Mỗi Ngày Một Tin Vui
Những Bài Suy Niệm Lời Chúa Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Chúa Nhật III Phục Sinh Năm C
Vận Mệnh Tương Lai Của Giáo Hội
(Ga 21, 1-19)
Những
bài đọc của phần phụng vụ Lời Chúa trong thánh lễ Chúa
Nhật thứ ba phục sinh hướng những suy tư của chúng ta về vận
mệnh tương lai của Giáo Hội, cộng đoàn những kẻ tin nhận
Chúa Giêsu Kitô là Ðấng Cứu Rỗi. Vận mệnh tương lai của
Giáo Hội Chúa được xây dựng trên nền tảng là niềm tin
vào Chúa Giêsu Kitô phục sinh, Ðấng cứu rỗi duy nhất của
tất cả mọi người, là sự dấn thân của con người cộng
tác với ơn soi sáng của Chúa Thánh Thần, để làm chứng
cho Chúa và thông truyền cho anh chị em mình những sự thật có
sức cứu rỗi, trao ban ơn tha tội, giải hòa con người với
Thiên Chúa và với nhau.
Nơi
bài đọc thứ nhất từ sách Tông Ðồ Công Vụ, chúng ta nhìn
thấy các tông đồ đã sống thái độ vừa nói trên. Bị những
vị lãnh đạo đầy uy quyền nhưng không tin nhận Chúa Giêsu
Kitô là Ðấng cứu rỗi, bị những vị lãnh đạo uy quyền này
của dân Do Thái ngăn cấm không được lên tiếng làm chứng
Chúa Giêsu Kitô Phục Sinh, không được rao giảng sự thật của
Chúa. Thánh tông đồ Phêrô đã mạnh dạn trả lời: "Phải
vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời loài người. Thiên
Chúa, Cha chúng ta đã cho Chúa Giêsu sống lại. Ðấng mà các
ông đã giết chết bằng cách đóng đinh trên thập giá, Thiên
Chúa Cha đã tôn vinh Người bên hữu Ngài và làm cho Người
trở thành thủ lãnh và là Ðấng Cứu Thế, để ban cho dân
Israel ơn ăn năn trở lại và sự tha thứ các tội lỗi. Về
tất cả những điều này, chúng tôi và Chúa Thánh Thần mà
Thiên Chúa Cha đã ban cho tất cả những ai tuân phục Chúa,
chúng tôi và Chúa Thánh Thần cùng làm chứng."
Vận
mệnh tương lai của Giáo Hội được xây dựng trên nền tảng
của thái độ can đảm này, thái độ sống đức tin, làm chứng
cho Chúa Giêsu Kitô và sự thật cứu rỗi của Người. "Chúng
tôi phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời con người",
đọc và suy nghĩ về lời này của thánh tông đồ Phêrô
trong hoàn cảnh mà chính thánh nhân và các tông đồ khác lúc
đó trải qua, chúng ta hiểu rõ hơn ý nghĩa của nó. Khi những
vị lãnh đạo dân Do Thái, những vị lãnh đạo đầy uy quyền
và họ là những vị lãnh đạo tôn giáo Do Thái cùng với
quyền lãnh đạo dân Do Thái; Khi những vị lãnh đạo Do Thái
này lạm dụng quyền hành của họ để xen vào việc tôn giáo,
việc các tông đồ làm chứng Chúa Kitô Phục Sinh để trao
ban ơn tha tội cho con người, làm chứng cho một sự thật tôn
giáo. Khi các vị lãnh đạo Do Thái lạm dụng quyền hành của
mình để xen vào sinh hoạt tôn giáo của các tông đồ, bắt
buộc các ngài phải có một trong hai thái độ hoặc theo Chúa
Giêsu Kitô, hoặc chiều theo sự lạm dụng của các vị lãnh đạo
Do Thái, thì lúc đó, thánh Phêrô đã trả lời mạnh mẽ là
ngài và các tông đồ chọn theo Chúa Giêsu Kitô, chọn vâng
lời Thiên Chúa hơn là vâng lời con người. Ðây là câu
trả lời cho một quyền hành xen mình vào việc tôn giáo chứ
không phải là lời kêu gọi dân chúng nổi loạn chống lại
một quyền hành chính trị.
Nếu
sinh hoạt tôn giáo của các tông đồ được tự do để rao
giảng Chúa Giêsu Kitô Phục Sinh, rao giảng sự ăn năn thống
hối, sự giải phóng con người khỏi cảnh nô lệ cho những
tội lỗi, những tật xấu, những sự dữ đang làm cho con người
thù ghét nhau, chia rẽ với nhau. Nếu sinh hoạt tôn giáo của
các tông đồ được tôn trọng, nói theo ngôn ngữ ngày nay,
được hưởng sự tự do như đáng được, thì các ngài đâu
cần phải xác nhận là phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng
lời con người.
Làm
sao con người có thể chiếm lấy địa vị hoặc thay thế chỗ của
Thiên Chúa được? Trong thâm tâm mỗi người chúng ta hôm
nay, trong giây phút này, làm sao chúng ta có thể nói mình không
cần sự tha thứ của Thiên Chúa, không cần được ơn Chúa
giải thoát khỏi những điều xấu, điều tội, để sống đúng
phẩm vị con người, sống như là những con cái của Thiên Chúa,
và như là anh chị em với nhau? Ai trong chúng ta không cần
được nâng đỡ và được khuyến khích để sống trọn vẹn
cuộc sống con người, một cuộc sống lãnh nhận từ Thiên Chúa,
và cuối cùng, sau hai mươi năm, ba mươi năm, năm mươi năm,
hay một trăm năm, sẽ trở về lại với Thiên Chúa trong cõi
đời đời.
Thái
độ của các tông đồ được trình bày trong bài đọc thứ
nhất của thánh lễ Chúa Nhật thứ ba phục sinh đã xây dựng
Giáo Hội cho đến ngày nay. "Chúng tôi và Thánh Thần", không
phải riêng tự sức các tông đồ nhưng là trong sự cộng tác
chặt chẽ với Chúa Thánh Thần. Ơn Chúa không thiếu, nhưng
con người chúng ta có cộng tác với ơn Ngài ban hay không?
Bài
Phúc Âm cũng kể lại biến cố Chúa hiện ra với các tông
đồ đang bị cám dỗ từ bỏ ơn gọi của mình để trở về với
cuộc sống thường nhật trước khi được Chúa gọi, trở về
nghề chài lưới. Chúa đến để củng cố sự dấn thân của
họ và chúng ta biết rõ điều gì đã xảy ra cho các tông đồ.
Chúa đến củng cố các ngài bằng một phép lạ và một bữa
ăn. Bữa ăn bổ sức trong tình thân thiết Thầy trò, để các
tông đồ có sức mạnh và niềm vui mà chu toàn sứ mạng đã
lãnh nhận. Bài Phúc Âm hôm nay mang đến cho chúng ta niềm vui
mừng và củng cố chúng ta trong niềm tin tưởng vào Giáo Hội
Chúa vì những lý do sau đây:
Chúa
Kitô Phục Sinh không từ bỏ các môn đệ, những kẻ cách này
hay cách khác đã vấp ngã trong thử thách Chúa đã trải
qua, tức cuộc khổ nạn và chết của Chúa trên thập giá. Chúa
sống lại không quở trách các ông mà ngược lại đã ban
cho các ông bình an và niềm vui: "Bình an cho các con", như thể
Chúa đã nói: "Thầy không chấp những lỗi lầm của các
con đã bỏ Thầy, Thầy tha thứ cho các con, và hơn nữa, ban ơn
Thánh Thần để đổi mới các con, cho các con được kiên vững
trong tình yêu Thầy, để luôn luôn có sự bình an giữa sự
thử thách".
Hơn
nữa, như trong Phúc Âm ghi lại Chúa Giêsu thực hiện phép lạ
mà chính Chúa đã thực hiện khi kêu gọi các tông đồ lần
đầu tiên, phép lạ lưới được nhiều cá, và làm như vậy,
các tông đồ hiểu rằng Chúa Phục Sinh mời gọi họ, tiếp tục
mời gọi họ theo Ngài mặc cho những lỗi lầm của họ. Chúa
mời gọi mỗi người chúng ta đóng góp phần của mình trong
Giáo Hội và Chúa không bao giờ từ bỏ chương trình Ngài đã
định.
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con được bình an và niềm vui. Xin thương đổ tràn Chúa Thánh Thần xuống trên chúng con cho chúng con được củng cố trong đức tin và trung thành trong sứ mạng đã lãnh nhận.