Mỗi Ngày Một Tin Vui
Những Bài Suy Niệm Lời Chúa Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Thứ Sáu sau Chúa Nhật 23 Quanh Năm
Ánh Sáng Thế Gian
(Lc 6,39-42)
Phúc Âm: Lc 6, 39-42
"Người mù có thể dẫn người mù được chăng?"
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này: "Người mù có thể dẫn người mù được chăng? Cả hai lại không sa xuống hố ư? Môn đệ không trọng hơn Thầy; nếu môn đệ được giống như Thầy, thì kể là hoàn hảo rồi.
"Sao ngươi nhìn cái rác trong mắt anh em, còn cái đà trong chính mắt ngươi thì lại không thấy? Sao ngươi có thể nói với người anh em: "Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh", trong khi chính ngươi không nhìn thấy cái đà trong mắt ngươi. Hỡi kẻ giả hình, hãy lấy cái đà ra khỏi mắt mình trước đã, rồi bấy giờ ngươi sẽ trông rõ để lấy cái rác khỏi mắt anh em ngươi".
Suy Niệm:
Ánh
Sáng Thế Gian
Ngày
11/09/2003 Hoa Kỳ và cả thế giới đã tưởng niệm các nạn
nhân của cuộc khủng bố ngày 11/09/2001. Thế giới không những
tưởng nhớ những người đã chết, thế giới còn nhắc nhở
để ý thức về những sức mạnh mù quáng của sự dữ đang
lôi kéo con người vào vòng tội ác. Những kẻ gây ra đau
thương tang tóc cho người đồng loại mà vẫn nghĩ rằng mình
đang làm điều tốt. Nhiều người đang bị lôi kéo vào vòng
tội ác mà không hay biết.
Chúa
Giêsu là ánh sáng thế gian. Ngài đến để cứu thoát con người
khỏi tăm tối của sự dữ. Ngài nói với loài người rằng
họ đang bị sức mạnh mù quáng của sự dữ lôi kéo và trói
buộc. Ngài đến để mang lại cho chúng ta ý thức về thân
phận tội lỗi của chúng ta. Chỉ khi nào chúng ta chấp nhận thân
phận tội lỗi của mình chúng ta mới thấy được sự cần
thiết để được giải thoát.
Chúa
Giêsu đã khẳng định: "Chỉ có sự thật mới giải thoát các
ngươi". Sự thật ở đây trước hết là sự thật về thân
phận yếu hèn tội lỗi của chúng ta. Thật thế, chỉ khi nào
biết mình đang đi trong bóng tối chúng ta mới cảm thấy cần
có ánh sáng. Trái lại bao lâu vẫn không nhận ra thân phận
mù lòa của mình, bấy lâu chúng ta sẽ chẳng bao giờ cảm thấy
cần có ánh sáng.
Trong
Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu đã mượn hình ảnh của người
mù dắt người mù để nói lên tình trạng khốn khổ của con
người. Ðể có thể là người dẫn đường, chúng ta phải
là người thấy đường đã. Thấy đường ở đây không hẳn
là nắm bắt hay chiếm hữu chân lý. Thấy đường thiết yếu
là thấy được thân phận tội lỗi của mình và từ đó có
một thái độ khiêm tốn hơn trong quan hệ với người khác.
Chính vì thế mà Chúa Giêsu dạy chúng ta hãy lấy cái xà
trong con mắt mình trước đã rồi mới thấy rõ hầu lấy cái
rác trong con mắt người anh em.
Tựu
trung, chúng ta được mời gọi để sám hối và sống khiêm
tốn hơn. Thế giới đang bị những sức mạnh mù quáng của sự
dữ lôi kéo, xã hội trong đó chúng ta đang sống cũng đang bị
nhận chìm trong tăm tối của sự dữ. Sự dữ đúc chế những
danh từ hoa mỹ, sự dữ được cơ chế hóa, sự dữ được
luật pháp che chở. Sống trong bóng tối con người chẳng còn
phân biệt được ánh sáng và bóng tối. Ði trong tăm tối của
sự dữ con người chẳng còn biết thế nào là thiện thế nào
là ác, và cuối cùng ý thức về tội lỗi cũng bị đánh mất.
Lời
đầu tiên của Chúa Giêsu khi khởi đầu sứ vụ công khai là
kêu gọi con người sám hối và tin vào Tin Mừng. Có nhận ra
thân phận tội lỗi yếu hèn của mình con người mới có thể
nhận ra được sự cần thiết của ơn cứu rỗi. Ðây chính là
điều Giáo Hội nhắc nhở con cái mình mỗi ngày. Ở đầu mỗi
thánh lễ chúng ta đấm ngực và xưng thú tội lỗi của mình,
làm như thế chúng ta không những nói lên thân phận tội lỗi
của mình mà còn mời gọi mọi người ý thức về những sức
mạnh của sự dữ đang hoành hành trên thế giới. Sám hối
là tâm tình cơ bản nhất của người tín hữu Kitô.
Nguyện xin Chúa cho đôi mắt tâm hồn chúng ta luôn được sáng suốt để nhìn thẳng vào nội tâm sâu kín của chúng ta, hầu nhận ra những bất toàn sai sót của mình. Ý thức về tội lỗi của mình chúng ta mới nhận ra được những sức mạnh của sự dữ đang bủa vây chung quanh chúng ta, và, với sự trợ giúp của ơn Chúa chúng ta mới đủ sức để chiến đấu chống lại sự dữ.