Mỗi Ngày Một Tin Vui
Những Bài Suy Niệm Lời Chúa Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Thứ Tư sau Chúa Nhật 20 Quanh Năm
Giá Trị Và Nhân Phẩm Con Người
(Mt 20,1-16a)
Qua
câu chuyện ngụ ngôn về người chủ vườn và các công nhân
làm vườn nho, Chúa Giêsu đã diễn tả lòng quảng đại và
lòng bác ái vô biên của Thiên Chúa đối với nhân loại.
Ngài đã dùng một thực tại rất gần gũi với đời sống
xã hội của người Do Thái đương thời là vào thời ấy các
công nhân thường hay đứng đợi ở những nơi công cộng
như chợ búa chẳng hạn, để chờ các chủ nhân đến mướn
làm việc. Thường là những công việc làm ngắn hạn, có
khi chỉ là một ngày công mà thôi cho nên nếu ngày nào mà
có những công nhân đó không có việc làm có nghĩa là ngày
ấy thiếu những bát cơm nóng trên bàn ăn của gia đình.
Trong
chuyện ngụ ngôn hôm nay, người chủ nhân đã gọi các công
nhân làm việc vào giờ cuối cùng nhưng đã rộng lượng trả
tiền thù lao cho họ ngang bằng với tiền trả cho những người
làm việc cả ngày. Qua lối nói ẩn dụ này Chúa Giêsu cho thấy
lòng nhân ái của Chúa Cha đối với nhân loại, nhất là đối
với những kẻ tội lỗi, những người bị áp bức và bị đẩy
ra bên lề của xã hội phong kiến thời ấy. Có những người
thất nghiệp không phải vì họ lười biếng không chịu làm việc
mà vì hệ thống kinh tế thời đó không tạo ra công ăn việc
làm cho người dân. Người chủ nhân mướn và trả công thật
hậu cho những người làm việc vào giờ chót, cho thấy tấm
lòng quảng đại bao la của ông, vì nếu ông chỉ trả lương đúng
theo số giờ họ đã làm việc thì chắc chắn là gia đình của
những người này sẽ thiếu ăn trong ngày hôm đó.
Thiên
Chúa chính là vị chủ nhân tốt lành và quảng đại với tất
cả tạo vật của Ngài. Ngài luôn quan tâm và thương xót nhân
loại, nhất là đối với những người đau khổ về mặt vật
chất lẫn tinh thần như lời Ngài nói: "Tất cả những ai
mang gánh nặng nề hãy đến cùng Ta, Ta sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng".
Như thế, người chủ nhân đã rộng lòng trả tiền lương cho
tất cả các công nhân ngang bằng nhau, không kể họ làm việc
vào giờ nào, điều đó không phải là sự bất công. Người
chủ vườn là Thiên Chúa luôn công bằng với các tạo vật
của Ngài, ai làm việc nhiều giờ hay ít giờ đối với Ngài
không là việc thiết yếu; điều quan trọng là ý định và thái
độ làm việc của các công nhân.
Thiên
Chúa yêu mến những ai phục vụ Ngài bằng với tinh thần yêu
thương và hân hoan chứ không làm việc vì muốn được hưởng
công hậu hay vì mục đích tham vọng cá nhân. Sự làm việc có
một giá trị thiêng liêng đối với con người vì qua sự làm
việc, con người làm vinh danh Thiên Chúa và cộng tác vào công
trình sáng tạo và cứu độ của Ngài. Qua công việc làm, con
người trở nên hữu ích và góp phần vào công việc xây dựng
và làm thăng tiến xã hội, và cũng qua đó tìm thấy giá trị
và nhân phẩm của mình.
Qua
chuyện ngụ ngôn hôm nay những công nhân được mướn làm
giờ đầu tiên ám chỉ đến dân tộc Israel, là dân tộc đã
được Thiên Chúa chọn làm dân riêng và được Ngài mạc
khải chương trình cứu độ, nhưng dân Do Thái đã từ khước
Thiên Chúa lại còn giết hại Con Một do Ngài sai tới để cứu
chuộc thế gian. Nhưng tình yêu thương được thể hiện qua công
trình cứu độ của Thiên Chúa không giới hạn trong quốc gia
Do Thái mà còn mở rộng đến mọi dân tộc trên thế gian.
Các
công nhân được gọi làm việc trong vườn nho vào giờ cuối
cùng là hình ảnh tiêu biểu cho tất cả các dân ngoại đã từng
hưởng ơn cứu độ của Thiên Chúa như Ngài đã ban ơn cho dân
Do Thái.
Lạy
Chúa,
Xin dạy cho chúng con biết phục vụ Chúa và những anh chị em khác với lòng quảng đại và niềm hân hoan. Xin cho chúng con biết dâng hiến nhiều hơn là cầu xin cho sự ích lợi của riêng mình.