Ngày
5 tháng 05 năm 2002
Chúa Nhật 6 Phục Sinh Năm A
Ðọc
Tin Mừng Ga 14, 15-21
Tại
bữa tiệc ly, Ðức Giêsu nói với các môn đệ rằng: 15
"Nếu anh em yêu mến Thầy, anh em sẽ giữ các điều răn của
Thầy. 16 Thầy sẽ xin Chúa Cha và Người sẽ ban cho anh
em một Ðấng Bảo Trợ khác đến ở với anh em luôn mãi. 17
Ðó là Thần Khí sự thật, Ðấng mà thế gian không thể đón
nhận, vì thế gian không thấy và cũng chẳng biết Người; còn
anh em biết Người, vì Người luôn ở giữa anh em và ở
trong anh em. 18 Thầy sẽ không để anh em mồ côi, Thầy
đến cùng anh em. 19 Chẳng bao lâu nữa, thế gian sẽ
không còn thấy Thầy. Phần anh em, anh em sẽ được thấy Thầy,
vì Thầy sống và anh em cũng sẽ được sống. 20 Ngày
đó anh em sẽ biết rằng Thầy ở trong Cha Thầy, anh em ở trong
Thầy, và Thầy ở trong anh em. 21 Ai có và giữ các
điều răn của Thầy, người ấy mới là kẻ yêu mến Thầy.
Mà ai yêu mến Thầy, thì sẽ được Cha của Thầy yêu mến.
Thầy sẽ yêu mến người ấy, và sẽ tỏ mình ra cho người ấy."
Gợi
ý để sống và chia sẻ Tin Mừng
Thứ
năm cuối tháng mười một chính là ngày dân chúng Hoa Kỳ dành
riêng để tạ ơn Thiên Chúa về bao ơn lành Ngài hằng ban xuống.
Mâm bàn của tiệc Tạ ơn gồm tượng trưng những hồng ân cụ
thể Ngài hằng ban như gà tây, khoai mỡ, khoai tây, trái cây
đủ loại.
Câu
chuyện sau đây xảy ra cho chị giáo dân tên là Hoàng Thanh Nga
(Andréa Nannette Mejia). Chị Thanh Nga này bị chồng ly dị chỉ ít bữa
trước lễ Tạ ơn. Lần đầu tiên ba đứa con của chị mừng
lễ Tạ ơn thiếu vắng cha chúng. Chị Thanh Nga kể lại như sau:
Phúc thay ai sầu khổ vì được
Thiên Chúa ủi an
"Bên
ngoài, trời u ám, lạnh và mưa lất phất. Tôi đã mệt lữ
vì chạy lăng xăng chăm sóc cho từng đứa con: Nào là nhiệt
kế, nước trái cây, tả lót... Tôi vội chạy đi mua nước
trái cây cho lũ trẻ, nhưng khi lục lọi chiếc ví, tôi chỉ tìm
được tất cả vào khoảng 2 đô la 50 xu. Với số tiền này,
tôi phải cầm cự tới cuối tháng. Bỗng tôi nghe tiếng điện
thoại reo.
Ðó
là người thư ký của họ đạo cũ của tôi. Cô cho biết cộng
đoàn họ đạo quan tâm tới hoàn cảnh của gia đình tôi và
sẽ để ý giúp đỡ. Tôi nói rằng tôi sẽ ra ngoài mua nước
trái cây và cháo cho các con tôi và sẽ gặp cô trên
đường đến chợ.
Tôi
tới họ đạo cũ của tôi trước bữa trưa. Cô thư ký gặp
tôi ở cửa nhà xứ và trao cho tôi một chiếc phong bì, cô
nói:
-
Chúng tôi vẫn nhớ tới bà và các cháu. Bà và các cháu
luôn ở trong trái tim và lời cầu nguyện của anh chị em trong
họ đạo. Chúng tôi rất yêu quí bà và các cháu.
Khi
mở phong bì, tôi thấy bên trong có hai vé mua đồ tạp hoá.
Mỗi vé giá hai mươi đôla. Tôi cảm động, bối rối và bật
khóc.
Tôi
nói khi chúng tôi ôm hôn nhau:
-
Cám ơn cô rất nhiều! Xin chuyển đến cộng đoàn họ đạo tình
yêu và sự biết ơn của tôi và các cháu.
Rồi
tôi lái xe đến một cửa hàng gần nhà và mua một số đồ
cần thiết cho lũ trẻ.
Tại
quấy kiểm hàng, tôi mua tất cả mười bốn đôla tạp hoá.
Tôi đưa cho người thâu ngân một vé mua hàng. Bà cầm lấy
rồi quay lưng lại một lúc lâu. Tôi tưởng có điều gì không
đúng nên nói:
-
Vé mua hàng này quả thực là một quà tặng. Họ đạo cũ của
tôi đã tặng tôi vì biết tôi là người mẹ độc thân.
Bà
thâu ngân quay lại với cặp mắt đẫm lệ và nói:
-
Cưng ạ, thật là tuyệt! Em đã có gà tây chưa?
-
Chưa, nhưng không sao vì các con của em đang bệnh.
Rồi
bà hỏi:
-
Em có cần gì khác cho bữa tối lễ Tạ ơn không?
Tôi
trả lời:
-
Không ạ.
Sau
khi giao cho tôi những đồ hàng đổi được từ tấm vé, bà
nhìn vào mặt tôi và nói:
-
Cưng này, chị không nói rõ ngay lý do lúc này, nhưng chị muốn
em trở lại tiệm để tặng em một con gà tây, nước quất, bánh
nhân bí hay bất cứ cái gì em cần cho bữa tối Tạ ơn.
Tôi
xúc động, tủi thân đến chảy nước mắt. Tôi hỏi:
-
Bà có nói thật không?
-
Thật mà, hãy lấy bất cứ cái gì em muốn, lấy cả bánh gatô
cho lũ trẻ nữa.
Tôi
thấy mình lúng túng khi trở lại cửa hàng nhưng tôi cũng
chọn một con gà tây làm sẵn ướp lạnh, vài củ khoai mỡ
và khoai tây và ít nước trái cây cho lũ trẻ. Sau đó tôi
đẩy xe lại chỗ bà thâu ngân. Khi tôi đặt những gì đã
mua lên quầy, bà nhìn tôi lần nữa với những giọt lệ
trong đôi mắt nhân từ và nói:
-
Bây giờ chị kể cho em nghe đây. Sáng nay chị cầu nguyện để
ngày hôm nay chị có dịp giúp được người nào đó. Thế là
em đã đến quầy của chị!
Bà
với lấy chiếc ví dưới quầy, lấy ra hai mươi đôla để trả
số tiền tôi mua hàng và đưa cho tôi tiền thối lại. Một lần
nữa tôi cảm động đến ứa lệ.
Sau
đó người đàn bà tốt bụng nói:
-
Chị là một Kitô hữu, đây là số điện thoại của chị, nếu
em cần gì hãy gọi chị.
Rồi
bà để hai tay lên đầu tôi, hôn trên má tôi và nói:
-
Xin Chúa chúc lành cho em!
Khi
đi về phía bãi đậu xe, lòng tôi tràn ngập tình yêu của người
xa lạ này. Tôi nhận ra Thiên Chúa vẫn yêu thương gia đình tôi
và diễn tả tình yêu của Ngài qua sự giúp đỡ của những
người trong cộng đoàn họ đạo cũ của tôi cũng như của người
tôi không quen biết này.
Năm
đó, người chồng cũ muốn mừng lễ Tạ ơn với bọn trẻ tại
nhà ông nhưng vì bệnh cúm nên chúng đã ở lại nhà và cùng
tôi hưởng một ngày lễ Tạ ơn rất đặc biết. Tất cả chúng
tôi được thưởng nếm lòng nhân từ của Chúa và tình yêu
thương của cộng đoàn Kitô hữu. Trái tim chúng tôi thực sự
đầy ắp niềm tri ân, cảm mến."
Câu
chuyện vừa kể gợi nhớ lời Chúa Giêsu chúc phúc cho những
ai sầu khổ, vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an (Mt 5,5). Sầu
khổ ở đây chỉ về việc gánh vác lấy gánh nặng của tội
vốn đè nặng trên vai những môn đệ của Chúa. Gánh nặng
thuộc về đường thánh giá đưa tới vinh quang.
Ngay
xét về nhân bản, đã thấy chi Thanh Nga tỏ ra đáng thán phục
vì lãnh lấy hậu quả của tội, là tình trạng bị chồng ly dị,
mà lòng chị không chút oán hờn. Chị đã can đảm lãnh lấy
trách nhiệm yêu thương và săn sóc ba đứa con nhỏ, mà lòng
chị vẫn thanh thản đủ để nhận ra rằng chồng cũ của chị vẫn
còn có bổn phận trên chúng, do đó chị vẫn vui lòng để chúng
đi ăn lễ Tạ ơn với bố chúng nếu chúng không bị cảm cúm.
Tức là chị tỏ ra đủ bản lãnh để ăn lễ Tạ ơn một mình
vì lợi ích của ba đứa con. Như vậy chị Thanh Nga đảm nhận lấy
tình trạng sầu khổ do tội gây nên, là điều hết sức tích
cực nhằm lợi ích cho ba đứa con.
Thầy sẽ yêu mến người ấy
và sẽ tỏ mình ra cho người ấy (Ga 14,21)
Nhưng
bài Tin Mừng Gioan 14,15-21 còn có thể dẫn chị Thanh Nga và cộng
đoàn Kitô hữu của chị đi rất xa, hướng tới mầu nhiệm Ba
Ngôi Thiên Chúa. Vấn đề cần thiết là phải tin vào Thiên
Chúa và tin vào Ðức Giêsu, để giữ cho lòng không bị xao
xuyến (c.1) và sợ hãi (c.27) mặc dầu hoàn cảnh thực tế chẳng
thuận lợi để mà tin. Lý do vì vào cuối bữa tiệc ly, Ðức
Giêsu đã cho các môn đệ biết một trong số họ sẽ nộp Thầy
mình (13,21); chính Phêrô là trưởng nhóm cũng sẽ chối Thầy
ba lần (13,38).
Nhưng
cơ sở của niềm tin mà các môn đệ cần đặt nơi Ðức Giêsu
là "Nếu Thầy đi là để dọn chỗ cho anh em, thì Thầy sẽ trở
lại và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng
ở đó." (c.3)
Khi
ra đi, Ðức Giêsu để lại cho các môn đệ lệnh truyền thiết
yếu là "phải yêu thương nhau" (Ga 13,34). Ðây là lệnh truyền
mới do tình thương ở giữa nhau phải rập theo mẫu tình yêu
của chính Ðức Giêsu đối với các môn đệ, tức là "như
Thầy đã yêu thương anh em" (c.34). Tình yêu ấy có đích nhắm
là trở về nhà CHA và con đường đưa tới đích phải là
chính Ðức Giêsu theo lời Người tuyên bố: "Thầy là con
đường, là sự thật và là sự sống." (Ga 14,6). Do đó ông
Phi-líp-phê rất có lý khi thưa: "Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng
con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện" (c.8).
Nhưng
ta hầu như nghe được tiếng thở dài phát ra từ cửa miệng
Ðức Giêsu: "Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Philípphê,
anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Anh không
tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao?"
(cc.9-10). Ðiều an ủi các môn đệ là họ sẽ không rơi vào tình
trạng mồ côi, bởi lẽ Ðức Giêsu đoan chắc "Người sẽ
xin Chúa Cha và Chúa Cha sẽ ban cho anh em một Ðấng Bảo Trợ
khác đến ở với anh em luôn mãi" (cc.16-17).
Ðộc
giả tới đây có thể cảm thấy bị choáng váng! Ðức Giêsu
đã tuyên bố Người đi là để dọn chỗ cho các môn đệ và
Người sẽ đưa các môn đệ đi, để Người ở đâu các môn
đệ cũng sẽ ở đó với Thầy mình (x.c3). Thế mà bây giờ
Người lại cho biết nơi Người chuẩn bị và dọn chỗ lại chính
là bản thân các tín hữu (cc.20-21). Ðiều vừa nói có khác
chi thuật bummơrang (ném bật lại như kiểu nói gậy ông đập lưng
ông) được Ðức Giêsu sử dụng để giúp các môn đệ hiểu
rằng Người đi qua cuộc tử nạn, nhưng Người sẽ sớm trở
lại qua Ðấng Bảo Trợ khác là Chúa Thánh Linh tức Ngôi Ba
Thiên Chúa.
Không
riêng các môn đệ xưa, những người như chị Thanh Nga luôn
được an ủi nhờ thâm tín có Chúa Thánh Linh ở với mình;
chính Chúa Thánh Linh đánh động lòng các Kitô hữu để họ
yêu thương chị theo gương Thầy chí thánh.
Một
số câu hỏi gợi ý
1.
Bạn được đánh động gì về những điều xảy ra cho chị
Thanh Nga: Chị bị chồng ly dị nên một mình phải lo cho ba đứa
con nhỏ tuổi? Chị phải cầm cự tới cuối tháng với 2 đôla
50 xu trong ví? Chị được họ đạo cũ giúp đỡ? Chị bất ngờ
được sự giúp đỡ của một Kitô hữu không quen biết?
2. Bạn hiểu gì về thuật bummơrang được áp dụng trong Ga 14,3 và 20-21?