Ngày
10 tháng 03 năm 2002
Chúa Nhật 4 Mùa Chay Năm A
Ðọc
Tin Mừng Ga 3, 1-41
1
Ði ngang qua, Ðức Giêsu nhìn thấy một người mù từ thuở mới
sinh. 2 Các môn đệ hỏi Người: "Thưa Thầy, ai đã
phạm tội khiến người này mới sinh ra đã bị mù, anh ta hay
cha mẹ anh ta?" 3 Ðức Giêsu trả lời: "Không phải
anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội.
Nhưng chuyện đó xảy ra là để các việc của Thiên Chúa
được tỏ hiện nơi anh. 4 Chúng ta phải làm những
việc của Ðấng đã sai Thầy, khi trời còn sáng; đêm đến,
không ai có thể làm việc được. 5 Bao lâu, Thầy còn
ở thế gian, Thầy là ánh sáng thế gian."
6
Nói xong, Ðức Giêsu nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành
bùn và xức vào mắt người mù, 7 rồi bảo anh ta:
"Anh hãy đến hồ Xilôác mà rửa" (Xilôác có nghĩa là:
người được sai phái).
Vậy anh ta đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy
được. 8 Các người láng giềng và những kẻ trước
kia thường thấy anh ta ăn xin mới nói: "Hắn không phải là
người vẫn ngồi ăn xin đó sao?" 9 Có người nói:
"Chính hắn đó!"
Kẻ khác lại rằng: "Không phải đâu! Nhưng là một
đứa nào giống hắn đó thôi!"
Còn anh ta thì quả quyết: "Chính tôi đây!" 10
Người ta liền hỏi anh: "Vậy, làm sao mắt anh lại mở ra
được như thế?" 11 Anh ta trả lời: "Người tên
là Giêsu đã trộn một chút bùn, xức vào mắt tôi, rồi bảo:
"Anh hãy đến hồ Xilôác mà rửa.
Tôi đã đi, và sau khi rửa tôi nhìn thấy được." 12
Họ lại hỏi anh: "Ông ấy ở đâu?" Anh ta đáp: "Tôi không
biết." 13 Họ dẫn kẻ trước đây bị mù đến với
những người Pharisêu. 14 Nhưng ngày Ðức Giêsu trộn
chút bùn và làm cho mắt anh ta mở ra lại là ngày sabát. 15
Vậy, các người Pharisêu hỏi thêm một lần nữa làm sao anh
nhìn thấy được.
Anh trả lời: "Ông ấy lấy bùn thoa vào mắt tôi, tôi
rửa và tôi nhìn thấy."
16
Trong nhóm Pharisêu, người thì nói: "Ông ta không thể là người
của Thiên Chúa được, vì không giữ ngày sabát"; kẻ thì
bảo: "Một người tội lỗi sao có thể làm được những dấu
lạ như vậy?"
Thế là họ đâm ra chia rẽ. 17 Họ lại hỏi người
mù: "Còn anh, anh nghĩ gì về người đã mở mắt cho anh?"
Anh đáp: "Người là một vị ngôn sứ!" 18 Người
Do thái không tin là trước đây anh bị mù mà nay nhìn thấy
được, nên gọi cha mẹ anh ta đến. 19 Họ hỏi: "Anh
này có phải là con ông bà không?"
Ông bà nói là anh bị mù từ khi mới sinh, vậy sao bây
giờ anh lại nhìn thấy được?" 20 Cha mẹ anh đáp:
"Chúng tôi biết nó là con chúng tôi, nó bị mù từ khi mới
sinh. 21 Còn bây giờ làm sao nó thấy được, chúng
tôi không biết, hoặc có ai đã mở mắt cho nó, chúng tôi
cũng chẳng hay.
Xin các ông cứ hỏi nó; nó đã khôn lớn rồi, tự
nó nó nói về mình được." 22 Cha mẹ anh nói thế
vì sợ người Do thái.
Thật vậy, người Do thái đã đồng lòng trục xuất khỏi
hội đường kẻ nào dám tuyên xưng Ðức Giêsu là Ðấng
Kitô. 23 Vì thế, cha mẹ anh mới nói: "Nó đã khôn
lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó."
24
Một lần nữa, họ gọi người trước đây bị mù đến và
bảo: "Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa.
Chúng ta đây, chúng ta biết ông ấy là người tội lỗi."
25 Anh ta đáp: "Ông ấy có phải là người tội lỗi
hay không, tôi không biết.
Tôi chỉ biết một điều: trước đây tôi bị mù mà nay
tôi nhìn thấy được!" 26 Họ mới nói với anh:
"Ông ấy đã làm gì cho anh? Ông ấy đã mở mắt cho anh thế
nào?" 27 Anh trả lời: "Tôi đã nói với các ông
rồi mà các ông vẫn không chịu nghe.
Tại sao các ông còn muốn nghe lại chuyện đó nữa?
Hay các ông cũng muốn làm môn đệ ông ấy chăng?" 28
Họ liền mắng nhiếc anh: "Có mày mới là môn đệ ông ấy;
còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của ông Môsê. 29
Chúng ta biết rằng Thiên Chúa đã nói với ông Môsê; nhưng
chúng ta không biết ông ấy bởi đâu mà đến." 30
Anh đáp: "Kể cũng lạ thật! Các ông không biết ông ấy bởi
đâu mà đến, thế mà ông ấy lại là người đã mở mắt
cho tôi! 31 Chúng ta biết: Thiên Chúa không nhậm lời
những kẻ tội lỗi; còn ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý
của Người, thì Người nhậm lời kẻ ấy. 32 Xưa nay
chưa hề nghe nói có ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới
sinh. 33 Nếu không phải là người bởi Thiên Chúa mà
đến, thì ông ta đã chẳng làm được gì." 34 Họ
đối lại: "Mày sinh ra tội lỗi ngập đầu, thế mà mày lại
muốn làm thầy chúng ta ư?"
Rồi họ trục xuất anh.
35
Ðức Giêsu nghe nói họ đã trục xuất anh, và khi gặp lại
anh, Người hỏi: "Anh có tin vào Con Người không?" 36
Anh đáp: "Thưa Ngài, Ðấng ấy là ai để tôi tin?" 37
Ðức Giêsu trả lời: "Anh đã thấy Người.
Chính Người đang nói với anh." 38 Anh nói:
"Thưa Ngài, tôi tin."
Rồi anh sấp mình xuống trước mặt Người. 39
Ðức Giêsu nói: "Tôi đến thế gian này chính là để xét
xử: cho người không xem thấy được thấy, và kẻ xem thấy
lại trở nên đui mù!" 40 Những người Pharisêu đang
ở đó với Ðức Giêsu nghe vậy, liền lên tiếng: "Thế ra
cả chúng tôi cũng đui mù hay sao?" 41 Ðức Giêsu bảo
họ: "Nếu các ông đui mù, thì các ông đã chẳng có tội.
Nhưng giờ đây các ông nói rằng: "Chúng tôi thấy",
nên tội các ông vẫn còn!"
Gợi
ý để sống và chia sẻ Tin Mừng
Sự mù loà của thân xác
Ðể
cảm thông được cảnh khổ của những người mù, hẵy thử
hình dung xem bặn sẽ xử sự ra sao khi ánh đèn trong khu phố bạn
vụt tắt.
Một
buổi tối mùa đông, vào giờ tan sở, thủ đô Pari hoa lệ bị
dìm vào bóng đêm do cúp điện đột xuất. Mọi người đều
hốt hoảng vì không quen với bóng tối, nhất là những ai bị
kẹt trong thang máy, hoặc trong các xe điện ngầm. Mới đến
định cư ở Pari từ hai tháng nay, Maily cũng bị kẹt trên hè
phố tối tăm của một thành phố mà cô chưa thông tỏ
đường đi lối về. Cô cảm thấy lo âu, bất lực, sợ hãi.
Bỗng nhiên cô vấp phải một người đi bộ phía trước vì
không nhận ra người đó. Sau khi ngỏ lời xin lỗi, cô biết
được chàng thanh niên đó sống gần khu phố của cô, nhưng
hai người chưa từng có dịp làm quen. Cầm lấy bàn tay ấm áp
của anh, cô yên tâm vì anh cứ rẽ đám đông mà đi và đưa
cô về đến con ngõ trước nhà. Chính khi chia tay, Maily mới
biết tại sao anh ta thuộc đường như vậy: Ðó là chàng trai ấy
bị mù: vì luôn sống trong tối tăm, anh ta đã quen "nhìn" sự
vật hầu như nhờ "giác quan thứ sáu". Thế mới hay rằng
lắm khi người mù lại tỏ ra hơn kẻ sáng mắt.
Sư mù tối của tâm hồn
Phúc
Âm hôm nay không chỉ thuật lại phép lạ Chúa Giêsu chữa anh
mù về mặt thể lý; nhưng còn cho thấy việc Chúa mở mắt
Ðức tin để anh ta TIN VÀO NGÀI. Anh mù được chữa lành vì
anh đã tin và làm theo lời Chúa dạy là đi rửa mắt ở hồ
Silôác. Ðiều trái ngược trong câu chuyện này là anh mù,
tuy bị mù loà, nhưng lại nhìn thấy những điều mà các người
Pharisêu không thấy được: anh đă nhận ra lòng nhân lành của
Chúa, đặt niềm tin nơi Chúa, khác hẳn thái độ của người
Pharisêu mù loà, vì họ từ chối nhìn nhận phép lạ của Chúa
và khước từ tin vào Người.
Ðể
có thể nhìn rõ mọi sự, có được một đôi mắt tinh anh
thôi chưa đủ. Bởi lẽ ngoài bệnh mù loà của thân xác còn
có rất nhiều dạng mù loà khác, không cho phép chúng ta tiếp
nhận ánh sáng của Chúa. Ðó là lòng ích kỷ ngăn cản ta nhìn
thấy nhu cầu của những anh em nghèo khổ; đó là sự kiêu căng
không cho phép ta nhận ra những lỗi phạm của mình; đó là những
thành kiến khiến ta bị bưng bít đối với sự thật; đó là
lòng ham muốn vật chất khiến linh hồn ta không còn thấy
được những giá trị thiêng liêng.
Bằng
đôi mắt của tâm trí và của linh hồn, ta có thể nhìn ra những
điều mà đôi mắt xác thịt không thể nhìn thấy được. Tuy
nhiên, chỉ với đôi mắt đức tin, ta mới có thể nhìn thấy
được những thực tại về Thiên Chúa và về ơn cứu độ.
Phúc Âm hôm nay chính yếu là chuyện kể về đức tin. Thật
vậy, cao điểm của câu chuyện này là ở việc anh mù tuyên
xưng niềm tin của anh vào Ðức Kitô khi nói: "Lạy Ngài tôi
tin!" Nhờ tin, anh đã
được chữa lành cả về thể xác lẫn tâm hồn.
Chúa Giêsu mở mắt cho những
người mù loà
Trong
Phúc Âm, Chúa Giêsu không chỉ chữa tật mù loà về thể lý,
mà còn chữa tình trạng mù loà tâm hồn. Loạt người thứ
hai này gồm những kẻ lầm lạc, thiếu khả năng nhìn thấy
đường về nhà Cha. Người đã mở mắt cho ông Giakêu thấy
được sự nguy hiểm của tiền tài đối với phần rỗi của
ông (Lc 19,1-10); Người đã mở mắt cho một cô gái lỡ
đường để cô dứt bỏ với quá khứ không mấy tốt đẹp
của mình (Lc 7,36-50); Người cũng đã mở mắt cho người trộm
lành cùng chịu đóng đinh với Người trên đồi Gôn-gô-tha,
để anh ta nhận ra ánh sáng của lòng Chúa thương xót (Lc
23,32-43). Chính nhờ Chúa Giêsu, những người này đã tìm lại
được ánh sáng dẫn đưa tới Nước Thiên Chúa. Ngược lại,
những người Pharisêu vì cố chấp, cứng tin, nên đã bị bỏ
lại trong bóng tối. Họ đã không tin nhận Chúa Giêsu, cũng
không đón nhận ơn cải hoá được khơi dậy nơi lòng họ (Ga
9,41)
Cũng
vậy, bằng cách này hay cách khác, mỗi người chúng ta đều
vương phải những chứng mù loà bẩm sinh. Ðó là những thói
xấu và tội lỗi. Vậy chúng ta cần được Chúa Giêsu soi sáng,
cứu chữa đôi mắt tâm hồn của chúng ta, từng bị mù loà
do từ khước ánh sáng của Người. Chúa Giêsu luôn đến với
mọi người đau yếu, tật bệnh, tội lỗi để kêu mời và
giúp họ hoán cải và được chữa lành. Chúng ta hãy can đảm
đến với Chúa, để Người chạm đến chỗ kín ẩn, thâm sâu
nhất của lòng ta; đồng thời hãy vâng lời Người, chấp
nhận đi gột rửa tâm hồn ta ở hồ Silôác thiêng liêng là
Lời Chúa, trút lại đó cái mù loà của tâm hồn ta, để
mặc lấy ánh sáng của Lời Chúa.
Một
số câu hỏi gợi ý
1.
Ðâu là tính cách đặc thù của anh mù, của cha mẹ anh, và
của người Pharisêu? Bạn rút ra được bài học gì từ thái
độ của họ đối với Chúa Giêsu?
2. Trong những ngày còn lại của mùa chay, bạn cảm thấy cần xin Chúa cất bỏ những chứng mù loà nào của tâm hồn bạn, hầu bạn sống gần hơn với Phúc Âm của Chúa, cũng như mở ra với tha nhân hơn?