Mỗi Ngày Một Tin Vui
Những Bài Suy Niệm Lời Chúa Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Thứ Bảy sau Chúa Nhật III Phục Sinh
Biết Chọn Lựa
(Ga 6,60-69)
Trong
những ngày vừa qua, nhiều người Mỹ đã tưởng niệm các
nạn nhân của cuộc thảm sát tại trường trung học Litaton,
bang Colorado vào năm 1999. Cuộc thảm sát không những làm cho
người Mỹ mà cả thế giới đều bàng hoàng, sửng sốt. Bàng
hoàng, sửng sốt bởi vì đây không phải là cuộc thảm sát
đầu tiên xảy ra như thế tại một trường học ở Mỹ, mà
nằm trong một dây chuyền bạo động diễn ra hầu như theo một
chu kỳ khó hiểu. Trong những năm gần đây, cứ vài ba năm
lại xảy ra một vụ bắn giết như thế. Nạn bắn giết như thế
cũng đã lan tràn sang Úc và một số nước khác.
Trong
thư mục vụ công bố vào tháng 11/1994, các Ðức Giám Mục
Hoa Kỳ đã lên tiếng báo động điều mà các ngài gọi là
một nền văn hóa bạo động, được nuôi dưỡng bằng truyền
thông, âm nhạc và không biết bao nhiêu trào lưu chối bỏ sự
sống khác. Nhưng bạo động từ đâu mà đến, bởi đâu mà
con người có thể trở thành bạo động để hãm hại và loại
trừ người khác. Hai cậu học sinh tại trường trung học
Litaton đã có thể tính toán chi li cuộc sát hại và đã có
thể cười cợt trên chết chóc, có lẽ cũng chẳng khác bao
nhiêu so với một Milosevich và vô số người Serbi đứng đằng
sau ông với chủ trương tàn sát và diệt chủng đối với người
gốc Albani tại Kosovo.
Quả
thật, chúng ta đang đứng trước mầu nhiệm của sự dữ. Bạo
động, sự dữ, tội ác vốn là một bí ẩn của loài người.
Mùa Phục Sinh, chúng ta cử hành cuộc chiến thắng của Chúa
Kitô trên tội lỗi và sự chết. Ðồng thời suy nghĩ về cuộc
song đấu giữa thiện và ác, giữa sự sống và sự chết,
giữa hòa bình và bạo động, giữa ân sủng và tội lỗi. Một
cuộc song đấu như thế đang diễn ra trong cuộc sống hàng ngày
của mỗi người chúng ta. Mỗi một giây phút của cuộc sống
là một chọn lựa giữa thiện và ác, giữa ân sủng và tội
lỗi, giữa sự sống và sự chết, giữa hòa bình và bạo động,
giữa Chúa Kitô và ác thần. Tin Mừng hôm nay nhắc nhớ chúng
ta về chọn lựa ấy. Sự chọn lựa ấy lại được xây dựng
trên chính sự chọn lựa của Chúa Giêsu.
Với
quyền năng của một Thiên Chúa, Ngài đã nhân bánh và cá
ra nhiều để nuôi sống một đám đông trên năm ngàn người.
Cơn cám dỗ đầu tiên trong sa mạc hẳn đã trở lại với Ngài,
chỉ cần vung cây đũa thần, Ngài đã có thể giải quyết nhiều
vấn đề cơ bản của xã hội. Nhưng Chúa Giêsu đã không đến
để mang lại cơm bánh bằng một giải pháp dễ dãi ấy. Ngài
đến trước tiên là để cho con người được sống và sống
dồi dào. Ngài đến để mang lại sự sống trường sinh cho con
người. Ngài đến để chỉ cho con người biết rằng mục đích
của cuộc sống này không phải là cơm bánh hay của cải chóng
qua, mà là cuộc sống vĩnh cửu. Ngài đến để nhắc nhở cho
con người rằng con người không chỉ sống bằng cơm bánh mà
còn bằng những lời do miệng Thiên Chúa phán ra. Khước từ
giải pháp dễ dãi của loài người, Chúa Giêsu đã chọn lựa
thập giá và đã đi cho đến cùng sự lựa chọn của Ngài.
Ngài đã hoàn toàn vâng phục Chúa Cha: cái chết của Ngài
trên thập giá đã bày tỏ được ý nghĩa và cứu cánh của
cuộc sống con người. Con người chỉ thực sự sống cho ra người
khi nó thuộc trọn về Thiên Chúa và sống theo những giá trị
vĩnh cửu. Ðám đông đã bỏ đi và nhiều môn đệ khác cũng
rút lui, chỉ còn lại nhóm Mười Hai, mà người đại diện là
thánh Phêrô, bày tỏ sự lựa chọn dứt khoát: "Bỏ Thầy,
chúng con biết đến với ai. Chỉ có Thầy mới có những lời
mang lại sự sống đời đời". Sự lựa chọn ấy cũng bao
hàm cái chết mà tất cả các tông đồ đều trải qua. Chọn
lựa theo Chúa là chọn lựa thập giá của Ngài, mỗi một giây
phút là một chọn lựa.
Nguyện xin Chúa gia tăng niềm tin và ban sức mạnh để chúng ta mãi mãi được thưa với Chúa như thánh Phêrô: "Lạy Thầy, bỏ Thầy chúng con biết đến với ai, vì Thầy mới có những lời mang lại sự sống đời đời".