Mỗi Ngày Một Tin Vui

Những Bài Suy Niệm Lời Chúa Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Ngày 31 tháng 5

Lễ Ðức Mẹ Thăm Viếng Bà Isave

Linh hồn tôi ngợi khen Chúa

 

Phúc Âm: Lc 1, 39-56

"Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm tôi?"

Trong những ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Giacaria và chào bà Elisabeth. Và khi bà Elisabeth nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà, và bà Elisabeth được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng:

"Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này tai tôi vừa nghe lời Bà chào, thì hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện".

Và Maria nói: "Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Ðấng Cứu Ðộ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Này từ nay muôn thế hệ sẽ khen rằng tôi có phước, vì Ðấng toàn năng đã làm cho tôi những sự trọng đại và Danh Ngài là thánh. Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những người kính sợ Chúa.

"Chúa đã vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai thần trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng và nâng cao những người phận nhỏ. Chúa đã cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa đã săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa đã phán cùng các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi người đến muôn đời".

Maria ở lại với bà Elisabeth độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà mình.

 

Suy Niệm:

Hôm nay chúng ta chiêm ngắm biến cố Ðức Mẹ đi viếng chị họ của Mẹ là Elizabeth. Nghĩ về Ðức Mẹ là chúng ta nghĩ ngay đến hai chữ "Xin vâng." "Xin vâng" là gói trọn lòng từ ái vô biên của Chúa Cha dành cho toàn thể nhân loại. Tâm tình sâu đậm này đã được Ðức Maria bày tỏ qua lời Kinh Magnificat mà chúng ta nghe trong Tin mừng hôm nay.

Kinh Magnificat là kinh mà Mẹ hát để ca tụng Thiên Chúa chứ không phải là ca tụng Mẹ. Khi hát kinh này, chúng ta cùng với Mẹ tuyên xưng lòng tin của mình vào Thiên Chúa, và ca tụng tình thương mà Chúa dành cho con người. Mẹ là người chứng thứ nhất về Thiên Chúa tình yêu, từ bi và nhân hậu. Người chẳng những là Ðấng toàn năng đã làm những sự trọng đại cho những ai kính sợ Người, mà còn là Ðấng vô cùng tín trung, không bao giờ quên những thề ước đã giao kết, "Chúa độ trì Israel, tôi tớ của Người, như đã hứa cùng cha ông chúng ta."

Hát kinh Magnificat là tôn vinh Thiên Chúa, Ðấng ngàn trùng chí thánh, Ðấng mến chuộng những kẻ thấp hèn khiêm nhu nhưng lên án tất cả những ai kiêu căng, "Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng. Chúa hạ bệ những ai quyền thế. Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường. Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có, lại đuổi về tay trắng.".

Trước những bất công trong xã hội ngày nay, kinh Magnificat mời gọi chúng ta hãy loại bỏ mọi thái độ đồng lõa, nhu nhược hay trốn tránh để cùng hành trình với Mẹ Maria tranh đấu cho Nước Chúa đến với anh chị em chung quanh. Có như vậy, chúng ta sẽ không hổ thẹn để hát lên: "Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Ðấng cứu độ tôi."

Kinh Magnificat cũng cho chúng ta thấy Ðạo trước hết là niềm vui, là Tin Mừng. Ơn cứu rỗi là ân huệ chứ không phải là kết qủa của những nỗ lực của con người mà Thiên Chúa đương nhiên phải ban thưởng. Ðây chính là thái độ của Mẹ Maria. Mẹ không đề cao công nghiệp của mình, nhưng tự coi mình chỉ là "nữ tì thấp hèn," và nếu Chúa đoái thương nhìn đến, thì đó chỉ là ân huệ, và vì vậy mà "mọi đời sẽ khen tôi có phúc."

Ý thức mình chỉ là "nữ tỳ hèn mọn" đứng trước một Thiên Chúa là "Ðấng cứu độ," là "Ðấng toàn năng" và là Ðấng "chí thánh chí tôn," Mẹ Maria dạt dào niềm vui, chỉ biết ca ngợi, tạ ơn, tôn vinh kỳ công mà Thiên chúa đang thực hiện nơi Mẹ. Việc Chúa làm trong Mẹ vượt quá mọi suy tưởng con người. Không một thụ tạo nào lại dám mơ nghĩ sẽ lãnh nhận "bao điều cao cả" này. Hơn ai hết, Mẹ đã cảm nhận xâu sa "tất cả là ân sủng" vì những gì xảy đến với Mẹ. Mẹ hiểu rằng động cơ hành động của Thiên Chúa không đến từ con người, nhưng xuất phát từ "lòng thương xót" vô điều kiện của Thiên Chúa. Ðấng ra tay hành động bởi "vì Người nhớ lại lòng thương xót, dành cho tổ phụ Abraham, và con cháu đến muôn đời," và rằng "từ đời nọ tới đời kia Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người."

Chấp nhận thân phận giới hạn của kiếp người và tin tưởng ở quyền năng của Ðấng có thể làm được mọi sự. Mẹ Maria đã được cất nhắc về trời cả hồn lẫn xác. Mẹ đã trở thành đích điểm của cuộc lữ hành đức tin của chúng ta. Nhìn lên Mẹ từ giữa bao nhiêu giới hạn bất toàn và khổ đau của kiếp người, chúng ta được mời gọi củng cố niềm hy vọng của chúng ta. Mong rằng bài ca Ngợi Khen mà Mẹ đã hát cũng sẽ trở thành tâm tình của chúng ta dâng lên Thiên Chúa.

(Nguồn: Lm Tuyết Nguyễn)


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page