Mỗi Ngày Một Tin Vui
Những Bài Suy Niệm Lời Chúa Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Thứ Bảy sau Chúa Nhật 23 Quanh Năm
Thách Ðố Của Người Tín Hữu
(Lc 6,43-49)
Phúc Âm: Lc 6, 43-49
"Tại sao các con gọi Thầy "Lạy Chúa, lạy Chúa", mà không thi hành điều Thầy dạy bảo?"
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Không có cây nào tốt mà sinh trái xấu, và cũng không có cây nào xấu mà sinh trái tốt. Thật vậy, cứ xem trái thì biết cây. Người ta không hái trái vả nơi bụi gai, và người ta cũng không hái trái nho nơi cây dâu đất. Người tốt phát ra điều tốt từ kho tàng tốt của lòng mình, và kẻ xấu phát ra điều xấu từ kho tàng xấu của nó, vì lòng đầy thì miệng mới nói ra. Tại sao các con gọi Thầy: "Lạy Chúa, lạy Chúa", mà các con không thi hành điều Thầy dạy bảo? Ai đến cùng Thầy, thì nghe lời Thầy và đem ra thực hành. Thầy sẽ chỉ cho các con biết người ấy giống ai. Người ấy giống như người xây nhà: ông ta đào sâu và đặt nền móng trên đá. Khi có trận lụt, dù nước ùa vào nhà, cũng không làm cho nó lay chuyển, vì nhà đó được đặt nền trên đá. Trái lại, kẻ nghe mà không đem ra thực hành, thì giống như người xây nhà ngay trên mặt đất mà không có nền móng. Khi sóng nước ùa vào nhà, nó liền sụp đổ, và nhà đó bị hư hại nặng nề".
Suy Niệm:
Thách
Ðố Của Người Tín Hữu
Một
nhóm truyền đạo của một giáo phái đến ngay trước cửa một
nhà thờ để chiêu dụ các tín đồ, họ giảng thao thao bất
tuyệt về giáo lý của họ. Vị mục sư cai quản nhà thờ rất
kiên nhẫn, ông đứng nghe giảng một hồi lâu rồi đưa tay ra
hiệu và nói với các nhà truyền đạo:
-
Thưa quí ông, tôi xin được đưa ra một đề nghị: tôi hiện
đang có một ly thuốc độc, nếu các ông uống ly thuốc độc
này mà vẫn còn sống thì không những tôi mà tất cả mọi
người giáo dân đang có mặt ở đây cũng sẽ bỏ đạo của
chúng tôi để gia nhập vào giáo phái của các ông; nhưng nếu
các ông không uống ly thuốc độc này thì tôi chỉ có thể kết
luận là các ông chỉ là những nhà truyền đạo giả hiệu của
Tin mừng bởi vì các ông không tin tưởng ở Chúa là Ðấng,
như các ông vừa mới loan báo, sẽ không bao giờ để các ông
phải chết.
Nghe
thế, các nhà truyền đạo không biết phải làm như thế nào.
Họ liền kéo nhau đến một góc và bàn bạc với nhau: Chúng
ta phải làm sao đây?
Cuối
cùng, sau một lúc họ đã quyết định, họ trở lại trước
mặt vị mục sư và nói: chúng tôi vừa nghĩ ra một kế hoạch,
xin mời ông cứ uống thuốc độc, chúng tôi sẽ cầu nguyện
xin Chúa cho ông sống lại.
Giữa
những điều chúng ta tuyên xưng và những gì chúng ta sống;
giữa những gì chúng ta rao giảng và những gì chúng ta làm
chứng luôn có khoảng cách. Ðạt được thống nhất giữa lời
nói và hành động, giữa tin và sống, giữa nhà thờ và
cuộc sống không phải là chuyện dễ. Mỗi ngày chúng ta vấp
phạm đến bao nhiêu lần, mỗi ngày chúng ta chối bỏ đức tin
của chúng ta biết bao nhiêu lần.
Trong
Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu muốn nhắc nhở chúng ta điều ấy,
mượn hình ảnh của cây và trái, của ngôi nhà và nền móng
Ngài kêu gọi chúng ta sống điều chúng ta tin, thực hành điều
chúng ta rao giảng. Thánh Giacôbê tông đồ đã diễn đạt một
cách tuyệt hảo lời dạy của Chúa Giêsu khi ngài nói: "Ðức
tin không có thực hành là đức tin chết". Tin mà không sống
điều mình tin thì cũng chẳng khác nào không có đức tin.
Trong
thông điệp Rao Giảng Tin Mừng, ban hành vào năm 1975, Ðức Cố
Giáo Hoàng Phaolô VI đã trình bày giáo huấn của Giáo Hội
về việc rao giảng Tin Mừng. Trong số 14 của thông điệp, ngài
viết: "Rao giảng Tin Mừng là ân sủng và ơn gọi riêng của
Giáo Hội, là bản sắc sâu xa của Giáo Hội. Giáo Hội hiện
hữu là để rao giảng Tin Mừng, nghĩa là để rao truyền và
giảng dạy để trở thành máng thông ân". Như vậy, mục
đích của rao giảng Tin Mừng là thay đổi tấm lòng của con người,
việc công bố Tin Mừng phải được thực thi trước tiên bằng
chứng từ của cuộc sống. Ðức Phaolô VI khẳng định: "Con
người thời đại thích nghe các chứng nhân hơn là những
thầy dạy, và nếu họ có nghe thầy dạy thì cũng bởi vì những
thầy dạy này là các chứng nhân".
Chúng
ta đang sống trong thời đại của bùng nổ thông tin. Con người
thời đại đang choáng ngộp vì lượng thông tin, họ mệt mỏi
vì những lời nói suông. Thời đại của thông tin cũng là
thời của khủng hoảng về lời nói, đây chính là thách đố
của người tín hữu Kitô. Nếu cuộc sống của họ không là
một thể hiện của niềm tin của họ, nếu cuộc sống đời thường
của họ hoàn toàn cách biệt và xa lạ với những gì tuyên
xưng trong nhà thờ thì cộng đồng của họ dù có được tập
trung trong một nhà thờ dù nguy nga đồ sộ đến đâu cũng vẫn
là một đám ma buồn tẻ hơn là một cộng đồng có sức sống.
Sống
đạo và truyền đạo là một ơn và là một nghĩa vụ của người
tín hữu Kitô. Chúng ta cảm tạ Chúa đã trao phó cho chúng ta
một nhiệm vụ cao cả như thế.
Nguyện xin Ngài ban ơn giúp sức cho cuộc sống mỗi ngày của chúng ta trở thành lời tuyên xưng và rao giảng sống động cho mọi người.