Mỗi Ngày Một Tin Vui
Những Bài Suy Niệm Lời Chúa Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Thứ Năm sau Chúa Nhật 34 Quanh Năm
Chúc Tụng Ðấng Nhân Danh Chúa
(Lc 21,20-28)
Phúc Âm: Lc 21, 20-28
"Giêrusalem sẽ bị các dân ngoại chà đạp, cho đến thời kỳ dành cho các dân ngoại chấm dứt".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Khi các con thấy Giêrusalem bị các đạo binh bao vây, các con hãy biết rằng đã gần đến lúc thành ấy bị tàn phá. Bấy giờ những ai ở trong đất Giuđa, hãy chạy trốn lên núi, những ai ở trong thành, hãy rời xa, và những ai ở vùng quê, chớ có vào thành; vì những ngày ấy là những ngày báo oán, để ứng nghiệm mọi lời đã ghi chép.
"Khốn cho những đàn bà đang mang thai và nuôi con thơ trong những ngày ấy: vì chưng sẽ có sự khốn cực cả thể trong xứ và cơn thịnh nộ trút xuống dân này. Chúng sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ phải bắt đi làm tôi trong các dân, và Giêrusalem sẽ bị các dân ngoại chà đạp, cho đến thời kỳ dành cho dân ngoại chấm dứt.
"Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao; dưới đất, các dân tộc buồn sầu lo lắng, vì biển gầm sóng vỗ. Người ta sợ hãi kinh hồn, chờ đợi những gì sẽ xảy đến trong vũ trụ, vì các tầng trời sẽ rung chuyển. Lúc đó, người ta sẽ thấy trên đám mây, Con Người hiện đến đầy quyền năng và uy nghi cao cả. Khi những điều đó bắt đầu xảy đến, các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi các con đã gần đến".
Suy
Niệm:
Chúc
Tụng Ðấng Nhân Danh Chúa
Ðoạn
Phúc Âm hôm nay gợi lên trong chúng ta hai ý tưởng chính: lời
loan báo thành Giêrusalem bị quân địch bao vây và tàn phá, yếu
tố thứ hai là những dấu chỉ báo trước biến cố Chúa Kitô
trở lại trong vinh quang và đầy quyền năng. Ðây không phải
là những dấu chỉ đáng làm cho chúng ta hoang mang lo sợ, mà
ngược lại chúng làm cho chúng ta luôn thức tỉnh và hy vọng
hướng đến tương lai huy hoàng được Thiên Chúa cứu rỗi.
Như
là một biến cố lịch sử, thành Giêrusalem đã bị tàn phá
hai lần, lần thứ nhất vào năm 70, do bởi đạo quân viễn
chinh Rôma dưới quyền chỉ huy của tướng Titô, và lần thứ
hai là vào năm 135, thời của hoàng đế Adriano. Ða số các
nhà chú giải hiện nay cho rằng Phúc Âm theo thánh Luca phải
được viết ra trong khoảng năm 80-90, vì thế khi viết những dòng
Phúc Âm trên, tác giả Phúc Âm theo thánh Luca có biết những
biến cố về thành Giêrusalem bị tàn phá năm 70, và tác giả
nhìn vào biến cố này không phải một cách thuần túy như là
một biến cố chính trị mà thôi, nhưng còn như là một biến
cố có ý nghĩa tôn giáo nữa.
Việc
thành bị tàn phá là do hậu quả của tội lỗi mà thành đã
phạm, bởi vì thành đã từ chối lãnh nhận ơn cứu rỗi
Thiên Chúa mang đến cho. Và như thế, ứng nghiệm lời than trách
và lời tiên tri của Chúa Giêsu về thành Giêrusalem được
tác giả Phúc Âm theo thánh Luca ghi lại trước đó nơi chương
13, câu 34-35 như sau: "Giêrusalem,
Giêrusalem, ngươi giết các tiên tri và ném đá những kẻ
được sai đến cùng ngươi. Ðã bao lần Ta muốn tụ họp con cái
ngươi lại, như gà mẹ tập hợp gà con dưới cánh mà ngươi
không chịu, thì này, nhà các ngươi sẽ bị bỏ mặc cho các ngươi,
mà Ta nói cho các ngươi hay các ngươi sẽ không còn thấy Ta nữa
cho đến thời các ngươi nói: chúc tụng Ðấng nhân danh Chúa
mà đến".
Lời
Chúa trách Giêrusalem phản bội, chối từ ơn cứu rỗi không
kết thúc trong tuyệt vọng nhưng được hướng đến một viễn
tượng hy vọng lớn, Chúa sẽ trở lại mang niềm vui và ơn cứu
rỗi, và con người sẽ chấp nhận Ngài, sẽ hát lên bài ca
"chúc tụng Ðấng nhân danh Chúa mà đến".
Nơi
phần hai của bài Phúc Âm hôm nay, chúng ta đọc được những
loan báo hãi hùng của Chúa Giêsu về thế giới, đó là chiến
tranh, tàn phá, những biến chuyển đầy lo âu, những tai ương
thiên nhiên. Nhưng chúng ta cần hiểu đây là những hình ảnh
của một ngôn ngữ được gọi là ngôn ngữ khải huyền của
truyền thống Kinh Thánh, để nhắc nhở cho người đồ đệ của
Chúa biết rằng thế giới vũ trụ này không phải là một nơi
cư ngụ vẹn toàn cho con người. Hơn nữa, những tội lỗi của
con người làm cho thế giới vũ trụ không vẹn toàn này thay
vì trở nên tốt hơn nhờ có sự cộng tác của con người với
ơn Chúa ban, thì lại trở nên tồi tệ hơn và chắc chắn sẽ
đi đến lúc tan biến. Trong cái nhìn của lịch sử cứu rỗi thì
đây không phải là một sự tan biến vào hư vô mà là một
sự biến đổi trong Chúa, nhờ quyền năng của Thiên Chúa mà
trở thành trời mới đất mới khi Con Người đầy quyền năng
và vinh quang từ trong đám mây mà đến. Cuối cùng, Thiên Chúa
ngự đến. Ngài là khởi đầu và là cùng đích của mọi
loài, mọi sự.
Trong
dòng lịch sử đang diễn ra, chúng ta có thể nói và xác tín
rằng Thiên Chúa phạt lỗi theo sự công bằng. Ngài cho phép sự
dữ xảy ra, nhưng trong và qua mọi sự, mọi biến cố, Ngài luôn
làm chủ và cứu rỗi theo lượng từ bi vô cùng của Ngài.
Chính vì thế mà không bao giờ người Kitô được phép đêå
mình rơi vào trong hoàn cảnh tuyệt vọng. Chúng ta cần nhìn lịch
sử theo cái nhìn của Chúa, theo cái nhìn của lịch sử cứu
rỗi để niềm hy vọng Kitô không bao giờ bị tắt mất đi trong
tâm hồn người đồ đệ của Chúa. Chắc chắn sẽ đến lúc
chúng ta vui mừng lên mà hát bài ca "Chúc tụng Ðấng nhân
danh Chúa mà đến".
Lạy
Chúa
Xin thương giải thoát chúng con khỏi mọi sự dữ. Xin chớ để chúng con sa vào chước cám dỗ phản bội Chúa. Xin đừng để chúng con sống trong tuyệt vọng nhưng luôn hy vọng vào Chúa và hát lên bài ca Chúc Tụng Chúa, Chúc Tụng Ðấng Nhân Danh Chúa Mà Ðến.