Ngày
6 tháng 10 năm 2002
Chúa Nhật 27 Thường Niên Năm A
Ðọc
Tin Mừng Mt 21,33-43
Khi
ấy Ðức Giêsu nói với các thượng tế và kỳ mục rằng: 33
Các ông hãy nghe một dụ ngôn khác: "Có gia chủ kia trồng
được một vườn nho; chung quanh vườn, ông rào giậu; trong vườn,
ông khoét bồn đạp nho, và xây một tháp canh. Ông cho tá điền
canh tác, rồi trẩy đi xa. 34 Gần đến mùa hái nho, ông
sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. 35
Bọn tá điền bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này,
giết người kia, ném đá người nọ. 36 Ông lại sai
một số đầy tớ khác đông hơn trước: nhưng bọn tá điền
cũng xử với họ y như vậy. 37 Sau cùng, ông sai chính
con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: "Chúng sẽ nể
con ta". 38 Nhưng bọn tá điền vừa thấy người
con, thì bảo nhau: "Ðứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết
quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó!" 39 Thế
là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho, và giết
đi. 40 Vậy xin hỏi: Khi ông chủ vườn nho đến, ông
sẽ làm gì bọn tá điền kia?" 41 Họ đáp: "Ác
giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và cho các tá điền
khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi
cho ông". 42 Ðức Giêsu bảo họ: "Các ông chưa
bao giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao? Tảng đá thợ xây
nhà loại bỏ lại trở nên tảng đá góc tường. Ðó chính
là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng
ta. 43 Bởi đó, tôi nói cho các ông hay: Nước Thiên
Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban
cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi.
Gợi
ý để sống và chia sẻ Tin Mừng
Tiến thoái lưỡng nan
Dụ
ngôn những người tá điền sát nhân (Mt 21,33-43) là một
trong ba dụ ngôn Ðức Giêsu dùng để đối đáp với nhóm người
tới hạch hỏi Người trong khi Người đang giảng dạy dân chúng
nơi Ðền Thờ. Ðó là nhóm thượng tế và kỳ mục trong dân.
Họ đòi Ðức Giêsu phải cho họ biết Người dựa vào quyền
lực nào để giảng dạy cũng như xua đuổi người buôn bán
ra khỏi khuôn viên Ðền Thờ. Ðức Giêsu nêu điều kiện là
họ phải trả lời Người trước đã, thì Người mới trả
lời họ về câu hỏi vừa nêu. Câu hỏi mà Người buộc họ
phải trả lời là "Phép rửa của ông Gioan do đâu mà có?
Do Trời hay do người ta?" (Mt 21,25). Ta biết nhóm thượng tế
và kỳ mục rơi vào thế bí, tiến thoái lưỡng nan. Nếu họ
trả lời rằng phép rửa ấy do Thiên Chúa, họ sẽ bị Ðức
Giêsu vặn hỏi: "sao các ông không tin?"
Còn, ngược lại, nếu họ nói "phép rửa ấy do loài
người," thì họ lại sợ đi ngược lại với niềm tin của
dân chúng, vì ai nấy đều kể ông Gioan Tẩy Giả là một ngôn
sứ. Cho nên nhóm thượng tế và kỳ mục cùng chẳng đã,
phải trả lời rằng "chúng tôi không biết" (c.27).
Thế
là Ðức Giêsu liên tiếp nói với họ qua ba dụ ngôn: Dụ
ngôn hai người con (Mt 21,28-32), dụ ngôn những tá điền sát
nhân (cc. 33-46) và dụ ngôn tiệc cưới (Mt 22,1-14). Dụ ngôn thứ
nhất nhắm thẳng nhóm thượng tế và kỳ mục. Dụ ngôn thứ
hai và thứ ba có thêm cả một số người pharisêu trong đám
thính giả. Vì hiểu rõ Ðức Giêsu có ý lên án họ, nên họ
tìm cách bắt Người. Ðó là điều họ không dám thực hiện
trước đám đông vì đám đông kể Người là một ngôn sứ
(x. Mt 22,45-46). Vậy nội dung dụ ngôn những tá điền sát nhân
là gì khiến đối phương phật ý muốn sai người đi bắt
Ðức Giêsu?
Những tá điền sát nhân (Mt
21,33-46)
Dụ
ngôn những tá điền sát nhân nói về hình phạt dành cho giới
lãnh đạo tôn giáo và chính trị của Ítraen. Dụ ngôn này rõ
ràng sử dụng hình ảnh vườn nho trong Isaia 5,1-7 để áp dụng
với Ítraen.
Dụ
ngôn cho thấy Giavê Thiên Chúa là chủ vườn nho. Chính Ngài
cho tá điền, tức giới lãnh đạo cả hai phía đạo đời,
khai thác vườn nho của Ngài là Ítraen. Các ngôn sứ (bầy tôi
của Thiên Chúa) từng được phái đến để "thu gom hoa trái"
của vườn nho nhưng họ đã bị đối xử cách tàn tệ (cc.
34-36). Chủ vườn nho cứ tưởng con ông (Ðức Giêsu) mà
được phái đến, các tá điền sẽ kiêng nể chăng. Ai ngờ
thấy con ông chủ xuất hiện, các tá điền liền nảy ra ác ý
là muốn thủ tiêu kẻ thừa kế để chiếm lấy vườn nho! Vậy
họ đã quăng con ông chủ ra ngoài tường rào và giết chết
con ông (cc.37-39). Khi ông chủ tới hiện trường, ông sẽ trừng
phạt bọn tá điền sát nhân như thế nào cho xứng hợp với
tội ác tày đình họ đã phạm, là giết con ông. Chính nhóm
thượng tế và kỳ mục đang lắng nghe dụ ngôn này trả lời
rằng: "Ông sẽ tru diệt bọn chúng" (c.41) thay vì ưu đãi chúng
như ông vẫn thường làm (c.43).
Vườn
nho trong dụ ngôn sẽ được dành cho người khác (tức Giáo
Hội của Ðức Kitô) khai thác; dân mới này của Thiên Chúa
sẽ mang lai dồi dào hoa trái.
Lý
do của án phạt dành cho giới lãnh đạo Do Thái chính vì họ
từ khước Ðức Giêsu là "Ðá Tảng" như thánh vịnh
118,22 (c.42) đã loan báo. Cộng đoàn Kitô hữu của tác giả
Matthêu đọc thấy trong dụ ngôn những tá điền sát nhân này,
lời cắt nghĩa về cuộc tàn phá Giêrusalem do quân đội Rôma
thực hiện năm 70. Họ tìm thấy ở dụ ngôn này lý do để
Giáo Hội của Ðức Giêsu khẳng định mình thực sự là dân
đích thực của Thiên Chúa.
Qua
ba dụ ngôn trong Mátthêu chương 21 và 22, Ðức Giêsu đều nói
với thính giả về Nước của Thiên Chúa trong hiện tại, mà
chính họ có thể thay lòng đổi dạ để gia nhập. Nước Thiên
Chúa luôn là lãnh vực nơi Ngài hiển trị. Ðó là lý do tại
sao các môn đệ được Ðức Giêsu dạy phải cầu nguyện để
ý của Thiên Chúa là Cha được thể hiện dưới đất cũng
như trên trời (Mt 6,10). Các môn đệ không phải chờ đợi tới
khi tắt thở mới gia nhập Nước Thiên Chúa. Các thính giả
đang nghe Ðức Giêsu cũng vậy, họ được mời gọi gia nhập
Nước Thiên Chúa ngay, chứ họ không bị Người từ khước.
Hai người con (Mt 21,28-32)
Ðó
là cốt lõi của dụ ngôn thứ nhất về hai người con (Mt
21,28-32). Hai người con này của ông chủ vườn nho đều
được bố kêu gọi đi làm vườn nho như nhau. Và lời kêu
gọi đó luôn có giá trị. Bằng chứng là người con thứ
nhất thưa "không" nhưng sau đổi ý vẫn được cha chấp nhận.
Thực ra, tin là điều mà Ðức Giêsu nhắm. Chữ tin
được nhắc đi nhắc lại 3 lần ngay trong câu 32. Ðức Giêsu
có ý nói với thính giả rằng: Chỉ cần các ông tin là các
ông đã bắt đầu bước vào Nước Thiên Chúa; những người
thu thuế và các cô gái điếm đã bước vào trước các ông,
nhưng nay các ông thay lòng đổi dạ để tin như họ thì Nước
Thiên Chúa đã thuộc về các ông rồi!
Các
dụ ngôn kế tiếp, tức dụ ngôn những tá điền sát nhân
(Mt 21,33-40) cũng là lời mời gọi các thính giả gia nhập Nước
Thiên Chúa ngay trong hiện tại. Ở đây phán quyết khắt khe
nhất đến từ cửa miệng của các thượng tế và kỳ mục.
Họ chủ trương phải trừng trị bọn tá điền sát nhân khi họ
nói: "Ác giả, ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng."
(c.41). Riêng Ðức Giêsu, Người không chủ trương lập trường
ác giả ác báo như vậy. Người đặt người ta đối diện với
chính Lời của Thiên Chúa là Lời có sức thay đổi mọi sự
để trở nên công trình kỳ diệu trước mắt mọi người.
Trong tương lai, chính Thiên Chúa sẽ làm cho Ðấng Mêsia bị giới
lãnh đạo Do Thái loại bỏ, trở nên đá tảng góc tường
đối với toà nhà mới của Thiên Chúa (là Hội Thánh của
Ðức Kitô). Ðiều đó sẽ được thể hiện vào đúng thời
đúng buổi. Trong hiện tại các thính giả đang nghe Ðức Giêsu
nói, phải ý thức rằng Nước Thiên Chúa hoàn toàn thuộc
thẩm quyền của Ngài, Ngài muốn giao Nước đó cho ai quản lý,
tùy ý Ngài.
Tốt
nhất các thính giả đang nghe Ðức Giêsu nói, nên thay lòng đổi
dạ để làm theo ý của Thiên Chúa, theo gương người con thứ
nhất trong dụ ngôn hai người con, là hơn cả.
Dụ
ngôn thứ ba (22,1-14) còn phóng tới một tương lai đen tối hơn.
Tiệc cưới (Mt 22,1-14)
Dụ
ngôn cho thấy chuyện một vua kia (là Thiên Chúa) mở tiệc cưới
cho con (Con Thiên Chúa làm người) và sai đầy tớ đi thỉnh
khách đã được mời tới dự tiệc. Khách không những không
đếm xỉa tới lời mời, một số còn nhục mạ và giết chết
đầy tớ của vua (là các ngôn sứ). Dụ ngôn nói đến nhà
vua nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn ác nhân và
thiêu hủy thành phố của chúng (c.7). Ðộc giả Tin Mừng Matthêu
nghĩ ngay tới cuộc tàn phá Giêrusalem do quân đội Rôma vào
năm 70. Có tới 600,000 người Do Thái bị sát hại. Tức là
Thiên Chúa cho phép chiến tranh xảy ra tuy Ngài giàu lòng thương
xót vẫn biến sự dữ trở nên điều lành. Ðó là lúc
theo ngôn ngữ của dụ ngôn, bầy tôi của vua "đi ra các nẻo
đường gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại,
nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách" (c.10).
Như
vậy trong thời đại Mêxia là thời đại Con Thiên Chúa làm
người để cứu độ trần gian, sẽ không còn phân biệt Do
Thái hay Hy Lạp, nô lệ hay tự do, nam hay nữ, hễ đã là người
đều được mời tham dự bữa tiệc cứu độ. Chỉ có một
điều duy nhất mà thực khách phải đáp ứng, đó là y phục
lễ cưới. Nói theo tông đồ Phaolô: "Phàm ai ở trong Ðức
Kitô đều là thọ tạo mới. Cái cũ đã qua, và cái mới
đã có đây rồi. Mọi sự ấy đều do bởi Thiên Chúa, là
Ðấng nhờ Ðức Kitô mà cho chúng ta được hoà giải với
Người." (2Co 5,17-18). Cái mới ấy chẳng phải là điều xa với
nhưng gắn liền với bí tích thánh tẩy, mà mọi Kitô hữu đều
nhận lãnh: "Anh em không biết rằng: khi chúng ta được dìm vào
nước thanh tẩy, để thuộc về Ðức Kitô Giêsu, là chúng ta
được dìm vào trong cái chết của Người sao?" (Rm 6,3). Vấn
đề thiết yếu là chọn thuộc về Ðức Kitô hay chọn điều
ngược lại là tăm tối, theo ngôn ngữ của dụ ngôn (c.13)
Một
số câu hỏi gợi ý
1.
Bạn thích dụ ngôn nào: Hai người con (Mt 21,28-32)? Những người
tá điền sát nhân (cc.33-46)? Tiệc cưới (Mt 22,1-14)?
Vì sao?
2. Bạn hiểu gì về bí tích Rửa Tội bạn đã lãnh nhận theo lời dạy của tông đồ Phaolô trong 2Co 5,17-18 ?, trong Rm 6,3?