CHÚA NHẬT 5
PHỤC SINH
TIN MỪNG: Ga 15, 1 - 8
"Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là
người trồng nho. Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái,
thì Người chặt đi; còn cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho
nó sinh nhiều hoa trái hơn. Anh em được thanh sạch rồi nhờ lời Thầy
đã nói với anh em. Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em.
Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền
với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy.
Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở lại
trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa
trái, vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì được. Ai không ở lại trong
Thầy, thì bị quăng ra ngoài như cành nho và sẽ khô héo. Người ta nhặt
lấy, quăng vào lửa cho nó cháy đi. Nếu anh em ở lại trong Thầy và
lời Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì, anh em cứ xin, anh em sẽ được
như ý. Ðiều làm Chúa Cha được tôn vinh là: Anh em sinh nhiều hoa trái
và trở thành môn đệ của Thầy".
Những hình ảnh cành nho, vườn
nho, cây nho được cắt tỉa là những hình ảnh rất quen thuộc đối với người
Do-thái. Vì trên quê hương Chúa Gê-su, nơi đâu, hầu như người ta cũng
trồng nho. Mặc khải của Thánh Kinh lại luôn luôn mang tính biểu tượng
và hình ảnh rất cao và không bao giờ thích dùng những gì xa lạ, khó
hiểu đối với đời sống dân chúng. Vì thế, cành nho, cây nho, vườn
nho... đã gắn liền với mặc khải, cho đến mức, dẫu trong số chúng ta,
hình như có người còn chưa một lần nhìn thấy cây nho, nhưng do suy niệm
Lời Chúa, chúng ta cũng quên đi cả thắc mắc: nho là như thế nào
? Nghĩa là cách nào đó, chúng ta
cũng đã quen nhiều với hình ảnh cây nho...
Ngay từ rất xa xưa, Cựu
Ước đã mô tả dân Ít-ra-en như một gốc nho hay vườn nho của Thiên
Chúa: "Vườn nho của Ðức Chúa Gia-vê, ấy là nhà Ít-ra-en. Cây nho
Chúa mến yêu quý chuộng, ấy là người xứ Giu-đa" ( Is 5, 7 ). Nhưng
hầu hết những hình ảnh cây nho biểu trưng cho Ít-ra-en luôn luôn đi
liền với lời khiển trách, cảnh cáo hay đe dọa. Chẳng hạn bài ca về
cây nho trong sách Ngôn Sứ I-sai-a: "Có gì làm hơn được cho vườn nho
của Ta, mà Ta đã chẳng làm ? Ta những mong trái tốt, sao nó sinh nho
dại ?... Ta chỉ mong họ sống công bình, mà chỉ thấy toàn đổ máu; đợi chờ họ làm điều
chính trực mà chỉ nghe vẳng tiếng khóc than" ( Is 5, 4.7 ). Hoặc như
Ngôn Sứ Giê-rê-mi-a: "Ta trồng ngươi như cây nho sai trái, được
tuyển chọn giống tốt. Sao ngươi lại trở thành cây nho dại" ( Gr 2,
21 ).
Hay trong sách tiên tri
Ê-dê-ki-en, vì sự kiêu ngạo của Ít-ra-en, bằng hình thức ẩn dụ của
cành nho, Thiên Chúa trách cứ dân Người nặng như một lời đe dọa: "Cũng
như gỗ cây nho trong đám cây trên rừng đã bị Ta quăng làm mồi cho
lửa, thì dân cư Giê-ru-sa-lem cũng bị Ta thiêu như thế" ( Ed 15, 6 ).
Và còn rất nhiều những hình ảnh về cây nho mà mặc khải của Cựu
ước dùng như một thông điệp để nói với dân của Chúa.
Và hôm nay trong Tin
Mừng, Chúa Gê-su tự nhận là "Cây nho thật", "Chúa Cha là người
trồng nho", tất cả chúng ta, những Ki-tô hữu là "cành nho"
gắn vào thân nho là Chúa Gê-su. Có một điều đáng lưu tâm đó là:
Nếu trong Cựu Ước, hình ảnh của cây nho như một lời cảnh cáo, đe dọa
Ít-ra-en vì tội lỗi của họ thì lời của Chúa Gê-su hôm nay cũng gióng
lên một tiếng chuông cảnh báo như thế: "Cành nào gắn liền với
Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi; còn cành nào sinh hoa
trái, thì Người cắt tỉa để nó sinh trái nhiều hơn".
Như vậy, thế nào là sinh hoa trái ?
Ngay trong bài Thánh Thư,
Thánh Gio-an đã cho ta câu trả lời rất súc tích nhưng rất đầy đủ. Ðó
là sống giới răn của Thiên Chúa. Mà "giới răn của Chúa là: ta
hãy TIN vào thánh danh Con của Người là Chúa Gê-su Ki-tô, và phải
YÊU THƯƠNG nhau như Người đã dạy". Và chỉ khi sống giới răn của
Người, nghĩa là lãnh nhận ÐỨC TIN và thể hiện đức tin ấy bằng TÌNH
YÊU, ta mới được một điều quý giá là: "Ta ở trong Thiên Chúa và
Người ở trong ta".
Nhưng nói cho cùng, đức
tin và tình yêu chỉ là hai cách diễn tả của một khuôn mặt là chính
đời sống của người tín hữu mà thôi. Ðức tin thôi thúc ta sống đời
sống yêu thương với mọi anh em xung quanh ta. Còn đời sống yêu thương
chính là sự biểu lộ ra bên ngoài của một đức tin mạnh mẽ, một tâm
hồn phó thác lớn lao. Không chỉ đề cập đến tình yêu của ta đối với
anh em, đối với Thánh Gio-an, tình yêu ấy phải rõ ràng và cụ thể: "Chúng
ta đừng yêu bằng lời nói và miệng lưỡi, nhưng bằng việc làm và sự
chân thật".
Bởi thế bạn và tôi chỉ có
thể là những cành nho biết sinh hoa trái khi cả bạn lẫn tôi biết
sống hữu hiệu, để nhờ chính cuộc sống ấy, có thể làm biến đổi môi
trường chung quanh, tạo dựng hạnh phúc cho người khác. Ðiều mà ta có
thể làm ngay tức khắc đó là hãy trung thành, hãy tận tụy, hãy yêu
quí, hãy ra sức sống hết mình với giây phút hiện tại Chúa ban, để
bằng tất cả nỗ lực và chú tâm vào việc làm lương thiện hiện tại
này, bạn và tôi đã tạo cho đời, và cho chính mình nữa, biết bao nhiêu
hạnh phúc, biết bao nhiêu nụ cười bình an. Bằng cách ấy, bạn và tôi
trở thành những cành nho tốt biết sinh hoa trái, biết làm sáng danh
chính Cây Nho Thật là Chúa Gê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.
Ước mong tất cả chúng ta
luôn là những cành nho tốt tươi biết gắn chặt đời mình với thân nho
là chính Chúa Ki-tô, nhờ đó, dù chỉ là một cành nho mang thân phận
con người mong manh, ta sẽ làm cho đời mình sinh nhiều hoa trái, nhiều
kết quả tốt đẹp cho Giáo Hội và cho mọi người quanh ta.
Chúa Nhật 4 Phục Sinh đã dạy về mối tương quan giữa Chúa
Giê-su và chúng ta: Chúa Giê-su là Mục Tử Nhân Lành vì Người đã hy
sinh mạng sống cho chúng ta. Ðó là tương quan của Mục Tử với con
chiên, của Cứu Chúa với người được cứu. Chúa Nhật 5 Phục Sinh tiếp
tục dạy về mối tương quan giữa Chúa Giê-su và chúng ta, nhưng dưới một
góc độ và qua một hình ảnh quen thuộc khác: Chúa Giê-su là Thân Nho
còn chúng ta là Cành Nho của Thân Nho ấy. Giữa Thân và Cành chỉ có
một Sự Sống duy nhất. Cành chỉ có thể sống và sinh hoa kết trái khi
gắn chặt với Thân Nho. Ðây là mối tương quan Sự Sống, thần linh và
ở sâu tận bên trong tâm hồn.
1. Bài đọc 1: Cv 9, 26 - 31:
Khi
Phao-lô đến Giê-ru-sa-lem để tìm cách nhập đoàn với các môn
đệ Chúa Giê-su thì Phao-lô gặp phải nỗi e ngại nơi các ông, vì họ
còn sợ ông và chưa tin ông là một môn đệ. Trước tình cảnh tế nghị
ấy, Bác-na-ba đã đứng ra bảo lãnh và đưa Phao-lô đến gặp các Tông
Ðồ và tường thuật chuyện Phao-lô được Chúa hiện ra trên đường cũng
như việc Phao-lô mạnh dạn rao giảng nhân danh Ðức Giê-su tại Ða-mát.
Nhờ đó mà Phao-lô được các Tồng Ðồ đón nhận và được tự do hoạt
động tại Giê-ru-sa-lem. Nhưng vì có nhiều người Do-thái theo văn hóa
Hy-lạp tìm cách giết ông, nên Phao-lô được anh em dẫn xuống Xê-da-rê
và tiễn về Tác-xô. Còn ở các miền Giu-đê, Ga-li-lê và Sa-ma-ri Hội
Thánh được bình an, sống trong kính sợ Chúa và ngày càng thêm đông, nhờ
Thánh Thần.
2. Bài đọc 2: 1 Ga 3, 18 - 24:
Thánh
Gio-an khuyên nhủ con cái mình hãy yêu thương cách chân thật và bằng
việc làm ( không yêu thương đầu môi chót lưỡi ). Ai yêu thương cách
chân thật và bằng việc làm thì được an lòng trước mặt Chúa, vì như
thế là tuân giữ các điều răn của Chúa. Mà ai tuân giữ điều răn
của Chúa thì ở lại trong Thiên Chúa và Thiên Chúa ở lại trong người
ấy.
3. Bài Tin Mừng: Ga 15, 1 - 8:
Là những lời khẳng định hết sức
ngọt ngào của Ðức Giê-su: "Thầy là cây nho thật và Cha Thầy là
người trồng nho. Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái,
thì Người chặt đi; còn cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho
nó sinh nhiều hoa trái hơn. Cũng như cành nho không thể tự mình
sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu
không ở lại trong Thầy.
Thầy là cây nho, anh em là cành.
Ai ở trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh
nhiều hoa trái, vì không có Thầy anh em chẳng làm gì được. Nếu anh em
ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì, anh em
cứ xin, anh em sẽ được như ý. Ðiều làm Chúa Cha được tôn vinh là: Anh
em sih nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy"
II. ÐÓN NHẬN VÀ SỐNG SỨ ÐIỆÂP CỦA LỜI
CHÚA
Không
có gì tự nhiên mà có, trái lại bất cứ một cái gì cũng là kết quả
của tìm kiếm và lao động. Nói cách khác muốn có một cái gì thì
chúng ta phải vất vả đầu tư mới có được. Trong lãnh vực tâm linh
cũng thế. Nếu chúng ta muốn có được mối tương quan Sự Sống, Tình Yêu
và sinh hoa kết trái với Thiên Chúa, với Chúa Giê-su Ki-tô Phục Sinh
thì trước hết chúng ta phải biết đón nhận những hồng ân của Người
và kế đến là biết cách làm cho các hồng ân ấy sinh lời gấp ba gấp
năm trong đời sống hằng ngày của chúng ta.
Về
phía Thiên Chúa thì chỉ có một cách hành động: ban phát và ban phát.
Về phía chúng ta, thì chúng ta có thể thờ ơ hay nhiệt tình, đón nhận
hoặc từ chối hồng ân bao la của Thiên Chúa. Nhiều lần trong Phúc
Âm, Ðức Giê-su đã khẳng định là Người đến để cho con người được
sống, sống cách dồi dào, phong phú, cao đẹp.
Cũng
nhiều lần trong Phúc Âm, Ðức Giê-su thể hiện Người Yêu thương con
người cách đại lượng, cao cả, thậm chí điên khùng như thế nào. Và
để cho mối tương quan của chúng ta với Ðức Giê-su Ki-tô sinh hoa kết
trái xum xuê, Người đã ban tất cả cho chúng ta, giao phó tất cả cho
chúng ta. Công việc của chúng ta là chạy đến với Người, sống với
Người, ở lại bên và trong Người.
Nói
cách khác là chúng ta có biết trân trọng việc tìm kiếm Chúa và
sống với Người hay không ? Chúng ta thử hỏi: mỗi ngày tôi tìm kiếm
Chúa và sống với Người như thế nào ? bằng những phương thế nào ?
trong những khoảng không gian và thời gian nào ? Chúa chiếm tỷ lệ bao
nhiêu phầm trăm trong tư tưởng, lời nói và hành động của tôi ?
Lạy Thiên Chúa Cha là Nhà Trồng Nho
Vĩ Ðại, xin Chúa hãy cắt tỉa, chăm sóc, bón phân cho chúng con để
chúng con sinh hoa kết trái thơm ngon cho bản thân, gia đình và xã hội
chúng con, cho Vườn Nho của Cha. Biết mình còn rất nhiều trở ngại:
yếu đuối, hèn nhát, ham hố, khuyết điểm làm cho Sự Sống và Tình Yêu
của Cha bị cản trở trong chúng con, chúng con nài xin Cha dùng sức
mạnh của Thánh Thần mà uốn nắn, cắt tỉa chúng con để chúng con nên
hoàn hảo hơn, sai trái hơn dưới Bàn Tay chăm sóc của Cha.
Lạy Chúa Giê-su Ki-tô Phục Sinh
là Thân Nho mà chúng con là cành. Chúng con chúc tụng ngợi khen cảm
tạ Chúa vì Chúa đã cho chúng con được diễm phúc trở thành cành nho
của thân nho là chính Chúa. Chúng con chúc tụng ngợi khen cảm tạ
Chúa vì Chúa đã ban Sự Sống Thần Linh, dồi dào và mãnh liệt của
Chúa cho chúng con, để chúng con sống bằng chính Sự Sống Thần Linh
của Chúa.
Lạy Chúa Giê-su Ki-tô Phục Sinh
là Thân Nho mà chúng con là cành. Chúng con chúc tụng ngợi khen cảm
tạ Chúa vì Chúa đã cho chúng con được diễm phúc trở thành cành nho
của thân nho là chính Chúa. Chúng con chúc tụng ngợi khen cảm tạ
Chúa vì Chúa đã trao ban Tình Yêu bao la và mãnh liệt của Chúa cho
chúng con để chúng con sống bằng chính Tình Yêu thần linh của Chúa.
Lạy Chúa Giê-su Ki-tô Phục Sinh
là Thân Nho mà chúng con là cành. Chúng con chúc tụng ngợi khen cảm
tạ Chúa vì Chúa đã cho chúng con được diễm phúc trở thành cành nho
của thân nho là chính Chúa. Chúng con chúc tụng ngợi khen cảm tạ
Chúa vì Chúa đã trao ban Sự Sống và Tình Yêu thần linh của Chúa cho
chúng con để chúng con sinh hoa trái Sự Sống, hoa trái Tình Yêu cho
chính mình và cho mọi người chung quanh. Xin Chúa làm cho chúng con trở
nên người "hữu dụng" cho anh em, cho thế giới và cho Vương Quốc của
Chúa.
Gs.
Giê-rô-ni-mô NGUYỄN VĂN NỘI
GẮN BÓ MẬT THIẾT VỚI THIÊN CHÚA
1. "Cành nào gắn
liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi"
Ðức Giê-su tự ví mình là cây
nho, và những người theo Ngài là những cành nho. Cành nho sống được
là nhờ thân nho. Rời thân nho, cành nho sẽ khô héo và bị quăng vào
lửa. Tuy nhiên, Ðức Giê-su đưa ra trường hợp này: có những cành nho,
tuy gắn liền với cây nho, nhưng lại không sinh hoa trái. Trường hợp
này, cành nho sẽ bị chặt khỏi cây nho.
Nói đến trường hợp này,
người Ki-tô hữu không khỏi nghĩ về bản thân mình, liệu đó có phải
là trường hợp của mình không ? Vì người Ki-tô hữu là người gắn liền
với Ðức Giê-su, nhưng quả thật có rất nhiều Ki-tô hữu suốt bao năm
trường đã chẳng sinh ra hoa trái nào ! Biết bao Ki-tô hữu theo Ðức
Giê-su từ nhỏ tới lớn, thậm chí tới già, nhưng xét cho kỹ và nói
cho khách quan, thì họ chẳng tốt hơn người ngoại loại trung bình chút
nào ! Nhiều người còn tệ hơn cả những người ngoại loại ấy nữa ! Họ
sẵn sàng ăn gian nói dối, đối xử bất công, sống không tình nghĩa,
v.v... Tương tự, có biết bao Linh Mục, Tu Sĩ, mang danh theo Chúa hàng
chục hay mấy chục năm, nhưng chẳng tốt hơn những giáo dân bình thường
bao nhiêu, đôi khi còn tệ hơn !
Sách Khải Huyền nói về hạng
người này: "Ta biết các việc
ngươi làm: ngươi chẳng lạnh mà cũng chẳng nóng. Phải chi ngươi lạnh
hẳn hay nóng hẳn đi! Nhưng vì ngươi hâm hẩm chẳng nóng chẳng lạnh,
nên Ta sắp mửa ngươi ra khỏi miệng Ta" ( Kh 3, 15 - 16 ).
Trường hợp này rất có thể
đúng cho tôi, cho bạn. Vì thế, mỗi người chúng ta cần phải tự vấn
mình trước mặt Chúa, để sửa đổi trước khi quá muộn. Chúa vẫn luôn
chờ đợi chúng ta sửa đổi, để Ngài khỏi phải ra tay! "Ta không muốn kẻ gian ác phải chết,
nhưng muốn nó ăn năn sám hối và được sống" ( Ed 18, 23; 33, 11; x.
33, 19 ).
2. "Cành nào sinh hoa
trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn"
Người làm vườn giỏi biết
chăm sóc cây thì biết cắt tỉa cành để nó sinh nhiều hoa trái hơn.
Nếu người Ki-tô hữu là cành nho, Ðức Giê-su là cây nho, Thiên Chúa
Cha là người trồng nho, thì ắt nhiên Chúa Cha sẽ phải "tỉa cành" để người Ki-tô hữu "sinh nhiều hoa trái" hơn. Người
Ki-tô hữu "sinh nhiều hoa trái»
là người có nhiều tiến bộ về mặt tâm linh ( mến Chúa yêu người
ngày càng nhiều hơn ). Và Chúa Cha "tỉa cành" là giúp người Ki-tô hữu bỏ bớt những bận tâm
vô ích để có thể tập trung năng lực vào việc tiến bộ tâm linh.
Ngài có thể làm điều ấy bằng cách làm cho người Ki-tô hữu ấy bị
thiệt thòi mất mát về vật chất, thể chất, cũng như tinh thần, hoặc
cho người ấy trải qua những đau khổ thử thách. Vì những đau khổ thử
thách có khả năng thánh hóa rất hữu hiệu.
Chính Ðức Giê-su, thánh thiện
như vậy mà cũng được Chúa Cha "tỉa
cành" cho Ngài. Thánh Phao-lô nói về điều ấy: "Thiên Chúa ( ... ) đã làm một việc
thích đáng, là cho Ðức Giê-su trải qua gian khổ mà trở thành vị lãnh
đạo thập toàn dẫn đưa mọi người tới nguồn ơn cứu độ" ( Dt 2, 10
). Như vậy, theo Thánh Phao-lô, nhờ chịu gian khổ mà Ðức Giê-su trở
nên một người lãnh đạo hoàn hảo. Tin Mừng cũng nói: "Nào Ðấng Ki-tô lại chẳng phải chịu
khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao ?" ( Lc
24, 26 ).
Còn chúng ta, Thiên Chúa
cũng mời gọi chúng ta chia sẻ đau khổ với Ðức Giê-su, để cùng tham
dự vào vinh quang và hạnh phúc của Ngài: "Một khi cùng chịu đau khổ với Người, chúng ta sẽ cùng được
hưởng vinh quang với Người" ( Rm 8, 17 ). "Ðược chia sẻ những đau khổ của Ðức Ki-tô bao nhiêu, anh em hãy
vui mừng bấy nhiêu, để khi vinh quang Người tỏ hiện, anh em cùng được
vui mừng hoan hỷ" ( 1 Pr 4, 13 ). "Phần anh em là những kẻ phải chịu khổ ít lâu, chính Thiên Chúa
sẽ cho anh em được nên hoàn thiện, vững vàng, mạnh mẽ và kiên
cường" ( 1 Pr 5, 10 ).
Ðọc hạnh các thánh ta thấy hầu
như vị thánh nào cũng đều có kinh nghiệm
được Thiên Chúa thánh hóa bằng đau khổ. Chẳng hạn, Thánh Tê-rê-xa Avila
đã bị Thiên Chúa thử thách bằng biết bao đau khổ, đến độ thánh nhân
phải kêu lên: "Chúa đối xử với
bạn bè Chúa như vậy, hèn chi Chúa ít bạn là phải !" "Chúa
ít bạn là phải !" vì nhiều người dù biết rằng đau khổ có tác dụng
thánh hóa bản thân, nhưng vẫn sợ và tránh né đau khổ: nếu phải đau khổ
mới nên thánh thì thôi, thà đừng nên thánh! Nghĩ như thế thật là nông cạn, vì nên thánh,
nên hoàn hảo là điều rất quí giá: những đau khổ ta phải chịu chẳng là
gì cả so với vinh quang và hạnh phúc ta được nhờ sự hoàn hảo thánh thiện,
và sự thánh thiện hoàn hảo này ta đạt được là nhờ đau khổ.
Thánh Phao-lô viết: "Những đau khổ chúng ta chịu bây giờ sánh sao được với vinh quang
mà Thiên Chúa sẽ mặc khải nơi chúng ta !" ( Rm 8,18 ). Thánh Phê-rô
cũng khuyên ta đừng sợ hãi đau khổ: "Nếu anh em chịu khổ vì sống công chính, thì anh em thật có phúc! Ðừng sợ những kẻ làm hại
anh em và đừng xao xuyến" ( 1 Pr 3, 14 ). Vua Ða-vít cũng nhận ra ích lợi
của đau khổ đối với sự thánh thiện: "Ðau khổ quả là điều hữu ích, để giúp con học biết thánh chỉ Ngài"
( Tv 119, 71 ).
Người tốt chấp nhận đau khổ
vì đau khổ Chúa gửi đến cho mình chẳng những làm cho mình nên công
chính, mà còn làm cho những người khác nên thánh thiện nữa: "Vì đã nếm mùi đau khổ, người công
chính, tôi trung của Ta, sẽ làm cho muôn người nên công chính và sẽ
gánh được tội lỗi của họ" ( Is 53, 11 ). Như vậy, tự nguyện chấp
nhận đau khổ ( chịu đau đớn, cực hình, chịu thiệt thòi, mất tiền, mất
thì giờ, mất sức khỏe, bị nghi ngờ, hàm oan... ) vì tha nhân là một hành
vi bác ái, là một phương tiện thực hiện yêu thương. Vì nhờ ta chấp
nhận đau khổ mà nhiều người nên công chính và được hạnh phúc. Vì
thế, người có lòng yêu thương thật sự sẽ sẵn sàng lợi dụng đau khổ
của mình để làm lợi cho người khác.
3. "Gắn liền với" hay "ở lại trong" Ðức Giê-su là gì ?
Trong bài Tin Mừng, Ðức
Giê-su dùng nhiều lần hai từ ngữ "ở lại trong" và "gắn
liền với» Ngài, và coi đó như điều kiện cần thiết để "sinh hoa trái" hay "sinh nhiều hoa trái". Chẳng hạn
câu: "Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. Cũng như cành
nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại
trong Thầy". Hai từ ngữ ấy có nghĩa gì ? Chúng ta đã thật sự "ở lại trong" và "gắn liền với" Ðức Giê-su chưa ? -
Thực ra, ai là người Ki-tô hữu thì cũng, một cách nào đó, "ở lại trong" và "gắn liền với" Ðức Giê-su. Nhưng
phải nói rằng tình trạng ấy có nhiều mức độ khác nhau, từ hời hợt
bên ngoài đến thâm sâu bên trong.
Thật vậy, nhiều người mang
danh Ki-tô hữu, nhưng chẳng có tinh thần Ki-tô hữu bao nhiêu. Họ là
những người Ki-tô hữu "hữu
danh vô thực". Thánh Phao-lô có nói về một tình trạng tương tự
như vậy trong Do-thái Giáo ( x. Rm 2, 17 - 23 ). Có nhiều Ki-tô hữu có
vẻ rất ngoan đạo, đi lễ và rước lễ hằng ngày, có vẻ rất hăng hái
trong những việc liên quan đến nhà thờ, hội đoàn, công tác tông đồ.
Nhưng đời sống của họ lại chẳng toát lên được tinh thần Ki-tô Giáo,
là chân thật, công bằng, yêu thương, thông cảm, tha thứ.
Tình trạng "ở lại trong" và "gắn liền với" Ðức Giê-su phải
được thể hiện trong ba phạm vi:
· ý thức: luôn luôn ý thức Ðức Giê-su ở với mình, ở
trong mình. Ngài là tình yêu và sức mạnh của mình. Ngài vô cùng
quyền năng, nên với Ngài ta có thể làm được mọi sự. Luôn luôn ý
thức Ngài yêu thương mình, nên hoàn toàn tin tưởng và phó thác mọi
sự cho tình yêu của Ngài. Nhờ đó, ta luôn luôn bình an, không phải lo
lắng gì cho bản thân mình: "Chúa
khoan nhân là mục tử tôi, tôi không còn thiếu gì, tôi không còn e
sợ nỗi gì..." ( Tv 23 ). Ý thức này phải trở thành một tâm trạng
thường hằng của ta.
· tình
cảm: luôn luôn yêu mến Ngài, hướng về Ngài, lấy Ngài là lẽ
sống cho cuộc đời mình. Vì thế, dấn thân hết mình cho Ngài, cho Nước
Ngài, cho kế hoạch cứu độ của Ngài, một cách quảng đại, không so đo
tính toán. Ngoài ra, tình yêu của ta đối với Ngài phải được thể hiện
cụ thể nơi những hiện thân của Ngài, là tha nhân chung quanh ta, đặc
biệt những người gần gũi ta nhất ( cha mẹ, vợ con, anh chị em, bạn
bè...)
· hành
động: luôn luôn làm theo ý muốn của Ngài, theo sự đòi hỏi
của tình yêu trong lòng mình. Ý muốn của Ngài được thể hiện qua lời
Ngài, qua luật yêu thương của Ngài, qua tiếng lương tâm, qua những
biến cố hay hoàn cảnh xảy ra trong đời, đặc biệt những nghịch cảnh.
Khi luôn luôn "gắn liền với" hay "ở lại trong" Ngài, ta sẽ nhận được
sức sống, sức mạnh của Ngài, và đời ta sẽ trở thành một cuộc đời
tươi đẹp, ý nghĩa, chẳng những đầy sức mạnh, an vui, hạnh phúc mà
còn là nguồn sức mạnh, nguồn an vui hạnh phúc cho mọi người nữa.
Lạy Cha, Cha là nguồn
sống, nguồn sức mạnh, nguồn tình yêu của muôn loài vạn vật. Con
muốn kết hiệp với Cha để nhận được sự sống, sức mạnh và tình yêu
hầu sống một cuộc sống tươi đẹp, ích lợi, đồng thời để những ai
tiếp xúc với con cũng nhận được sự sống, sức mạnh và tình yêu của
Cha từ nơi con. Xin hãy giúp con gắn bó mật thiết với Cha.
Gs.
NGUYỄN CHÍNH KẾT
CHÂN PHƯỚC DAMIEN
- Tên
khai sinh: JOSEP DE VEUSTER
- Sinh: ở
Tremelo, Belgique, ngày 3.1.1840
- 1859: gia nhập
Dòng Sacrés-Coeurs ( gọi là Picpus )
- 1863: được sai
đi Hawai. 1864: thụ phong Linh Mục ở Honolulu
- 10.05.1873: đến
trại phong Molokai, và ở đó cho tới khoảng cuối năm 1884 thì ngài
phát hiện mình bị lây bệnh khi chăm sóc các bệnh nhân cùi.
- Về với Chúa:
15.4.1889 ở Molokai ( Hawai )
- Ðược Ðức
Gio-an Phao-lô 2 phong CHÂN PHƯỚC ngày 4.6.1995 tại Bruxelles, Bỉ
-
Lễ kính: ngày 10 tháng 5 hàng năm.
JOSEPH DE VEUSTER
sinh trong một gia đình người Bỉ nói tiếng Flamand, tại làng Tremelo,
năm 1840. Song thân ngài vừa là nông dân, vừa làm nghề buôn bán.
Ngài là con thứ bảy trong 8 người con, mà sau này có bốn người đi tu.
Ngài theo chân một trong các anh của ngài vào Dòng Thánh Tâm Chúa
Giê-su và Mẹ Ma-ri-a ( Les Sacrés Coeurs de Jésus et de Marie ) và lấy
tên là DAMIEN.
Ngài có lòng yêu
mến tôn thờ Thánh Thể và tôn sùng Ðức Trinh Nữ Ma-ri-a. Với ngài,
truyền giáo chính là làm cho mọi người biết và yêu mến Chúa Giê-su
Tình Yêu. Từ nhiệt tâm truyền giáo, vị Tu Sĩ trẻ đã gửi thỉnh nguyện
trực tiếp tới Bề Trên Tổng Quyền và nhận được phép đi đến một
Ðiểm Truyền Giáo mới lập ở Hawai, thay cho anh ngài bị bệnh. Ngài
không chờ thụ phong Linh Mục, mà lên đường ngay.
Ở Honolulu, chính quyền tập
trung tất cả những bệnh nhân phong ở đảo Molokai và Cha Damien ( thụ
phong Linh Mục năm 1864 ) được chọn giữa những người tình nguyện khác
để bảo đảm sự hiện diện của Linh Mục trong hoả ngục tuyệt vọng và
khốn khổ ấy, như "một nhà tù lộ thiên" ( Thời đó, người ta vẫn nghĩ
bệnh cùi dễ lây và phải cách ly các bệnh nhân ). Ngài không chịu
nổi cảnh đau khổ của các bệnh nhân. Ngài tổ chức đời sống đạo
đức, xã hội và huynh đệ trong hòn đảo bị xã hội khai trừ này. Ngài
xây dựng một bệnh viện phong, một trường học và một Nhà Thờ. Dần
dần, khắp nơi biết đến và gửi cho ngài nhiều hỗ trợ vật chất. Một
mình ở giữa các bệnh nhân phong, ngài đau khổ vì không thể xưng tội.
Ngài liên đới với các bệnh nhân phong ( mà ngài thích xưng là: "NHỮNG
NGƯỜI CÙI CHÚNG TÔI" ) và mặc dầu đã cẩn thận phòng ngừa, đến
lượt ngài cũng bị lây bệnh phong.
Ngài mất vào ngày thứ 2
Tuần Thánh, 15.4.1889, trong khi ngài những ước ao có thể chết vào
ngày mừng Chúa Sống Lại. Ngài rất nổi tiếng ở Châu Âu và ở Mỹ.
Ngay Mahatma Gandhi cũng rất ngạc nhiên và thán phục tinh thần yêu
mến và xả thân của ngài cho người phong cùi. Ngài được Ðức Thánh
Cha Gio-an Phao-lô 2 tuyên phong Chân Phước ngày 4 tháng 6 tại
Bruxelles, Bỉ và thi hài của ngài được mai táng ở Cung Thánh Thánh
Ðường Les Sacrés Coeurs ở Louvain, Bỉ. Ngài xứng đáng được gọi là "TÔNG
ÐỒ CỦA NGƯỜI CÙI".
Trích
TRANG LIÊN LẠC CVK số 33, Gs. NGUYỄN THẾ BÀI
Trong
một cuộc mít-tinh tại Nga, một diễn giả theo chủ nghĩa duy vật vô
thần đã thao thao diễn thuyết cho rằng không có Thiên Chúa, sự sống
tự nhiên mà có và phát triển bằng cách "tuyển chọn" và
"đào thải" tự nhiên. Trong cuộc chiến đấu sinh tồn này, sinh
vật nào mau và mạnh thì thắng, còn những sinh vật nào chậm và yếu
thì sẽ bị tiêu diệt.
Thình
lình một tín hữu Công Giáo nêu lên câu hỏi: "Nếu vậy, thì tại sao con cừu không bị tuyệt diệt mà vẫn sống
còn cho đến bây giờ ? Tại sao
chó sói không diệt hết được chúng ? Chó sói có thể sinh một lúc
năm sáu sói con, trong khi cừu chỉ có thể sinh từng con một. Sói lại
có răng nhọn, móng vuốt, có sức mạnh và nhanh nhẹn, còn cừu thì
không có gì hết để tự vệ. Vậy tại sao cừu vẫn sống còn ?"
Diễn giả bị hỏi bất
ngờ, lúng túng không biết phải trả lời làm sao, thì người kia vừa
hỏi vừa giải thích: "Vậy xin hỏi: Ai
đã bảo vệ những con cừu yếu ớt này ? Con người có thể giải thích
nhiều sự kiện mà không cần gì đến Thượng Ðế, nhưng loài cừu không
thể sống, nếu không có Thượng Ðế. Và nếu không có Thượng Ðế, thì
những con chiên đáng thương của Chúa Giê-su càng khó sống hơn nữa kể
từ khi Hội Thánh của Ngài được thiết lập trên thế giới này và
luôn bị ngược đãi tàn bạo..."
Trích
NỐI LỬA CHO ÐỜI số 8
- Ca đoàn Việt Linh ( Hoa
Kỳ ) qua bạn MK Bích Sơn, giúp bệnh nhân phong . . . . . . . . . . . . . .
. . 200 USD
- Nhóm xe lăn Berlin (
Ðức ) giúp người nghèo . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . 100 EUROS
- Nhóm Association
Compassion ( Pháp ) giúp người nghèo . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . 50 EUROS
- Cô Thu Hiền ( Hoa Kỳ )
giúp bệnh nhân phong . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . 500 USD
Gospelnet 115 tiếp
tục trợ giúp học bổng cho 20 em con cái các bệnh nhân phong ở Phú
Bình các
tháng 5 và 6.2003, tổng cộng: 2.000.000 VND, và học bổng cho
26 em con cái các bệnh nhân phong ở Sóc Sơn các tháng 4, 5 và 6.2003, tổng cộng: 3.900.000 VND, tất cả hai khoản
là 5.900.000
VND, số tiền do cô Thu Hiền ( Hoa Kỳ ) chia sẻ qua cha
Bùi Thông Giao, DCCT Sài-gòn. Xin nhờ cô Nguyễn Thị Tình, Tu Hội Con
Ðức Mẹ Hiệp Nhất, Giáo Phận Bắc Ninh, phân phối đến tận tay các em.
Cha Nguyễn Văn Vinh, Giáo
Xứ Trại Lê, thuộc Giáo Phận Vinh, và thầy Ðậu Xuân Toàn, DCCT, giới
thiệu danh sách 23 em học sinh, một số bị mồ côi cha hoặc mẹ, gia đình
có hoàn cảnh rất nghèo, nhưng lại có chí học hành. Các em đã được
cha xứ cùng với Ban Tình Thương của Giáo Xứ họp tuyển chọn để giới
thiệu. Gospelnet số 107 xin trợ giúp cho các em bắt đầu từ tháng
4.2003, nay, Gospelnet số 115 tiếp tục trợ giúp tháng 5.2003, tổng
cộng: 23 em x 50.000 VND = 1.150.000 VND ( không có cho 3 tháng hè
).
1. TRẦN THỊ TRANG, sinh
1991, lớp 1, suy dinh dưỡng và gù lưng, gia đình rất nghèo.
2. TRẦN VĂN SƠN, sinh 1991, lớp 5, teo cơ
hai chân, gia đình rất nghèo, đi làm mướn.
3. LÊ THỊ THU SƯƠNG, sinh 1988, lớp 7, bại
liệt một chân từ lúc 9 tháng tuổi, gia đình rất nghèo.
4. PHẠM THỊ MINH THẢO, sinh 1984, lớp 7,
bại liệt từ lúc 5 tuổi, gia đình rất nghèo.
Cha Lê
Quang Uy DCCT, giới thiệu
trường hợp em KA LÊVI, sinh 1987, người dân tộc KơHo, mẹ là bà
Ka Ðôn, ngụ tại khu 5, buôn Xê-Xàng, thị trấn Lộc Thắng, huyện Bảo
Lâm, tỉnh Lâm Ðồng. Em Lêvi bị sốt bại liệt từ năm lên 2
tuổi, hai chân đều teo cơ, gần đây em lại bị nhiễm trùng đến nỗi
phải tháo khớp bàn chân phải, không thể đi lại được. Trong gia
đình em còn người anh là Ka Macos cũng bị khuyết tật, Gospelnet đã giúp
một chiếc xe lắc để em Macos có thể đi học, nay cũng xin trợ giúp cho
em Lêvi một chiếc xe lắc mới nguyên, trị giá 1.500.000 VND,
để em có phương tiện đi làm thuê phụ với mẹ lo cho người anh được đi
học.
HỌC BỔNG CHO 30 EM GIÁO XỨ PHÙ MỸ,
QUY NHƠN
Cha Ðinh Duy Toàn, Giáo
Xứ Phù Mỹ, Giáo Phận Quy Nhơn, giới thiệu danh sách 30 em học sinh có hoàn
cảnh gia đình hết sức nghèo, hiện cư ngụ trong địa bàn của Giáo Xứ.
Gospelnet số 116 xin tiếp tục trợ giúp tháng 5.2003, tổng cộng: 1.500.000
VND ( không có cho 3 tháng hè ).
Cha Phao-lô Nguyễn Minh
Trí, Quản Hạt Thuận Nghĩa, Giáo Phận Vinh, giới
thiệu một danh sách 20 em học sinh ngụ tại huyện Quỳnh Lưu, tỉnh
Nghệ An, có học lực giỏi nhưng hoàn cảnh gia đình lại
quá nghèo. Gospelnet số 107 đã bắt đầu từ
tháng 4, nay Gospelnet số 116 xin tiếp tục cho tháng 5.2003, tổng
cộng: 1.000.000 VND ( không có cho 3 tháng hè ). Xin
kinh nhờ Sr. Hải Ðường, Dòng Mến Thánh Giá Vinh chuyển đến cha Trí để
phân phối đến gia đình của các em.