Khi ấy Ðức Giêsu nói với các môn đệ: "Anh em phải coi chừng, phải tỉnh thức, vì anh em không biết khi nào thời ấy đến. Cũng như người kia trẩy phương xa, để nhà lại, trao quyền cho các đầy tớ của mình, chỉ định cho mỗi người một việc, và ra lệnh cho người giữ cửa phải canh thức. Vậy anh em phải canh thức, vì anh em không biết khi nào chủ nhà đến: Lúc chập tối hay nửa đêm, lúc gà gáy hay tảng sáng. Anh em phải canh thức, kẻo lỡ ra ông chủ đến bất thần, bắt gặp anh em đang ngủ. Ðiều Thầy nói với anh em đây, Thầy cũng nói với hết thảy mọi người là: phải canh thức!"
Tỉnh thức giữa những ước mơ
Hôm ấy 28/04/96 với bài Tin Mừng Chúa Nhật về Chúa Chiên Lành, Hạt Thủ Ðức A có tổ chức một Thánh lễ đặc biệt cầu nguyện cho ơn thiên triệu linh mục và tu sĩ tại nhà thờ Thánh Khang. Chừng 500 người trẻ tham dự, nhiều người là đệ tử của những Dòng Tu nam nữ tại Thủ Ðức, nhưng phần đông chỉ là người trẻ muốn tìm hiểu và được mời cầu nguyện cho ơn gọi nói chung trong Giáo Hội. Ðặc biệt trước thánh lễ có phần trình bày và giải đáp thắc mắc về ơn gọi dựa theo sứ điệp của Ðức Gioan Phaolô II. Chính ở phần này một người giơ tay nêu thắc mắc về tình trạng thiếu vắng ơn gọi tu sĩ từ thành phố; phải chăng đó là dấu chỉ của mức giảm sút về ơn gọi gắn liền với trào lưu công nghiệp hoá mới bắt đầu ở Việt Nam? Ðó là lúc một người trẻ từ thành phố cảm thấy có bổn phận phải chia sẻ về hoàn cảnh ơn gọi riêng của mình như sau:
Tôi tên là BẤT. Tôi tự đặt cho mình tên này để tự thú về sự bất toàn của tôi. Hôm nay tôi chia sẻ với các bạn về ơn gọi của tôi.
Ðời tu đối với tôi không phải là hình ảnh hấp dẫn ngay từ ban đầu. Bằng chứng là mới xong lớp 12 tôi đã có bạn gái. Chúng tôi yêu nhau, rất thơ mộng. Vì tôi là anh hai trong nhà nên cũng phải lo phụ thêm cho gia đình, ít ra về chi phí Ðại Học. Vừa đi học vừa đi làm rất là mệt. Bạn nào cùng cảnh ngộ sẽ hiểu tôi hơn, nhất là khi thấy mình học cũng không được giỏi mà làm lương cũng chẳng cao.
Hạt giống ơn gọi phải có đất nảy nở, đúng không các bạn? Riêng tôi có được hai điều may mắn này là:
1. Gia đình tôi ở trong một giáo xứ có các cha và thầy Dòng Tên, nên tôi cũng biết thế nào là tĩnh tâm bằng phương pháp Linh Thao của Thánh Inhaxiô. Quả thật, đó là thế giới của những người im hơi lặng tiếng để nghe tiếng Chúa nói.
2. Thêm nữa, tôi còn được đi đây đó với các Sư Huynh Lasan và các chị Nữ Tử Bác Ái, sống gần gũi với người nghèo. Thời điểm quan trọng xảy ra trong đời tôi khi tôi tốt nghiệp Ðại Học Tổng Hợp. Ðó là lúc tôi được dành một cơ hội đi Mỹ theo diện hôn nhân, do một người bạn giúp. Chắc hẳn các bạn đã biết diện này đi tương đối nhanh.
Cũng như nhiều người khác, tôi rất háo hức. Thế là tâm trí tôi bắt đầu tập trung vào hoạt động cho dự án nhắm tới tương lai rộng mở đang được hình thành, nó cuốn hút tôi vào đó. Khi ấy, tâm trí tôi chỉ toàn chạy bằng những chương trình "Ði nước ngoài". Xem ra những hình ảnh về người nghèo trước đây tôi từng gặp, cũng như những kinh nghiệm về Chúa trong Linh Thao, mờ dần đi.
Giấy tờ đang làm, hình thẻ gởi đi theo thủ tục. Một hôm, trên đường đi làm giấy tờ, bỗng nhiên tôi nghe có tiếng nói bên tai "BẤT! MÀY ÐANG LÀM GÌ ÐÓ BẤT?" Tiếng gọi cứ đều đều, rồi bỗng dồn dập hẳn lên "BẤT! MÀY ÐANG LÀM GÌ ÐÓ BẤT?…" Một bên là sức hút mãnh liệt của Ý TÔI với tương lai huy hoàng bao gồm học thức, hiểu biết thế giới, được danh dự với "Mác" Việt Kiều sau này; thêm nữa là cơ hội để gặp lại người yêu cũ. Bên còn lại không phải là Ý TÔI, mà chỉ là TIẾNG GỌI "MÀY ÐANG LÀM GÌ ÐÓ BẤT?…" Ðứng trước ngã ba lòng, TIẾNG GỌI mỗi lúc một to hơn lạ thường và kết quả là tôi đình lại việc làm giấy tờ và quyết định ở lại Việt Nam. Tuy tôi biết sức tôi yếu, không chắc có bước theo tiếng gọi được không, nhưng tôi tin ở Ðấng gọi tôi và muốn tôi được lớn lên trong tình bạn với Ngài, để mang tình bạn đó đến với người nghèo, kể cả cha mẹ và anh em tôi là những người nghèo. Tiếng gọi đó giờ đây đối với tôi trở nên dễ thương hơn "BẤT! CON ÐANG LÀM GÌ ÐÓ?" Ước gì đời tôi luôn là tiếng đáp lại "VÂNG ! CON ÐANG THỰC THI Ý NGÀI"
Tiếng gọi cho tôi biết tôi đang làm gì và làm cho ai.
Tỉnh thức hướng tới Ðấng Phục Sinh sai Thánh Linh đến
Thử hỏi lời chia sẻ vừa trích có liên quan gì với đề tài của bài Tin Mừng hôm nay? Tác giả là người thanh niên thành phố. Anh đang háo hức làm giấy tờ để đi Mỹ theo diện hôn nhân, thì nghe tiếng gọi nội tâm chất vấn anh, đòi anh phải xét lại ý muốn của Chúa về đời anh.
Còn bài Tin Mừng hôm nay là lời kêu gọi của Chúa Giêsu liên quan tới ngày mà thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến (Mc 13,26). Ðó xem ra là ngày tận thế. Khởi sự Ðức Giêsu nói với các môn đệ về ngày Giêrusalem bị tàn phá (c.2). Nhưng sau đó Người lần lượt cho các môn đệ thấy những gian nan và thử thách các ông phải chịu (cc.5-13); những gian nan khác nữa sẽ đến như chưa bao giờ đã xảy ra từ tạo thành vạn vật, và sẽ không khi nào xảy ra như vậy nữa (cc.14-23).
Tất cả những biến cố nói trên đều là dấu chỉ cho biết "Người đã đến gần, ở ngay ngoài cửa rồi" (c.29).
Nhưng Ðức Giêsu còn lưu ý các môn đệ để các ông đừng nóng vội vì "những sự việc ấy mới là khởi đầu các cơn đau đớn" mà thôi (c.8); vì "Tin Mừng phải được rao giảng cho mọi dân tộc trước đã" (c.10). Nhất là, Người khẳng định để các môn đệ biết "ngày hay giờ đó thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời hay người Con cũng không, chỉ có Chúa Cha biết mà thôi" (c.32).
Sau này trong bầu khí ấm cúng hơn, tức tại bữa tiệc ly, Ðức Giêsu còn nói về việc Người sẽ trở lại (Ga 14,3) nhưng mục đích rất dễ thương là "để đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó (c.3). Ðức Giêsu đoan chắc với các môn đệ rằng "Thầy sẽ không để anh em mồ côi. Thầy đến cùng anh em. Chẳng bao lâu nữa, thế gian sẽ không còn thấy Thầy. Phần anh em, anh em sẽ được thấy Thầy, vì Thầy sống và anh em cũng sẽ được sống. Ngày đó anh em sẽ biết rằng Thầy ở trong Cha Thầy, anh em ở trong Thầy và Thầy ở trong anh em" (cc.18-20)
Khi Ðức Giêsu nói "Anh em sẽ biết rằng Thầy ở trong Cha Thầy," Người có ý nói Người "lên trời, ngự bên hữu Chúa Cha" như kinh Tin Kính ta vẫn đọc. Ðức Kitô ngự bên hữu Chúa Cha theo thánh Gioan Ðamaxênô, nghĩa là "Chúa được vinh quang và vinh dự. Ở đây Chúa hiện hữu như Con Thiên Chúa từ muôn thuở trước, với tư cách là Thiên Chúa đồng bản tính với Cha. Chúa ngự bằng thân xác, sau khi Ngài nhập thể và sau khi xác phàm của Ngài được tôn vinh."
Trong Giáo Hội
Ðức Kitô ngự bên hữu Cha chỉ nghĩa, như Giáo lý của Giáo Hội Công Giáo số 664 nói "Ðức Kitô khai mở vương quyền cứu thế và hoàn tất thị kiến tiên tri Ðaniên liên hệ tới Con Người: Ngài đã nhận được quyền lực, vinh dự, vương quốc, mọi dân nước tiếng nói, phục vụ Ngài. Quyền lực của Ngài kéo dài đến muôn thuở, không bao giờ qua đi và vương quốc Ngài không bao giờ bị phá hủy (Ðn 7,14). Từ lúc này các tông đồ trở thành những chứng nhân của Vương quyền Ngài tới vô tận (Kinh Tin Kính Nicea-Constantinople).
Vậy thời hiện tại, theo lời Chúa dạy trong bài Tin Mừng hôm nay, là thời của Thánh Linh, thời chứng tá, nhưng cũng còn là thời gian được đánh dấu bằng những "truân chuyên" (1Co 7,26), thử thách của điều xấu. Giáo Hội cũng không được miễn trừ những truân chuyên và thử thách. Thử thách đó mở đầu cho chiến đấu của ngày sau cùng, đó là thời đợi chờ và tỉnh thức theo sứ điệp của bài Tin Mừng hôm nay (xem GLGHCG số 672).
Thử thách trước tiên là ở nội tâm người Kitô hữu như ta thấy trong lời chia sẻ của người thanh niên bị cuốn hút vào dự án đi Mỹ theo diện hôn nhân. Một bên, như anh thú thật, là ý riêng anh bị lôi kéo do tương lai sáng láng về học thức, về hiểu biết thế giới, về sự hào nhoáng nơi hình ảnh một Việt Kiều thành công về thăm quê hương, nhất là cơ hội gặp lại người yêu cũ đang ở Mỹ. Bên kia là ý Chúa hiện thân nơi Chúa Phục Sinh, Ðấng sai Thánh Linh đến để đưa từng Kitô hữu vào sự thật toàn vẹn là được kết hợp với Ðấng Phục Sinh, Ðấng đến giải thoát anh khỏi mọi cặm bẫy của những đam mê. Anh đã chọn ý Chúa, tức là chọn đáp lại tiếng gọi của Vua Hằng Sống trong Linh Thao, Ðấng đã nói với anh: "Ý của Trẫm là muốn chinh phục cả thế gian và mọi kẻ thù địch, và nhờ thế vào trong vinh quang của CHA Trẫm: bởi vậy, ai muốn theo Trẫm, phải khó nhọc cùng Trẫm để khi đã theo Trẫm trong đau khổ, cũng được bước theo Trẫm vào vinh quang" (Linh Thao, s.95).
Tiến bước vào năm 2000
Từ khắp nẻo đường trên thế giới, nơi mọi bậc sống, trong mọi hoàn cảnh sống, cũng một tiếng gọi đó của Chúa Giêsu đang vang dội qua suốt những năm vừa qua, mọi người sốt sắng chuẩn bị cho Năm Toàn Xá 2000. Lời chia sẻ của bạn trẻ là Bất, nên được đặt trong bối cảnh của sứ điệp của Ðức Gioan Phaolô II về ơn gọi trong Giáo Hội tiến bước vào năm 2000. Mọi thành phần của Giáo Hội đều cần phải tỉnh thức trước tiếng Chúa gọi để làm điều hơn nữa cho vinh danh Ngài.
Trong ba năm vừa qua (1997-1999), ba năm chuẩn bị cho Năm Toàn Xá, để kỷ niệm 2000 năm Thiên Chúa giáng trần, như Ðức Gioan Phaolô II nêu trong Tông Thư Tiến đến thiên niên kỷ thứ ba, gồm ba năm dành để mừng kính mầu nhiệm Ðức Kitô (năm 1997), Chúa Thánh Thần (năm 1998) và Thiên Chúa Cha (1999). Năm nay, năm 2000, năm mừng kính Thiên Chúa Ba Ngôi, chúng ta thực sự bước vào một thế kỷ mới, thế kỷ thứ 21, thiên niên kỷ thứ ba của mầu nhiệm Cứu Chuộc
Chớ gì mọi người Công Giáo và tất cả những ai mang danh Kitô hữu, biết tỉnh thức lắng nghe tiếng Chúa Thánh Linh gọi. Chúa Thánh Linh mời gọi ta đón nhận Chúa Giêsu đến cứu ta ngay giữa những ước mơ ta đang đeo đuổi. Ngài muốn ta được tự do chọn lựa những giá trị vĩnh viễn cho mình và cho đồng loại.
1. Bạn nghĩ gì về lời chia sẻ của bạn Bất: Lời đó đụng chạm tới những ước mơ của bạn Bất nhưng cũng đụng chạm tới những ước mơ của chính bạn nữa chăng? Lời chia sẻ đó rõ ở điểm nào và chưa rõ ở những điểm nào? Bạn có ý kiến khác?
2. Bạn hiểu thế nào về lời khuyên tỉnh thức trong bài Tin Mừng hôm nay: Tỉnh thức để bước theo Chúa Giêsu ngay trong hoàn cảnh bạn hiện đang sống? Tỉnh thức theo lời nhắc nhở của Giáo Hội nhằm giúp bạn kết hợp với Chúa Giêsu? Tỉnh thức trước ngày tận thế sẽ đến bất ngờ? Bạn có ý kiến khác?