Mỗi Ngày Một Tin Vui

Những Bài Suy Niệm Lời Chúa Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Thứ Bảy sau Chúa Nhật 14 Quanh Năm

Tiếng Nói Của Lương Tâm

(Mt 10,24-33)

 

Thời vua Lê Thánh Tông có một người lính ở Vệ Oai Lôi nổi tiếng vì dám dâng thư lên vua bày tỏ lời nói thẳng của mình. Người lính ấy tên là Văn Lư. Chuyện xảy ra vào năm Ðinh Hợi. Bấy giờ, vua hạ lệnh sai lính ngũ phủ chế tạo binh khí theo kiểu mới. Việc chưa bao lâu vua đổi ý, lại sai chế tạo binh khí theo kiểu khác, khiến cho binh lính nhọc nhằn mà thêm tốn hao công quĩ. Nhiều binh sĩ phàn nàn nhưng chỉ dám nói lén với nhau. Riêng Văn Lư suy tính rồi dâng thư lên nhà vua nói rằng:

"Tháng giêng năm nay, bệ hạ đã ban hình dạng mới về vũ khí, khiến cho quân nhân theo đó mà chết thảm. Nay bệ hạ cho thay đổi về hình dạng theo kiểu khác. Như thế là chính lệnh bất thường".

Nhà vua sai các quan ở bộ Lại đến dụ bảo Văn Lư rằng:

- Binh khí cùng một dạng ấy cả, chứ có khác gì đâu. Nhà ngươi chỉ được cái nói càn mà thôi.

Quan thị lang là Lương Nhữ Học nói với Văn Lư:

- Nhà ngươi chỉ là một tên lính không phải người giữ chức ngôn quan hà cớ gì mà nói đến việc quốc gia đại sự.

Văn Lư bình tĩnh trả lời:

- Nước lấy dân làm gốc, còn như lính là để bảo vệ dân. Nay, chính lệnh trước sau bất nhất, quân dân ai oán, ông là cận thần của nhà vua thế mà lại câm ngậm miệng không nói, còn nơi này nói lời ấy chính là điêu vua đấy thôi.

Quan thị lang vô cùng kinh ngạc trước lời nói thẳng có lý của Văn Lư đành im lặng, không dám quở trách Văn Lư nữa.

Qua mẫu chuyện trên, chúng ta bàn chút nhiều về sự đời. Văn Lư chỉ là người lính mà dám đấu tranh, dâng lên vua lời ca, đối đáp, vạch trần tội quan lại. Nói được tiếng muôn người thấu lên tới trời. Bản lĩnh và khí phách chẳng kém gì ngôn quan. Có lẽ vì thế mà câu chuyện này mới được truyền cho đến ngày nay. Sử sách và đời người chẳng bao giờ quên những người đã hy sinh vì dám đấu tranh cho dân tộc.

Câu chuyện trên đây không thể không khiến cho các tín hữu Kitô chúng ta tự vấn lương tâm khi lắng nghe và suy niệm về đoạn Tin Mừng hôm nay. Chúa Giêsu bảo các môn đệ của Ngài đừng sợ người đời. Những gì Ngài nói với họ trong bí mật, họ phải tỏ lộ cho mọi người biết. Những gì Ngài nói với họ ban đêm, họ phải nói ra giữa ban ngày. Những gì họ nghe rỉ tai, họ phải leo lên mái nhà mà rao giảng. Trong bí mật, giữa ban đêm, rỉ tai, những kiểu nói này có thể gợi lên cho chúng ta tiếng nói của lương tâm. Lương tâm chính là tiếng nói của Thiên Chúa trong sâu thẳm tâm hồn con người. Tiếng nói của lương tâm quả thật không chấp nhận thỏa hiệp và nhân nhượng. Ðòi hỏi của tiếng nói ấy triệt để đến độ con người phải sẵn sàng hy sinh cả mạng sống của mình để được trung thành sống theo tiếng nói ấy. Không thỏa hiệp với các sức mạnh của gian dối, không vì chút đặc ân dễ dãi và nhất là quyền lực, của cải, danh vọng, mà bán đứng lương tâm hay thinh lặng đồng lõa. Ðó là thách đố lớn nhất và cũng là thách đố duy nhất của Giáo Hội cho những người có quyền bính trong Giáo Hội, cho mọi tín hữu Kitô trong giai đoạn hiện nay.


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page