Tìm hiểu và chia sẻ
đời sống Tin Mừng

Linh Mục Augustine, SJ. phụ trách

Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan


Ngày 1 tháng 08 năm 1999
Chúa Nhật 18 Quanh Năm A

Ðọc Tin Mừng Mt 14,13-21

Gợi ý để sống và chia sẻ Tin Mừng

Ngày 4 tháng 4,1993 một đại hội liên hoan tại Phi Luật Tân qui tụ gần 5,000 người trẻ. Họ đến từ 21 quốc gia và thuộc nhiều tôn giáo, văn hóa và phe phái khác nhau. Chương trình gồm những bài ca, những vũ điệu, kịch câm, xen lẫn với những kinh nghiệm được chia sẻ. Sau đây là lời chia sẻ của bạn Ngô Anh (Noel, người Phi Luật Tân):

Xuất ngoại để khỏi bị ám sát

"Tôi sinh ra và lớn lên nơi một gia đình trung lưu. Cha mẹ tôi đã cung cấp cho tôi và anh em tôi đầy đủ phương tiện học hành. Chúng tôi được gởi đi học nơi những đại học nổi tiếng. Ngay từ nhỏ tôi đã ước mơ trở nên người giàu có. Tôi muốn có nhiều tiền của vì nghĩ rằng người giàu sẽ được nổi danh và sẽ được người ta kính nể.

Trong thực tế tôi đã tháo vát làm giàu rất sớm. Khi còn là sinh viên mới lên đại học, tôi đã đứng ra thuê mặt bằng và thuê người đứng bán món hàng đậu tương ngay ở trường tôi tới học. Món hàng này bán chạy đến nỗi tôi thuê thêm địa điểm để bán nơi một số trường tư và cả nơi nhà ga tàu điện thành phố Manila. Ngoài ra tôi còn bán những món ăn cầm tay, như những loại bánh ngọt, bánh pizza Italia, bánh mì kẹp xúc xích.

Công việc làm ăn của tôi lớn dần cho tôi cơ hội lập một xưởng cỡ nhỏ để sản xuất xúc xích nói trên. Từ từ tôi thuê thêm công nhân để đáp ứng nhu cầu thị trường. Tôi kể như mình đã bắt đầu đạt được điều mình mơ ước là trở nên giàu có. Trước mắt, xem ra chẳng gì có thể ngăn chặn tôi trở nên giầu mỗi ngày một thêm. Nhưng một tai nạn bất ngờ giáng xuống gia đình tôi. Ông anh lớn nhất của tôi khi ấy là nhân viên hội đồng thành phố, bị bắn chết ngay trước mặt tôi. Thế là tôi phải bỏ ra nước ngoài vì gia đình tôi sợ cho tính mạng của tôi cũng bị đe dọa.

Tôi có cơ hội đến sinh hoạt ở Trung Tâm Người Trẻ Vì Thế Giới Hiệp Nhất ở Lỗ Phúc Nhân (Loppiano, Bắc Italia). Chính Trung Tâm này cho tôi cơ hội khám phá ra tình yêu vô hạn của Thiên Chúa dành cho tôi mặc dầu thảm kịch đã xảy ra cho gia đình tôi. Tôi được cảnh tỉnh để hiểu rằng cái đẹp đích thực và ý nghĩa cuộc đời không do bán được nhiều xúc xích và trở nên giàu có. Nếu tôi phát tài trong việc làm ăn thì phải biết giúp đỡ người bên cạnh, nhất là những người túng thiếu. Ðó mới là con đường hạnh phúc đích thực. Cái nhìn của tôi về tương lai đã thay đổi tận căn.

Trở về với những thao thức mới

Tôi đã trở về Phi Luật Tân với những thao thức mới. Cũng những công việc làm ăn như xưa nhưng nay tôi nhằm góp phần xây dựng nền văn minh tình yêu. Tôi phát triển việc làm ăn là để giúp cho nhiều người có việc làm. Tôi có thêm lợi tức là để có thêm khả năng giúp đỡ người khác nhiều hơn.

Mới rồi người mẹ của một người làm công cho tôi qua đời. Khi biết bà mẹ này mắc bệnh nguy tử, tôi đã trợ giúp bà hết mức như trả tiền thuốc và tiền bệnh viện. Khi bà qua đời, gia đình tôi đã giúp đỡ gia đình nhà hiếu trong những điều cần thiết, như là cung cấp nơi ngủ đêm cho bà con ở xa tới, giúp tiền chuyên chở thi hài về chôn táng nơi quê nhà.

Vấn đề đặt ra là tôi phải biết đồng cảm với ngưòi làm công trong những khó khăn anh gặp phải, kể cả đáp ứng nhu cầu đơn sơ như kiếm cho anh đôi giầy tương xứng cho dịp lễ. Anh thực sự cảm thấy tình liên đới mà gia đình tôi dành cho anh khác hẳn trước kia.

Bây giờ ngoài công việc làm ăn, tôi còn tham gia nhiều sinh hoạt của giới trẻ góp phần xây dựng một thế giới hiệp nhất, như sản xuất băng cát-sét để phổ biến nhạc trẻ lành mạnh, tổ chức những buổi hòa tấu tại một số họ đạo qua đó chia sẻ niềm tin và kinh nghiệm sống hiệp nhất.

Chúng tôi cũng thu gom những bộ đồ dư thừa còn tốt để bán lấy tiền trợ cấp học bổng cho những em học sinh nghèo.

Bản thân tôi thâm tín rằng nhờ sống nền văn hoá tình yêu cho không cách đó, từ từ chúng tôi thực hiện điều sách Công Vụ Tông Ðồ nói về cộng đoàn Kitô xưa hiệp nhất với nhau để không ai bị thiếu thốn."

Noi gương Kitô hữu thời các thánh Tông Ðồ

Ðiều có ý nghĩa trong lời chia sẻ vừa trích là bạn Ngô Anh nhận thấy anh đang noi gương các Kitô hữu xưa thời các thánh Tông Ðồ. Anh có ý nhắc tới lời sách Công Vụ Tông Ðồ nói "Tất cả các tín hữu hợp nhất với nhau, và để mọi sự làm của chung. Họ đem bán đất đai của cải, lấy tiền chia cho mọi người tùy theo nhu cầu." (Cv 2,44-45). Và nữa: "Trong cộng đoàn không có ai phải thiếu thốn, vì tất cả những người có ruộng đất nhà cửa, đều bán đi, lấy tiền, đem đặt dưới chân các Tông Ðồ. Tiền ấy được phân phát cho mỗi người, tùy theo nhu cầu." (Cv 4,34-35).

Bạn Ngô Anh đã trở nên đơn giản trong cách anh thực thi giới răn yêu thương; anh không đòi phải thay đổi cơ cấu kinh tế xã hội trước đã. Ðiều đầu tiên anh khám phá ra là Thiên Chúa ban không cho anh thì đến lượt anh cũng phải tìm cách biếu không cho những người khác những gì anh có thể biếu không. Nhưng đi đôi với quà tặng của anh phải là chính con người anh muốn hiệp nhất với người anh tặng quà. Anh nhận lấy niềm vui nỗi buồn của người ấy làm niềm vui nỗi buồn của anh. Quả thật đó là cách anh yêu thương tha nhân như chính mình theo lời Chúa dạy.

Vậy bạn Ngô Anh đã không chậm trễ. Tiếp cận với nền văn minh tình yêu qua hiệp nhất tại Lỗ Phúc Nhân, Bắc Italia, Ngô Anh đã tiếp nhận luôn những thao thức để gầy dựng nên nếp sống tình yêu khi trở về quê nhà. Anh đã bắt tay vào việc ngay với những công ăn việc làm cũ. Những công việc ấy nay hướng về chân trời mới chính vì anh đã là con người mới: một con người ý thức về xuất xứ của tất cả những gì anh nhận được, đó là tình yêu vô hạn của Thiên Chúa.

Ba cuộc xuất hành

Cuộc biến đổi của người thanh niên giầu có người Phi Luật Tân này có dáng dấp một cuộc xuất hành mới. Cuộc xuất hành nguyên thủy diễn ra tại Ai Cập. Ở đây Môsê trong Cựu Ước đã được Giavê Thiên Chúa phái đến để đưa dân Chúa từ Ai Cập đến đất hứa. Cuộc xuất hành mới do Chúa Giêsu lãnh đạo là cuộc xuất hành trong đó Ðức Giêsu trở nên đường để người ta đạt tới cuộc chung hiệp với Ba Ngôi Thiên Chúa. Cuộc xuất hành mới này mọi Kitô hữu đều phải ra sức áp dụng cho đời mình được thống nhất theo tình thương của Thiên Chúa.

Chính Thiên Chúa tình thương đã thấy cảnh áp bức con cái Israel phải chịu nơi Ai Cập, nên đã sai Môsê đến với vua Pharaô để đưa dân Người ra khỏi đó (x. Xh 3,9-10). Ngày con cái Israel được lệnh lên đường, họ không được chậm trễ (Xh 13,39) để khỏi bị kẹt trong cảnh lầm than, đến nỗi bột chưa dậy men họ phải làm bánh để ăn. Tới nơi hoang địa, chính Giavê Thiên Chúa ban cho họ bánh bởi trời tùy theo sức họ ăn được (Xh 16,16).

Trong cuộc xuất hành mới thời Tân Ước, vị lãnh đạo chính là Ðức Giêsu. Người là hiện thân của Thiên Chúa Ðấng cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ (Mt 1,21). Tiểu vương Hêrôđê gợi lại hình ảnh của Pharaô xưa nơi Ai Cập. Cái chết của ông Gioan Tẩy Giả bị trảm quyết chỉ vì lời yêu cầu của một cô gái nhảy múa khiến nhà vua ưa thích (14,6) cho thấy cảnh lầm than mới của dân. Khi nghe tin ấy, Ðức Giêsu lánh mặt khỏi đó, có đám đông từ các thành đi bộ theo Người (c.13). Chính ở nơi hoang địa đám đông ấy đã được Ðức Giêsu hoá bánh ra nhiều để mọi người được ăn no nê.

Cuộc xuất hành mới ấy vẫn còn tiếp tục bởi lẽ trước khi về trời, Ðức Giêsu Phục Sinh đã cam kết Người sẽ ở lại với các môn đệ mọi ngày cho đến tận thế (Mt 28,20). Chính Người sẽ lãnh đạo dân Người ngang qua các môn đệ là những người được Người phái đến với muôn dân. Muôn dân cũng được hấp thụ nền giáo dục tình thương như nhóm Mười Hai Tông Ðồ, để chính họ cũng biết làm chứng về tình thương của Thiên Chúa ở giữa loài người: "Ở điểm này, mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy: đó là anh em có lòng yêu thương nhau." (Ga 13,35).

Bạn Ngô Anh như đã trải qua một cuộc xuất hành mới nhắm tới đất hứa của tình thương. Khi bỏ nước ra đi sau cái chết bi đát của người anh cả, anh bỏ lại đàng sau cái thế giới không mấy an toàn cho tính mạng cũng như cho ý nghĩa đời anh. Bây giờ trở về nước, anh như đạt tới đất hứa. Anh thâm tín rằng nhờ sống nền văn hóa tình yêu, chính anh góp phần xây dựng điều mà sách Công Vụ Tông Ðồ nói về cộng đoàn Kitô xưa hiệp nhất với nhau để không ai bị thiếu thốn (Cv 4,34-35).

Một số câu hỏi gợi ý

1. Nơi nhân vật Ngô Anh bạn tâm đắc nhất về: Cuộc đổi đời của anh? Anh xuất ngoại để khỏi bị ám sát? Anh giúp đỡ bà mẹ người làm công nằm nơi bệnh viện? Tình liên đới của anh với người làm công khác hẳn trước kia? Bạn có ý kiến khác?

2. Bạn nghĩ gì về ba cuộc xuất hành này: Một là cuộc xuất hành do ông Môsê lãnh đạo để đưa dân Chúa ra khỏi Ai cập; hai là cuộc xuất hành do Ðức Giêsu lãnh đạo để đưa dân Do Thái vào hoang địa, nơi Người hóa bánh ra nhiều cho họ ăn no nê; ba là cuộc xuất hành của mỗi Kitô hữu bước vào đất hứa của tình thương như trường hợp bạn Ngô Anh đã chia sẻ. Chính bạn có kinh nghiệm gì về những cuộc xuất hành tương tự như ba cuộc xuất hành nói trên?


Back to Vietnamese Missionaries in Taiwan Home Page