CHÚA NHẬT 3
PHỤC SINH
TIN MỪNG: Lc 24, 35 - 48
Hai môn đệ về thuật lại
những việc đã xảy ra dọc đường, và mình đã nhận ra Chúa thế nào khi
Người bẻ bánh. Các ông còn đang nói, thì chính Ðức Giê-su đứng giữa
các ông và bảo: "Bình an cho anh em !" Các ông kinh hồn
bạt vía, tưởng là thấy ma. Nhưng Người nói: "Sao anh em lại
hoảng hốt ? Sao còn ngờ vực trong lòng ? Nhìn chân tay Thầy coi, chính
Thầy đây mà ! Cứ rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh em thấy Thầy
có đây ?" Nói xong, Người đưa tay chân ra cho các ông xem.
Vì mừng quá, các ông vẫn
chưa tin và còn đang ngỡ ngàng, thì Người hỏi: "Ở đây anh em
có gì ăn không ?" Các ông đưa cho Người một khúc cá nướng.
Người cầm lấy và ăn trước mặt các ông. Rồi Người bảo: "Khi
còn ở với anh em, Thầy đã từng nói với anh em rằng tất cả những gì
sách Luật Mô-sê, các Sách Ngôn Sứ và các Thánh Vịnh đã chép về
Thầy đều phải được ứng nghiệm".
Bấy giờ Người mở trí cho
các ông hiểu Kinh Thánh và bảo: "Có lời Kinh Thánh chép
rằng: Ðấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết
sống lại, và phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt
đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính
anh em là chứng nhân của những điều này".
SUY NIỆM 1:
Ngày
Con Thiên Chúa Giáng Sinh, các thiên thần hân hoan reo ca: "Vinh Danh Thiên Chúa trên Trời, Bình An
dưới thế cho người thiện tâm" ( Lc 2, 14 ). Và hôm nay, Con Thiên
Chúa Phục Sinh, niềm bình an đến trên nhân loại, không còn do thiên
thần báo tin nữa, nhưng đã trở nên lớn lao và quan trọng: Chính Ðấng
Phục Sinh trực tiếp trao ban. Trong các lần hiện ra cùng các Môn Ðệ,
lời đầu tiên của Chúa Giê-su Phục Sinh luôn luôn là lời chúc bình
an. Bài Tin Mừng hôm nay là một bằng chứng: Trong khi các môn đệ còn
bán tín, bán nghi về những lần những người trong nhóm họ nói là đã
thấy Chúa Phục Sinh, thì chính Người, Ðấng Phục Sinh ấy, bỗng dưng
xuất hiện giữa họ. Lại một lần nữa, Chúa lên tiếng trớc hết: "Bình anh cho anh em".
Bình
an, điều mà trong suốt cuộc đời rao giảng Tin Mừng Nước Trời, Chúa
Giê-su đã từng rao giảng - Bằng chứng là trong Tám Mối Phúc Thật,
thì Phúc thứ 7 nói đến hòa bình: "Phúc
thay ai xây dựng hòa bình, vì họ sẽ được gọi là Con Thiên Chúa".
Hay ở một chỗ khác: "Thầy ban BÌNH
AN CỦA THẦY cho các con. Thầy ban KHÔNG NHƯ THẾ GIAN ban tặng" ( Ga
14, 27 ). Và còn nhiều những lần như thế.
Bình
an có tầm mức quan trọng là thế. Không phải chỉ chờ đến lúc Chúa
Giê-su nói, ta mới biết. Nhưng trong kinh nghiệm cuộc sống của từng
người, ai mà không cảm nhận sự cần thiết vô cùng của sự bình an.
Vậy mà có lần Chúa lại nói những điều xem ra rất khó nghe, rất
chướng tai: "Ðừng tưởng Ta đến
đem bình an cho trái đất. Ta đến không phải để đem bình an nhưng để đem
gươm giáo" ( Mt 10, 34 ).
Hóa
ra, Chúa Giê-su tự mình mâu thuẫn với chính mình ? Hay ở một khía cạnh
khác, mang tầm mức xã hội hơn, rõ ràng Chúa Giê-su là một người
hiếu chiến ? Và nếu thế thì Chúa Giê-su là tay thực dân, là tên
xâm lược, giống như thời nay vẫn xảy ra ? Ðúng như thế hay ta còn
phải hiểu thế nào về Lời của Chúa ?
Từ
cuộc sống của chính Chúa Giê-su, ta dám khẳng định một điều: Người
không hề có bất cứ một mảy may mâu thuẫn nào dù là lời nói hay
hành động ! Trong đời giảng dạy - ba năm trường - Chúa Giê-su không
dùng gươm giáo, không kêu gọi lật đổ chính quyền thực dân lúc đó.
Người cũng không xâm chiếm lãnh thổ của ai, không cướp đất dành
ranh giới của người nào. Nói cho cùng: Chúa Giê-su là người mang lại
phúc cho đời, trước sau gì bản thân Người cũng vẫn là Phúc thật lớn
nhất của nhân loại mà thôi.
Chẳng
những không mâu thuẫn, dù lời của Chúa Giê-su có lẽ gay gắt, nhưng
rất đúng: Vì chính Tin Mừng "bình an" này, chính mối Phúc Thật thứ 7
này gây nhiều xáo trộn, nhiều chia rẽ. Trước hết cho chính bản thân:
có ai muốn sống Lời Chúa, muốn chu toàn lề luật mà không bị giằng
co, không phải chiến đấu với bản thân. Nhất là những lần đối diện
với cám dỗ, với chính con người đầy yếu đuối, bất toàn của mình. Có
ai sống Lời Chúa mà không thoát khỏi những lúc phải từ bỏ chính
bản thân, hay phải chết đi cho những đam mê, cho khoái lạc, dục vọng
thấp hèn... Và khi vượt qua để chiến thắng những gì là chưa tốt như
thế, cũng có nghĩa là ta đã sống Lời Chúa. Chính lúc ấy, hơn ai hết,
hơn bao giờ hết, ta cảm nhận bình an, cảm nhận niềm vui chan chứa trong
tâm hồn và trong từng ngày sống của ta.
Ðó
là nơi bản thân. Trong tương quan với anh chị em, Lời Chúa có thể làm
ta rơi vào sự thù oán, hay ít là ghen ghét, khi ta không cùng a dua,
không "cùng hội cùng thuyền" với những người sống thiếu lương thiện,
sống mà không kể gì đến Thiên Chúa. Từ ngàn xưa, Sách Ngôn Sứ
Giê-rê-mi-a đã cho ta những bài học quí giá về một cuộc sống thiếu
bình an khi phải sống Lời Chúa, khi phải giữ trọn lề luật của Người.
Ta hãy nghe Ngôn Sứ Giê-rê-mi-a tâm sự: "Kẻ gian ác nói: Hãy đến đây, ta cùng nhau bàn mưu tính kế hại
Giê-rê-mi-a. Vì thiếu tư tế, lề luật không chết, thiếu hiền nhân,
không thiếu ý kiến, thiếu ngôn sứ, không thiếu lời dạy bảo. Ðến
đây, ta hãy dùng lời nó mà hại nó" ( Gr 18, 18 ).
Vì
phải sống và loan báo Lời Chúa, Ngôn Sứ đã bị người đời ghét bỏ,
chống đối, và thù hận đến mức có những lúc ông đau khổ một cách
tuyện vọng, chỉ còn biết than thân trách phận: "Thật đáng nguyền rủa ngày tôi được sinh ra. Ngày mẹ tôi sinh
ra tôi không đáng được chúc lành. Tại sao tôi lại không chết ngay
trong lòng mẹ, để mẹ tôi nên nấm mồ chôn tôi, và lòng bà cưu mang
tôi mãi mãi ? Tôi đã lọt lòng mẹ để làm chi ? Phải chăng chỉ để
thấy toàn gian khổ buồn sầu, và thấy cuộc đời qua đi trong tủi hổ"
( Gr 21, 14. 17 - 18 ).
Ðó
là số phận của những người ngay lành, những người chỉ biết lấy Lời
Chúa làm lẽ sống cho mình. Ðúng như Chúa đã nói: "Ta đến không phải đem bình
an, nhưng đem gươm giáo". Bởi thế bình an mà Ðấng Phục Sinh trao
ban chỉ có thể là bình an của những người biết phó thác cuộc đời
mình cho Chúa. Chỉ có phó thác, chỉ có đặt tất cả cuộc đời, tất cả
lòng tin và sự sống trong tay Chúa, ta mới có bình an thật trong tâm
hồn của mình, dẫu trên thân xác ta đầy vết tích, cuộc đời ta đầy
thử thách, đường đời ta đi đầy chông gai.
Chúa Ki-tô đã chẳng phải như thế sao, khi
chính Người đã bị cuộc đời vùi giập ? Dẫu là đau đớn đến cùng cực,
dẫu là cái chết bầm da, xé thịt, hay mọi đắng cay nhục nhã và ê
chề đến đâu đi nữa, Chúa Giê-su vẫn một lòng phó thác chính bản
thân Người cho thánh ý Chúa Cha, cho tình yêu của Chúa Cha. Lúc mà
trên thân thể hằn lên nỗi đau bao nhiêu là chính lúc nhờ sự phó
thác, Chúa Giê-su lại càng có được bình an tận tâm hồn bấy nhiêu.
Ta
hãy xin Chúa ban bình an cho ta, không phải thứ bình an trên thân xác,
càng không phải bình an do của cải, quyền thế, danh giá... mang lại,
nhưng là bình an của tâm hồn để trong mọi lúc, mọi hoàn cảnh của
đời người, ơn bình an ấy sẽ giúp ta càng thánh thiện, càng trung
thành với Chúa hơn, dẫu là lúc ta vui hay buồn, sướng hay khổ, dẫu
là hoàn cảnh nào đi nữa.
SUY NIỆM 2:
Trước khi dâng mình cho Chúa, Thánh An-phong
là một luật sư lỗi lạc. Người rất nổi danh vì tài hùng biện và vì
lý luận đanh thép sắc bén. Nhờ tài ba, Người đã thành công trong
rất nhiều vụ án hiểm hóc. Nhưng một hôm, Chúa đã để cho Người phải
thất bại. Trong một vụ án mà Người thấy là đơn giản, dễ dàng, Người
đã bị thua một cách thảm hại. Trước thất bại cay đắng đó, Người
thấy như cả bầu trời sụp đổ. Danh tiếng phút chốc tan như mây bay. Uy
tín bị cuốn đi trong làn gió thoảng. Cả một màn đen tối u ám phủ
xuống cuộc đời.
Chẳng còn biết tìm an ủi ở nơi nào khác, Thánh An-phong quay
về bên Chúa, chìm đắm trong lời kinh cầu nguyện. Nhờ ơn Chúa, Người
tìm được niềm bình an. Hơn thế nữa, Người nghe được tiếng Chúa mời
gọi đi vào con đường Chúa muốn. Từ đó, Người hiến thân trọn vẹn để
phục vụ Chúa, Người đã trở thành linh mục, giám mục và lập ra Dòng
Chúa Cứu Thế. Sau này, khi nhìn lại, Người hiểu rằng chính Chúa đã
hiện diện trong những thất bại để đưa Người về con đường theo ý
Chúa. Chính Chúa đã dùng những đau khổ để huấn luyện Người trong đức
khiêm nhường phó thác. Chính bàn tay Chúa đã hạ Người xuống trong
danh vọng trần thế để nâng Người lên trong vinh quang Nước Trời.
Trong
sách Tin Mừng ta thấy thuật lại nhiều trường hợp tương tự. Khi thuyền
của các Môn Ðệ đang vất vả vượt qua sóng gió, Ðức Giê-su đi trên
mặt biển đến với các ông. Các ông tưởng là ma nên càng sợ hãi
hơn. Nhưng đó chính là Ðức Giê-su. Người làm cho biển êm sóng lặng
và thuyền các ông tới bến bình an... Có lần Ðức Giê-su cùng ở trên
thuyền với các ông, nhưng Người ngủ say đến nỗi sóng gió dữ dội mà
vẫn không hay biết gì. Các ông hoảng hốt đánh thức Người dậy. Và
Người đã đe sóng gió khiến chúng phải im lặng.
Hôm nay cũng thế, Người đến bất ngờ khiến các Môn Ðệ sợ
hãi. Họ đang bị cái chết đau thương của Người ám ảnh. Nên khi Người
đến họ tưởng là ma hiện hình. Ðức Giê- su phải trấn an họ. Cho họ
xem những vết thương ở tay chân. Cùng ăn uống với họ và giải nghĩa
Thánh Kinh cho họ. Nhờ thế, họ được bình an, được vui tươi và tin
tưởng.
Trong
đời sống chúng ta cũng thế. Rất nhiều lần trong đời ta tưởng Chúa
là bóng ma đến đe doạ đời sống ta. Có những biến cố lịch sử làm
đảo lộn đời ta, tưởng chừng như đưa cuộc đời ta vào ngõ cụt. Nhưng
không ngờ chính Chúa dùng biến cố lịch sử dẫn đưa ta vào một con
đường mới theo thánh ý Chúa. Có những khi ta gặp thất bại ê chề
tưởng chừng như không còn gượng dậy nổi. Nhưng không ngờ chính Chúa
đã dùng thất bại để cảnh tỉnh ta, giúp tâm hồn ta vươn lên trong một
đời sống mới cao cả tươi đẹp hơn. Có những khi ta gặp phải những nỗi
đau buồn tê tái tưởng như chết đi được. Ta cứ tưởng Chúa đã bỏ rơi
ta. Nhưng không ngờ chính Chúa hiện diện trong những đau buồn đó để
giúp ta sống trưởng thành, sâu xa, phong phú hơn.
Khi
Ðức Tin các Tông Ðồ còn yếu kém, họ tưởng Chúa là ma. Khi Ðức Tin
đã được củng cố, các ngài mới thấy Ðức Giê-su là có thực. Ðức Tin
của các Tông Ðồ đã được củng cố nhờ được gặp gỡ tiếp xúc thân
mật với Ðức Giê-su và được nghe Người giải nghĩa Thánh Kinh. Ðức Tin
của ta còn rất non yếu. Ta hãy biết bắt chước các Tông Ðồ củng cố
Ðức Tin bằng cách năng gặp gỡ Ðức Giê-su. Hãy đến gặp Người trong Thánh
Lễ. Hãy đến gặp Người trong giờ kinh tối trong gia đình. Nhất là hãy
đến gặp Người trong những giờ cầu nguyện riêng tư, một mình đối diện
tâm sự thân mật với Chúa.
Hãy củng cố Ðức Tin bằng
cách học hỏi Thánh Kinh. Ðọc Thánh Kinh hằng ngày để hiểu biết Chúa
hơn. Suy niệm Thánh Kinh để tìm ra Thánh Ý Chúa. Và nhất là hãy biết
thực hành Lời Chúa dạy trong đời sống hằng ngày. Khi đã gặp gỡ
Chúa và đã thấu hiểu Lời Chúa, ta sẽ chẳng còn bị những bóng ma ám
ảnh. Ta sẽ nhìn thấy Chúa trong tất cả các biến cố vui buồn của đời
sống. Cuộc sống ta sẽ tràn đầy niềm vui và niềm bình an.
Lạy Ðức Giê-su Phục Sinh, con tin Chúa đang ở bên
con. Con xin phó thác cuộc đời con trong tay Chúa.
Gm. NGÔ QUANG KIỆT,
Giáo Phận Lạng Sơn
SUY NIỆM 3:
NIỀM TIN PHỤC SINH
Nối tiếp ý tưởng của Chúa Nhật tuần
trước, các bài Kinh Thánh hôm nay đề cập đến quá trình củng cố và
phát triển niềm tin Phục Sinh.
Trong sách Tin Mừng Lu-ca,
đoạn chúng ta vừa nghe tiếp vào câu chuyện Ðức Ki-tô Phục Sinh hiện
ra cho hai môn đệ làng Em-mau. Hai ông đã nhận ra Ngài khi cùng vào
quán với Ngài và trông thấy Ngài bẻ bánh, trao cho các ông. Ngài
vừa biến mất, hai ông vội trở lại Giê-ru-sa-lem cốt báo tin vui cho
các Tông Ðồ có lẽ chưa biết gì cả. Nhưng trước khi hai ông nói, các
Tông Ðồ kia đã lên tiếng trước, báo cho hai ông biết Ðức Giê-su đã
hiện ra cho Phê-rô, nghĩa là Ngài đã sống lại thật. Kế đó, hai ông
mới thuật lại sự việc liên quan đến mình. Chính lúc đó, Ðức Giê-su
hiện đến. Vậy mà thật đáng ngạc nhiên, các Tông Ðồ lại kinh hồn
bạt vía, chẳng một ông nào hồ hởi vui mừng. Rõ ràng các ông vẫn
chưa tin. Chúa thấy ngay hai nỗi khó của các Tông Ðồ:
Một
là khó tin có chuyện người chết sống lại. Có lẽ, cũng như nhiều
người Á Ðông chúng ta, người Do-thái và các Tông Ðồ chỉ có một
niềm tin lờ mờ về đời sau, họ quan niệm khi chết là con người đi vào
kiếp khác, thỉnh thoảng hồn một số người chết hiện về. Tuyệt nhiên
không bao giờ có người đã chết còn sống lại. Do đó khi Ðức Giê-su
hiện ra, các ông khiếp vía, chỉ tưởng đó là hồn của Ngài, hoặc đó
là ma hiện. Ðể đánh tan nghi ngờ này của các ông, thuyết phục các
ông và làm cho các ông tin, Ngài đã dùng những cách cụ thể: Ngài
cho họ xem chân tay, xem thân mình bằng xương bằng thịt của Ngài và ăn
thật sự trước mặt các ông.
Nhưng
Ngài lại thấy nỗi khó thứ hai, các Tông Ðồ chưa hiểu vì sao Ngài
phải chịu thương khó rồi mới được Phục Sinh vinh quang, Ngài giải toả
bằng cách nhắc lại các sách Cựu Ước, giúp các ông hiểu rằng suốt
lịch sử Ít-ra-en, Thiên Chúa đã từng dày công dạy cho Dân Người đã
tuyển chọn, biết con đường hy sinh, chịu gian khó, để được sống và
đạt hạnh phúc. Chẳng hạn qua việc cho dân Ít-ra-en thấy giữ luật
Người và trung thành với Giao Ước thì được hưởng bình an thịnh vượng,
phản bội Giao Uớc, ưa sự thong dong, chiều theo các đam mê thì gặp
khốn đốn hay bị lưu đầy, nhất là qua khuôn mặt của Người Tôi Tớ
Thống Khổ, bị bắt bớ, phải ô nhục nhưng sẽ đạt vinh quang và thực
thi Kế Hoạch Cứu Thế.
Vậy Chúa đã cố gắng đánh tan hai nỗi hoang mang nghi ngờ
của các Tông Ðồ và ân cần củng cố niềm tin Phục Sinh cho các ông.
Sở dĩ
Ngài ân cần với các ông, chính vì Ngài ưu ái các ông, dành cho các
ông một tình thương đặc biệt, và Ngài muốn sau khi vững tin, các ông
sẽ trở nên những chứng nhân kiên cường, lên đường loan báo Tin
Mừng, để tất cả nhân loại được biết Tin Mừng ấy và được cứu độ.
Ðó là mục tiêu chủ chốt Ngài nhắm. Có điều là khi hành động, Chúa
tỏ ra dịu hiền, tế nhị, không rùm beng, không áp đặt, mà tôn trọng
sự tự do phía các Tông Ðồ cũng như phía mỗi người sau này.
Và ta
thấy Chúa đã thành công: sau lúc đầu kinh hoàng nghi ngờ, các Tông
Ðồ đã tin thật và ít lâu sau, các ông được đầy Thánh Thần, sẽ hoàn
toàn đổi thay: thánh Phê-rô mạnh dạn làm chứng và quả quyết: "Thiên
Chúa đã tôn vinh Tôi Trung của Người". Rồi cũng như Ðức Giê-su
Phục Sinh, Người sẽ giải thích cho những người dồng hương Do-thái hiểu
đường lối lạ lùng của Thiên Chúa, từng khiến họ sai lầm, không nhận
ra Ðấng Thiên sai, còn ruồng rẫy Ngài và đòi đóng đinh Ngài vào
thập giá. Nhờ tình thương của Chúa, niềm tin Phục Sinh được củng cố
và được truyền đạt đến chúng ta.
Thái
độ của chúng ta hôm nay trước hết là tạ ơn Chúa vì sự xác thực
của Niềm Tin Phục Sinh. Nhờ Chúa hiện ra nhiều lần, mạc khải
ngày càng rõ hơn và dùng nhiều cách thức chứng minh, thuyết phục,
các thánh Tông Ðồ đã đạt tới một đức tin vững vàng, có nền tảng
chắc chắn. Do đó ta hãy tin vững, bám chắc Mầu nhiệm Phục Sinh. Rất
nhiều người thời nay cho là niềm tin của ta có tính cách mê tín hoặc
hoang đường, ta không việc gì khủng hoảng và mặc cảm. ta đã nhận lời
chứng rõ ràng của các thánh Tông Ðồ rồi. Phía ta cũng không lý
luận theo lý sự của con người để nghi ngờ những tín điều trong Hội
Thánh. đặt lại vấn đề về những điều mình đang tin. Trái lại, trước
mọi chê bai, tấn công, thậm chí bách hại nếu có, ta hãy cứ vững như
đồng trong niềm tin Phục Sinh.
Thái
độ thứ hai là ta chấp nhận đường lối lạ lùng của Chúa đối
với Hội Thánh hoặc đối với cá nhân ta. Khi hiện ra với các Tông
Ðồ, Chúa đã giúp các ông hiểu một điều khó chấp nhận là Ngài
phải chịu thương khó và chết nhục nhã trên thập giá rồi mới được
Phục Sinh vinh quang. Cũng thế, nhiều lúc Hội Thánh bị chỉ trích, bị
bắt bớ. Ta khó hiểu tại sao lại có sự kiện ấy. Hoặc trong đời ta,
có khi Thiên Chúa cũng làm những điều khó hiểu, ví dụ gởi đến cho
ta một cơn bệnh, một thất bại, một thua thiệt, ta khó chấp nhận rằng
đó là những điều do Chúa an bài, và đó chính là những hồng ân Chúa
ban. Rồi ta cũng khó chấp nhận anh chị em bên cạnh ta, những người ăn
xin, những kẻ nghèo khó, lại chính là hiện thân của Chúa. Ðó là
những điều khó chấp nhận. Nhưng nhìn vào Chúa Giê-su, ta hãy hiểu
cách hành động của Thiên Chúa, hãy nhớ lại Kinh Thánh và lịch sử
Ít-ra-en, trong đó Thiên Chúa đã dạy con người suốt hàng ngàn năm
trường, đã kiên trì giúp con người hiểu về con dường hẹp, đưa đến
vinh quang, hiểu về tinh thần từ bỏ, khiêm nhường, hèn hạ, để ta bình
tâm chấp nhận những điều khó hiểu do Thiên Chúa gởi đến.
Và
cuối cùng, trong Năm Thánh Hóa Gia Ðình, mỗi gia đình Công Giáo chúng
ta hãy có chương trình và quyết tâm đọc và tìm hiểu Kinh thánh nhiều
hơn, lắng nghe các bài Lời Chúa trong các Thánh Lễ một cách chú ý
hơn, cũng như giúp mọi phần tử trong gia đình tập luyện tinh thần hãm
mình, hy sinh, để hiểu về Chúa hiểu giá trị của đường lối và tinh
thần Chúa và để nên chứng nhân cho Chúa trong thời đại ngày nay. Ðó
chính là cách chứng tỏ ta tin và sống mầu nhiệm Phục Sinh, ta hiểu
và thể hiện tinh thần của Ðấng Phục Sinh.
CHỨNG TÁ:
Một
linh mục Brazil thuật lại một kinh nghiệm Phục Sinh của mình như sau:
"Mỗi
ngày, khi đi ngang qua một con đường ở Rio de Janeiro, tôi đều thấy một
người đàn ông còn trẻ ngồi dựa lưng vào tường, chìa tay xin ăn. Ông
ta không đi được vì đôi chân bị tật. Vì qua lại khá thường, nên sự
hiện diện và số phận của người ăn xin què quặt không làm tôi bận
tâm suy nghĩ: thế nào là không đi được".
Nhưng
một ngày kia, số phận của ông ta bỗng đánh động tâm hồn tôi mãnh
liệt. Nhất là khi dừng lại đằng xa quan sát tôi thấy có bao nhiêu
người đi ngang qua mà hình như không trông thấy ông. Tôi quyết định
đến nói chuyện và hỏi ông: "Ông có thể đứng dậy được không ?
Ông có muốn đi không ?" Ông ta đưa cặp mắt mệt mỏi nhìn tôi dò
xét và khi đọc được sự thành thật trên khuôn mặt của tôi, ông ta
nói: "Tôi luôn luôn hy vọng là một ngày nào đó cuộc đời tôi
sẽ đổi mới. Dĩ nhiên tôi sẽ đi được nhưng chi phí mua sắm những dụng
cụ quá đắt làm sao tôi với tới. Vì thế không còn cách nào hơn là
đành quên giấc mơ có thể đi được". Nghe xong tâm sự của ông,
tôi xiết chặt tay ông giã từ và hứa: "Một ngày gần đây, giấc
mơ của ông sẽ thành sự thật".
Trong
bài giảng Thánh Lễ Chúa Nhật sau đó, tôi thuật về số phận của ông
ăn mày và đề nghị côïng đoàn hãy làm một cái gì để giúp ông ta.
Một cuộc lạc quyên được tổ chức và tôi vui mừng khi thấy số tiền
quyên góp được vượt quá chi phí của cặp nạn và đôi chân nhân tạo.
Người hành khất càng hân hoan hơn khi tôi báo tin mừng: ông được
chuyên chở ngay đến một bệnh viện đặc biệt và trong những tuần lễ
kế tiếp, ông cố gắng tập đi đứng một mình.
Lễ
Phục Sinh đến. Tôi đi mời ông dự lễ và dành cho ông một chỗ đặc
biệt gần bàn thờ. Trong bài giảng hôm ấy, tôi lại đề cập về ông
đại ý như sau: "Chúa Giê-su đã Phục Sinh để sống một cuộc sống
mới. Ngài sẵn sàng ban cho chúng ta thông phần vào khả năng trao
tặng nhau những cuộc sống mới. Nhờ lòng hảo tâm của anh chị em, ông
bạn của chúng ta đã được ban cho một cuộc sống mới". Nói đến
đây, tôi mời ông đứng dậy để giới thiệu ông với cộng đoàn mà kể
từ nay ông đã trở nên một phần tử. Ông đứng dậy và chống nạng đi
trước mặt mọi người. Tôi cảm thấy bầu khí Nhà Thờ lúc ấy tràn đầy
sức sống".
Tin
mừng thuật lại như sau: sau mẻ lưới đầy cá, Chúa Giê-su mời các Môn
Ðệ cùng điểm tâm với Ngài và Ngài đã cầm lấy bánh và cá trao cho
các ông ăn. Phần các Môn Ðệ, tuy không giám hỏi, nhưng họ biết rõ
đó là Ngài. Ðây là phương thế Chúa Giê-su tiếp tục hiện diện giữa
những kẻ tin vào Ngài trải qua mọi thời đại: tự nhiên như trong một
bữa ăn thân mật, nhưng muốn cảm nghiệm sự hiện diện của Ngài,
chúng ta phải noi gương Ngài chia sẻ cho nhau tất cả những gì mình có.
Trích LẼ SỐNG, Ðài
Chân Lý Á Châu
CHIA SẺ:
Lạy Chúa, con là
một thành viên của lớp Sư Phạm Giáo Lý ở DCCT Sài-gòn. Con được
đến với khoá học này, là một hồng ân mà Chúa đã ban tặng cho con.
Con còn nhớ trước đây, khi con rời xa gia đình và bạn bè để lên
Sài-gòn học tập, lúc đó con rất bỡ ngỡ, rất thiếu vắng tình cảm
từ những người thân. Nhìn mọi người, mọi cảnh vật xung quanh con đều
xa lạ. Chính vì vậy con cảm thấy buồn và cảm thấy yếu đuối trước
cảnh đời đó, nhiều lúc con bị lôi cuốn vào các thói hư tật xấu.
Tuy nhiên, con xác tín một điều:
nhờ có Chúa luôn ở bên cạnh mà con đã vượt qua được, con cảm nhận
được Ngài đang ở trong con, đang đồng hành với con để dẫn dắt con và
thật vậy, giờ đây chính Ngài đã dẫn dắt con vào một thế giới của
tình yêu qua lớp học dễ thương này.
Ðến với lớp, con được trau giồi thêm kiến thức
từ quý Cha, quý Thầy, các Sơ và các anh chị Giáo Lý viên. Chỉ trong 3
tuần đầu của lớp Giáo Lý mà con đã học hỏi được rất nhiều điều
hay, nhiều kinh nghiệm sống và qua đó con đã nhận được rất nhiều
niềm vui. Ðặc biệt là qua đợt đi giao lưu, với các anh chị Giáo Lý
Viên ở Giáo Xứ Chính Tâm, xã Gia Tân, huyện Ðức Linh, tỉnh Bình
Thuận, thuộc Giáo Phận Phan Thiết. Ðây là một chuyến đi mà con khó
có thể quên được, bởi chuyến đi này là một kỷ niệm mà Chúa đã
gởi đến cho con, nó như một món quà mà con phải trân trọng cất giữ.
Chúa gởi đến
cho con những người anh em của Giáo xứ Chính Tâm, gửi đến cho con
những người nông dân lao động bình thường giản dị, nhưng họ lại có
được một tấm lòng bác ái yêu thương. Chính những người này họ đã
chia sẻ cơm bánh cho chúng con, chia sẻ kinh nghiệm sống, kinh nghiệm
giảng dạy Giáo Lý và sự hoà đồng trong sinh hoạt của họ đã giúp
chúng con được tự tin trước đám đông.
Chúa đã gởi
đến cho con cái nắng gay gắt của tháng ba, để gợi lên cho con một sự
đồng cảm về thiên nhiên, tại đây có những con người nông dân chân
lấm tay bùn đang vất vả lao động ngoài đồng để kiếm sống cho gia đình
và bản thân họ. Ðể làm dịu đi những vất vả, mệt nhọc dưới cái
nắng gay gắt đó, thì Chúa đã cho chúng con được tận hưởng một dòng
nước trong xanh, mát lạnh để chúng con cảm nhận được đó chính là tình
yêu của Chúa. Chính Chúa là Nguồn Nước làm tươi mát lại tâm hồn
đang giữa mùa hạn hán của chúng con, bởi chúng con luôn cần đến
Chúa.
Và giây phút
cuối cùng trong ngày hôm đó là sự chia tay, chúng con chia tay trong
sự lưu lquyến và thương nhớ, chúng con tạm biệt nhau trong những lời
chúc chân thành và tốt đẹp nhất. Khi xe bắt đầu chuyển bánh chúng
con giơ tay vẫy chào nhau. Giờ đây chúng con lại trở về với thành
phố đông vui, nhộn nhịp nhưng chúng con không thể nào quên được những
con người giàu tình cảm và kiên vững trong Ðức Tin nơi mảnh đất khô
cằn của giáo xứ Chính Tâm.
Lạy Chúa, xin liên kết chúng con lại với nhau và giúp mỗi
người trong anh chị em chúng con trong lớp Giáo Lý này biết mở rộng
vòng tay yêu thương, để đón nhận những gì mà Thánh Ý Chúa gởi đến
cho mỗi người chúng con. Amen.
THÔNG TIN:
- Một
Phật Tử gốc Huế, qua đời, giúp học bổng các em nghèo gốc Miền Trung
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . 600
EUROS
- Một
Linh Mục ẩn danh ( Sài-gòn ) giúp người nghèo . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . 300.000 VND
- Anh
Hoàng Huy Trần ( Sài-gòn ) giúp học bổng sinh viên nghèo . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . 200.000 VND
- Một
ân nhân ẩn danh ( An Giang ) giúp người nghèo . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . 200.000 VND
- Bác
sĩ Phan Minh Hiển ( Pháp ) giúp người nghèo . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . .200 EUROS
- Một
ân nhân ẩn danh ( Sài-gòn ) giúp các bệnh nhân nghèo . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . 100 USD
- Bà
Ðặng Thị Mến ( Toronto, Canada ) giúp người nghèo ở làng Quèn Gianh . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
2.000.000 VND
- Bà
Nguyễn Thị Dung ( Toronto, Canada ) giúp người nghèo ở làng Quèn Gianh . . . . . . . . . . . . . . . . . 500.000 VND
- Bà
Pan Nuoa ( Canada ) giúp người nghèo ở làng Quèn Gianh . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . 200.000 VND
-
Giúp tiền điều trị cho một bệnh nhân nghèo thoái hóa cột sống (
Sài-gòn ) . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 100.000 VND
-
Giúp cho gia đình cháu Vũ Ngọc Bích Khuyên sau khi được mổ tim . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . 200.000 VND
-
Giúp tiền điều trị cho một bệnh nhân nghèo bị tim mạch ( Sài-gòn ) .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 200.000 VND
-
Giúp tiền điều trị cho một bệnh nhân nghèo bị bướu cổ ( Sài-gòn ) .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 200.000 VND
-
Giúp một bệnh nhân nghèo ( Sài-gòn ) thiếu tiền để mổ cườm con mắt
thứ hai . . . . . . . . . . . . . . .
. . . 100.000 VND
-
Giúp tiền cấp cứu bệnh viện cho anh Ðoàn Văn Long ( Long Khánh ) . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 400.000 VND
- Giáo Lý Viên Nhà Thờ Regina Mundi giúp bữa cơm
Sa-bát cho anh em dân tộc ở Nha Trang . . . . . . . . 300.000
VND
THÔNG TIN ÐẶC BIỆT VỀ VIỆC CỨU ÐÓI LÀNG QUÈN GIANH, TỈNH HÀ
TÂY
Gospelnet vừa nhận được những chia sẻ hết sức sống động
về làng Quèn Gianh của thầy Phó Tế Giu-se Nguyễn Văn Thật,
DCCT, từ Hà Nội gửi vào. Xin tổng hợp và thông tin ngay để quý
độc giả và ân nhân gần xa có thể đồng cảm và quảng đại trợ giúp.
Chếch
về phía Tây Nam của Hà Nội, xuôi theo quốc lộ 6, rồi qua quốc lộ 22,
tất cả phải vượt chặng đường dài khoảng 70 km, đến vùng giáp ranh
giữa tỉnh Hà Tây và tỉnh Hòa Bình, nếu rẽ trái thì đến Chùa Hương,
nếu rẽ phải đi thêm mấy km nữa thì đến được làng Quèn Gianh, một địa
danh chưa hề được ghi nhận trên bản đồ địa chính. Cả làng chỉ gồm có
13 nóc nhà. Nói là nóc nhà nhưng kỳ thực họ làm gì có nhà. Nói cho
đúng là 13 cặp vợ chồng, với khoảng 100 nhân danh già trẻ lớn bé
đủ cả. Họ không có nhà để ở, phải ở trong hang núi như một "bộ
lạc" người Kinh thuần tuý, có lẽ đành phải dùng thành ngữ "ăn hang
ở lỗ" của người xưa để tả cho đúng nghĩa.
Lần ngược lại quá khứ 50 năm về trước,
nguyên thủy vỏn vẹn chỉ có mấy gia đình người dân tỉnh Hòa Bình,
tránh bom thời kháng chiến chống Pháp, không biết chạy tỵ nạn thế
nào mà giạt vào vùng hang động này. Rồi cứ thế mấy đứa bé lớn
lên, dựng vợ gả chồng cho nhau, lại sinh con đẻ cái mà thành cả
một... bộ tộc ! Cái tên Quèn Gianh có lẽ phát xuất từ một chữ
Việt cổ để nói về một vùng đất nằm kẹp giữa khe núi, có thể là
nơi đây cũng mọc hoang đủ loại thứ cỏ gianh chăng ?
Ðúng
vào Năm Thánh 2000, sau khi bất ngờ khám phá ra "bộ lạc" Quèn Gianh,
Nhóm Ðồng Tâm của ông bà cố cha Vũ Khởi Phụng, DCCT, đã quyên góp
các ân nhân ở Hà Nội và các nơi khác được một khoản tiền để làm
tạm cho họ một số căn nhà, số còn lại vẫn vậy. Rồi dần dần từng
chút một, các gia đình đã rời bỏ hang núi để ra lập cư bên ngoài.
Ban đầu, vì đã quen với sơn lam chướng khí của hang động, nay ra ở nhà
cửa đàng hoàng, họ lại lăn ra bệnh, mãi rồi mới ổn định.
Nói đến Quèn Gianh, có không ít những
chuyện nghe như giai thoại mà lại có thật 100 %. Ví dụ: về áo mặc,
một hôm bà cố cụ Phụng cho chị kia một bộ quần áo, thì hai chị em
mặc chung nhau, cứ hôm nay chị mặc áo thì em mặc quần; ngược lại,
ngày mai chị mặc quần em mặc áo. Anh lái xe cho Nhóm vào thăm, thấy
cánh đàn ông trong làng, thương quá, cho họ một bộ com-lê đã cũ
mèm, thế mà họ cứ treo đó chứ chẳng bao giờ dám mặc. Hỏi ra thì họ
bảo đẹp quá không dám mặc, chỉ để ngắm thôi cũng vui ! Ðiện đương
nhiên là không có rồi, có giúp cho họ đèn thì phải giúp thêm cho
họ dầu hôi để thắp nữa...
Ðược Ðức Hồng Y khuyến
khích, Nhóm Ðồng Tâm và bà con Giáo Xứ Thái Hà của DCCT ở Hà Nội
thỉnh thoảng lại tự nguyện quyên góp đưa gạo cứu tế đến cho mỗi nhà
5 ki-lô. Người Quèn Gianh mừng lắm, mắt đang mờ đi vì nói, bỗng như
sáng hẳn ra, nhưng khi bảo họ ký vào sổ thì họ cứ nhìn nhau, gạo thì
muốn nhận lắm, nhưng ký nghĩa là gì thì không ai hiểu phải làm sao
bây giờ ! Cuối cùng hỏi ra mới biết: cả làng từ già chí trẻ, không
ai biết một chữ bẻ đôi !
Ấy vậy mà về chuyện đạo nghĩa thì lại
thêm một bất ngờ sửng sốt: vì vốn là người Công Giáo, trong suốt 50
năm qua, người bộ lạc Quèn Gianh vẫn cứ cha truyền con nối, Giáo Lý
biết được đến đâu thì cứ đem ra mà dạy cho lũ trẻ, đọc kinh đọc hạt
đầy đủ một cách trung thành dù không biết đọc biết viết, dù không
có lấy một cuốn sách kinh. Một ông được bầu làm trưởng làng chịu
trách nhiệm cử hành Bí Tích Thánh Tẩy cho trẻ em mới sinh thật chu
đáo, đúng phép, đúng nghi thức ngày xưa. Thành ra, Quèn Gianh là
một... bộ lạc toàn tòng Công Giáo !
Là
một vùng núi hiểm hóc, trong một thung lũng vòng quanh là núi đá
vôi bao bọc. Mùa nóng thì nóng khủng khiếp, mùa lạnh thì chỉ thiếu
tuyết rơi mà thôi. Xung quanh chẳng thấy có một thứ cây rau củ quả
gì sống nổi với loại thời tiết khí hậu khắc nghiệt này. Mang cho họ
mấy cây bắp xú thì, không biết phải kiếm từ nào diễn tả hết nỗi
vui sướng của họ.
Dịp Tết Nguyên Ðán năm 2001, một vài anh
chị em vào thăm tặng bánh chưng mới biết là lâu nay họ ăn Tết chỉ
với mấy củ sắn ( khoai mì ) ! Lúc ra về cả làng tiễn nhóm cả một
cây số đi bộ. Cả trẻ lẫn già cứ van xin nhóm cho người vào dạy cho
họ biết đọc "con chữ". Sau chuyến đi này, nghe thuật lại sự tình đáng
thương đó, Ðức Hồng Y đã viết ngay một lá thư đề ngày 15.5.2001 gởi
cho cha Trịnh Ngọc Hiên, Bề Trên DCCT Hà Nội. Và kể từ đó, các anh
em DCCT Hà Nội đã được chính thức sai đi, mỗi tuần chạy xe Honda về
giúp xóa mù chữ và dạy thêm Giáo Lý căn bản cho người làng Quèn
Gianh.
Ngày 15.4.2003 vừa qua, anh em DCCT đi cùng một số anh chị em
Giáo Dân nhiệt thành khác vào thăm Quèn Gianh, mang theo 400 kg gạo
và một ít bột ngọt để trợ giúp mới biết là họ đã hết gạo từ lâu
rồi, hiện giờ đang phải vay lãi các bản làng bên cạnh. Nhanh nhất
là một tháng rưỡi nữa thì mới thu gặt được trên một vài mảnh ruộng
nhỏ ở chân núi.
Về văn hóa, tới nay đã có được nhiều em biết đọc, biết
viết. Quần áo tương đối tạm ổn, mùa nóng thì không lo lắm, mùa rét
cũng không đến nỗi co ro. Riêng về chỗ ở, năm vừa rồi đã xin được
một ít tiền xây thêm được 3 căn nhà mới cho ba gia đình. Trong tương
lai, hy vọng có thể làm cho Quèn Gianh một cây cầu và tu sửa lại con
đường từ đê vào làng hết khoảng 10.000.000 VND. Năm nào vào mùa
nước lên cũng ngập lụt, làng bị cô lập như một hòn đảo...
Số tiền 2.700.000 VND của quý ân nhân từ Canada gửi về
và do Gospelnet chuyển ra, đã được dùng để mua gạo cứu trợ ngay. Rất
mong quý độc giả và ân nhân gần xa tiếp tục chia sẻ giúp đỡ. Tại Sài-gòn,
xin liên hệ trực tiếp với Linh Mục Lê Quang Uy, DCCT, 38 Kỳ
Ðồng, phường 9, quận 3, ÐT: 08.9.319.835, E-Mail: ttmvcssr@hcm.vnn.vn
Tại Hà Nội, xin liên hệ với Linh Mục Trịnh Ngọc Hiên, DCCT,
180 / 2 Nguyễn Lương Bằng, phường Quang Trung, quận Ðống Ða, ÐT:
04.8.511.239, E-Mail: josephhien@fpt.vn
TRỠ GIÚP ÐẶC BIỆT CHO MỘT EM SINH VIÊN NGHÈO Ở SÀI-GÒN
Như Gospelnet số 106 ra ngày
23.3.2003 đã thông tin, anh Hoàng Huy Trần, đã nhận trợ giúp
hàng tháng số tiền 200.000 VND bắt đầu từ tháng 3.2003 cho bạn
NGUYỄN THÀNH CÔNG, sinh viên đại học Bách Khoa năm thứ ba, khoa
Ðịa Chất Dầu Khí, hiện ngụ tại phòng số 413 B, Ký Túc Xá Bách Khoa,
số 497 đường Hòa Hảo, phường 7, quận 10. Nay, Gospelnet số 123 xin tiếp
tục gửi đến bạn Công số tiền 200.000 VND của tháng 5.2003
của anh Hoàng Huy Trần. Xin thay mặt bạn Công tỏ lòng biết ơn đến
quý ân nhân.
HỌC BỔNG CHO 17
EM Ở GIÁO XỨ ÐỒNG XOÀI, BUÔN MÊ THUỘT
Như
Gospelnet số 101 và 108 đã thông tin, cha Lê Trấn Bảo, chính xứ
Ðồng Xoài và Sr. Ê-li-da-bét Vũ Thị Bài, Dòng Nữ Vương Hòa
Bình, cộng đoàn phục vụ tại Giáo Xứ Ðồng Xoài, Giáo Phận Buôn
Mê Thuột, thuộc phường Tân Ðồng, thị xã Ðồng Xoài, tỉnh Bình Phước,
đã giới thiệu một danh sách gồm 17 em học sinh nghèo trong Giáo Xứ
Ðồng Xoài. Gospelnet đã trợ giúp cho các em bắt đầu từ tháng
5.2002 cho đến hết tháng 3.2003. Nay Gospelnet số 113 xin tiếp tục trợ
giúp các em cho tháng 5.2003, tổng cộng: 17 em x 50.000 VND = 850.000
VND. Sau đó xin tạm ngưng trong ba tháng hè.
Như Gospelnet số 108 đã thông tin, theo sự giới
thiệu của Sr. Bùi Thị Huế, Dòng Nữ Vương Hòa Bình, Buôn Ma Thuột, chúng tôi đã trợ giúp cho đến
tháng 4.2003 cho 13 em học sinh nghèo ở Daklak. Nay
Gospelnet số 113 xin tiếp tục trợ giúp trong tháng 5.2003, tổng
cộng: 13 em x 2 tháng x 50.000 VND = 650.000 VND. Sau đó xin tạm
ngưng ba tháng hè.
Như
Gospelnet số 100 ra ngày 23.2.2003 đã thông tin, anh Phạm Văn Lượng, Huynh
Ðoàn Ki-tô Bệnh Nhân và Người Khuyết Tật, giới thiệu trường hợp 4
người con trong gia đình anh Phao-lô HOÀNG VĂN THÚY ( 36 tuổi )
và chị TRẦN THỊ THU HƯƠNG ( 36 tuổi ), nguyên quán tại khu 9, ấp
Hiệp Ðồng, thị trấn Ðịnh Quán, tỉnh Ðồng Nai, tạm trú tại 4 / 14 tổ 4,
ấp 9, xã Bình Hưng Hòa, quận Bình Chánh, Sài-gòn. Anh Thúy bị mù vì
thuốc trừ sâu, nay phải đi bán vé số, phụ với chị đi làm thuê để lo
cho các con ăn học. Kể từ tháng 3.2003, cô Cao Hồng Phúc đã
xin nhận trợ giúp đều đặn số tiền mỗi tháng 200.000 VND cho 4 cháu. Gospelnet
số 113 xin tiếp tục gửi đến gia đình anh Thúy số tiền 200.000 VND
do cô Hồng Phúc trợ giúp cho tháng 5.2003. Xin thay mặt gia đình
các cháu tỏ lòng biết ơn quý ân nhân.
Như
Gospelnet số 109 ra ngày 13.4.2003 đã thông tin, Soeur Phan Thanh
Tuyền, Dòng MTG Nha Trang, cộng đoàn Phú Nhơn, phục vụ tại xã Cam
Phước ( Ðồng Lác ), huyện Cam Ranh, tỉnh Khánh Hòa, ÐT: 058.977.220,
E-mail: tuyenmtg@yahoo.com giới
thiệu một danh sách 25 em dân tộc nghèo đang được các soeurs nuôi dạy
và chăm sóc. Gospelnet xin bắt đầu trợ giúp mỗi cháu 50.000 VND từ
tháng 4.2003, nay Gospelnet số 113 tiếp tục trợ giúp tháng 5.2003, số
tiền: 1.250.000 VND. Sau đó xin tạm ngưng ba tháng hè.
Cha
Lê Quang Uy, DCCT, giới thiệu danh sách 28 em học sinh có
hoàn cảnh gia đình rất nghèo, ngụ tại xã Xuân Vinh, huyện Xuyên
Trường, tỉnh Nam Ðịnh, thuộc Giáo Họ Nam Ðiền, Giáo Xứ Phú Nhai, Giáo
Phận Bùi Chu. Gospelnet đã trợ giúp được đến tháng 3.2003, nay
Gospelnet số 113 xin tiếp tục trợ giúp tháng 4.2003, tổng cộng:
50.000 VND x 28 = 1.400.000 VND.
Cha Nguyễn Văn Có và cha Lê Khắc Lâm, Dòng Phan-xi-cô,
Giáo Xứ Ðất Sét, Nha Trang, giới thiệu 10 em học sinh nghèo.
Gospelnet đã trợ giúp được đến tháng 2.2003, nay Gospelnet số 113 xin
tiếp tục trợ giúp trong hai tháng 3 và 4.5.2003, tổng cộng: 1.000.000
VND.
Cha Ðinh Công
Ðoàn, Giáo Xứ Kẻ Dừa, Giáo Phận Vinh, thuộc tỉnh Nghệ An, giới
thiệu 20 em có học lực giỏi, nhưng hoàn cảnh gia đình quá túng thiếu,
đặc biệt trong những tháng cuối năm học này. Gospelnet đã trợ giúp
ngay tháng 4.2003, nay xin tiếp tục trợ giúp tháng 5.2003 cho các
em, tổng cộng: 20 em x 50.000 VND = 1.000.000 VND. Sau đó, phải xin
tạm ngưng trong 3 tháng hè. Số tiền được trích ra từ quà tặng sau
khi qua đời của một Phật Tử gốc ở Huế, với ý nguyện trợ giúp
học bổng cho các em học sinh nghèo miền Trung. Xin thay mặt cha Ðoàn
và gia đình các em chân thành ghi ơn và dâng lời cầu nguyện cho hương
hồn của quý ân nhân.
Gospelnet 113 xin tiếp
tục trợ giúp liên tiếp trong ba tháng 3, 4 và 5.2003 cho 12 em
học sinh nghèo do Sr. Hoa và Sr. Thành, Dòng Con Ðức Mẹ Ði Viếng,
cộng đoàn Phú Bài, giới thiệu: 12 em x 50.000 VND = x 3 tháng = 1.800.000
VND. Sau đó, phải xin tạm ngưng trong 3 tháng hè. Số tiền được
trích ra từ quà tặng sau khi qua đời của một Phật Tử gốc ở Huế,
với ý nguyện trợ giúp học bổng cho các em học sinh nghèo miền Trung.
Xin thay mặt cha Ðoàn và gia đình các em chân thành ghi ơn và dâng lời
cầu nguyện cho hương hồn của quý ân nhân. Xin nhờ chị Lệ Thu, Giáo
Xứ Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp Huế chuyển đến tận tay các soeurs.
HỌC BỔNG CHO 30 EM Ở CAM RANH,
HUẾ, ÐỒNG NAI VÀ SÀI-GÒN
HỌC BỔNG CHO 19 EM Ở GIÁO XỨ ÐÔNG THÁP, TỈNH NGHỆ AN
Cha
Lê Quang Uy, DCCT, giới thiệu một danh sách gồm 19 em học
sinh của Giáo Xứ Ðông Tháp, huyện Diện Châu, tỉnh Nghệ An. Ða
số cha các em là Giáo Lý Viên nhiệt thành trong Giáo Xứ, nhưng gia
đình quá đông con ( từ 5 đến 9 con ) nên không trang trải nổi các chi
phí việc học cho các em. Gospelnet đã trợ giúp trong hai tháng 1 và
2.2003, nay xin tiếp tục trợ giúp liên tiếp trong hai tháng 3, và 4.2003,
tổng cộng: 19 em x 50.000 VND x 2 tháng = 1.900.000 VND. Số tiền được trích ra từ quà tặng sau khi qua
đời của một Phật Tử gốc ở Huế, với ý nguyện trợ giúp học
bổng cho các em học sinh nghèo miền Trung. Xin thay mặt gia đình các em
chân thành ghi ơn và dâng lời cầu nguyện cho hương hồn của quý ân
nhân. Liên
hệ nhờ bạn sinh viên Phê-rô Trần Thanh Ca chuyển giúp.
Thầy
Nguyễn Văn Tâm, DCCT, giới thiệu một danh sách 10 em học sinh
nghèo, ngụ tại thôn 15, ấp Vĩnh Thành, xã Hà Linh, huyện Hương
Khê, tỉnh Hà Tĩnh, Giáo Phận Vinh. Gospelnet số 102 đã trợ giúp
đến hết tháng 2.2002, nay Gospelnet số 113 tiếp tục trợ giúp liên tiếp
cho hai tháng 3 và 4.2003, tổng cộng: 1.000.000 VND. Số tiền được trích ra từ quà tặng sau khi qua
đời của một Phật Tử gốc ở Huế, với ý nguyện trợ giúp học
bổng cho các em học sinh nghèo miền Trung. Xin thay mặt thầy Tâm và
gia đình các em chân thành ghi ơn và dâng lời cầu nguyện cho hương hồn
của quý ân nhân.
Cha Nguyễn Quang Nam, Giáo Xứ Ðức Lân, và Sr. Nguyễn Thị
Liễu, Dòng Mến Thánh Giá Vinh, giới thiệu một
danh sách 20 em học sinh nghèo, ngụ tại xóm Lạc Thành, xã Hậu Thành,
huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An, thuộc Giáo Xứ Ðức Lân. Ðây là miền
núi, gia đình các em đều làm nghề nông nhưng lại thiếu đất canh tác,
thường xuyên bị hạn hán, mùa màng thất thường, đã nghèo lại càng
nghèo. Tuy nhiên, theo truyền thống, các em lại rất hiếu học và học
chăm, học giỏi, dù luôn bị nguy cơ phải dở dang việc học để vào đời
sớm lo sinh kế, mỗi khi chậm đóng học phí, đều có nguy cơ nhà trường
cho nghỉ.
Gospelnet số 96 đã trợ giúp cho tháng 2.2003, nay Gospelnet
số 113 tiếp tục trợ giúp liên tiếp hai tháng 3 và 4.2003, tổng
cộng: 20 em x 50.000 VND x 2 tháng = 2.000.000 VND. Số
tiền được trích ra từ quà tặng sau khi qua đời của một Phật Tử
gốc ở Huế, với ý nguyện trợ giúp học bổng cho các em học sinh
nghèo miền Trung. Xin thay mặt cha Nam, Sr. Liễu và gia đình các em chân
thành ghi ơn và dâng lời cầu nguyện cho hương hồn của quý ân nhân. Xin thầy Phan Tuấn Hồng, DCCT, chuyển giúp.
TRỠ
GIÚP 2 BỆNH NHÂN Ở TRUNG TÂM UNG BƯỚU SÀI-GÒN
Qua công tác viên vào tận bệnh viện,
Gospelnet biết được các hoàn cảnh ngặt nghèo và đáng thương hiện đang
điều trị tại Trung Tâm Ung Bướu Sài-gòn như sau:
1. Bà NGUYỄN THỊ PHẲNG, quê ở Phương Lâm, tỉnh Ðồng Nai, vào
Sài-gòn để nuôi mẹ bị bệnh ung thư. Ðến năm 1996 thì bà mẹ qua đời,
bà Phẳng cũng bị ung thư vú nên ở lại luôn tại bệnh viện để được
điều trị đến đâu hay đến đấy, không có giường nằm, tối phải chui
xuống gầm giường các bệnh nhân khác ờ phòng 204, khoa Nội 4.
Ngoài ra, có anh NGUYỄN HỮU ÂN cũng quê ở Phương Lâm, hoàn cảnh gia
đình nghèo nhưng vẫn cố gắng học hành, theo người anh ruột lên
Sài-gòn để ôn thi đại học, không có tiền thuê nhà trọ, tình nguyện
vào bệnh viện chăm sóc cho bà Phẳng rất tận tình chu đáo ( xin xem
hình chụp anh Ân đang đẩy xe lăn cho bà Phẳng ), tối cũng chui
xuống gầm giường các bệnh nhân để ngủ qua đêm. Hội Association Compassion đã nhờ chúng tôi chuyển giúp số tiền 1.600.000 VND cho ba Phẳng và 800.000 VND cho anh Ân.
2. Bà LÊ THỊ XUYẾN, quê ở Ðồng Tháp, ngụ
tại số 49 / 1 khóm 4, phường 2, thị xã Cao Lãnh, hoàn cảnh gia đình
rất nghèo, bị mù từ năm 16 tuổi, lấy chồng có hai con, ( xin xem
ảnh chụp anh con trai tên Nhỏ ngồi bên cạnh mẹ ) người chồng mới
qua đời, bà lại bị ung thư vú mà không có đủ tiền để vô hóa chất
điều trị ( mỗi lần hết khoảng 800.000 VND ), vì bệnh viện thiếu giường
nên bà phải nằm ngoài hành lang của khoa Nội 4. Hội Association Compassion đã nhờ Gospelnet
chuyển giúp số tiền 800.000 VND cho ba Xuyến.
THÔNG TIN VỀ CHƯƠNG TRÌNH
NGÀY QUỐC TẾ THIẾU NHI 1.6.2003
CHO CÁC EM THẢO ÐÀN
Gospelnet vừa nhận được Thư Ngỏ của anh TRƯƠNG VĂN
HÙNG, Nhóm Thảo Ðàn, xin thông tin để quý độc giả và ân nhân
gần xa có thể trợ giúp cho các em đường phố:
Nhân dịp Ngày Quốc Tế Thiếu nhi 1.6.2003, với mong
muốn giúp trẻ em đường phố không có điều kiện vui chơi giải trí cũng
như không được sự quan tâm chăm sóc của gia đình, bớt đi phần nào
những khó khăn và thiệt thòi trong cuộc sống hàng ngày, chương trình
Thảo Ðàn dự kiến tổ chức ở Ðất Trại Việt Nam Water World tại
Sài-gòn, một kỳ trại mang tên Hội Trại Nhân Ái lần thứ 8,
diễn ra từ ngày 27 đến ngày 30.6.2003, cho 1.000 trẻ em đường
phố, các em có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn và 300 nhân viên
xã hội đang làm công tác chăm sóc giáo dục trẻ em tại Sài-gòn
và các tỉnh miền Bắc và miền Trung vào tham dự..
Mục đích tạo cơ hội cho các em có được những buổi vui chơi
bổ ích, giao lưu chia sẻ tình cảm. Ngoài ra, thông qua những nội dung
vui chơi sinh hoạt trại, giúp các em ý thức về cội nguồn gia đình, về
truyền thống dân tộc Việt Nam. Mặt khác, cũng tạo được mối dây
liên kết giữa các nhân viên xã hội có điều kiện chia sẻ học hỏi
kinh nghiệm để mang đến cho các em những điều tốt đẹp hơn.
Chương trình Thảo Ðàn chúng tôi rất cần sự giúp đỡ, chia
sẻ tình nhân ái của mọi người trong những ngày tổ chức Trại về các
mặt như sau:
- Ðóng góp tài chính: kinh phí tổ chức dự kiến
301.149.000 VND.
- Chia sẻ quà, quần áo, tập vở...
- Chuẩn bị và phân phối thực phẩm cho các em.
- Hỗ trợ dịch vụ, thuốc men để chăm sóc y tế khi cần
thiết.
- Hỗ trợ phương tiện chuyên chở vật dụng, lắp ráp thiết
bị, trang trí phông và cổng trại.
- Hỗ trợ tổ chức các chương trình văn nghệ.
- Cùng sinh hoạt với trẻ theo từng nhóm nhỏ theo nội dung
của Ban Tổ Chức Trại.