462. Hạnh phúc của một người không căn cứ ở của cải, chức vụ, nhưng ở tình yêu mà người ấy tập yêu suốt đời.
463. Chuẩn bị làm linh mục có chủng viện, chuẩn bị làm tu sĩ có đệ tử viện, tập viện, chuẩn bị làm giáo sư có trường sư phạm, chuẩn bị làm cha mẹ có gì? - Không có gì cả! Thật là một thiếu sót lớn lao trên thế giới. Lúc này tạm có lớp dự bị hôn nhân nhưng chưa đi đến đâu. Bao nhiêu người sẽ là nạn nhân do cuộc phiêu lưu của các con.
464. Phần thứ nhất
của tiệc cuới Cana là yêu thương
và hưởng thụ, nhưng giữa
tiệc cưới chỉ còn nước!
Ðôi tân hôn mới ý thức
rằng: phương tiện mình hạn hẹp,
tình yêu mình lạnh nhạt!
Phần thứ hai của tiệc cưới
Cana là khám phá ra kho tàng đạo
đức chưa được xử
dụng, rượu sau ngon hơn rượu
trước: một tình yêu chân
thực, một quả tim biết thắng mình,
quên mình, trung thành và hiến dâng
không đòi lui.
465. Khi con còn trẻ, con đi nơi con muốn, nhưng khi trưởng thành, người khác sẽ cầm tay con, nhiều người khác, nhiều bàn tay nhỏ sẽ níu lấy và lôi kéo con đến nơi con không muốn, nơi mà không bao giờ con dám đến, nơi mà không bao giờ con tin rằng con có sức đến... nhưng tình yêu có thể bắt buộc con làm tất cả!
466. Ðôi bạn đối
với nhau, cũng như đối với
con cái, sống tất cả tình yêu
của Chúa Giêsu đối với
mọi người.
Ðôi bạn do đó tham dự và
sống lại mầu nhiệm cứu chuộc.
Ðôi bạn tập yêu thương cách
phong phú, vô bờ bến, như Chúa
Giêsu yêu họ và yêu mọi người.
467. Tình yêu hôn nhân có sức rút từ quả tim con người tất cả can đảm, tin tưởng và quảng đại.
468. Ðòi hỏi biến
đổi mà không yêu thương
làm cho bạn mình bất mãn.
Yêu thương mà không đòi
hỏi biến đổi là cho bạn phương
tiện.
469. Yêu thương để giúp
bạn biến đổi là cho bạn phương
tiện.
Bắt bạn biến đổi mới
yêu thương là cất hết phương
tiện.
470. Phương tiện độc nhất để biến đổi tâm hồn bạn mình là chấp nhận bạn như thuở ban đầu, vì được yêu thương là điều kiện cần thiết để biến đổi.
471. Tình yêu luôn luôn thao thức; không phải vì hoài nghi tình yêu của bạn mình, nhưng vì thấy mình có trách nhiệm tạo cho nhau những gì là mới mẻ, là cảm hứng, là biến đổi, có khi chính bạn cũng không hay biết. Chính nỗi thao thức ấy là một niềm vui.
472. Có một sự
sáng suốt đáng buồn: xét
mọi người theo quá khứ của
họ.
Có một sự sáng suốt đầy
yêu thương: đoán trước
người ta có thể biến đổi
tốt đẹp chừng nào!
473. Tình yêu không mù quáng: Thấy yếu đuối của người yêu và cố gắng gánh vác. Thấy khả năng của người yêu và tế nhị khơi dậy.
474. Người biết yêu "xương của xương mình, thịt của thịt mình", người không thể làm cho cái xã hội thứ nhất, nền tảng mọi xã hội khác được hạnh phúc, làm sao cả gan canh tân thế giới được?
475. Thời đại ta, Hội Thánh đã vạch ra một linh đạo về hôn nhân, cho chúng ta thấy hôn nhân là một phương tiện để con người triển nở và là một ơn gọi đến sự thánh thiện.
476. Các con ngạc nhiên
khi nghe nói đến "ơn gọi làm
cha mẹ gia đình"? - Người ta
lầm lạc khi dành ơn thiên triệu,
bậc trọn lành cho tu sĩ thôi.
Hai người thề hứa yêu nhau
suốt đời trong Chúa Kytô, nhờ
bí tích hôn nhân, không phải
là một cách tuyên xưng đức
tin, một cách khấn hứa sao?
477. Nếu giáo dân đặt nặng nhiệm vụ trần thế của mình, thì nhiệm vụ trần thế quan trọng nhất, quyết định nhất của họ là đời sống gia đình.
478. Canh tân gia đình để canh tân Hội Thánh.
479. Con hãy bỏ thói
quen sai lạc, khi nói về giáo dân,
thì quan niệm họ như những người
độc thân, sống riêng, không có
cộng đoàn, hoặc hiểu cách tiêu
cực: giáo dân nghĩa là không
phải tu sĩ.
Con đừng quên đa số giáo
dân là những người sống
trong một gia đình và phải hỏi
rằng họ hiểu, họ sống bí tích
hôn nhân công giáo thế nào.
480. Thực đáng buồn khi thế giới văn minh ngày nay chỉ hiểu giáo lý công giáo về hôn nhân qua "những luật cấm!"; thế giới đâu ngờ Chúa Giêsu đã đến cứu chuộc tình yêu nhân loại, đã ban một sự thăng tiến con người lạ lùng là bí tích hôn nhân! Con phải học và trình bày khía cạnh tích cực, tốt đẹp của hôn nhân công giáo.
481. Phải nỗ lực về phương diện giáo lý cũng như mục vụ để làm cho các gia đình công giáo xác tín về sức mạnh của họ. Họ sẽ khám phá ra họ không phải là thành phần thụ hưởng, chỉ biết lãnh nhận giáo lý, lãnh nhận bí tích, lãnh nhận ơn Chúa, mà họ cũng là thành phần hoạt động tông đồ.
482. Ý thức được sứ mạng, nhiều gia đình công giáo sẽ đặt dưới quyền xử dụng của Hội Thánh những mãnh lực nhân loại và siêu nhiên của tình yêu vợ chồng, của bí tích hôn nhân, với một sự hăng say lạ thường.
483. Yêu bạn mình
là hành động theo thánh ý
Chúa. Lúc ấy các con hiểu rằng:
trong đời sống thường ngày,
các con có thể thực hiện ơn
thiên triệu của các con, bằng mọi
cử chỉ nhỏ nhặt, để đáp
lại tiếng gọi của Chúa.
Ðó là một khía cạnh khả
dĩ cách mạng cả cuộc đời
các con, đó là một mạc khải
không thể quên được.
484. Tình yêu vợ
chồng là hình ảnh, là dấu
hiệu tình yêu của Chúa Kytô đối
với Hội Thánh. Trong mầu nhiệm
ấy, con tìm thấy cao cả, sức
mạnh và hiệp nhất.
Tình yêu vợ chồng nối dài
tình yêu Thiên Chúa: phấn khởi
và nâng đỡ biết chừng
nào!
485. Chúa đã trao cho con một người bạn thân yêu, những đứa con xinh xắn, trong sáng để nâng đỡ nhau nên thánh. Con đã làm gì?
486. Ý thức rằng
các con đồng trách nhiệm về
sự trưởng thành trong tình
yêu Chúa.
Ý thức rằng ơn gọi của
các con là cùng nhau và nhờ
nhau nên thánh:
Ý thức rằng ơn bí tích
thường xuyên giúp đỡ
các con.
Các con được thúc đẩy
hăng say sống mầu nhiệm Chết và
Phục Sinh qua mọi khía cạnh của đời
sống các con.
487. Phải khám phá ra rằng các con có thể và có bổn phận thánh hóa mình trong hôn nhân và nhờ hôn nhân.
488. Tất cả những thực tại của đời sống vợ chồng, cha mẹ, tất cả những trách nhiệm xã hội là bấy nhiêu cơ hội để vươn lên, để bỏ mình, để tiến lên trên đường thánh thiện chân chính.
489. Sự hiệp nhất
giữa đôi bạn phải rất trọn
vẹn: hiệp nhất thể xác, tình
yêu, tinh thần và thiêng liêng, nhờ
sự hiện diện của Chúa Kytô.
Yêu trong Chúa, đẹp lắm! Yêu
thương vì Chúa, càng đẹp
hơn! Gia đình lắng nghe tiếng Chúa
và cùng tiến lên trong sự thân
mật Chúa.
490. Những giây phút
thinh lặng bên nhau, chìm đắm trong
cầu nguyện,
Những giây phút tự phát
cầu nguyện cho nhau, cho con cái,
Những giây phút trao đổi thân
mật về đời sống thiêng
liêng, về việc tông đồ,
Là một mạc khải, một niềm vui
sâu xa và thắm thiết.
Các con hãy kinh nghiệm: Chúa ở
giữa các con!
491. Sinh con cái không phải đáp lại nhu cầu nối tiếp giống nòi, nhưng là ước muốn tăng trưởng nhiệm thể; giáo dục con cái là huấn luyện những kẻ thờ phượng Ðức Chúa Cha cách trung thực. Khám phá và khâm phục ý định cao cả của Chúa về gia đình các con.
492. Huấn luyện những chi thể hoạt động trong nhiệm thể Chúa Kytô, làm cho con cái mình nên con Chúa. Nhiệm vụ cha mẹ đòi buộc các con phải đi tiên phong về mọi phương diện, mọi nhân đức.
493. Gia đình là
tế bào của Hội Thánh, nói
cách khác, là một "Hội Thánh
cỡ nhỏ" (Ecclesiuncula) ở đó
Chúa Giêsu hiện diện, sinh sống, chết,
phục sinh cách mầu nhiệm trong các
chi thể.
Tư tưởng ấy làm sáng tỏ
ý nghĩa và có sức biến
đổi đời sống của gia
đình công giáo.
494. Gia đình là
tế bào của Hội Thánh. Chân
lý này làm thấy rõ sự
cao cả và sứ mạng của gia đình:
1) Nối tiếp Hội Thánh Chúa Giêsu
đã thiết lập ở trần gian.
2) Hiện diện của Chúa là chủ
gia đình thực sự.
3) Thừa tác vụ tư tế trong gia
đình là vai trò của người
cha.
4) Chứng tích sự hiện diện Hội
Thánh bằng sự sống gia đình
hàng ngày.
5) Nỗ lực vươn lên đến
Chúa của gia đình, làm Hội Thánh
cùng tiến lên.
6) Liên lạc giữa Chúa và mỗi
chi thể trong gia đình.
495. Chúa Kytô đã muốn xây dựng nhiệm thể Ngài bằng những tế bào gia đình; Hội Thánh có thể thay đổi đường lối tông đồ, thay đổi các hội đoàn, nhưng Hội Thánh luôn luôn phát triển nhờ các gia đình. Ðức tin được thông truyền qua các tế bào sống động và lành mạnh ấy.
496. Giáo dục con cái là "Trường vươn lên" cho cha mẹ. Trẻ con có "cái nhìn chỉ trích", chúng là những "quan sát viên khắt khe". Chúng bắt buộc các con xử trí đúng vai trò của các con và do đó giúp các con tiến lên.
497. Con hãy tin rằng: đời sống gia đình công giáo là một "lối tu đức" riêng biệt.
498. Nếu chúng ta chủ trương rằng phải nhờ giới lao động thánh hóa giới lao động, thì chúng ta cũng phải tin rằng: gia đình công giáo là tông đồ số một của các gia đình khác.
499. Người ngoài đánh giá hôn nhân công giáo theo mức độ thánh thiện của gia đình công giáo.
500. Kinh nghiệm dạy các con rằng: kinh tối sáng trong gia đình, nói đúng hơn, giờ cầu nguyện của gia đình, thực hiện được ước vọng "thành một cộng đoàn Kytô hữu", "một tế bào của Hội Thánh", như lời Chúa Giêsu: "nếu các con hiệp nhau cầu nguyện cùng Ðức Chúa Cha..."
501. Gia đình công
giáo làm tông đồ bằng "chứng
tích". Phải chứng minh rằng các
con được gọi nên thánh và
các con có thể sống một đời
hôn nhân đẹp lòng Chúa. Các
con chia sẻ với các gia đình
khác: ân sủng, hạnh phúc, Chúa
đã ban cho gia đình các con.
Nhìn vào gia đình các con, thiên
hạ phải đặt câu hỏi: "Tại
sao họ có thể sống hiệp nhất,
yêu thương, trung thành với nhau
như thế.
502. Gia đình là
một "trung tâm ánh sáng", đem
ngọn lửa hồng đốt sáng
nóng kẻ khác.
Ngày nào mỗi gia đình là
một "trung tâm ánh sáng", thế
giới này sẽ là một đại
gia đình đầy ánh sáng, đầy
hy vọng.
503. Gia đình công
giáo làm tông đồ bằng cách
"tiếp đón". "Mở rộng
nhà" các con và đồng thời
"mở rộng lòng" các con. Nhà
nào lại không có khách?
"Tiếp đón" là cách thế
tiện nhất, tự nhiên nhất, để
làm chứng tích về tình yêu,
về sự hiệp nhất, về niềm
vui, về cởi mở...
"Nghệ thuật tiếp đón" sẽ
trở nên "tông đồ tiếp
đón". Các con hãy sống và
làm cho những ai đến gia đình
các con đều "thèm sống như
các con".
504. Giờ "ngồi
bên nhau", "cùng nhau ngồi bên
Chúa" là giờ của chân
lý, là một khám phá kỳ diệu,
là một liều thuốc thần tiên.
Bầu khí gia đình sẽ thay đổi,
nhiều vấn đề gay cấn được
thông cảm giải quyết.
Trước kia hai vợ chồng "chung
sống hòa bình" cách nông cạn,
rời rạc. Giờ đây tất
cả là một tình yêu, một niềm
vui, một lo âu, một lời cầu nguyện.
505. Chủng viện thứ
nhất, đệ tử viện thứ
nhất, trường sư phạm thứ
nhất là gia đình công giáo.
Không vị giám đốc nào tài
ba, chuyên môn đến đâu có
thể thay thế cha mẹ được.
Nếu cơ sở bậc nhất ấy
bị hỏng, tương lai Hội Thánh và
xã hội nhân loại cũng rung rinh sụp
đổ. Ðức Gioan XXIII biên thư
cho cha mẹ ngày ngài được
ngũ tuần: "Thưa Thày Mẹ, hôm
nay con được 50 tuổi, Chúa thương
ban cho con nhiều chức trong Hội Thánh,
đi nhiều nơi, học nhiều sách,
nhưng không trường nào dạy
dỗ con, làm ích cho con hơn hồi con
được ngồi trên chân Thày
Mẹ".
(C) Copyright 1981. Tác giả giữ bản quyền.