Mỗi Ngày Một Tin Vui
Những Bài Suy Niệm Lời Chúa Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Thứ Năm sau Chúa Nhật 19 Quanh Năm
Bản Sắc Của Người Kitô Hữu
(Mt 18,21-19,1)
Cuộc
xung đột đẫm máu giữa người Do Thái và Palestin tại Trung
Ðông cũng như những người công giáo và tin lành tại Bắc
Ailen, hay giữa những chủng tộc khác nhau tại nhiều nơi khác
trên thế giới cho chúng ta thấy rằng oán thù luôn sinh ra oán
thù, bạo động luôn kéo theo bạo động, thế giới sẽ chẳng
bao giờ có được hòa bình đích thực khi con người chưa biết
tha thứ cho nhau.
Tin
Mừng hôm nay một lần nữa mời gọi chúng ta đi vào cốt lõi
của Tin Mừng là sự tha thứ, đây là tuyệt đỉnh của giáo
huấn của Chúa Giêsu. Ngài sẽ chỉ là một kẻ lừa bịp và
tòa giáo huấn của Ngài sẽ sụp đổ nếu trong giây phút cuối
đời, từ trên thập giá, Ngài đã không tha thứ cho những
kẻ đang hành hạ mình. Lời cầu xin tha thứ của Chúa Giêsu
là bảo chứng của những lời Ngài rao giảng. Suy niệm về sự
tha thứ, trước hết chúng ta phải hướng về tình yêu của
Thiên Chúa. Thiên Chúa là Ðấng giàu lòng thương xót, chậm
giận và hay tha thứ. Toàn bộ Kinh Thánh là lịch sử của những
cử chỉ tha thứ của Thiên Chúa và sự bắt đầu lại của
con người. Mỗi một lần con người vấp ngã là mỗi lần Thiên
Chúa thực thi lòng thương xót. Ngay từ trang đầu tiên của
Kinh Thánh, chúng ta đã thấy được sự tha thứ của Thiên
Chúa. Sau khi ông bà nguyên tổ phạm tội, Thiên Chúa đã không
bỏ mặc hay trừng phạt, mà trái lại còn hứa ban ơn cứu rỗi.
Xuyên suốt Kinh Thánh Cựu Ước, Thiên Chúa trải dài tình yêu
nhẫn nhục tha thứ cho dân riêng của Ngài. Qua Chúa Giêsu, lòng
tha thứ của Chúa Cha đã bộc bạch một cách trọn vẹn. Những
trang cảm động nhất trong Tân Ước hẳn phải là những trang
về lòng tha thứ của Thiên Chúa được thể hiện qua lời nói,
cử chỉ của Chúa Giêsu.
Còn
bức tranh nào đẹp và cảm động cho bằng phiên tòa xử người
đàn bà phạm tội ngoại tình bị bắt quả tang. Từ buổi sáng
tinh mơ, trong khi đám đông do các luật sĩ và biệt phái động
viên đang hậm hực sẵn sàng ném đá người đàn bà khốn
khổ, Chúa Giêsu đã giữ thinh lặng, và cuối cùng, khi đám
đông đã rút lui, Ngài chỉ ôn tồn nói với chị: "Chị hãy
về đi, Ta không kết án chị".
Còn
áng văn nào đẹp cho bằng dụ ngôn về người con hoang đàng
được ghi lại trong Tin Mừng theo thánh Luca. Còn lời nào dịu
ngọt hơn lời tha thứ của Chúa Giêsu dành cho người được
mệnh danh là kẻ trộm lành chịu đóng đinh bên hữu Ngài, và
dĩ nhiên còn cử chỉ nào hào hùng và cao thượng hơn lời
cầu xin tha thứ cho những kẻ lý hình trước khi trút hơi thở
cuối cùng.
Thiên
Chúa giàu lòng thương xót, chậm giận và hay tha thứ. Ðó là
tuyệt đỉnh của mạc khải Kitô giáo. Thiên Chúa mà Chúa Giêsu
tỏ bày cho chúng ta qua lời giảng dạy và cách cư xử của
Ngài là Thiên Chúa hay thương xót và tha thứ. Lòng thương
xót và tha thứ thiết yếu là của Thiên Chúa, con người không
thể tự mình tha thứ. Trên thập giá, Chúa Giêsu đã không
tự mình tha thứ, Ngài cầu xin Chúa Cha tha thứ. Thiên Chúa
thực thi lòng tha thứ qua con cái Ngài. Tự mình tha thứ không
phải là điều tự nhiên đối với bản tính con người. Chính
vì thế mà Chúa Giêsu dạy chúng ta phải kêu cầu ơn tha thứ
của Thiên Chúa. Chỉ khi nào chúng ta cảm nhận được ơn tha
thứ của Thiên Chúa, chúng ta mới có thể tha thứ cho người
khác: "Xin Cha tha cho chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ
chúng con".
Cảm nhận được ơn tha thứ của Chúa và sẵn sàng tha thứ cho người khác, đó là cuộc chiến đấu của cả một đời người nhưng đó cũng là cuộc chiến làm nên bản sắc của người tín hữu Kitô. Người tín hữu Kitô chỉ thực sự là tín hữu Kitô khi họ biết tha thứ mà thôi.