Ngày
22 tháng 7 năm 2001
Chúa
Nhật 16 Thường Niên Năm C
Ðọc Tin Mừng Lc. 10, 38-42
(38) Trong khi Thầy trò đi đường, Ðức Giêsu vào làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mácta đón Người vào nhà. (39) Cô có người em gái tên là Maria. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy. (40) Còn cô Mácta thì tất bật lo việc phục vụ. Cô tiến lại mà nói: "Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay !" (41) Chúa đáp: "Mácta ! Mácta ơi ! Chị lo lắng và lăng xăng nhiều chuyện quá ! (42) Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi".
Gợi
ý để sống và chia sẻ Tin Mừng
Khung cảnh
Ðoạn Tin Mừng này
chỉ có trong Phúc Âm Luca. Nó
nằm trong một phần lớn hơn Lc 10,1-11,13.
Phần lớn hơn này ghi lại những lời giáo huấn của
Chúa Giêsu đối với các môn đệ, Ngài dạy họ về những
thái độ mà người môn đệ phải có:
* Lc 10,21-24:
hồng ân được làm môn đệ Ðức Giêsu.
* Lc 10,25-37: luật bác
ái (dụ ngôn người Samari nhân hậu)
* Lc 10,38-42: truyện
Martha và Maria
* Lc 11,1-13: thái độ
cầu nguyện.
Truyện Martha và
Maria nằm giữa những lời giáo huấn căn bản khác của Chúa
Giêsu, điều đó khiến ta nghĩ rằng thánh Luca, khi viết truyện
này, có ý trình bày một bài học nào đó của Chúa Giêsu,
và đây hẳn là một bài học quan trọng đối với chúng ta
hôm nay.
Khi đọc đoạn Tin Mừng
trên, ta không thấy Luca nói rõ về thời gian và không gian xảy
ra cuộc ghé thăm của Chúa Giêsu.
Nhưng Luca lại nói rõ tên của Martha và Maria:
điều này cho thấy Luca có để tâm đến họ (thiết tưởng
nên biết rằng Luca là thánh sử để ý nhiều hơn cả đến
vai trò của các phụ nữ trong đời sống tông đồ của Chúa
Giêsu và trong Giáo Hội sơ khai). Ðọc đoạn Tin Mừng trên, ta thấy 3 câu đầu
nhằm mô tả cách thức hai chị em đón tiếp Chúa Giêsu, còn
hai câu sau mới là điểm chủ yếu, là kết luận, là bài học
mà thánh Luca muốn thông đạt cho chúng ta.
Khuôn mặt của
Martha và Maria
Martha là chủ nhà,
chính chị đã đón Chúa Giêsu vào nhà (c.38).
Người Do Thái rất hiếu khách.
Vì Martha muốn tiếp đãi Chúa Giêsu hết sức chu đáo
(c.40), nên chị rất lo lắng bối rối trước bao nhiêu việc phải
làm trước mắt (c.41). Nỗi
lo lắng của chị biểu hiện lòng KÍNH TRỌNG của chị đối với
Chúa Giêsu. Chị muốn phục
vụ Chúa Giêsu cho xứng đáng với phẩm tước của Ngài.
Maria hẳn là cô em
của Martha. Cô này "ngồi
dưới chân Chúa mà NGHE LỜI NGÀI" (c.39). Thái độ "ngồi
dưới chân" là thái độ của người môn đệ trước
Thầy mình (Cv 22,3; Lc 7,38; 8,41; 17,16; 8,35).
Chúng ta hãy ngắm nhìn tư thế của Maria, tư thế tiêu biểu
của người môn đệ. Môn
đệ chính là người khiêm tốn đón nhận, lắng nghe lời dạy
của Thầy Chí Thánh, và đón nhận với lòng kính cẩn, mến
yêu. Chúa Giêsu đã nói gì
với cô Maria, chúng ta không biết. Nhưng chắc chắn cô Maria đã bị Lời Chúa cuốn
hút và làm say mê. Cô đã
được no thỏa bởi những Lời của Chúa và cô muốn kéo
dài những giây phút sống bên Chúa.
Cô quên cả nghĩa vụ phải giúp chị lo bếp núc, dọn dẹp
nhà cửa để đón tiếp Chúa.
Phản ứng của
Martha
Ngay bây giờ chúng
ta đã thấy có sự tương phản giữa hai khuôn mặt, hay đúng
hơn có sự tương phản giữa hai cách tiếp đón Chúa Giêsu
của hai chị em. Cả hai đều
kính trọng và yêu mến Chúa Giêsu, nhưng CÁCH thể hiện lòng
kính yêu đó lại khác biệt tùy người.
Martha bận rộn, bối rối, lo lắng chuyện vật chất.
Còn Maria có vẻ bình thản, hạnh phúc, ngồi bên chân
Chúa, nghe Chúa nói chuyện. Chính từ sự khác biệt này mà Martha có phản
ứng đối với cô em gái, và chị biểu lộ phản ứng này TRỰC
TIẾP với Chúa Giêsu: "Thưa Ngài, em gái tôi để tôi phục
vụ một mình mà Ngài không màng nghĩ tới sao?" (c.40).
Chị Martha rõ ràng không hiểu được thái độ của cô
em: thái độ ngồi không, thái độ không chịu vén tay áo lên
mà lau chùi, dọn dẹp, nấu nướng… như mình.
Chị không cảm được cái hạnh phúc mà cô em đang
được hưởng. Chị chỉ thấy "ngồi dưới chân Chúa mà
nghe" là một việc không quan trọng chút nào, còn nhiều
việc khác cấp bách hơn và quan trọng hơn.
Chính vì thế, chị muốn kéo cô em ra khỏi cái thái độ
rảnh rỗi vô ích ấy để bắt tay vào làm việc.
Chị khôn khéo nhờ Chúa Giêsu nói với em mình một tiếng,
và trong câu nói của chị, ta thấy có ngụ ý trách móc Chúa
một cách nhẹ nhàng: "mà Thầy không quan tâm đến sao?".
Chị yêu cầu một cách cụ thể: "Vậy xin Ngài bảo nó
đỡ đần tôi với". Như
thế, chị Martha đã không chấp nhận cách tiếp đón Chúa của
Maria. Ðối với chị, tiếp đón Chúa đòi hỏi phải
làm, phải dọn dẹp, phải chu tất mọi sự cách hoàn hảo. Chị không biết rằng ngồi nghe Chúa nói cũng là
một cách tiếp đón Chúa có GIÁ TRỊ không kém.
Chị muốn em chị cũng phải tiếp đón Chúa theo cách của
chị.
Lời giáo huấn
của Chúa Giêsu
Nếu Martha cứ vui vẻ,
bình an lo việc bếp núc, nhà cửa thì chắc Chúa Giêsu đã
chẳng trách móc chị. Nếu
Martha không đòi Chúa Giêsu phải dạy bảo cô em của mình; nếu
Martha biết quý trọng việc Maria ngồi dưới chân Chúa mà hầu
chuyện Ngài, thì chắc ta không có đoạn Tin Mừng hôm nay.
Martha là một người tốt, có tấm lòng quảng đại với
Chúa Giêsu, nhưng cái nhìn của Martha đã vướng phải những
sai lầm. Một người tốt vẫn
có thể sai lầm. Chúng ta ai
cũng biết Giáo Hội trân trọng tình yêu của Martha đối với
Chúa Giêsu: Martha được
Giáo Hội coi là một vị thánh. Nhưng
Chúa Giêsu vẫn thấy cần phải giúp Martha ra khỏi sai lầm của
mình. Ðó là nhấn mạnh đến
tầm quan trọng của việc lắng nghe Lời Chúa. Việc lắng nghe Lời Chúa là việc duy nhất, là
việc TỐT HƠN những việc khác. Maria
đã làm việc này và Chúa Giêsu yêu mến việc nghe Lời Chúa
của Maria. Ðây không phải
là một việc THỪA, hay VÔ ÍCH, nhưng là việc CẦN THIẾT, DUY
NHẤT CẦN THIẾT. Ðã hẳn
Chúa Giêsu đón nhận sự tiếp đãi nồng hậu của Martha với
lòng biết ơn, vì Ngài thấy tấm lòng của Martha ẩn dưới những
hành động đó, nhưng Ngài muốn cho Martha thấy rằng: nghe Lời
Chúa để rồi đem ra thực hành là dấu hiệu cao quý của lòng
kính yêu, một dấu hiệu mà Chúa thích hơn những dấu hiệu
khác.
Chúa Giêsu cũng có
ý trách Martha về sự "lo lắng xôn xao về nhiều chuyện"
của chị. Ðành rằng sự lo lắng đó là vì yêu Chúa
Giêsu thôi, nhưng có lẽ Chúa muốn chúng ta phục vụ Ngài
trong bình an, thanh thản, vui tươi không ganh tị, so đo, không coi
điều mình làm là có giá trị nhất, cũng không tìm cách tố
giác người khác. Có người hay lo lắng bối rối chỉ vì tính khí;
có người lo lắng bối rối vì tình yêu của mình đối với
Chúa Giêsu còn nhiều cặn bẩn của lòng yêu mình, chính cái
hẹp hòi của mình làm cho mình mất bình an, thư thái.
Chúng ta không kết tội Martha, nhưng chúng ta hãy xem xét
chúng ta ở trường hợp nào. Chúng
ta có phải là một người làm việc tông đồ một cách xôn
xao ầm ĩ không? Chúng ta có
phục vụ Chúa một cách bối rối bất an không?
Chúng ta có bị loay hoay, bực bội vì "nhiều chuyện"
không? Coi chừng "nhiều
chuyện" mà chúng ta đang theo đuổi vì yêu Chúa lại làm
cho chúng ta quên đi một chuyện cần thiết hơn cả đó là an tĩnh
lắng nghe Lời Chúa mỗi ngày trong tư thế khiêm hạ của người
môn đệ.
Chắc chắn, khi Chúa
đến nhà, cần phải có một Martha lo bếp núc để thiết đãi
Chúa, nhưng cũng cần một Maria ngồi hầu chuyện và nghe Ngài
nói. Ðiều quan trọng là
Martha phải phục vụ trong bình an vui tươi, và Maria không chỉ ngồi
lắng nghe suông nhưng sau đó còn biết đem ra thực hành.
Chính Martha, ngay trong công việc phục vụ của chị, chị cũng
phải được Lời Chúa hướng dẫn và chi phối không kém gì
Maria.
Một
số câu hỏi gợi ý
1.
Có khi nào bạn thấy mình giống chị Martha không: tất bật,
lo lắng, lăng xăng? Làm sao
tôi có thể phục vụ Chúa trong bình an và yêu thương, không
so đo ganh tị?
2.
Maria hạnh phúc khi được lặng lẽ ngồi bên Chúa để
nghe Lời Người. Bạn có
cảm thấy nhu cầu đó nơi tâm hồn bạn không, giữa những cơn
lốc của cuộc sống bon chen?
3. Bạn có tin rằng cầu nguyện và gặp gỡ Chúa sẽ giúp bạn thêm sức mạnh mà chu toàn mọi sự trong bình an, thanh thản không?