Ngày
15 tháng 08 năm 2002
Lễ Kính Ðức Mẹ Lên Trời
Ðọc
Tin Mừng Lc
1, 39-56
39
Hôm ấy, bà Maria lên đường vội vã, đến miền núi, vào
một thành thuộc chi tộc Giuđa. 40 Bà vào nhà ông
Dacaria và chào hỏi bà Êlisabét. 41 Bà Êlisabét vừa
nghe tiếng bà Maria chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và
bà được trần đầy Thánh Thần, 42 liền kêu lớn
tiếng và nói rằng: "Em được chúc phúc hơn mọi người
phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc.
43 Bởi đâu tôi được phúc này là Thân Mẫu
Chúa tôi đến với tôi như vậy?
44 Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào,
thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. 45 Em
thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì
Người đã nói với em."
46
Bấy giờ bà Maria nói: "Linh hồn tôi ngợi khen Ðức Chúa,
47 thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Ðấng
cứu độ tôi. 48 Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái
thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc.
49 Ðấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao
cả, Danh Người thật chí thánh chí tôn ! 50 Ðời nọ
tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
51 Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường
lòng trí kiêu căng. 52 Chúa hạ bệ những ai quyền
thế, Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường. 53 Kẻ đói
nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có, lại đuổi về
tay trắng. 54 Chúa độ trì Ítraen, tôi tớ của Người,
55 như đã hứa cùng cha ông chúng ta, vì Người nhớ
lại lòng thương xót dành cho tổ phụ Aùpraham và cho con cháu
đến muôn đời.
56
BàMaria ở lại với bàÊlisabét độ ba tháng, rồi trở về
nhà.
Gợi
ý để sống và chia sẻ Tin Mừng
Con đường về trời của người
mẹ trìu mến
Chị
giáo dân ấy tên là Huyền Tâm (Helga Schmidt). Hôm ấy chị đến
hàng bách hóa mua quà Giáng Sinh cho một số người, mà lòng
chị không được phấn khởi. Chị đã ghi một loạt tên những
người chị cần mua quà tặng; đó là những người đã nói
họ không cần ai tặng quà, nhưng chị biết rõ họ sẽ bị tổn
thương nếu chị không mua gì cho họ.
Chị
Huyền Tâm không mất nhiều giờ để chọn đồ, nhưng mất đến
20 phút chờ đến lượt trả tiền, để ra khỏi cửa tiệm! Chính
ở khâu chót này, chị Huyền Tâm được dành cơ hội tặng
một gói quà nhỏ mà giá trị của nó chắc không bao giờ chị
quên được.
Số
là có hai khách hàng nổi bật ở phía trưóc chị Huyền Tâm.
Cậu con trai chừng năm tuổi, cô em gái nhỏ hơn ít là một
tuổi, theo sau. Cậu bé mặc chiếc áo khoác rách rưới, đi đôi
giày tennis rộng thùng thình thò ra ngoài hai ống quần gin (Jean)
quá ngắn. Cậu bé ấy nắm chặt mấy đồng tiến nhàu nát
trong lòng bàn tay cáu ghét. Còn cô bé với đầu bù xù một
mớ tóc quăn bết lại, có gương mặt rõ ràng phản ánh sự
thèm thuồng một bữa cơm tối.
Bé
gái cầm trong tay một đôi dép mang trong nhà màu vàng sạch bóng.
Khi khúc nhạc Giáng Sinh vang lên qua hệ thống âm thanh của cửa
tiệm bách hoá, bé gái này cũng ấp úng hát theo, vẻ đầy
hạnh phúc, mặc dầu lạc giọng.
Khi
đến chỗ tính tiền, bé gái ấy cẩn thận đặt đôi dép lên
quầy, làm như đó là một kho tàng quý báu rất đặc biệt.
Cô
thư ký của tiệm xem hoá đơn và nói:
-
Hết 6 đôla 9 xu.
Cậu
bé liền đặt mấy tờ đô la nhàu nát lên chỗ để hàng,
rồi lục lọi để kiếm thêm tiền nơi túi áo và quần. Sau cùng
cậu bé chỉ có trong tay 3 đôla 12 xu, nên phải cáo lỗi cô thư
ký:
-
Chúng cháu xin để lại món hàng này tới khi khác, có lẽ
ngày mai chúng cháu sẽ trở lại.
Nghe
lời cáo lỗi đó, cô bé thất vọng khóc nức nở và nói:
-
Nhưng Hài Nhi Giêsu thích những chiếc giày này.
Cậu
bé liền dỗ em một mình với lời hứa:
-
Em đừng khóc nữa, chúng ta sẽ trở lại mà!
Ðó là lúc chị Huyền Tâm nhập cuộc một cách tự nhiên. Chị kể lại: "Tôi vội đưa cho cô thư ký ba đôla. Bỗng có hai cánh tay ôm chầm lấy tôi giọng nói yếu ớt:
-
Cháu cám ơn bà.
Tôi
hỏi cô bé:
-
Cháu nói Chúa Giêsu thích những chiếc giày này, điều đó
có nghĩa gì vậy?
Cậu
bé liền trả lời thay em cậu, vẻ mặt đậm nét ưu tư:
-
Mẹ chúng cháu bệnh và sắp về trời. Bố nói mẹ có thể
ra đi trước lễ Giáng Sinh để ở với Chúa Hài Nhi.
Cô
bé liền tiếp lời trong sự phấn khởi:
-
Cô giáo dậy lớp giáo lý sáng Chúa Nhật nói rằng: những
con đường lên trời lấp lánh vàng như chiếc giày này. Mẹ
cháu sẽ chẳng rất xinh đẹp khi bước đi trên những con
đường đó bằng những chiếc giày này sao?
Mắt
tôi ngập lệ khi nhìn khuôn mặt cô bé có những vệt nước
mắt. Tôi gật đầu vui vẻ đồng ý:
-
Ðã hẳn mẹ cháu rất đẹp rồi!
Tôi
hết lòng tạ ơn Chúa vì đã dùng những đứa trẻ này dạy
tôi nhiều điều liên quan tới con đường về trời của người
mẹ trìu mến."
Câu
chuyện vừa kể giúp đặt ta vào bối cảnh của lễ Ðức Mẹ
Hồn Xác Lên Trời. Mỗi năm lễ này được cử hành là
nhằm giúp các Kitô hữu thấy rõ mục đích đời mình, đồng
thời nhờ ơn lành và lời cầu bầu của Mẹ Maria để đạt
tới đích đó như sự thành tựu cuối cùng của đời ta.
Riêng với chị giáo dân Huyền Tâm, câu chuyện đã dạy chị
nhiều điều liên quan tới con đường về trời của người
mẹ trìu mến.
Nhưng
người mẹ trìu mến nào? Trong câu chuyện, đó là mẹ của
hai đứa trẻ. Người mẹ đó đang trong tình trạng gần đất
xa trời. Nhưng người bố đã cắt nghĩa cho hai con ông biết mẹ
chúng có thể ra đi trước lễ Giáng Sinh để ở với Chúa
Hài Nhi. Mọi sự đều ra khác nhờ ánh sáng của việc lên
trời để ở với Chúa Giêsu.
Trong
Kinh Thánh và trong truyền thống giáo lý của Giáo Hội, sự
sống đời đời trong hiệp thông với Thiên Chúa, được mô
tả bằng những hình ảnh, như tiệc cưới nơi thiên quốc, sự
sống, ánh sáng và bình an. "Lên trời" là một hình ảnh gợi
ý về sự thành tựu của con người và về tình trạng hạnh
phúc trọn đầy nhờ hiệp thông cách vĩnh viễn với Thiên
Chúa. Ðó chính là thiên đàng mà mọi Kitô hữu đều nhắm
tới như mục đích đời mình.
Lên Trời để ở với Chúa
Giêsu
Thiên
Ðàng cũng được hiểu theo giáo lý, đó là cuộc hiệp thông
tròn đầy giữa chư thánh mà Ðức Giêsu đã kết hợp lại
và đưa về trời. Tất cả những gì Thiên Chúa đã thực
hiện mà tạo thành và trong lịch sử đều trở nên suối nguồn
của niềm vui bất tận do sự hy sinh lớn lao mà Chúa Giêsu dành
cho mỗi người.
Giáo
lý cũng dạy ta rằng: Ðức Maria kết hợp với Chúa Kitô, đó
là nền tảng của vai trò của Mẹ đối với Hội Thánh (964).
"Sự liên kết giữa Mẹ và Con trong công cuộc cứu độ
được tỏ rõ từ khi Ðức Maria thụ thai Chúa Kitô cách
trinh khiết. Cho đến khi Chúa Kitô chết, đặc biệt trong cuộc
khổ nạn.
Ðức
Trinh Nữ tiến bước trong cuộc lữ hành đức tin, trung thành
hiệp nhất với Con cho đến bên Thập Giá, là nơi theo ý Thiên
Chúa, Mẹ đã đứng ở đó. Ðức Maria chịu đau khổ kinh khủng
với Người Con duy nhất của mình, dự phần vào hy lễ của
Con, với tâm tình của người mẹ ưng thuận hiến dâng lễ vật
do lòng mình sinh ra, để cuối cùng khi hấp hối trên Thập Giá,
Chúa Giêsu đã trối Mẹ làm mẹ các môn đệ: "Thưa Bà, này
là con Bà" (Ga 19,26-27) (LG 58)
Sau
khi Chúa Giêsu lên trời, Mẹ Maria đã trợ giúp Hội Thánh sơ
khai bằng lời cầu nguyện của mình. Cùng với các tông đồ
và vài phụ nữ, "Ðức Maria tha thiết cầu xin Thiên Chúa
ban Chúa Thánh Thần là Ðấng đã bao phủ lấy ngài trong ngày
truyền tin." (LG 59)
Sau
cùng, được gìn giữ tinh sạch khỏi mọi vết tội nguyên tổ,
và sau khi hoàn tất cuộc đời dương thế, Ðức Trinh Nữ Vô
Nhiễm đã được đưa lên hưởng vinh quang trên trời cả hồn
lẫn xác, và được Thiên Chúa tôn vinh làm nữ vương vũ
trụ, để nên giống Con Mẹ trọn vẹn hơn, là Chúa các Chúa,
Ðấng đã chiến thắng tội lỗi và sự chết." Ðược lên
trời cả hồn lẫn xác, Ðức Maria tham dự cách độc đáo vào
cuộc Phục Sinh của Ðức Kitô và thể hiện trước sự Phục
Sinh của các Kitô hữu khác (GLGHCG, 966).
Vậy
bài Tin Mừng hôm nay về cuộc viếng thăm bà Isave rất thích hợp
với lễ kính Ðức Maria hồn xác lên trời. Ðức Maria lên
trời để tiếp tục công cuộc thăm viếng đối với mỗi một
con người cần được cứu chuộc.
Người
bố của ông Gioan Tẩy Giả đã được cho biết là con ông sẽ
được đầy tràn Thánh Thần (Lc 1,15). Quả thật, Thánh Thần
đã đến bao phủ Ðức Maria khiến bà thụ thai Ðức Giêsu, từ
đó như theo ảnh hưởng giây chuyền, Thánh Thần sẽ tràn lan
sang nhiều người, khởi sự với Gioan Tẩy Giả còn trong dạ
mẹ, rồi đến bà Isave, sau đến ông Dacaria và ông già Simeon.
Rồi đây người ta sẽ thấy Thiên Chúa Cha ra tay uy quyền nâng
Ðức Giêsu lên, trao cho Người Thánh Thần đã hứa, để Người
đổ xuống (Cv 2,33) trên dân mới của Thiên Chúa.
Những chuyến viếng thăm không
chấm dứt
Ðức
Maria lên trời là để tiếp tục công trình Thiên Chúa thực
hiện nơi Người kể từ biến cố truyền tin đầu tiên. Nói
theo cha Vương Văn Uông (René Voillaume) "Thăm viếng mãi mãi
sẽ là cuộc lễ của sự hy sinh trọn vẹn đã điều khiển tấm
lòng Ðức Maria từ lúc mẹ biết mình là mẹ Chúa Giêsu; từ
nay, Mẹ bắt đầu một chuỗi vô số các cuộc viếng thăm; những
chuyến viếng thăm này sẽ không chấm dứt bao lâu còn có một
người sống dưới đất."
Một
số câu hỏi gợi ý
1.
Bạn thấy món quà nhỏ mà chị Huyền Tâm tặng hai đứa nhỏ
có giá trị như thế nào so sánh với một lô những quà tặng
mà chị dành cho những người đã nói với chị rằng họ không
cần ai tặng quà? Bạn nghĩ
gì về câu nói của cậu bé "Mẹ chúng cháu bệnh và sắp
về trời" ? Chính bạn
ước ao gì về cuối đời bạn?
2.
Bạn nghĩ gì về câu nói "Mẹ bắt đầu một chuỗi vô số các
cuộc thăm viếng... bao lâu còn có một người sống dưới đất."?
3. Sách GLGHCG nói gì về Ðức Maria Hồn Xác Lên Trời (số 966)?