Mỗi Ngày Một Tin Vui
Những Bài Suy Niệm Lời Chúa Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Ngày 15 tháng 8
Lễ Ðức Mẹ Hồn Xác Lên Trời
Lời Thưa Xin Vâng
(Lc 1,39-56)
Triết
gia hiện sinh của Pháp, Albert Camert đã nói rằng: "Con người
là tạo vật duy nhất không chấp nhận chính mình. Con người đành
phải chịu đựng chính mình và chính vì phải chịu đựng mình
mà con người luôn phẫn nộ với những giới hạn của mình
và tìm cách vượt qua chính mình".
Một
trong những thể hiện của thái độ không chấp nhận chính mình
là ước mơ bất tử trường sinh được nuôi dưỡng và bày
tỏ bằng nhiều cách khác nhau. Từ các vua chúa của Ai Cập
qua Tần Thủy Hoàng của Trung Hoa đến những lãnh tụ độc tài
của các thời đại, và cuối cùng, những nhà khoa học của
thời đại, con người vẫn tìm đủ mọi cách để trở thành
bất tử. Các vua Ai Cập khi qua đời không những được
ướp xác, mà người ta còn chôn sống cả những người thân
tín của họ. Tần Thủy Hoàng cũng đã suốt một đời đi tìm
thuốc trường sinh bất tử. Những cái xác ướp của thời
đại hiện đang được trưng bày trong những lăng tẩm nguy nga,
mà sự bảo trì đòi hỏi bao nhiêu tốn kém cũng là thể hiện
của những giấc mơ được sống mãi, dù chỉ là sống mãi với
một thứ hào quang giả tạo.
Giấc
mơ được sống lại ấy, ngày nay cũng đang được những nhà
khoa học muốn hiện thực hóa qua việc tạo sinh vô tính con người,
hay sử dụng tế bào gốc của các phôi thai người để chữa
trị những căn bệnh nan y, và như vậy vượt qua biên giới của
sự chết. Trước khi chết, người ta chỉ cần để lại một tế
bào sống của mình và từ đó các nhà phù thủy khoa học sẽ
nối dài cuộc sống của người đó bằng cách tạo sinh vô tính
một con người y hệt như người đó. Với tế bào gốc rút
ra từ phôi thai người, những nhà phù thủy khoa học cũng sẽ
đánh bại thần chết bằng cách chữa trị mọi căn bệnh nan y.
Nhưng
viễn tượng mà những nhà khoa học đang vẽ ra vì một vài người
trường sinh bất tử trên mặt đất này, không chỉ thỏa mãn
ước mơ được sống mãi, nó còn gợi lên bao nhiêu hệ lụy
mà một cái nhìn có trách nhiệm không thể làm ngơ. Những
con người trường sinh bất tử ấy sẽ là những con người
bình thường, hay là những quái thai? Có được phép sử dụng
hay sản xuất phôi thai để dùng vào việc chữa trị các căn
bệnh nan y và làm cho con người trường sinh bất tử không?
Ðó là những câu hỏi mà tinh thần trách nhiệm không thể
tránh né được.
Tựu
trung, sống và cư xử có trách nhiệm là đòi hỏi tất yếu
của con người. Ðã là người đương nhiên phải có trách
nhiệm. Nhưng nói đến trách nhiệm cũng là nói đến thân phận
giới hạn của con người. Chính vì tính giới hạn ấy của con
người mà tự do cũng đương nhiên có tính giới hạn.
Ðây
là chân lý mà lễ Ðức Mẹ hồn xác lên trời hôm nay có
thể gợi lên cho chúng ta để cùng suy nghĩ. Mẹ Maria là mẫu
mực của một con người có trách nhiệm. Trách nhiệm ấy trước
tiên là thể hiện qua sự cộng tác của Mẹ trong mầu nhiệm
nhập thể. Mẹ đã thưa "Xin Vâng" với tất cả tinh thần
trách nhiệm. Thưa "Xin Vâng" là chấp nhận đi vào một chương
trình của Thiên Chúa, trong đó sự cộng tác của con người
phải là toàn diện. Thưa "Xin Vâng" là ý thức về thân
phận bất toàn và giới hạn của con người, nhưng đồng thời
cũng triệt để tin tưởng nơi quyền năng tuyệt đối của Thiên
Chúa. Chính vì đã thưa xin vâng một cách triệt để mà Mẹ
Maria đã là người đầu tiên trong nhân loại vượt qua
được ranh giới của sự chết để trở thành trường sinh
bất tử thật sự.
Chấp nhận thân phận giới hạn của kiếp người và tin tưởng ở quyền năng của Ðấng có thể làm được mọi sự. Mẹ Maria đã được cất nhắc về trời cả hồn lẫn xác. Mẹ đã trở thành đích điểm của cuộc lữ hành đức tin của chúng ta. Mẹ đã chỉ ra cho chúng ta con đường đích thực để đi, hầu đạt được cứu cánh vĩnh cửu của chúng ta. Nhìn lên Mẹ từ giữa bao nhiêu giới hạn bất toàn và khổ đau của kiếp người, chúng ta được mời gọi củng cố niềm hy vọng của chúng ta. Giữa cuộc đời khổ lụy và tăm tối, chúng ta vẫn nhận ra ánh sáng để tiến tới. Ước gì bài ca Ngợi Khen mà Mẹ và cộng đoàn tiên khởi đã hát vang cũng trở thành tâm tình của chúng ta.