Mỗi Ngày Một Tin Vui
Những Bài Suy Niệm Lời Chúa Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Thứ Hai sau Chúa Nhật 19 Quanh Năm
Quy Luật Của Cuộc Sống
(Mt 17,22-27)
Bác
sĩ Ý Antinori đã tạo ra một chấn động mạnh trong lương tâm
nhân loại khi ông tuyên bố việc tạo sinh con người theo phương
pháp vô tính. Phương pháp tạo sinh vô tính đã được áp dụng
thành công vào việc sản sinh ra con cừu có tên là Doli tại
Anh Quốc cách đây vài năm và đã được áp dụng vào những
loài vật khác nhau từ chuột đến bò, heo. Vấn đề cần đặt
ra không phải là chuyện phương pháp kỹ thuật tạo sinh vô tính
có hoàn hảo không. Tất nhiên, đem thí nghiệm tạo ra một con
người mà không biết chắc sẽ sinh ra một con người bình thường
hay một quái thai, quả là một hành động liều lĩnh, vô trách
nhiệm. Nhưng ngay cả khi phương pháp tạo sinh vô tính đã
được nghiên cứu tới mức hoàn hảo đi nữa thì câu hỏi
vẫn là con người có quyền sản sinh vô tính con người không?
Không riêng gì những con người có niềm tin tôn giáo mà
ngay cả với những ai không thuộc tôn giáo nào đi nữa, đã
là con người có lương tri, người ta không thể trốn tránh
một câu hỏi như thế.
Tựu
trung, đạo đức vẫn luôn luôn là chiều kích bao trùm toàn
bộ mọi khía cạnh của cuộc sống con người. Trong bất cứ
sinh hoạt nào, con người cũng luôn luôn phải tự hỏi: Tôi
có được phép làm điều này không? Tôi phải cư xử như
thế nào cho xứng với phẩm giá con người? Ðã làm người
là phải chấp nhận những giới hạn. Không ai được hỏi ý
kiến khi sinh ra. Không ai chọn lựa cha mẹ, quê hương để sinh
ra. Con người đến trong cõi đời không do chọn lựa của mình.
Ðiều ấy cho thấy tính giới hạn là tất yếu đối với con
người. Cái chết lại càng là một khẳng định về những giới
hạn ấy, mà đã có giới hạn, cho nên con người không thể
sống mà không tuân theo những qui luật của cuộc sống. Bên
cạnh những qui luật của thiên nhiên, quan trọng hơn cả là những
qui luật đạo đức. Chỉ khi nào tuân hành những qui luật đạo
đức ấy, con người mới có thể triển nở trong nhân cách
và thành toàn.
Là
người tín hữu Kitô chúng ta được mời gọi để suy nghĩ
về thân phận con người dưới ánh sáng mầu nhiệm nhập thể.
Chỉ trong Ngôi Lời nhập thể làm người, chân lý về con người
mới được sáng tỏ. Chúng ta biết về mình và chúng ta biết
phải sống như thế nào cho ra người khi nhìn vào con người và
cuộc sống của Chúa Giêsu. Trong thư gởi cho giáo đoàn
Philipphê, thánh Phaolô đã tuyên xưng mầu nhiệm nhập thể như
sau: "Chúa Giêsu Kitô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ
phải nhất quyết duy trì sự ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng
đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở
nên giống phàm nhân, sống như người trần thế. Ngài lại còn
hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết và chết
trên cây thập tự".
Quả
thật, Chúa Giêsu là mẫu gương của vâng phục. Suốt ba mươi
năm ẩn dật tại Nazareth, Ngài đã vâng phục cha mẹ, tuân thủ
các Lề Luật của Môsê. Tin Mừng hôm nay ghi lại việc Ngài
đóng thuế cho đền thờ, đây là một điển hình của rất
nhiều cử chỉ vâng phục mà Chúa Giêsu đã thể hiện trong
suốt cuộc đời trần thế của Ngài.
Vâng
phục là nói lên tính cách bất toàn và giới hạn của thân
phận con người. Ðã làm người, Chúa Giêsu đã không đi ra
ngoài những qui luật ấy của thân phận con người, nhưng chính
vì vâng phục mà Ngài đã chọn kiếp sống con người. Ngài
là một mẫu người hoàn hảo. Hoàn hảo không phải vì không
có giới hạn trong kiếp người mà chính là vì đã vâng phục.
Thánh Phaolô đã khẳng định rằng: "Chính vì Ngài đã vâng
phục mà Thiên Chúa đã siêu tôn Ngài và tặng ban cho Ngài
danh hiệu, vượt lên trên muôn ngàn danh hiệu".
Vâng phục để được suy tôn, tự hạ để được nâng lên. Sống những giới hạn của kiếp người với tinh thần trách nhiệm để được là người hơn. Ðó là qui luật của cuộc sống mà Chúa Giêsu đã để lại cho chúng ta.