Ðàng Thánh Giá
Thứ Sáu Tuần Thánh 30 tháng 3 năm 2018
tại Hí Trường Côlôsêô, Rôma
do Ðức Thánh Cha Phanxicô chủ sự
Biên Soạn: Giáo sư Andrea và các sinh viên
Bản Dịch Việt Ngữ:
Trần Ðức Anh OP; Ngọc Yến SPC; Linh Tiến Khải và Hồng Thủy
Suy niệm đàng Thánh Giá Ðức Thánh Cha Phanxicô cử hành ngày Thứ Sáu Tuần Thánh 30 tháng 3 năm 2018.
Roma (Vat. 30-03-2018) - Tiếp nối truyền thống của các vị tiền nhiệm, lúc quá 9 giờ tối thứ sáu Tuần Thánh 30 tháng 3 năm 2018, Ðức Thánh Cha Phanxicô chủ sự buổi đi đàng Thánh Giá trọng thể tại Hý trường Colosseo ở Roma, nơi đã có nhiều tín hữu Kitô chịu khổ hình vì đức tin.
Tham dự buổi Buổi đi đàng thánh giá này có hàng chục ngàn tín hữu hiện diện không kể hàng trăm triệu khán thính giả trên thế giới tham dự qua truyền hình.
Các bài suy niệm đàng thánh giá năm 2018 được Ðức Thánh Cha ủy thác cho một nhóm học sinh thuộc trường trung học Pilo Albertelli soạn dưới sự điều hợp của giáo sư Andrea Monda, tốt nghiệp luật khoa và khoa học tôn giáo, văn sĩ kiêm nhà bình luận. Ông đang dạy môn tôn giáo tại trường trung học vừa nói. Các bạn trẻ đã theo thứ tự truyền thống của 14 chặng đàng thánh giá.
Ðức Thánh Cha giao cho các bạn trẻ việc soạn các bài suy niệm Ðàng Thánh Giá này, trong bối cảnh vào tháng 10 năm 2018 có Thượng Hội Ðồng Giám Mục thế giới về giới trẻ.
Năm 2013, các bạn trẻ Liban cũng đã thi hành công tác này dưới sự hướng dẫn của Ðức Hồng Y Béchara Rai, Giáo Chủ Công Giáo Maronit ở Liban.
Sau đây là những suy niệm cho 14 chặng đàng Thánh Giá.
Chặng thứ I: Chúa Giêsu bị kết án tử hình
Trích Phúc Âm theo thánh Luca (Lc 23,22-25)
Lần thứ ba, ông Philatô nói với họ: "Nhưng ông ấy đã làm điều gì gian ác? Ta xét thấy ông ấy không có tội gì đáng chết. Vậy ta sẽ cho đánh đòn rồi thả ra. Nhưng họ cứ la to hơn, nhất định đòi phải đóng đinh Người. Và tiếng la càng thêm dữ dội.
Suy niệm
Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa đứng trước Quan Tổng Trấn, 3 lần ông toan tính đi ngược với ý dân và sau cùng ông quyết định không chọn lựa, đứng trước đám đông mà ông hỏi họ 3 lần và cả 3 lần họ đều quyết định chống lại Chúa. Ðám đông, nghĩa là tất cả mọi người, nghĩa là không người nào. Khi nấp sau đám đông, người ta đánh mất căn tính của mình, họ là tiếng nói của hàng ngàn tiếng nói khác. Trước khi chối bỏ Chúa, họ chối bỏ bản thân họ, giải tỏa trách nhiệm của họ trong làn sóng thay đổi của đám đông. Nhưng họ vẫn có trách nhiệm. Bị những người gây rối đánh lạc hướng, bị lạc đường vì Sự Ác truyền đi qua tiếng nói kín đáo và ồn ào, chính con người lên án Chúa.
Ngày nay chúng con kinh hoàng trước bất công lớn lao như thế, và chúng con muốn xa tránh nó. Nhưng làm như thế, chúng con quên đi tất cả những lần chúng con là những người đầu tiên đã chọn tha cho Barabba thay vì tha Chúa. Khi tai chúng con bị điếc đối với tiếng kêu của Sự Thiện, khi chúng con muốn không nhìn bất công trước chúng con.
Tại quảng trường đầy người ấy, chỉ cần một con tim nghi ngờ, một tiếng nói gióng lên chống lại hàng ngàn tiếng nói của Sự Ác. Mỗi lần cuộc sống đặt chúng ta trước một chọn lựa, chúng ta hãy nhớ lại quảng trường và sai lầm ấy. Chúng ta hãy để cho con tim chúng ta nghi ngờ và đòi chúng lên tiếng.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con xin Chúa canh chừng những chọn lựa của chúng con, xin soi sáng chúng bằng Ánh sáng của Chúa, xin vun trồng trong chúng con khả năng tự hỏi: chỉ có Sự Ác không bao giờ nghi ngờ. Những cây ăn rễ sâu trong thửa đất, được Sự Ác tưới gối, thì tàn lụi. nhưng Chúa đã đặt rễ của chúng con ở Trên Trời và những cành lá của nó trên mặt đất để nhìn nhận và theo Chúa.
Chặng thứ II: Chúa Giêsu vác thánh giá
Trích Phúc Âm theo thánh Marco (Mc 8,34-35)
Ông Philatô quyết định chấp thuận điều họ yêu cầu. Ông phóng thích người tù họ xin tha, tức là tên bị tống ngục vì tội bạo động và giết người. Còn Ðức Giêsu thì ông trao nộp theo ý họ muốn.
Suy niệm
Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa đội mão gai, trong khi đón nhận thập giá. Chúa đón nhận thập giá, như Chúa vẫn luôn đón nhận tất cả mọi sự và mọi người. Họ chất lên vai Chúa cây gỗ nặng, xù xì, nhưng Chúa không nổi loạn, không vứt bỏ dụng cụ hành hình bất công và ô nhục. Chúa vác lấy và bắt đầu bước đi, thập giá trên vai. Bao nhiêu lần con đã nổi loạn và giận dữ chống lại những trách vụ mà con nhận lãnh, trách vụ mà con coi là nặng nề hoặc bất công. Chúa không làm như vậy. Hồi đó Chúa chỉ lớn hơn con vài tuổi, ngày nay người ta nói Chúa vẫn còn trẻ, nhưng ngoan ngoãn, Chúa coi trọng những gì mà cuộc sống dành cho Chúa, mỗi cơ hội xảy ra, như thể Chúa muốn đi đến cùng sự việc và khám phá rằng vẫn luôn có một cái gì sâu xa hơn những vẻ bề ngoài, một ý nghĩa thầm kín và gây ngạc nhiên. Nhờ Chúa, con hiểu rằng đây là thập giá cứu độ và giải thoát, thập giá nâng đỡ trong sự vấp ngã, ách nhẹ nhàng, gánh nặng không đè nén.
Từ cớ vấp phạm do cái chết của Con Thiên Chúa, chết như người tội lỗi, chết như kẻ bất lương, nảy sinh ơn tái khám phá phục sinh trong đau khổ, khám phá vinh quang của Chúa trong đau đớn, ơn cứu độ của Chúa trong lo âu. Chính thập giá ấy, biểu tượng sự hạ nhục và đau khổ đối với con người, giờ đây nhờ hy sinh của Chúa, trở thành một lời hứa: từ mỗi cái chết sẽ nảy sinh sự sống và trong mỗi tối tăm ánh sáng sẽ chiếu tọa. Và chúng ta có thể hô lên: "Kính chào thập giá, là nguồn hy vọng duy nhất!"
Cầu nguyện
Lạy Chúa, dưới ánh sáng Thập Giá, biểu tượng niềm tin của chúng con, xin làm cho chúng con có thể đón nhận những đau khổ của chúng con, và được tình thương của Chúa soi sáng, chúng con có thể ôm lấy những thập giá của chúng con, được cái chết và sự sống lại của Chúa làm cho vinh hiển. Xin ban cho chúng con ơn nhìn những sự việc của chúng con và khám khá trong đó tình thương của Chúa đối với chúng con.
Chặng thứ III: Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ I
Trích sách Ngôn Sứ Isaia (Is 53,4)
Sự thật, chính người đã mang lấy những bệnh tật của chúng ta, đã gánh chịu những đau khổ của chúng ta, còn chúng ta, chúng ta lại tưởng người bị phạt, bị Thiên Chúa giáng họa, phải nhục nhã ê chề.
Suy niệm
Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa đau khổ bước đi trên con đường dẫn đến đồi Canvê, vác tội lỗi chúng con. Và con thấy Chúa ngã xuống, đôi tay và đầu gối quị xuống đất, đau đớn. Chúa đã xuống với bao nhiêu khiêm hạ dường nào! Bao nhiêu tủi nhục Chúa cảm thấy lúc ấy! Nhân tính thực sự là người của Chúa được thấy rõ qua giai đoạn ấy trong cuộc đời của Chúa. Thập giá Chúa mang thật là nặng nề; lẽ ra Chúa cần được giúp đỡ, nhưng khi ngã xuống đất không ai cứu giúp Chúa, trái lại, người ta còn chế riễu Chúa, nhạo cười trước hình ảnh một Thiên Chúa ngã xuống. Có lẽ họ thất vọng, có lẽ họ đã có một ý tưởng sai lầm về Chúa. Nhiều khi chúng con nghĩ rằng có đức tin vào Chúa có nghĩa là sẽ không bao giờ sa ngã trong cuọc sống. Cùng với Chúa, con cũng ngã, và cùng với con, cả những ý tưởng của con, những ý nghĩ của con về Chúa: chúng mong manh dường nào! Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa nghiến răng, và hoàn toàn phó thác cho tình thương của Chúa Cha, Chúa trỗi dây và tiếp tục hành trình. Lạy Chúa Giêsu, với những bước đầu tiên ấy tiến về thập giá, lảo đảo, con nhớ đến một hài nhi đi những bước đầu tiên tiến về sựs ống và mất thăng bằng, ngã xuống và khó, nhưng rồi em tiếp tục. Em phó thác trong tay của cha mẹ và không dừng lại; em sợ hãi nhưng vẫn tiến bước, vì niềm tín thác vượt lên trên sợ hãi.
Với niềm can đảm của Chúa, Chúa dạy chúng con rằng những thất bại và sa ngã không bao giờ được chặn đứng hành trình của chúng con và chúng con luôn có một chọn lựa, một là đầu hàng hai là trỗi dậy cùng với Chúa.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con cầu xin Chúa thực tỉnh nơi những người trẻ chúng con lòng can đảm trỗi dậy sau mỗi lần ngã xuống, như Chúa đã làm trên con đường Canvê. Con xin Chúa làm cho chúng con luôn quí chuộng hồng ân sự sống cao cả nhất và quí giá, và những thất bại, sa ngã không bao giờ là một ý do vứt đi cuộc đời, với ý thức rằng nếu chúng con tín thác nơi Chúa, chúng con có thể trỗi dậy và luôn tìm được sức mạnh để tiến bước.
Chặng thứ IV: Chúa Giêsu gặp Mẹ Ngài
Trích Phúc Âm theo thánh Luca (Lc 2, 34-35)
Ông Simêôn chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà Maria, mẹ của Hài Nhi: "Thiên Chúa đã đặt cháu bé này làm duyên cớ cho nhiều người Ítraen ngã xuống hay đứng lên. Cháu còn là dấu hiệu cho người đời chống báng; và như vậy, những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ ra. Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà."
Suy niệm
Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa khi Chúa gặp Mẹ Chúa. Mẹ Maria ở đó, tiến bước qua con đường đông người, có nhiều người ở cạnh Mẹ. Ðiều duy nhất phân biệt Mẹ với những người khác là sự kiện Mẹ ở đó để đồng hành với con của Mẹ. Một tình trạng diễn ra hằng ngày: các bà mẹ dẫn con đến trường học, hoặc đi gặp bác sĩ, hay mang con theo đến nơi làm việc. Nhưng Mẹ Maria khác biệt với các bà mẹ khác: Mẹ đang đồng hành với Con đến nơi chịu chết. Nhìn thấy con mình chết thực là số phận đau thương nhất mà người ta có thể cầu chúc cho một người, một điều trái tự nhiên nhất; điều ấy càng thảm khốc hơn, nếu người con ấy, vô tội, đang chết do tay công lý. Cảnh tượng trái tự nhiên và bất công đang diễn ra trước mắt con! Mẹ con đã giáo dục con về ý nghĩa công lý và tín thác trong cuộc sống nhưng điều mà hôm nay mắt con nhìn thấy không có đặc tính nào như thế, nó vô nghĩa, và đầy đau thương. Lạy Mẹ Maria, con thấy Mẹ trong khi Mẹ nhìn người con tội nghiệp của Mẹ: Người con ấy mang vết tích những roi đòn ở lưng và bị bó buộc phải vác thập giá nặng nề, có lẽ sắp ngã xuống dưới sức nặng của thập giá vì kiệt lực. Nhưng Mẹ biết rằng sớm muộn gì điều đó cũng xảy ra, Mẹ đã được báo trước, nhưng giờ đây điều ấy đang diễn ra hoàn toàn khác; và vẫn luôn như thế, chúng ta luôn thiếu chuẩn bị trước cuộc sống, trước sự tàn bạo của nó. Lạy Mẹ Maria, giờ đây mẹ buồn sầu, như bất kỳ phụ nữ nào ở vị trí của Mẹ, nhưng Mẹ không tuyệt vọng. Ðôi mắt của Mẹ không tắt lịm, không nhìn trong khoảng trống, không bước đi đầu cúi xuống. Mẹ rạng ngời cả trong buồn sầu, vì Mẹ có hy vọng, Mẹ biết rằng hành trình của Con Mẹ không phải là cuộc du hành một chiều và Mẹ biết, Mẹ cảm thấy điều đó, giống như chỉ có các bà mẹ mới cảm thấy được, đó là Mẹ sẽ sớm gặp lại Con của Mẹ.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con cầu xin Chúa, xin giúp chúng con luôn nhớ đến gương của Mẹ, Mẹ đã chấp nhận cái chết của Con như mầu nhiệm cứu độ cao cả. Xin giúp chúng con hành động, mắt hướng nhìn về thiện ích của tha nhân, và chết trong niềm hy vọng phục sinh và với ý thức mình không bao giờ lẻ loi, và không bị Thiên Chúa và Mẹ Maria bỏ rơi, người Mẹ nhân lành luôn quan tâm đến con cái của Mẹ.
Chặng thứ V: Ông Simon vác Thánh Giá đỡ Chúa Giêsu
Trích Phúc Âm theo thánh Luca (Lc 23, 26)
Khi điệu Ðức Giêsu đi, họ bắt một người từ miền quê lên, tên là Simôn, gốc Kyrênê, đặt thập giá lên vai cho ông vác theo sau Ðức Giêsu.
Suy niệm
Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa bị nghiền nát dưới sức nặng của cây Thánh Giá. Con thấy Chúa không thể làm điều đó một mình; chính lúc phải cố gắng nhiều nhất, Chúa chỉ có một mình, không có những người đã tự xưng là bạn của Chúa: Giuđa phản bội Chúa, Phêrô chối Chúa, những người khác thì bỏ rơi Chúa. Nhưng rồi có một cuộc gặp gỡ bất ngờ, một người đàn ông, một người bình thường, có lẽ Chúa đã từng nghe nói về người này, nhưng ông không theo Chúa, trái lại ngay lúc này ông ở đây, bên cạnh Chúa, vai kề vai, chia sẻ gánh nặng của Chúa. Ông là Simôn, một người nước ngoài đến từ rất xa, từ Kyrênê. Hôm nay đối với Simôn, một sự kiện bất ngờ hóa ra lại là một cuộc gặp gỡ.
Trong cuộc sống của chúng con, chúng con vẫn không ngừng tiếp xúc với những cuộc gặp gỡ và xung đột, đặc biệt chúng con những người trẻ tiếp tục bước vào những cuộc gặp gỡ thực tế mới, với những con người mới. Và trong cuộc gặp gỡ không mong muốn, các tai nạn, trong sự bất an có những cơ hội để yêu thương, để nhận ra điều tốt nơi người thân cận còn bị ẩn giấu, ngay cả khi chúng con thấy có sự khác biệt.
Lạy Chúa Giêsu, đôi khi chúng con cảm thấy như Ngài, dưới một sức nặng đang nghiền nát chúng con, cũng bị bỏ rơi từ những người mà chúng con tin rằng là bạn của chúng con. Nhưng chúng con không được quên rằng có một Simôn Kyrênê, luôn sẵn sàng vác đỡ thập giá cho chúng con. Chúng con không được quên rằng chúng con không cô đơn, và với ý thức này, chúng con có sức mạnh để vác đỡ thập giá cho những người ở gần bên chúng con.
Lạy Chúa Giêsu, bây giờ con thấy Chúa dường như cảm thấy nhẹ nhàng, Chúa có thể hít thở một lát, bây giờ Chúa không còn cô độc nữa. Và con thấy Simôn: có lẽ đã trải nghiệm cái ách của mình thật nhẹ nhàng, có lẽ ông nhận ra sự kiện bất ngờ này có ý nghĩa gì trong cuộc đời ông.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con cầu xin cho mỗi người chúng con có thể tìm thấy sự can đảm như người thành Kyrênê, người đã vác Thánh giá và bước theo Chúa. Xin cho mỗi người trong chúng con khiêm tốn và mạnh mẽ để vác thập giá cho những ai chúng con gặp gỡ. Xin hãy làm cho chúng con khi cảm thấy cô đơn có thể nhận ra một Simôn thành Kyrênê trên hành trình của chúng con, người dừng lại và vác gánh nặng cho chúng con. Xin cho chúng con biết tìm kiếm điều tốt nhất nơi mỗi người, biết mở ra cho các cuộc gặp gỡ ngay cả trong những khác biệt. Xin cho mỗi người chúng con có thể khám phá ra Chúa đang ở bên cạnh chúng con.
Chặng thứ 6: Bà Vêronica lau mặt Chúa Giêsu
Trích sách Ngôn Sứ Isaia (Is 53, 2-3)
"Người chẳng còn dáng vẻ, chẳng còn oai phong đáng chúng ta ngắm nhìn, dung mạo chẳng còn gì khiến chúng ta ưa thích. Người bị đời khinh khi ruồng rẫy, phải đau khổ triền miên và nếm mùi bệnh tật. Người như kẻ ai thấy cũng che mặt không nhìn, bị chúng ta khinh khi, không đếm xỉa tới".
Suy niệm
Ngài không có dáng vẽ hay vẻ đẹp để thu hút cái nhìn của chúng con, Ngài không lộng lẫy chiếu sáng để có thể làm chúng con hài lòng. Ngài bị người đời khinh dể và khước từ; Ngài là một người biết rõ những đau khổ mà mình phải chịu, như một người bị che mặt trước người khác; bị khinh thường và và không được yêu mến.
Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa thật đáng thương, gần như không thể nhận ra, bị đối xử như người rốt hết. Chúa bước đi khó khăn với khuôn mặt đầy máu và bị biến dạng tiến đến cái chết, nhưng luôn hiền hành và khiêm nhường, hướng về trời cao. Một người phụ nữ làm cho đám đông nhận ra khuôn mặt của Chúa, khuôn mặt mà có lẽ đã nói chuyện với linh hồn bà nhiều lần và bà yêu khuôn mặt này. Bà thấy Chúa đau khổ và muốn giúp Chúa. Họ không cho bà vượt qua, họ rất đông với vũ khí trong tay. Nhưng tất cả điều này đối với bà không quan trọng, bà quyết tâm tới gần Chúa và có thể chạm vào Chúa dù chỉ một giây, để lau mặt Chúa với khăn che mặt của mình. Sức mạnh của bà là sự dịu dàng. Trong một khoảng khắc ánh mắt của Chúa và bà gặp nhau, khuôn mặt của người này trong khuôn mặt của người kia.
Người phụ nữ đó, Veronica, người mà chúng con không biết gì, chúng con không biết tiểu sử của bà, bà đã đạt được thiên đàng với một cử chỉ bác ái đơn giản. Bà tới gần Chúa, nhìn thấy khuôn mặt bị tra tấn của Chúa và yêu Chúa nhiều hơn trước. Veronica không dừng lại ở bề ngoài, ngày nay, trong xã hội của chúng ta hình ảnh rất quan trọng, nhưng bà yêu một cách vô điều kiện một khuôn mặt xấu xí, không được chăm sóc, không được trang điểm và không hoàn hảo. Khuôn mặt đó, khuôn mặt của Chúa, chính trong sự không hoàn hảo cho thấy sự hoàn hảo của tình yêu của Chúa đối với chúng con.
Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu xin cho con sức mạnh để con có thể gần gũi với tất cả mọi người, trẻ hoặc già, nghèo hoặc giàu có, những người thân yêu hoặc những người con không biết; xin cho con sức mạnh để nhìn thấy nơi những khuôn mặt này khuôn mặt của Chúa. Xin giúp con không chần chứ trong việc giúp đỡ người thân cận, nơi người đó Chúa đang ngự trị, như Veronica đã đến với Chúa trên đường tới Calvario.
Chặng thứ 7: Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ hai
Trích sách Ngôn sứ Isaia (Is 53, 8. 10)
Người đã bị ức hiếp, buộc tội, rồi bị thủ tiêu. Dòng dõi của người, ai nào nghĩ tới? Người đã bị khai trừ khỏi cõi nhân sinh, vì tội lỗi của dân, người bị đánh phạt. Ðức Chúa đã muốn người phải bị nghiền nát vì đau khổ.
Suy niệm
Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa ngã xuống đất trước mắt con. Chúa Ngã xuống đất chỉ cho con thấy Chúa là một con người, một người thực sự. Và con thấy Chúa lại đứng lên, dứt khoát hơn. Chúa không đứng dậy với niềm tự hào; không có niềm kiêu hẵnh trong đôi mắt của Chúa, nhưng trong đó có tình yêu. Và trong hành trình của Chúa, Chúa lại chỗi dậy sau khi bị ngã, Chúa loan báo sự Phục Sinh Chúa, Chúa chỉ cho thấy rằng Chúa luôn sẵn sàng mang lên vai đẫm máu của Chúa, gánh nặng tội lỗi của con người.
Ngã xuống đất, một lần nữa Chúa đã gửi cho chúng con một sứ điệp rõ ràng về sự khiêm tốn, Chúa ngã xuống đất, từ bụi đất chúng con được sinh ra là "con người". Chúng con là bụi đất, chúng con chẳng là gì. Nhưng Chúa muốn trở nên như chúng con, và bây giờ Chúa tỏ ra gần chúng con, cùng với chính những nỗi mệt nhọc của chúng con, những yếu đuối của chúng con, cùng với chính mồ hôi trán của chúng con. Bây giờ Chúa cũng vậy, trong ngày thứ sáu này, như nó đã xảy ra với chúng con, Chúa bị yếu sức vì đau đớn. Nhưng Chúa có sức mạnh để đi tiếp, Chúa không sợ những khó khăn mà Chúa có thể gặp, và Chúa biết rằng ở cuối cùng của sự mệt mõi có Thiên Ðàng; Chúa đứng lên để tiếp tục con đường của mình, để mở cửa vương quốc của Chúa cho chúng con. Một vị vua xa lạ, một vị vua trong bụi đất.
Con cảm thấy chóng mặt: Những khó nhọc, vấp ngã của chúng con không xứng đáng với những mệt mõi của Chúa. Các đau khổ, mệt mõi của Chúa là sự hy sinh, sự hy sinh lớn nhất mà đôi mắt của con và tất cả lịch sử sẽ không thể thấy.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con cầu xin Chúa hãy làm cho chúng con luôn sẵn sàng đứng dậy sau khi vấp ngã, để chúng ta có thể học được điều gì đó từ thất bại của chúng con. Xin hãy nhớ đến chúng con khi đến lượt chúng con phạm sai lầm và vấp ngã, nếu chúng con ở với Chúa và nắm lấy tay Chúa, chúng con có thể học cách để đứng dậy. Xin hãy làm cho chúng con những người trẻ có thể mang đến cho tất cả mọi người thông điệp của Chúa về sự khiêm nhường và để nhờ đó các thế hệ tương lai có thể mở mắt ra hướng về Chúa, hiểu tình yêu Chúa. Xin dạy chúng con biết giúp đỡ những người đau khổ và vấp ngã bên cạnh chúng con: để có thể lau mồ hôi cho họ và để gần gũi và giúp họ đứng lên.
Chặng thứ VIII: Chúa Giêsu gặp các phụ nữ thành Giêrusalem
Trích Phúc Âm theo thánh Luca (Lc 23,27-31)
"Dân chúng đi theo Người đông lắm, trong số đó có nhiều phụ nữ vừa đấm ngực vừa than khóc Người. Ðức Giêsu quay lại phía các bà mà nói: "Hỡi chị em thành Giêrusalem, đừng khóc thương tôi làm gì. Có khóc thì khóc cho phận mình và cho con cháu. Vì này đây sẽ tới những ngày người ta phải nói: "Phúc thay đàn bà hiếm hoi, người không sinh không đẻ, kẻ không cho bú mớm! " Bấy giờ người ta sẽ bắt đầu nói với núi non: Ðổ xuống chúng tôi đi! , và với gò nổng: Phủ lấp chúng tôi đi! Vì cây xanh tươi mà người ta còn đối xử như thế, thì cây khô héo sẽ ra sao?
Suy niệm
Lạy Chúa Giêsu, con trông thấy Chúa và con lắng nghe Chúa, trong khi Chúa nói với các phụ nữ gặp trên đường đi tới cái chết. Trong tất cả mọi ngày đã đi qua Chúa đã gặp gỡ biết bao nhiêu người, Chúa đã đi gặp gỡ và nói chuyện với tất cả mọi người. Giờ đây Chúa nói với các phụ nữ thành Giêrusalem trông thấy Chúa và khóc thương Chúa. Cả con nữa cũng là một trong các phụ nữ đó. Nhưng lậy Chúa Giêsu, trong việc cảnh cáo Chúa dùng các lời đánh động con, chúng là các lời cụ thể và trực tiếp; thoạt tiên xem ra chúng cứng cỏi và nghiêm khắc vì thẳng thắn. Thật thế, ngày nay chúng con quen với một thế giới nói quanh co lòng vòng, giả hình lạnh lùng, che đậy và lọc lựa điều chúng con thực sự muốn nói; càng ngày người ta càng tránh các lời cảnh cáo, người ta thích để người khác cho số phận của họ, mà không lo lắng cho thiện ích của họ.
Trong khi Chúa, lậy Chúa Giêsu, Chúa nói với các phụ nữ như một người cha, cả khi có quở trách họ, các lời của Chúa là lời của chân lý và chúng tới ngay lập tức với mục đích sửa dậy, chứ không phải phán xử. Ðó là một ngôn ngữ khác với ngôn ngữ của chúng con, Chúa luôn luôn nói với sự khiêm tốn và nó tới thẳng con tim.
Trong cuộc gặp gỡ này, cuộc gặp gỡ cuối cùng trước khi bị đóng đanh, một lần nữa nổi bật tình yêu vô bờ của Chúa đối với những người rốt hết và bị gạt bỏ ngoài lề xã hội; thật vậy, các phụ nữ thời ấy đã bị coi là không xứng đáng được ngỏ lơi, trong khi Chúa, trong sự hiền dịu Chúa thật là cách mạng.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin hãy làm cho con cùng với các phụ nữ và con người của thế giới này có thể luôn luôn ngày càng trở nên bác ái hơn với những người cần được trợ giúp như chính Chúa đã làm. Xin ban cho chúng con sức mạnh đi ngược dòng, và bước vào việc tiếp xúc đích thật với tha nhân, bằng cách bác các cây cầu và tránh khép kín mình trong ích kỷ dẫn đưa chúng con tới sự cô đơn của tội lỗi.
Chặng thứ IX: Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ ba
Trích sách Ngôn Sứ Isaia (Is 53,5-6)
"Chính người đã bị đâm vì chúng ta phạm tội,bị nghiền nát vì chúng ta lỗi lầm;người đã chịu sửa trị để chúng ta được bình an,đã phải mang thương tích cho chúng ta được chữa lành. Tất cả chúng ta lạc lõng như chiên cừu,lang thang mỗi người một ngả. Nhưng Chúa đã đổ trên đầu người tội lỗi của tất cả chúng ta."
Suy niệm
Lạy Chúa Giêsu, con trông thấy Chúa khi Chúa ngã xuống đất lần thứ ba. Chúa đã ngã hai lần rồi, và hai lần Chúa đã đứng dậy. Không còn giới hạn cho sự mệt nhọc và đau đớn nữa, giờ thì xem ra Chúa bị thua cuộc một cách vĩnh viễn trong lần ngã thứ ba này. Biết bao lần trong cuộc sống mọi ngày, cũng xảy ra là chúng con ngã xuống. Chúng con ngã nhiều lần tới độ không còn tính được nữa, nhưng chúng con luôn luôn hy vọng rằng mỗi lần ngã là lần cuối cùng, bởi vì phải có can đảm hy vọng để đương đầu với khổ đau. Khi một người ngã biết bao lần, thì cuối cùng sức lực suy sụp và các niềm hy vọng cũng tan biến vĩnh viễn.
Con tưởng tưởng mình ở bên cạnh Chúa, lậy Chúa Giêsu, trên lộ trình dẫn đưa Chúa tới cái chết. Thật khó mà nghĩ rằng chính Chúa là Con Thiên Chúa. Có ai đó đã thử giúp đỡ Chúa, nhưng giờ đây Chúa đã kiệt lực, Chúa đứng lại, tê liệt, và xem ra Chúa không còn tiến tới được nữa. Nhưng bất thình lình con thấy Chúa đứng dậy, đứng thẳng hai chân và lưng, như có thể, với thập giá trên vai, và lại bước đi. Vâng, Chúa đang đi tới cái chết, nhưng muốn làm điều đó cho tới cùng. Có lẽ đó là tình yêu. Ðiều mà con hiểu đó là chúng con ngã bao nhiêu lần không quan trọng, sẽ luôn luôn có lần cuối cùng, có lẽ là lần tệ hại nhất, là thử thách kinh khủng nhất, trong đó chúng con được mời gọi tìm ra sức lực để đi cho tới cùng lộ trình. Ðối với Chúa Giêsu cuối cùng là việc đóng đinh, là sự vô lý của cái chết, nhưng nó vén mở một ý nghĩa sâu thẳm nhất, một mục đích cao cả nhất, mục đích cứu rỗi tất cả chúng con.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin Chúa ban cho con lòng can đảm mỗi ngày để tiến tới trên con đường của chúng con. Xin hãy làm cho chúng con tiếp nhận cho tới cùng niềm hy vọng và tình yêu, mà Chúa đã ban cho chúng con. Tất cả chúng con có thể đương đầu với các thách đố của cuộc đời với sức mạnh và niềm tin, mà Chúa đã sống trong những lúc cuối cùng trên đường tiến tới cái chết trên thập giá.
Chặng thứ X: Chúa Giêsu bị lột áo
Trích Phúc Âm thánh Gioan (Ga 19,23)
"Ðóng đinh Ðức Giêsu vào thập giá xong, lính tráng lấy áo xống của Người chia làm bốn phần, mỗi người một phần; họ lấy cả chiếc áo dài nữa. Nhưng chiếc áo dài này không có đường khâu, dệt liền từ trên xuống dưới."
Suy niệm
Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa như con chưa từng thấy bao giờ. Lạy Chúa Giêsu, người ta đã lột quần áo Chúa và họ bắt thăm chúng. Dưới mắt của những người này Chúa đã mất đi mảnh duy nhất của phẩm giá còn lại, vật duy nhất Chúa có trên con đường khổ đau. Vào thời khởi đầu Thiên Chúa, Cha của Chúa, đã khâu quần áo cho con người để mặc cho họ phẩm giá; giờ đây loài người đã giật chúng khỏi Chúa. Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa và thấy một người di cư trẻ, thân mình bị tàn phá khi đến một vùng đất thường quá tàn ác, sẵn sàng lấy đi chiếc áo, gia tài duy nhất của anh và bán nó đi, để anh như thế với thập giá của mình, như thập giá của Chúa, với làn da bị tra tấn như làn da của Chúa, với đôi con mắt mở lớn vì đau đớn, như đôi con mắt Chúa.
Nhưng có cái gì đó mà loài người thường quên liên quan tới phẩm giá: nó nằm dưới làn da của Chúa, nó là phần của Chúa và nó sẽ luôn luôn ở với Chúa, và còn hơn thế nữa trong lúc này đây, trong sự trần truồng này.
Chính với sự trần trụi ấy mà chúng con chào đời, nó là sự trần truồng mà lòng đất tiếp nhận chúng con vào chiều tà của cuộc sống. Từ một bà mẹ sang một bà mẹ khác. Và giờ đây trên ngọn đồi nãy cũng có mẹ của Chúa, lại trông thấy Chúa trần truồng.
Con thấy Chúa và hiểu sự cao cả và ánh quang phẩm giá của Chúa, phẩm giá của mỗi một người, mà không ai sẽ có thể xoá mờ được bao giờ.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin cho tất cả chúng con có thể nhận ra phẩm giá riêng của bản tính mình, cả khi chúng con trần truồng và cô đơn trước mặt những người khác. Xin cho chúng con có thể luôn luôn trông thấy phẩm giá của tha nhân và trân trọng nó, giữ gìn nó. Chúng con xin Chúa ban cho chúng con lòng can đảm cần thiết để hiểu chính mình sâu xa hơn quần áo chúng con mặc, và chấp nhận sự trần truồng thuộc về chúng con và nhắc cho chúng con biết sự nghèo nàn của chúng con, mà Chúa đã say mê tới độ trao ban sự sống cho chúng con.
Chặng thứ XI: Chúa Giêsu bị đóng đinh vào thập giá
Trích Phúc Âm thánh Luca (Lc 23,33-34)
"Khi đến nơi gọi là "Ðồi Sọ", họ đóng đinh Người vào thập giá, cùng lúc với hai tên gian phi, một tên bên phải, một tên bên trái. Bấy giờ Ðức Giêsu cầu nguyện rằng: "Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm." Rồi họ lấy áo của Người chia ra mà bắt thăm."
Suy niệm
Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa bị lột tất cả. Họ đã muốn trừng phạt Chúa, là Ðấng vô tội, bằng cách đóng đinh Chúa vào gỗ thập giá. Vào địa vị họ con sẽ làm gì, con có can đảm thừa nhận sự thật của Chúa, sự thật của con không? Chúa đã có sức mạnh chịu đựng gánh nặng của một thập giá, của việc không được tin, bị kết án vì các lời nói gây khó chịu của Chúa. Ngày nay chúng con không thể tiêu hoá một lời chỉ trích, như thể mỗi lời được nói lên nhằm gây thương tích cho chúng con.
Chúa đã không dừng lại cả trước cái chết, Chúa đã tin tưởng sâu xa nơi sứ mệnh của Chúa, và Chúa đã tín thác cho Thiên Chúa Cha. Ngày nay trong thế giới liên mạng chúng con bị điều kiện hoá bởi tất cả những gì luân chuyển trên mạng tới độ đôi khi con cũng nghi ngờ cả những lời nói của mình nữa. Nhưng các lời của Chúa thì khác, chúng mạnh mẽ trong sự yếu đuối của Chúa. Chúa đã tha thứ cho chúng con, Chúa đã không thù hận, Chúa đã dậy đưa má kia cho người ta tát, và Chúa đã đi xa hơn cho tới chỗ hiến tế hoàn toàn con người mình.
Con nhìn quanh và trông thấy các đôi mắt dán chặt trên màn điện thoại, bận rộn trên mạng xã hội, dán chặt trên mọi lỗi lầm của người khác mà không có khả thể tha thứ. Những con người làm mồi cho giận dữ la hét thù hận nhau vì các lý do không đâu.
Con nhìn vào các thương tích của Chúa, và con ý thức được rằng giờ đây con không có được sức mạnh của Chúa. Nhưng con ngồi đây dưới chân Chúa, và con cũng lột trần con khỏi mọi do dự, đứng lên để có thể ở gần Chúa hơn, cả khi chỉ có vài centi mét.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin cho con đứng trước sự thiện có thể sẵn sàng thừa nhận nó, xin cho con đứng trước một bất công có thể có can đảm nắm lấy đời mình trong tay, và hành động một cách khác; xin cho con có thể giải thoát mình khỏi mọi sợ hãi như những chiếc đinh làm cho con bị tê liệt và giữ con xa cách cuộc sống mà Chúa đã hy vọng và chuẩn bị cho chúng con.
Chặng thứ XII: Chúa Giêsu chết trên Thập giá
Trích Phúc Âm theo thánh Luca (Lc 23, 44-47)
Bấy giờ đã gần tới giờ thứ sáu, thế mà bóng tối bao phủ khắp mặt đất, mãi đến giờ thứ chín. Mặt trời tối đi. Bức màn trướng trong Ðền Thờ bị xé ngay chính giữa. Ðức Giêsu kêu lớn tiếng: "Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha." Nói xong, Người tắt thở. Thấy sự việc xảy ra như thế, viên đại đội trưởng cất tiếng tôn vinh Thiên Chúa: "Người này quả thật là công chính!"
Suy niệm
Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa, và lần này con không ước muốn thấy Chúa. Chúa đang chết. Khi Chúa nói trước đám đông, lúc ấy nhìn Chúa thật là đẹp, nhưng giờ đây tất cả đã chấm dứt. Và con không muốn thấy sự kết thúc; rất nhiều lần con đã ngoảnh mặt đi, con hầu như đã quen chạy trốn đau khổ và cái chết, con đã bị mê đi.
Tiếng kêu của Chúa trên thập giá thật mạnh mẽ đau thương: chúng con đã không sẵn sàng với sự đau khổ này, hiện nay chúng con vẫn không và chúng con sẽ không bao giờ sẵn sàng. Theo bản năng, chúng con chạy trốn vì hoảng hốt, trước sự chết và đau khổ, chúng con chối bỏ chúng, chúng con thích ngoảnh nhìn chỗ khác hay nhắm mắt lại. Ngược lại, Chúa đã ở lại đó, trên thập giá, chờ đợi chúng con với đôi tay giang rộng để mở mắt chúng con.
Lạy Chúa Giêsu, đây là một mầu nhiệm vĩ đại: Chúa yêu chúng con khi đang chết, đang bị bỏ rơi, đang trao phó linh hồn, đang hoàn thành ý Chúa Cha, đang từ bỏ chính mình. Chúa ở lại trên thập giá và thế là đủ. Chúa không cố gắng giải thích mầu nhiệm sự chết, sự chấm dứt của tất cả mọi thứ, Chúa làm hơn thế nữa: Chúa nếm trải cái chết với tất cả thân xác và tinh thần. Mầu nhiệm cao cả này tiếp tục tra vấn chúng con và không để chúng con cảm thấy bình an; nó thách thức chúng con, mời gọi chúng con mở đôi mắt, mời gọi chúng con biết nhìn thấy tình yêu của Chúa ngay cả trong cái chết, và đúng hơn là bắt đầu từ chính cái chết. Và chính đó là nơi Chúa đã yêu chúng con: trong thân phận thật sự của chúng con, không thể xóa bỏ và tránh né. Chính ở đó chúng con đón nhận, dù theo cách chưa hoàn hảo, sự hiện diện sống động và thật sự của Chúa. Chúng con sẽ luôn khao khát điều này: sự gần gũi của Chúa, Thiên Chúa ở cùng chúng con.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con xin Chúa mở mắt cho con để con nhìn thấy Chúa ngay cả trong đau khổ, trong sự chết, trong sự kết thúc mà không phải là kết thúc thật sự. Xin Chúa khuấy động sự dửng dưng của con bằng thập giá của Chúa, đánh động sự ù lì của con. Xin luôn tra vấn con bằng mầu nhiệm đảo lộn của Chúa, mầu nhiệm chiến thắng sự chết và trao ban sự sống.
Chặng thứ XIII: Chúa Giêsu được tháo xuống khỏi thập giá
Trích Phúc Âm theo thánh Gioan (Ga 19,38-40)
Sau đó, ông Giuse, người Arimathê, xin ông Philatô cho phép hạ thi hài Ðức Giêsu xuống. Ông Giuse này là một môn đệ theo Ðức Giêsu, nhưng cách kín đáo, vì sợ người Dothái. Ông Philatô chấp thuận. Vậy, ông Giuse đến hạ thi hài Người xuống. Ông Nicôđêmô cũng đến. Ông này trước kia đã tới gặp Ðức Giêsu ban đêm. Ông mang theo chừng một trăm cân mộc dược trộn với trầm hương. Các ông lãnh thi hài Ðức Giêsu, lấy băng vải tẩm thuốc thơm mà cuốn, theo tục lệ chôn cất của người Do thái.
Suy niệm
Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa, vẫn ở đó, trên thập giá. Một con người bằng xương bằng thịt, với những dòn mỏng và lo sợ. Chúa đã đau đớn biết bao! Ðây là một khung cảnh không thể chịu đựng được, có lẽ chính vì nó quá đầy tính người: đây là lời nòng cốt, mật mã của cuộc hành trình của Chúa, rải rác những đau khổ và mệt nhọc. Chính thân phận loài người này mà chúng con thường quên nhận ra nơi Chúa và tìm kiếm nơi chính chúng con và nơi người khác, những người quá bận bịu bởi một cuộc sống vội vã, mù lòa và điếc trước những khó khăn và đau khổ của người khác.
Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa: giờ đây không còn ở đó, trên thập giá; Chúa đã trở về nới Chúa đã đến, nằm nghỉ trong lòng đất, trong lòng mẹ của mình. Giờ đây đau khổ đã qua, đã biến mất. Ðây là giờ của lòng thương xót. Trong thân thể không còn sự sống của Chúa vang vọng sức mạnh mà Chúa đã đương đầu với đau khổ; ý nghĩa mà Chúa đã có thể mang lại cho đau khổ phản chiếu trong đôi mắt của người đang còn ở lại đó và ở cạnh Chúa và luôn sẽ còn ở cạnh Chúa trong tình yêu, trao dâng và nhận lãnh. Một sự sống mới của trời cao được mở ra cho Chúa, cho chúng con, dưới dấu hiệu của điều kháng cự lại sự chết và không bị nó bẻ gãy: đó là tình yêu thương. Chúa ở đây, với chúng con, trong mỗi phút giây, mỗi bước đi, mỗi điều không chắc chắn, mỗi bóng tối. Trong khi bóng tối của huyệt mộ lan rộng trên thân thể Chúa nằm trong cánh tay mẹ Ngài, con nhìn thấy Chúa và con sợ nhưng không thất vọng, con tin tưởng rằng ánh sáng, ánh sáng của Chúa, sẽ lại chiếu sáng.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin Chúa làm cho hy vọng luôn sống động trong chúng con, đức tin vào tình yêu không điều kiện của Chúa. Xin làm cho chúng con có thể duy trì cái nhìn sống động và rực sáng hướng tới ơn cứu độ vĩnh cửu, và chúng con có thể tìm được sự hồi sức và an bình trong hành trình của chúng con.
Chặng thứ XIV: Chúa Giêsu được mai táng trong mồ
Trích Phúc Âm theo thánh Gioan (Ga 19,41-42)
Nơi Ðức Giêsu bị đóng đinh có một thửa vườn, và trong vườn, có một ngôi mộ còn mới, chưa chôn cất ai. Vì hôm ấy là ngày áp lễ của người Dothái, mà ngôi mộ lại gần bên, nên các ông mai táng Ðức Giêsu ở đó.
Suy niệm
Lạy Chúa Giêsu, con không còn thấy Chúa nữa. Bây giờ là bóng tối. Bóng tối từ các ngọn đồi phủ xuống và các ngọn đèn của ngày sabát nhấp nháy ở Giêrusalem, bên ngoài các ngôi nhà và các căn phòng. Bóng tối và các ngọn đèn này gõ các cánh cửa thiên đàng đang đóng và bất khả xâm phạm: tất cả sự đơn vắng này dành cho ai? Trong một đêm như thế ai có thể ngủ? Trong thành vang lên tiếng khóc của các trẻ em, tiếng ca của các bà mẹ, tiếng bước chân đi tuần của quân lính: ngày hôm nay đang tàn dần, và chỉ có Chúa ngủ. Chúa ngủ sao? Và trên chiếc giường nào? Tấm chăn nào che dấu Chúa với thế giới?
Từ xa xa ông Giuse Arimatea đã đi theo Chúa và giờ đây ông đang nhẹ nhàng đi cùng với Chúa trong giấc ngủ, kéo Chúa ra khỏi cái nhìn của những kẻ bất xứng và gian ác. Một tấm khăn quấn lấy cơn lạnh giá của sự chết, lau khô máu và mồ hôi và nước mắt. Từ thập giá Chúa ngã xuống, nhưng cách nhẹ nhàng. Ông Giuse vác Chúa trên vai, nhưng Chúa thật nhẹ: Chúa không mang gánh nặng của sự chết, của hận thù oán ghét. Chúa ngủ như khi Chúa được quấn trong rơm ấm và một Giuse khác ôm Chúa trên tay. Như khi đó không có chỗ cho Chúa, giờ đây Chúa không có nơi gối đầu: nhưng trên đồi Canvê, trên sự cứng đầu của thế giới, ở đó mọc lên ngôi vườn nơi chưa từng có người nào được chôn.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đi đâu rồi? Chúa đã đi xuống nơi đâu nếu không phải là tận nơi sâu thẳm? Ở đâu, nếu không phải là nơi vẫn còn hoang sơ, trong căn phòng chật hẹp nhất? Chúa đã bị mắc lại trong chính cạm bẫy của chúng con, bị cầm tù trong chính sự buồn phiền của chúng con: Chúa đã bước đi như chúng con trên trái đất này và giờ đây Chúa tạo cho mình một chỗ dưới lòng đất này như chúng con.
Con muốn chạy đi thật xa, nhưng Chúa ở trong chính con; con không phải ra đi để tìm kiếm Chúa, bởi vì Chúa gõ cánh cửa của con.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con cầu xin Chúa, Ðấng đã không tỏ mình ra trong vinh quang, nhưng trong sự thinh lặng của một đêm tối. Chúa không nhìn qua vẻ bên ngoài nhưng thấy điều dấu kín và Chúa đi xuống hố sâu, từ sâu thẳm xin nghe tiếng của chúng con: xin làm cho chúng con, những người mỏi mệt, có thể nghỉ ngơi trong Chúa, nhận ra Chúa trong bản tính của chúng con, nhìn thấy trong tình yêu của gương mặt đang ngủ của Chúa vẻ đẹp bị đánh mất của chúng con.
(Chặng 1 đến 7: Trần Ðức Anh OP và Ngọc Yến SPC chuyển ý)
(Chặng 8 đến 14: Linh Tiến Khải và Hồng Thủy chuyển ý)