Ngày
29 tháng 09 năm 2002
Chúa Nhật 26 Thường Niên Năm A
Ðọc
Tin Mừng Mt
21,28-32
Khi
ấy Ðức Giêsu nói với các thượng tế và kỳ mục rằng: 28
"Các ông nghĩ sao: Một người kia có hai con trai. Ông ta đến
nói với người thứ nhất: "Này con, hôm nay con hãy đi
làm vườn nho". 29 Nó đáp: "Con không muốn đâu!"
Nhưng sau đó, nó hối hận, nên lại đi. 30 Ông đến
gặp người thứ hai, và cũng bảo như vậy. Nó đáp: "Thưa
ngài, con đây!" nhưng rồi lại không đi. 31 Trong
hai người con đó, ai đã thi hành ý muốn của người
cha?" Họ trả lời: "Người thứ nhất". Ðức Giêsu
nói với họ: "Tôi bảo thật các ông: những người thu
thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước
các ông. 32 Vì ông Gioan đã đến chỉ đường công
chính cho các ông, mà các ông không tin ông ấy; còn những
người thu thuế và những cô gái điếm lại tin. Phần các ông,
khi đã thấy vậy rồi, các ông vẫn không chịu hối hận mà
tin ông ấy".
Gợi
ý để sống và chia sẻ Tin Mừng
Một
phụ nữ đã thú thật về đời sống đạo của mình như sau:
Giống người con thứ hai hay người
con thứ nhất? Hoặc giống cả hai?
"Tôi
sinh ra trong một gia đình đạo gốc nên vốn là một tín hữu
không những siêng năng giữ đạo mà còn hăng say đối với
việc thăng tiến xã hội như về công bằng và bình đẳng. Quả
thật tôi là một Kitô hữu tốt lành" như người ta vẫn nói.
Nhưng đức tin của tôi từ từ
tan raõ: không thiếu lý do để tôi dễ dàng bỏ lễ Chúa
Nhật; Thánh Thể không lâu đã trở nên biểu tượng mà thôi.
Trong khi đó tôi chống lại tất cả những gì có hại cho tự
do, đồng thời nhiệt thành bảo vệ quyền phá thai.
Vì người em dâu đon đả mời tôi đi dự mấy ngày họp Tổ
Ấm gọi là Thành Phố của Ðức Maria, tôi cũng tò mò đi
coi thử. Trải qua hai ngày ở đó tôi chẳng thấy những đề
tài nói về đức bác ái và tình yêu có liên quan gì đến
tôi cả.
Nhưng chiều ngày hôm đó khi đọc cuốn sách do chị Lưu Bích viết dưới nhan đề Lấy Ðức Bác Ái Làm Lý Tưởng tôi bỗng giật mình như do một cú sét đánh! Khi ấy như có một tấm màn bị đánh toạc ra cho tôi thấy tôi là ai và Thiên Chúa là ai. Khi ấy tôi mới hiểu đức bác ái chính là Thiên Chúa, nghĩa là khác hẳn với tất cả cách tôi từng sống. Ðó là lúc tâm hồn tôi như được chiếu sáng do một luồng sáng tỏa ra trên tất cả những gì cần được đổi thay nơi tôi. Cùng lúc, tôi thoáng thấy Thiên Chúa thực sự thương tôi bằng một tình yêu bao la ngay trong hoàn cảnh tôi vẫn chỉ là tôi từ trước tới nay. Trong khi vẫn ý thức về những thiếu sót và tội lỗi của tôi, tôi thấy nổi dậy nơi tôi lòng ước ao mãnh liệt để nói lên với Chúa một lời xin vâng lập tức và tận căn, khả dĩ quét sạch đi tất cả và cho tôi được nhập vào sức mạnh toàn năng của tình yêu Thiên Chúa. Khi ấy Chúa cho tôi hiểu được điều luật của Người là luật đòi tôi mỗi lúc phải bày tỏ một tình yêu luôn phải mạnh mẽ hơn đối với mỗi người lân cận, cũng là điều luật mang lại cho tôi sức mạnh có thể sống thứ tình yêu ấy.
Vậy
tôi muốn bắt đầu ngay để yêu như vậy. Và người lân cận
gần tôi hơn cả chính là chồng tôi. Khi
ấy chồng tôi đã muốn ly dị và từ ít lâu nay hầu như
không còn ở nhà nữa. Nhưng vì rất gắn bó với các con nên
chồng tôi thường đến thăm chúng hoặc đem chúng đi với mình.
Ngày
hôm sau khi đi họp Tổ Ấm về, vừa nghe chồng tôi bấm chuông
ngoài cửa, tôi cảm nhận thấy có tiếng nói trong tôi: "Thực
hành đi nào, hãy bắt đầu yêu
đi." Vậy tôi đã nhoẻn một nụ cười và đã đề
nghị chồng tôi tháp tùng mẹ con đi dự một buổi sân khấu
ngoài trời cách đó ít bữa. Ðiều ngoại thường là chồng
tôi đã chấp nhận lời mời; đó là điều tôi chẳng ngờ,
và đó là bước đầu được ghi nhận về cuộc sống chung trở
lại, với lý do vì các con và cho các con của chúng tôi. Ðó
là điều chẳng dễ dàng đối với chồng tôi cũng như đối
với bản thân tôi, nhưng khi ấy tôi cảm thấy mỗi
lần tôi "thất bại" tức là cảm thấy tôi không thể yêu
chồng tôi được, thì Thiên Chúa có đó để giúp tôi bắt
đầu yêu trở lại. Tôi chỉ cần lắng nghe tiếng Chúa nói
trong tôi và thưa "xin vâng" với Người. Khi ấy tôi cảm
thấy thực sự nơi tôi một sức mạnh làm mất đi tính hung
hăng cũng như sự mất kiên nhẫn của tôi. Ðó là sức mạnh
cho tôi sự thèm khát để yêu với đà trớn trơn tru hơn.
Chính việc đặt mình vào sự sẵn sàng để yêu, khiến tôi
chú ý hơn để nghe tiếng nói của Chúa vang dội nơi tôi.
Trọn
cuộc sống của tôi bắt đầu bật sáng lên và được thống
nhất. Tôi không còn nhìn với
cái nhìn phân chia thành những lãnh vực dành riêng cho Thiên
Chúa tách rời khỏi những lãnh vực dành riêng cho thế gian.
Chẳng có gì hiện hữu mà không để qui về Người. Trong chọn
lựa loại đó mà tôi phải hình thành rồi luôn phải lập lại
mỗi ngày, đó là chọn
để đặt Thiên Chúa lên trên hết trong đời tôi. Xem
ra tôi được thấy mỗi ngày rõ nét hơn rằng tất cả những
người Chúa giao phó cho tôi cũng như tất cả những việc tôi
phải thực hiện, đều được chứa đựng nơi Người. Chính
khi đặt mình lắng nghe tiếng Chúa nói nơi tôi, tôi nghiệm
được bình an và niềm vui để thông chia cho người khác.
Trong gia đình tôi một bầu khí mới xuất hiện.
Cần phải xóa mình đi
Vậy
Chúa cho tôi hiểu rằng tôi cần phải xóa mình đi
trong tương quan với chồng tôi để có thể bày tỏ tình thương
của tôi đối với một đứa con trai nghiện ngập nặng nề lâu
năm rồi. Có như vậy mới tạo được cái mới tích cực
giúp cho việc chữa trị đứa con đáng thương.
Không
lâu sau đó, con tôi được đặt trước một lựa chọn về nơi
ở, lựa chọn ấy sẽ cho thấy rõ nó có muốn thoát ra khỏi
tình trạng nghiện nghập chăng. Khi ấy tôi đã tìm người để
tâm sự mà chẳng tìm được ai. Tôi thực đã nghiệm
được chút nào tâm trạng của Mẹ Maria một mình dưới chân
thánh giá! Quả thật, về phần tôi, tôi chỉ còn biết phó
thác con tôi nơi vòng tay của
Thiên Chúa là Cha nhân lành. Tôi đã không thất vọng
vì chiều hôm đó tôi đã nhận được cú điện thoại báo
tin mừng là con tôi đã chọn đúng hướng!
Thế
là tôi được củng cố trong sự sống hoàn toàn mới. Sự
sống phát xuất do tiếng Thiên Chúa vang dội trong tâm hồn tôi
đưa tôi thoát ra khỏi nếp sống cũ. Nơi tất cả những điều
đáng sống, giữa mọi khó khăn, giữa những chọn lựa tôi
phải đảm nhận, chính Thiên Chúa là Ðấng cho tôi lòng khao
khát để yêu trong cụ thể cũng như sức mạnh để thể hiện
lòng khao khát đó giữa những khó khăn mà không sờn lòng.
Thử
hỏi người phụ nữ vừa chia sẻ về ơn biến đổi nàng nhận
được, có dáng dấp như nhân vật người con trai thứ nhất
hay người con trai thứ hai của bài Tin Mừng hôm nay?
Buộc tội giới lãnh đạo Do
Thái Giáo
Tác
giả Mátthêu đặt bài Tin Mừng hôm nay trong bối cảnh những
cuộc tranh luận giữa Ðức Giêsu và giới lãnh đạo Do Thái
Giáo tại Giêrusalem, mà cuộc tranh luận đầu tiên được nêu
là "Ông lấy quyền nào mà làm những điều ấy?" (Mt
21,23). Họ có ý vặn hỏi Ðức Giêsu về quyền bính dựa vào
đó Người đuổi những người buôn bán ra khỏi khu vực đền
thờ và đứng lên giảng dạy dân chúng (21,23tt). Ðáp lại,
Ðức Giêsu vặn hỏi lại các thượng tế và kỳ mục về chính
niềm tin trong lòng họ: Họ có tin phép rửa của ông Gioan do
Trời chăng? Nếu tin thì tại sao họ không chịu phép rửa của
Gioan? Thấy họ câm lặng không trả lời được, Ðức Giêsu
tuyên bố: "Tôi cũng vậy, tôi không nói cho các ông là tôi
lấy quyền nào mà làm các điều ấy." (c.27). Kế đến, Người
nói dụ ngôn hai người con trong Tin Mừng hôm nay buộc tội giới
lãnh đạo Do Thái Giáo (cc.28-32) trước khi tuyên bố hình phạt
dành cho họ (cc.33-43) và cho thấy hình phạt đó được thi hành
như thế nào (22,1-14).
Dụ
ngôn hai người con thừa nhận công cuộc rao giảng của Ðức
Giêsu về Nước Thiên Chúa là mấu chốt của lịch sử Do Thái
Giáo. Cũng như người con thứ nhất ban đầu từ chối lệnh
truyền của bố nhưng sau đã hối lỗi và vâng lệnh (c.29), thì
những người thâu thuế và gái điếm đã hành xử y như vậy
(c.31), bởi lẽ hiện họ đang đổi đời theo lời dạy của
Ðức Giêsu hầu gia nhập Nước Thiên Chúa. Ngược lại, người
con thứ hai hứa vâng lệnh bố, nhưng rồi lại không vâng theo
(c.30). Các thượng tế và kỳ lão đã hành xử y như người
con thứ hai này vì họ từ chối sứ điệp về Nước Thiên
Chúa do Ðức Giêsu công bố, mặc dầu họ từng được dân
chúng nhìn nhận là những nhà lãnh đạo tôn giáo và từng
khinh chê lớp người thâu thuế và gái điếm.
Áp dụng hôm nay
Ðúng
ra người phụ nữ vừa chia sẻ cho chúng ta biết về ơn biến
đổi nàng nhận được chẳng thể giống nhân vật nào trong dụ
ngôn nguyên thủy về hai người con, bởi lẽ theo lời chia sẻ,
không có nhân vật đối chọi với nàng. Nhưng ban đầu nàng
có dáng dấp là nhân vật người con thứ hai của bài Tin Mừng
ở chỗ nàng thuộc gia đình đạo gốc, không những siêng năng
giữ đạo mà còn hăng say hoạt động cho thăng tiến công bằng.
Thế nhưng sau nàng đã để cho đức tin của mình suy thoái, giống
như người con thứ hai ban đầu vâng lệnh bố, nhưng sau lại
không vâng lệnh. Ðó là lúc nàng trở nên giống như người
thâu thuế hoặc gái điếm tức người con thứ nhất trong bài
Tin Mừng. Và thật là hạnh phúc cho nàng vì được Tin Mừng
Ðức Giêsu đụng chạm tới nội tâm và hoán cải nàng. Ðó
là khi nàng đọc cuốn Lấy
Ðức Bác Ái Làm Lý Tưởng do chị Lưu Bích viết. Tâm
hồn người phụ nữ này như được chiếu sáng do một luồng
sáng toả ra trên tất cả những gì cần được đổi thay nơi
nàng. Ðiều quan trọng là nàng đã muốn bắt đầu ngay để yêu,
tức là nhập vào sức mạnh toàn năng của tình yêu Thiên
Chúa. Nhờ vậy nàng không những đã nhập Nước Thiên Chúa
nhưng còn đạt được nhiều tiến bộ, ảnh hưởng tới hạnh
phúc của các con và cả người chồng trước kia đã muốn ly
dị nàng.
Một
số câu hỏi gợi ý
1.
Bạn nghĩ người phụ nữ chia sẻ ở trên có dáng dấp giống
như người con thứ nhất ở điểm nào và giống người con
thứ hai ở điểm nào theo bài Tin Mừng hôm nay?
2. Bạn hiểu thế nào về những điều người phụ nữ ấy chia sẻ sau đây: "Khi ấy tôi mới hiểu Ðức Bác Ái là chính Thiên Chúa, nghĩa là khác hẳn với tất cả cách tôi từng sống"? "Tôi thấy nổi dậy nơi tôi ước ao mãnh liệt để nói lên với Chúa một lời xin vâng lập tức và tận căn khả dĩ quét sạch đi tất cả và cho tôi được nhập vào sức mạnh toàn năng của Tình Yêu Thiên Chúa"? Bạn có ý kiến khác?