Ngày
2 tháng 12 năm 2001
Chúa Nhật 1 Mùa Vọng Năm A
Ðọc Tin Mừng
Mt 24,37-44
37
Thời ông Nôê thế nào, thì cuộc quang lâm của Con Người
cũng sẽ như vậy. 38 Vì trong những ngày trước nạn
hồng thủy, thiên hạ vẫn ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi
cho đến ngày ông Nôê vào tàu. 39 Họ không hay biết
gì, cho đến khi nạn hồng thủy ập tới cuốn đi hết thảy. Cuộc
quang lâm của Con Người cũng sẽ như vậy. 40 Bấy giờ,
hai người đàn ông đang làm ruộng, thì một người được
đem đi, một người bị bỏ lại; 41 hai người đàn bà
đang kéo cối xay, thì một người được đem đi, một người
bị bỏ lại.
42 "Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến. 43 Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết vào canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẵn ông đã thức, không để nó khoét vách nhà mình đâu. 44 Cho nên anh em cũng vậy, anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.
Gợi ý để
sống và chia sẻ Tin Mừng
Bắt
đầu từ Chúa Nhật hôm nay, người Công giáo bước vào
giai đoạn phụng vụ đặc biệt gọi là Mùa Vọng bao gồm 04 Chúa
Nhật, để chuẩn bị tinh thần mừng lễ Noel (25 tháng 12).
Vậy thì tại sao Tin Mừng hôm nay lại công bố một biến
cố xem ra xa lạ, không trực tiếp hướng tới Thiên Chúa sinh
ra làm người? Tại sao
Ðức Giêsu, theo Tin Mừng thánh Matthêu, lại nói đến những
chuyện hết sức bình thường, như ăn uống, cưới vợ lấy
chồng, làm ruộng, xay bột, v.v… để rồi bất ngờ khuyến cáo
người nghe phải tỉnh thức, vì vào lúc không ngờ, Con Người
sẽ đến như kẻ trộm? Mùa
Vọng mà khai mở bằng lời cảnh tỉnh như vậy có thể chuẩn
bị tinh thần các Kitô hữu chúng ta như thế nào để mừng lễ
Noel năm nay?
Quả
thật, bài Tin Mừng Chúa Nhật 1 Mùa Vọng giúp Kitô hữu chúng
ta đặt mình trước Ðức Giêsu như chính Ngài hiện ngỏ lời
với ta hôm nay, mà biến cố sinh nhật chỉ là chi tiết nhỏ của
cuộc đời trần thế Ngài đã sống.
Chắc chắn đó không phải là trọn bản thân của Ðấng
Thiên Chúa thương yêu loài người, đến nỗi mãi mãi tự
hiến cho con người như nguồn hạnh phúc vô tận mà con người
không bao giờ khám phá ra hết được.
Ðộc giả sách Tin Mừng theo thánh Matthêu đều biết nội dung của sách này gồm 05 bài giảng của Ðức Giêsu, mà bài thứ năm nói về thời đại mới (eschaton) với tất cả sự viên mãn của nó. Sẽ có những biến cố long trời lở đất xảy ra trước khi thời đại mới đến. Nhưng mục đích chính mà Ðức Giêsu nhắm tới, như Matthêu kể lại, là giúp các môn đệ chuẩn bị tinh thần, trong khi chờ đợi Con Người, tức chính Ðức Giêsu sẽ đến mang tạo thành tới hồi viên mãn.
Riêng
với bài Tin Mừng Mt 24,37-44 này, Ðức Giêsu nhấn mạnh rất
rõ về sự tỉnh thức mà mọi Kitô hữu phải có, để đón
Chúa đến trong thời viên mãn.
+
Một
là phải tỉnh thức giữa những công việc rất bình thường
ta vẫn làm mỗi ngày. Ở
đây Ðức Giêsu kể ra các việc bình thường như ăn uống, cưới
vợ lấy chồng, làm ruộng, xay bột, v.v... Mỗi Kitô hữu hôm
nay đều có thể kể ra những việc chính mình vẫn làm hằng
ngày, từ việc nội trợ, gia công, đến việc buôn bán hay
nghề nghiệp. Ðức Giêsu
nhắc đến nạn lụt lớn thời ông Nôê, mà không nói đến
sự sa đọa của loài người thời đó.
Ngài có ý đặt chúng ta trong bối cảnh bình thường hiện
ta đang sống. Chính trong bối cảnh đó ta đón nhận Nước
Thiên Chúa đến với ta.
+
Hai là phải luôn sẵn sàng
đón Chúa đến bất cứ lúc nào.
Chúa dùng một dụ ngôn để nhấn mạnh đến sự cần
thiết phải tỉnh thức. Chúa
ví ta như chủ nhà nọ, nếu biết vào canh nào trộm sẽ đến,
chắc chắn sẽ canh thức không để nó đào ngạch khoét vách!
Chúa đã đụng tới bản năng tự vệ của các thính
giả để giúp họ hiểu được sự tỉnh thức tối quan trọng
như thế nào đối với sự an toàn của mình.
Với của cải vật chất mà đã cần phải tỉnh thức như
vậy, phương chi là với chính tính mạng của ta, thì lại càng
cần phải tỉnh thức hơn gấp bội!
Những hình ảnh về hai người đàn ông làm ruộng mà
một người được đem đi, người kia bị bỏ lại; hai người
đàn bà xay bột, một người được đem đi, người kia bị bỏ
lại, cũng nói lên sự cần thiết rằng phải thường xuyên tỉnh
thức. Vì sao?
Vì ngay giữa những công việc hết sức bình thường như
vậy, vấn đề sống chết luôn được đặt ra cho từng người:
Một người được đem đi hiểu là được cứu sống nhờ tàu
ông Nôê; kẻ kia bị bỏ lại hiểu là bị bỏ rơi để nước
lụt cuốn đi!
+ Nhưng ai sẽ cứu mạng của từng người giữa gia
đình nhân loại? Và cứu
bằng cách nào? Lễ Noel chỉ
mới hé mở cho thấy lời giải đáp: chủ yếu do Thiên Chúa
dấn thân vào kiếp sống con người.
Ðấng Thiên Chúa ấy mang trên thân xác mình tất cả sự
yếu hèn và mỏng dòn của con người.
Ngài sẽ trải qua trọn kiếp sống làm người giữa bối
cảnh lịch sử như đang diễn ra. Ðấng
Thiên Chúa ấy đã không coi thường bất cứ điều gì
được ban cho Ngài như chất liệu để sống giữa gia đình nhân
loại. Chất liệu ấy có thể
là sự sống rất sơ đẳng chín tháng mười ngày nơi dạ mẹ;
cũng có thể là chuỗi ngày long đong trên đất khách quê người
để tránh bàn tay khát máu của bạo chúa Hêrôđê.
Tất cả chỉ là chất liệu, nhưng vì được Ðấng Thiên
Chúa làm người ưu ái nhận lấy làm của mình, nên nó có
giá trị vô song nhờ ý định đầy yêu thương của Thiên Chúa:
"Chúa đã không ưa hy lễ và hiến tế, nhưng đã tạo cho con
một thân thể. Chúa cũng
chẳng thích lễ toàn thiêu và lễ xá tội.
Bấy giờ Con mới thưa: Lạy Thiên Chúa, này con đây,
Con đến để thực thi Ý Chúa." (Dt 10,6-7).
+ Nhưng về phía con người muốn được cứu cũng cần
phải dấn thân đón nhận tất cả những điều được ban cho
để sống cho ra cuộc sống thường ngày của mình.
Do đó cần phải tỉnh thức luôn, để nhờ ánh sáng
đức tin mà nhận ra giá trị của những điều Chúa hiện ban
cho mình rất quí báu. Những
điều Chúa ban luôn gồm có trí khôn, lòng mến, nhất là
đức tin là ánh sáng có khả năng cho ta thấy Thiên Chúa luôn
hiện diện và biến đổi mọi sự thành chất liệu để ta sống
sự sống làm Con Thiên Chúa. Chính
nhờ ánh sáng đó ta không phải chờ đến giờ chết mới
nghinh đón Chúa. Ta sẽ đón
Chúa đến trong đời sống mỗi ngày của ta, giữa những công
việc thường ngày. Ta sẽ
làm mọi việc vì lòng mến Chúa yêu người thì quả thực
Chúa đã đến nơi lòng ta, để ta được kết hợp với Ngài
ngay trong cõi đời này; phương chi ở cõi đời sau tràn ngập
ánh sáng.
Một số câu hỏi gợi ý
1.
Tại sao để chuẩn bị mừng lễ Chúa Giêsu sinh ra, Giáo Hội lại
kêu gọi ta tỉnh thức để đón Chúa Giêsu đến trong ngày sau
hết? Có phải Chúa Giêsu
một khi đã sinh ra làm người thì mãi mãi sẽ là người, và
không bao giờ cần sinh ra làm người nữa?
Và vì Chúa Giêsu làm người ở mỗi chặng đường, đều
để giúp ta kết hợp với Ngài, hầu có được sự sống dồi
dào Ngài ban, vậy thì tại sao phải nhắm tới ngày Chúa quang
lâm mới có được sự sống đó?
Có phải sự sống tự bản chât luôn tăng trưởng nhắm
tới sự sung mãn? Bạn hiểu
thế nào về sự sung mãn của sự sống do Chúa Giêsu khi đọc:
"Từ nguồn sung mãn của Người, tất cả chúng ta đã lãnh
nhận hết ơn này đến ơn khác." (Ga 1,16).
2.
Nhưng tại sao Tin Mừng Chúa Nhật 1 Mùa Vọng lại khuyến cáo
bạn tỉnh thức để đón Chúa Giêsu đến với bạn ngay giữa
những việc hàng ngày bạn vẫn làm?
Ðiều đó có nói lên phần nào về sự sống của Chúa
Giêsu đang được viên mãn nơi bạn chăng?
Hãy so sánh cũng một việc bạn làm ngày hôm nay: có
phải giá trị của việc đó rất khác nhau do tinh thần bạn có
thể kết hợp với Chúa Giêsu hay không?
3.
Bạn hiểu thế nào về lời Tin Mừng "Nhờ Ngôi Lời vạn
vật được tạo thành, và không có Người thì chẳng có gì
được tạo thành." (Ga 1,3)? Như
vậy xét cho cùng, không chỉ việc bạn làm vì lòng mến Chúa
yêu người là có giá trị, mà chính bạn hiện hữu do tình
thương của Chúa đã có giá trị rồi, nếu bạn ưu ái chấp
nhận tình thương Chúa dành cho bạn?
4. Bạn nghĩ phương pháp cầu nguyện trong đời sống thường ngày có giúp bạn sống bài Tin Mừng hôm nay chăng? Chính bạn có thể giúp Nhóm Sống Lời Chúa (NSLC) sống tinh thần Mùa Vọng như thế nào? Ngược lại, NSLC cũng có thể giúp bạn sống sự sung mãn của sự sống của Chúa Giêsu trong Mùa Vọng này chăng?