Mỗi Ngày Một Tin Vui
Những Bài Suy Niệm Lời Chúa Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Thứ Hai sau Chúa Nhật 34 Quanh Năm
Người Ðàn Bà Góa
(Lc 21,1-4)
Phúc Âm: Lc 21, 1-4
"Người thấy một bà goá nghèo khó bỏ vào đó hai đồng tiền nhỏ".
Khi ấy, Chúa Giêsu nhìn lên, thấy những người giàu có bỏ tiền dâng cúng vào hòm tiền. Người cũng thấy một bà goá nghèo khó bỏ vào đó hai đồng tiền nhỏ, nên bảo rằng: "Thầy bảo thật các con, bà goá nghèo khó này đã bỏ vào hòm tiền nhiều hơn mọi người. Vì mọi người kia lấy của dư thừa mà dâng cho Thiên Chúa, còn bà này túng thiếu, bà đã dâng tất cả những gì bà có để nuôi sống mình".
Suy
Niệm:
Người
Ðàn Bà Góa
Có
rất nhiều câu chuyện về những người nghèo chia sẻ một cách
hào phóng cho những người túng thiếu. Câu chuyện cảm động
nhất hẳn phải là câu chuyện của bà góa thành Xêrepta thời
tiên tri Êlia:
Toàn
vùng phải trải qua một cơn hạn hán lâu dài, trong nhà người
đàn bà chỉ còn lại một ít bột và một vài giọt dầu cuối
cùng đủ để bà chuẩn bị một bữa ăn cuối cùng cho bà và
đứa con trai nhỏ. Vừa gặp người đàn bà đang đi kiếm củi,
tiên tri Êlia đã nói hầu như ra lệnh cho bà rằng: "Hãy
chuẩn bị thức ăn cho ông!" Không một chút do dự hay chống
chế, người đàn bà khốn khổ đã làm theo lời vị tiên tri
và phép lạ từ lòng quảng đại của bà đã diễn ra: một
vò dầu trong nhà bà không bao giờ cạn cho đến khi cơn hạn
hán chấm dứt.
Người
đàn bà góa mà Chúa Giêsu đã nhìn thấy cử chỉ quảng đại
trong Tin Mừng hôm nay cũng chia sẻ một cách hào phóng chẳng
khác nào người đàn bà góa thời tiên tri Êlia. Cùng với
những người giầu có đang lũ lượt đi tới trước hòm
tiền để dâng cúng, người đàn bà góa chỉ bỏ đúng có
hai đồng xu nhỏ. Nhưng trong khi những người giàu có làm cử
chỉ dâng cúng để cho người khác thấy, và có lẽ sự sang
trọng cũng dễ gây sự chú ý của những người chung quanh,
thì Chúa Giêsu, Ðấng thấu suốt mọi sự bí ẩn trong lòng người
đã chỉ chú ý đến người đàn bà góa. Dưới ánh mắt của
Ngài, người đàn bà góa nghèo này là người dâng cúng
nhiều nhất. Bà cho nhiều nhất bởi vì trong khi những người
giàu có chỉ cho của dư thừa, người đàn bà góa cho chính
những gì mình có để độ nhật, và cho tất cả những gì bà
có chứ không phải chi một vài xu lẻ.
Mẹ
Têrêsa Calcuta cũng có lần kể lại một câu chuyện tương tự:
"Một năm nọ, có một người phụ nữ nghèo đến gõ cửa
xin giúp đỡ. Người đàn bà cho biết rằng bà có tám
đứa con nhỏ và từ nhiều ngày qua, trong nhà không còn một
hột gạo. Mẹ Têrêsa lấy gạo trao cho người đàn bà. Số gạo
vừa đủ cho bà và các con bà. Nhưng trước sự ngạc nhiên
của mẹ, người đàn bà xin một bao trống, chia số gạo làm
hai rồi giải thích rằng bên cạnh nhà bà còn có một gia đình
Hồi giáo cũng không còn gạo ăn từ nhiều ngày qua".
Người đàn bà nghèo muốn chia sẻ một nửa những gì mình đang có cho người láng giềng của mình. Chúng ta có thể học được nhiều bài học từ những câu chuyện trên đây. Những người đàn bà góa và người nghèo nói chung, có thể dạy chúng ta ý thức về sự lệ thuộc vào Chúa. Họ nói với chúng ta rằng sống qua ngày quả là một nỗi khốn khổ, nhưng có Chúa luôn lo liệu mọi nhu cầu cần thiết cho chúng ta. Họ nhắc nhở chúng ta rằng mỗi ngày qua đi không biết bao nhiêu ân phúc Chúa ban, nhưng không được chúng ta nhìn nhận và đáp trả với lòng biết ơn, và cho chúng ta thấy rằng của cải vật chất có thể là những xiềng xích đang trói buộc chúng ta, và càng có ít, con người càng có cơ may để sống hạnh phúc hơn. Nhưng quan trọng hơn cả, bài học mà chúng ta có thể học được nơi những người đàn bà góa trên đây, cũng như từ những người nghèo nói chung là càng trao ban, chúng ta càng hạnh phúc. Trao ban những gì mình có đã đành, nhưng trao ban chính bản thân mới đích thực là trao ban. Một quà tặng không bao hàm người tặng thì chỉ là một món quà chơi trội. Cho là cho chính bản thân. Ðó chính là cách cho của Chúa Giêsu. Ngài trao ban thịt máu Ngài cho chúng ta. Ðược Ngài nuôi dưỡng bằng thịt máu Ngài, ước gì các tín hữu Kitô chúng ta cũng trở thành những kẻ trao ban một cách quảng đại.