CHÚA NHẬT 8 B MÙA THƯƠNG NIÊN
TIN MỪNG: Mc 2, 18 - 22
TRANH LUẬN VỀ VIỆC ĂN CHAY
Bấy
giờ các môn đệ ông Gio-an và các người Pha-ri-sêu đang ăn chay; có
người đến hỏi Ðức Giê-su: "Tại sao các môn đệ ông Gio-an và các môn đệ người
Pha-ri-sêu ăn chay, mà môn đệ ông lại không ăn chay ?" Ðức
Giê-su trả lời: "Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể ăn chay, khi
chàng rể còn ở với họ ? Bao lâu chàng rể còn ở với họ, họ không
thể ăn chay được. Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi rồi, bấy giờ
họ mới ăn chay trong ngày đó. Chẳng ai lấy vải mới mà vá áo cũ, vì
như vậy, miếng vá mới đã vá vào sẽ kéo vải cũ, khiến chỗ rách
lại càng rách thêm. Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì như
vậy, rượu sẽ làm nứt bầu, thế là rượu cũng mất mà bầu cũng hư.
Nhưng rượu mới, bầu cũng phải mới !"
SUY
NIỆM 1:
HÃY ÐỔI MỚI
Cách nay chưa lâu, trên đường
đi từ Thủ Ðức đến Hố Nai, tỉnh Ðồng Nai, tôi bắt gặp một hình ảnh
tệ quá: hai vợ chồng đang đánh nhau. Có lẽ họ mới vừa ẩu đả nhau
rất dữ dội. Bởi vì tôi thấy người vợ tay cầm đá, áo quần xốc
xếch, đầu tóc rối bù, vừa khóc, vừa phun ra những lời quá sức tục
tĩu, độc địa. Còn người chồng cũng giận dữ không kém, chửi thề liên
tục. Người ta cố sức can ngăn anh ta, càng can ngăn, anh ta càng giận
dữ, càng muốn bứt ra khỏi vòng tay can ngăn để sấn tới người vợ.
Và càng tệ hại hơn nữa, khi tôi thấy vô số người đi đường túm lại
xem như xem một vở kịch. Ðúng như vậy. Hai vợ chồng kia như hai diễn
viên hài đang đóng kịch ngay trên đường phố để mọi người cười. Nhưng
cái cười này không phải cười cho vui, cười giải trí, mà ẩn trong đó
là sự chua xót, đáng thương cho hai anh chị. Nó còn là sự chê bai,
ngạo ngễ nữa.
Dù vậy, tôi
vẫn cứ tin rằng hai anh chị vừa kể trên không là người Công Giáo. Chắc
người có Ðạo như chúng ta, được Lời Chúa huấn dạy thường xuyên, có
lẽ không đến nỗi mang nhau ra đường đóng một "vở kịch hài" dỡ như
thế. Nhưng chúng ta vẫn phải can đảm để nhìn nhận mà nói thẳng với
nhau: mâu thuẫn, hay ít là rạn nứt trong gia đình, dù là có Ðạo hay
không, vẫn có thể xảy ra, có khi xảy ra như cơm bữa. Nhìn thẳng thực
tại như thế để thấy rằng, lắm lúc chúng ta chẳng những không sống
Lời Chúa mà còn đi ngược với Lời Chúa nữa.
Năm
nay, năm 2003, Giáo Hội chú trọng đến ơn thánh hóa gia đình. Vì thế,
dựa trên Lời Chúa dạy Chúa Nhật hôm nay ( Chúa Nhật thứ 8 Thường
Niên năm B ), bạn hãy cùng tôi suy nghĩ một chút về sự cần thiết
của tinh thần đổi mới trong Tình Yêu Gia Ðình.
Hôm
nay, bài đọc một, bài trích sách Ngôn Sứ Ô-sê nói thế này: "Ta
sẽ đính hôn với ngươi trong công bình và chính trực, trong tình yêu và
thương xót. Ta sẽ đính hôn với ngươi trong sự trung tín và ngươi sẽ
biết Ta là Chúa" ( Os 2, 19 - 20 ). Thiên Chúa coi tình yêu
thương của Người đối với loài người nói chung, và Giáo Hội nói
riêng, như một cuộc đính hôn, gắn chặt bản thân Người với vận mạng,
với đời sống của con người. Bởi cuộc đính hôn bất hữu này, Thiên
Chúa mãi mãi là Thiên Chúa của lòng trung thành. Dù con người có
phản bội Thiên Chúa, phạm tội, thậm chí chối bỏ Người, Người vẫn
một lòng thương xót. Sự trung tín này chứng minh một điều mà chính
Thiên Chúa đã phán rất nhiều lần: "Ta
là Chúa". "Ta là Chúa" là như thế: Bất biến, không bất
nhất. Vẫn chỉ một đường lối, vẫn chỉ một thánh ý, mãi mãi là Chúa
của Lòng Trung Thành, mãi mãi là Chúa của Tình Yêu.
Tình yêu của Thiên Chúa là kiểu mẫu cho mọi tình
yêu của con người. Ðặc biệt, đời sống gia đình, tình yêu vợ chồng là
phản ảnh đích thực và cụ thể của Tình Yêu Thiên Chúa. Vì thế, hôn
nhân đòi hai người, vợ và chồng, phải trung tín với nhau suốt đời.
Nếu cuộc đính hôn của Thiên Chúa với loài người đã gắn chặt Người
với nhân loại, thì Bí Tích Hôn Phối, một cuộc đính hôn bền vững, gắn
chặt hai vợ chồng y như vậy. Không ai được quyền xúc phạm đến Bí Tích
này bằng sự chia rẽ vợ - chồng, hay bằng sự hành hung, đánh đập
nhau.
Gia đình còn có những người con. Con cái hòa thuận với nhau,
thảo kính cha mẹ, đó là dấu của hoa trái thánh thiện. Mọi người
trong gia đình, dù là ông bà, cha mẹ, con cái, anh chị em, mỗi người
đều phải là một dụng cụ tạo nên bầu khí hòa bình.
Trong năm mới này, nhất là những ngày Mùa Chay
đang cận kề, chúng ta hãy đổi mới tâm hồn, mỗi tâm hồn trong gia
đình đều được đổi mới, sẽ là sức mạnh kéo Ơn Chúa đến trên gia đình
mình. Bài Tin Mừng hôm nay cũng mời gọi đổi mới tâm hồn qua lời dạy
của Chúa Giê-su: "Không nên đổ rượu mới vào bầu da cũ, rượu sẽ làm vỡ bầu
da". Ơn Chúa trong Năm Thánh Hóa Gia Ðình chính là rượu mới.
Còn con người của ta, đời sống của ta, tâm hồn của ta chính là bầu
da. Không thể đem cái bầu da đầy những đố kỵ, hờn oán, ghét ghen...
của con người cũ này để đón nhận Ơn Chúa được, nhưng phải đổi mới
tâm hồn mình, đổi mới cách sống của mình.
Sự
đổi mới cụ thể nhất, gần gũi nhất, thích hợp nhất đó là đổi mới
bản thân mỗi ngày ngay trong tương quan của tình yêu, của sự sống gia đình,
trong các quan hệ: Vợ - chồng, con cái - cha mẹ, cháu chắt - ông bà,
anh chị em với nhau... vì nếu gia đình là những người thân thuộc, ruột
thịt mà còn không yêu thương nhau, làm sao nói đến các tương quan khác
rộng lớn hơn như tình bạn, tình đồng hương, tình làng nghĩa xóm...
Ýù
thức năm nay là năm Giáo Hội chú ý đến sự Thánh Hóa Gia Ðình, trong
bầu khí đổi mới, mỗi thành viên trong gia đình hãy cố gắng nhường
nhịn nhau, đừng nổi nóng, đừng có những lời miệt thị nhau. Những
người cha, những đứa con trai hãy bớt đi hay bỏ đi thói nhậu nhẹt, say
xỉn. Bởi trong chừng mục, rượu là niềm vui, nhưng lạm dụng nó, nó sẽ
nhanh chóng phá hủy hạnh phúc của mình...
Cuộc
sống đã phải vất vả nhọc nhằn lắm rồi, xin đừng làm khổ nhau thêm.
Nếu không trầm trọng đến nỗi đem nhau ra đường để hành hung, đánh
đập nhau, thì cũng đừng làm cho những xáo trộn, những mầm mống của
đổ vỡ hạnh phúc xảy ra. Hãy đổi mới tâm hồn mình để gầy dựng Hạnh
Phúc Gia Ðình.
Lm. JB
NGUYỄN MINH HÙNG, Giáo Phận Phú Cường
SUY NIỆM 2:
LUẬT TÌNH NGƯỜI
1.
Ðối với Ðức Giê-su, tình người là
lề luật quan trọng nhất
Ăn chay là một nghi thức mang
tính tôn giáo, có mục đích: biểu lộ sự tự hạ, lòng ăn năn thống
hối tội lỗi, và tạo cho tâm trí tỉnh thức, sáng suốt. Các kinh sư,
luật sĩ và Pha-ri-sêu đặt rất nặng việc ăn chay, và coi đó là một
việc làm đạo đức. Và họ căn cứ vào đó để đánh giá ai là người
đạo đức, ai không đạo đức. Các môn đệ của Gio-an Tẩy Giả cũng ăn
chay để tỏ lòng sám hối và đón chờ Ðấng Cứu Tinh đến. Họ cũng đặt
rất nặng việc ăn chay.
Nhưng quan niệm và thái độ
của Ðức Giê-su đối với việc ăn chay khiến ta phải suy nghĩ và sửa
đổi lại cách quan niệm của mình về bậc thang giá trị của những việc
đạo đức. Người vẫn luôn coi trọng việc ăn chay như một giá trị
thiêng liêng cao quý, nhưng Người coi việc đối xử cho có tình có
nghĩa, cho hợp với cung cách "làm
người" còn quan trọng
và cao quý hơn nhiều: "Chẳng
lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể ăn chay, khi chàng rể còn ở với
họ ?" Ðành rằng việc ăn chay là quý, nhưng khi có khách tới nhà,
khi còn là thời gian mừng cho hạnh phúc của đôi tân hôn, thì việc
ăn chay quả là không thích hợp, nếu không muốn nói là kỳ cục,
ngược đời, lập dị. Chắc hẳn đối với Người, ăn chay trong những
trường hợp ấy chẳng những không đáng khen mà còn đáng trách nữa.
Trong cuộc đời Ðức Giê-su, ta
thấy Người luôn luôn đặt nặng tình người hơn cả việc giữ những tập
tục hay luật lệ tôn giáo. Thật vậy, Người sẵn sàng lỗi luật sa-bát
để làm theo sự thúc đẩy của tình yêu ( x. Mt 12, 1 - 8; 9 - 14; Lc 13,
10 - 17; 14, 1 - 6; Ga 5, 1 - 18; 9, 1 - 41 ), đang khi đó là một luật quan
trọng do Thiên Chúa lập nên qua Mô-sê ( x. Xh 20, 8 - 11 ) mà ai vi
phạm có thể bị xử tội chết hoặc bị loại trừ ra khỏi dân ( x. Xh 31,
14; 35, 2 ). Như vậy, rõ ràng Người coi việc thực hiện tình người là
quan trọng hơn cả việc tuân giữ các lề luật, dù là những luật được
Kinh Thánh coi là rất quan trọng. Người đã làm một cuộc cách mạng
tôn giáo, đảo lộn các bậc thang giá trị của quan niệm đạo đức cổ
điển vốn thích thượng tôn lễ nghi, ưa chuộng những hình thức bên
ngoài. Và Người đã lập nên một tôn giáo mới, với một tinh thần
mới, luật lệ mới, lấy tình thương hay tình người làm nền tảng, làm
giá trị cao quý nhất.
Và Người đã tuyên bố một cách
thật rõ ràng luật mới của Người, chỉ gồm một khoản luật duy nhất,
đó là luật yêu thương, là việc thực hiện tình người với nhau:
"Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu
thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em»
( Ga 13, 35 ). Chỉ một luật duy nhất này là đủ tóm gọn toàn bộ mọi lề
luật khác, chỉ cần giữ một luật này thôi là giữ được toàn bộ mọi luật
lệ: "Ai yêu người, thì đã chu toàn
Lề Luật (...) Yêu thương là chu toàn Lề Luật" ( Rm 13, 8.10 ). Luật căn bản này mà không giữ thì dù
có giữ trọn vẹn những lề luật khác thì cũng kể như chẳng giữ luật gì
cả ( x. Ga 7, 19; Cv 7, 53 ), và công phu giữ những luật khác ấy chẳng
có một giá trị nào trước mặt Người.
Cứ nghiêm túc xem xét cách Người
phán xét vào ngày chung thẩm, ta ắt thấy trong số những người bị kết
án, chắc chắn có những người thường xuyên ăn chay, trung thành giữ những
nghi thức hay tập tục tôn giáo, thậm chí làm được rất nhiều việc tốt
đẹp lớn lao. Nhưng những việc tốt đẹp ấy ích lợi gì cho họ khi Người chỉ
xét có một điều: "Mỗi lần các
ngươi làm / không làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của
Ta đây, là các ngươi đã làm/không làm cho chính Ta vậy" ( Mt 25, 40.45 ).
Chính Thánh Phao-lô cũng xác nhận
rằng những việc làm tốt đẹp ấy chẳng có giá trị gì trước mặt Thiên
Chúa nếu không phát xuất từ tình yêu: "Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả
thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có đức mến, thì cũng chẳng
ích gì cho tôi" ( 1 Cr 13,
3 ).
Ðiều ấy càng trở nên rõ ràng với câu nói của
Ðức Giê-su: "Trong ngày ấy, nhiều
người sẽ thưa với Thầy rằng: "Lạy Chúa, nào chúng tôi đã chẳng từng
nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh
Chúa mà làm nhiều phép lạ đó sao ?" Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với
họ: Ta không hề biết các ngươi; xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm
điều gian ác !" ( Mt 7, 22 - 23 ). Họ bị kết án dù đã làm đủ mọi điều
tốt đẹp, trừ một điều tốt đẹp nhất và nền tảng nhất, là tình thương,
là cư xử với tha nhân bằng tình người đích thực.
Thiết tưởng, qua bài Tin Mừng này, chúng ta cần
phải nghiêm túc đặt lại vấn đề: chúng ta đã quan niệm và hành xử như
Ðức Giê-su chưa, hay chúng ta vẫn quan niệm giống như các kinh sư, luật
sĩ và Pha-ri-sêu? Những người này coi việc ăn chay, việc giữ những nghi
thức luật lệ, kể cả những luật nhỏ nhặt nhất, quan trọng hơn tình yêu,
tình người, hơn những điều mà tình yêu đòi hỏi phải thực hiện. Mặc dù
Ðức Giê-su đến đã hơn 2000 năm nay để lập nên một kỷ nguyên mới,
kỷ nguyên của Tân Ước, đã đem đến cho thế giới một tinh thần mới,
luật lệ mới, nhưng cho đến hôm nay, tiếc thay còn rất nhiều Ki-tô hữu
- trong đó rất có thể có bạn và tôi - vẫn đang sống theo quan niệm của
nhiều người thời Cựu Ước: coi trọng những tập tục và luật lệ tôn giáo
hơn tình thương.
2.
Thời mới, phải giữ luật mới, phải
theo tinh thần mới
Về sự không hợp thời này,
Ðức Giê-su đã khuyên chúng ta bằng những hình ảnh rất cụ thể: "Chẳng ai lấy vải mới mà vá áo cũ, vì
như vậy, miếng vá mới đã vá vào sẽ kéo vải cũ, khiến chỗ rách
lại càng rách thêm. Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì như
vậy, rượu sẽ làm nứt bầu, thế là rượu cũng mất mà bầu cũng hư.
Nhưng rượu mới, bầu cũng phải mới !" Ðiều đó có nghĩa là đã
bước sang thời mới mà chúng ta vẫn sống theo luật cũ, theo tinh thần
cũ thì sẽ gây nên nhiều tai hại: chẳng những không đạt được điều
mong muốn mà còn bị phản tác dụng. Chẳng những không làm cho chiếc
áo đã rách được lành lặn, mà còn làm cho nó rách thêm. Chẳng
những không chứa đựng hay bảo vệ được rượu, mà làm cho rượu bị chảy
mất.
Thật vậy, nếu vào cuối thời
Cựu Ước mà Ðức Giê-su đã khiển trách và kết án bọn kinh sư, luật
sĩ và Pha-ri-sêu không tiếc lời, thậm chí có thể nói là "cạn tàu ráo máng" ( x. Mt 23, 13 - 36 ), thì Người sẽ khiển trách và
kết án chúng ta tới mức độ nào một khi Người đem tinh thần mới đến
thế gian đã 2000 năm nay, mà chúng ta vẫn sống theo tinh thần cũ của
bọn kinh sư, luật sĩ và Pha-ri-sêu thời đó ? Chúng ta quả là những
người ngoan cố không chịu sửa sai !
Thật vậy, biết bao Ki-tô hữu
hiện nay - thuộc thiên niên kỷ thứ 3 rồi - mà vẫn coi những tập tục
tôn giáo, những luật lệ chủ yếu do con người lập nên, quan trọng hơn
cả luật yêu thương, điều luật duy nhất của Ðức Giê-su ? Có lẽ chúng
ta nên tự xưng mình là "Mô-sê
hữu" hay môn đệ của Mô-sê, thì đúng hơn là "Ki-tô hữu" hay môn đệ của Ðức
Ki-tô ! Quả thật, có biết bao Ki-tô hữu coi việc lãnh nhận các Bí
Tích, những tập tục tôn giáo như đọc kinh, lần chuỗi, ăn chay, kiêng
thịt, v.v... còn quan trọng hơn việc đối xử cho có tình có nghĩa với
người chung quanh mình ! Họ tưởng làm những việc ấy cho nhiều thì sẽ
trở nên công chính.
Thánh Phao-lô đã khuyên họ: "Anh em mà tìm sự công chính trong Lề
Luật, là anh em đoạn tuyệt với Ðức Ki-tô và mất hết ân sủng" ( Gl 5, 4 ). Chúng ta cần
đọc lại Tân Ước cho kỹ để biết Ðức Giê-su coi việc nào quan trọng
hơn việc nào. Tôi không có ý đả kích việc lãnh nhận các Bí Tích hay
những tập tục tôn giáo, vì tất cả những việc đó đều là những việc
tốt đẹp, nhưng tôi nghĩ chúng ta cần phải ý thức việc nào là quan
trọng nhất cho việc sống đạo của chúng ta. Lấy cái chính làm cái
phụ, rồi ngược lại lấy cái phụ làm cái chính thì quả thật là điên
rồ!
Ðức Giê-su đã cảnh cáo các kinh
sư về điều ấy, vì họ không biết cái nào chính cái nào phụ, cái nào
là quan trọng cái nào nên coi nhẹ: "Khốn cho các người, những kẻ dẫn đường mù quáng ! Các người bảo:
"Ai chỉ Ðền Thờ mà thề, thì có thề cũng như không; còn ai chỉ vàng trong
Ðền Thờ mà thề, thì bị ràng buộc" Ðồ ngu si mù quáng ! Thế thì vàng hay
Ðền Thờ là nơi làm cho vàng nên của thánh, cái nào trọng hơn ?" ( Mt 23, 16 - 17 ). Người còn
nói thật rõ: "Khốn cho các người,
hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình ! Các người nộp thuế thập
phân về bạc hà, thì là, rau húng, mà bỏ những điều quan trọng nhất trong Lề Luật là công lý, tình thương
và sự thành thật" (
Mt 23, 23 ).
Áp dụng những câu nói đó vào
việc giữ đạo ngày nay, Người sẽ nói thế nào về những người coi việc
tham dự các Bí Tích, các nghi thức và tập tục tôn giáo còn quan trọng
hơn cả việc sống yêu thương ? Bí Tích và các nghi lễ chỉ là những dấu
chỉ của những thực tại hết sức cao quý, mà trong đó cao quý nhất là
tình thương, vốn là bản chất của Thiên Chúa ( x.1 Ga 4, 8.16 ). Giữa thực
tại cao quý và dấu chỉ của thực tại cao quý ấy, cái nào cao quý hơn,
quan trọng hơn ? Coi trọng dấu chỉ hơn cả thực tại mà dấu chỉ ấy ám chỉ,
thì chẳng khác gì quý trọng hình ảnh của một người hơn chính bản thân
người ấy ! Như thế chẳng phải là nực cười sao ?
Nếu Ðức Giê-su coi các Bí
Tích như là cốt yếu của tôn giáo, chắc chắn Người đã dành rất nhiều
quan tâm về vấn đề này. Thực tế, trong Tân Ước - trong 4 Tin Mừng,
sách Công Vụ Tông Ðồ, và trong các thư tín - chưa bao giờ Bí Tích được
đề cập như một vấn đề trọng yếu. ( Về vấn đề này, xin đừng hiểu lầm
ý của tôi: khi tôi nói cha mẹ tôi không đáng kính trọng bằng Thiên Chúa,
điều đó không có nghĩa là tôi không kính trọng cha mẹ tôi, mà trái lại
tôi đã quan niệm hết sức đúng đắn về chỗ đứng của cha mẹ tôi trước
Thiên Chúa ).
Lạy Cha, xin Cha giúp con chịu
khó tìm hiểu tư tưởng và lập trường của Ðức Giê-su để biết trong
đời sống đạo, điều nào là điều cốt yếu nhất, quan trọng nhất, và
điều nào là điều phụ thuộc. Xin đừng để việc giữ đạo rất thành
tâm của con trở nên vô giá trị trước mặt Cha chỉ vì con đã không quan
niệm, suy nghĩ và hành xử giống như Ðức Giê-su đã dạy.
Gs. NGUYỄN CHÍNH KẾT
SUY NIỆM 3:
Có nhiều người cho rằng Ðức Giê-su là một nhà cách mạng.
Ðiều này đúng nếu hiểu cách mạng là xoá bỏ những gì xưa cũ không
giúp thăng tiến số phận con người, đổi mới thế giới nên tốt đẹp
xứng đáng hơn. Cuộc đổi mới của Ðức Giê-su không nhắm đến hình thức
bên ngoài, nhưng nhắm đến nội dung bên trong. Cuộc đổi mới ấy khởi
đi từ cuộc đổi mới tôn giáo. Người mang đến một thứ tôn giáo hoàn
toàn mới lạ so với tôn giáo cũ.
Ðức
Giê-su mang đến một tôn giáo đậm đà tình nghĩa gia đình. Trước đó,
đạo cũ mang nặng mầu sắc nô lệ. Thiên Chúa được hình dung như một vị
hung thần chuyên tác oai tác quái. Con người đến với Thiên Chúa trong
nỗi sợ sệt. Người ta giữ nghiêm nhặt những điều cấm kỵ vì sợ bị
trừng phạt. Nhưng Ðức Giê-su đã mang đến một thứ tôn giáo mới.
Người mặc khải cho ta biết Thiên Chúa là Cha và chúng ta là con. Ðạo
là mối tình thân mật cha con giữa Thiên Chúa và loài người. Thiên Chúa
yêu thương ta và Người mong ta đáp lại bằng tâm tình hiếu thảo của
con cái.
Ðức Giê-su
mang đến một tôn giáo chan hoà tình yêu thương. Trước đó, đạo cũ đề
cao luật lệ. Có đạo có nghĩa là phải biết luật lệ. Giữ đạo có
nghĩa là giữ luật một cách nghiêm chỉnh. Luật lệ trở thành chủ nhân
của con người. Tôn giáo trở thành một gánh nặng đối với con người.
Ðức Giê-su mang đến cho đạo một khuôn mặt mới. Người tóm tắt đạo
trong một điều luật duy nhất mà Người gọi là luật mới : đó là mến
Chúa, yêu người. Yêu mến là luật duy nhất và cao nhất của tôn
giáo.Yêu mến là chu toàn mọi lề luật trong đạo. Ðức Giê-su còn đi
xa hơn nữa khi dạy rằng: Yêu người chính là yêu Chúa, giúp đỡ người
bé nhỏ nghèo hèn là giúp đỡ chính Chúa. Ngày tận thế, Chúa chỉ
phán xét ta về những việc lành ta làm cho những anh em bé nhỏ nghèo
hèn mà thôi.
Ðức Giê-su mang đến một tôn
giáo có chiều sâu nội tâm. Trước đó, đạo cũ chú trọng tới hình
thức bên ngoài. Những luật lệ ràng buộc con người ở bên ngoài. Ví
dụ như phải rửa tay trước khi dùng bữa. Khi ăn chay phải xức tro trên
đầu, mặc quần áo rách rưới, để tóc tai bù xù. Trái lại, Ðức
Giê-su dạy: Khi cầu nguyện, hãy vào phòng đóng kín cửa lại. Khi ăn
chay, hãy xức dầu thơm, mặc quần áo đẹp, đầu tóc chải chuốt. Khi
giúp người nghèo thì tay phải đừng cho tay trái biết. Ðạo không phải
là một thứ trang sức làm đẹp cuộc đời. Ðạo không phải để làm vui
lòng dư luận. Ðạo là mối liên lạc thâm sâu với Chúa. Ta làm mọi
việc cho Chúa và vì Chúa. Chúa nhìn bên trong hơn bên ngoài. Chúa chú
trọng tới nội tâm hơn hình thức bên ngoài. Chúa coi trọng chất lượng
hơn số lượng.
Với
tất cả những đổi mới như thế, Ðức Giê-su đem đến một luồng gió mới
cho sinh hoạt tôn giáo. Tôn giáo không còn là một mớ giáo điều
cứng nhắc chết chóc, nhưng đã trở nên địa chỉ của tình thương yêu,
tràn đầy sức sống. Tôn giáo không còn là những luật lệ lạnh lùng
vô cảm, nhưng đã trở nên sợi dây tình thương ấm áp nối kết con
người với Thiên Chúa và con người với nhau. Tôn giáo không còn là
toà án xét xử và kết án, nhưng đã trở thành mái ấm gia đình chan
chứa tình yêu thương. Tôn giáo không còn là những cấm kỵ nặng hình
thức, nhưng đã trở nên sức sống nội tâm khơi nguồn từ sự sống của
Thiên Chúa Ba Ngôi.
Với
những đổi mới như thế, Ðức Giê-su đã biến tôn giáo thành một thứ
rượu mới thơm ngon, làm say ngất lòng người. Rượu mới không thể chứa
trong bầu da cũ. Chất men rất mạnh của rượu mới sẽ khiến bầu da cũ
nổ tung. Giáo Lý mới không thể chứa trong tâm hồn cũ. Con người cũ
không đủ sức đón nhận Giáo Lý mới. Cần phải có con người mới để
đón nhận Giáo Lý mới.
Ðể
sống tình cha con thân mật với Thiên Chúa, con người mới phải có tâm
tình hiếu thảo thật sự, gần gũi Cha, yêu mến Cha, luôn tìm ý Cha,
luôn làm đẹp lòng Cha. Ðể sống tình anh em với mọi người, con người
mới phải có một trái tim rộng mở để đón nhận mọi người. Thực sự
coi mọi người là anh em trong một gia đình. Quan tâm chăm sóc lẫn nhau,
nhất là đối với những anh em bé nhỏ, nghèo khổ. Sẵn sàng tha thứ
cho nhau, làm hoà với nhau. Ðể sống đạo nội tâm thật sự, con người
mới phải tránh những hình thức phô trương bên ngoài, sống khiêm
nhường phục vụ. Thường xuyên thanh tẩy tâm hồn khỏi những khuynh
hướng trần tục, để tiến đến gặp gỡ và kết hiệp trọn vẹn với
Thiên Chúa. Phải đổi mới không ngừng, ta mới có thể chấp nhận được
Giáo Lý mới của Ðức Giê-su. Phải đổi mới không ngừng, ta mới có
thể trình bày được Giáo Lý mới này cho mọi anh em bằng chính đời
sống của ta.
TRUYỆN KỂ:
Người ta thường kể về một trong những ông thị
trưởng đầu tiên của thành phố New York bên Hoa Kỳ giai thoại như sau:
một ngày mùa đông lạnh buốt nọ, ông thị trưởng phải chủ tọa các
phiên tòa. Người ta điệu đến trước mặt ông một ông lão quần áo tả
tơi. Người đàn ông này bị tố cáo là đã ăn cắp một mẩu bánh mì.
Lời tự biện hộ duy nhất mà người đàn ông khốn khổ đưa ra là: "Gia
đình tôi đang chết đói".
Nghe xong lời cáo buộc của cử tọa cũng như lời
biẹn bạch của ông lão, viên thị trưởng đưa ra phán quyết như sau: "Luật
pháp không tha thứ cho bất cứ một hành động xấu nào. Tôi thấy cần
phải trừng phạt ông, và hình phạt cho tội ăn cắp là ông phải đóng
10 đô-la". Vừa công bố bản án, ông thị trưởng vừa rút trong
túi của mình ra 10 đô-la và trao cho người đàn ông khốn khổ. Quay
xuống cử tọa ông nói tiếp: "Ông lão đã bồi thường vì tội
ăn cắp của ông. Còn phần quý vị, tôi yêu cầu mỗi người phải đóng
50 xu tiền phạt vì sống dửng dưng đến độ để cho trong thành phố của
chúng ta còn có một người nghèo phải đi ăn cắp". Nói xong,
ông ra lệnh cho viên biện lý đi thu tiền và trao tất cả cho ông lão.
Khi chiếc mũ đã được truyền một vòng tòa án và trở về tay mình,
ông lão đếm được tất cả 47 đô-la 50 xu.
Sách LẼ SỐNG,
Ðài Chân Lý Á Châu
CHIA SẺ:
NGƯỜI CHĂM Ở TỈNH NINH THUẬN
Ninh Thuận là một nơi nắng
gió nhất nước ta. Người dân ở đây rất vất vả với nghề nông và
chăn nuôi. Anh em dân tộc Chăm cũng sống bằng nghề nông là chủ
yếu. Nhưng điều kiện thiên nhiên lại quá khắc nghiệt, cho nên họ làm
ruộng còn thất thu, chăn nuôi và buôn bán nhỏ là một ngành phụ.
Người
Chăm ở Ninh Thuận theo hai giáo phái Bà La Môn và Bà Ni, thờ cúng
thần linh như nhau, nhưng Bà La Môn có khác hơn một chút. Ðời sống
kinh tế khó khăn, nhưng họ lại đổ hết tiền bạc vào chuyện cúng
thần linh. Họ rất mê tín dị đoan. Nếu gia đình nào gặp chuyện không
may, bệnh tật chẳng hạn, thì họ lập tức cúng tà thần. Cúng nơi này
không khỏi, thì cúng chỗ khác, dù vẫn đi bệnh viện chữa; mà tiền
cúng cho các tà thần không phải ít. Nếu không còn tiền thì họ phải
đi vay để cúng.
Gia
đình tôi có bảy anh em. Năm tôi lên mười tuổi, mẹ tôi bệnh nặng.
Lúc này gia đình tôi đang khá giả so với các gia đình khác trong làng,
nhưng lúc mẹ tôi bệnh cũng là lúc ba tôi bỏ đi biệt tăm cho tới
nay. Mẹ định để lại tài sản cho anh em chúng tôi, nhưng các bác không
chịu mà bắt phải đem cúng cho lành bệnh; nhưng tiến mất mà bệnh mẹ
tôi vẫn không giảm chút nào. Cuối cùng mẹ tôi đã chết. Từ đó,
tôi sống trong khổ cực. Tôi phải bỏ học đi chăn bò thuê để có
miếng cơm ăn. Mỗi khi thấy người ta được đi học, tôi thích quá và
quyết tâm đi học cho bằng được. Từ đấy, tôi tự làm hồ sơ để đi học
tiếp và theo học đại học cho đến bây giờ.
Số người Chăm ở Ninh Thuận đã nhận Bí Tích Thánh Tẩy tính đến
nay được khoảng 300 người trên tổng số 60.000 người Chăm ở đây. Ðây
là một vấn đề đặt ra cho Giáo Hội: Tại sao trước kia các cha người
Pháp đã truyền đạo cho họ rồi, mà bây giờ số người theo đạo ít quá
vậy ? Vấn đề là các giáo phái cũ và truyền thống tập quán của
người Chăm đã cản trở họ. Họ học Ðạo nơi các cha đó, song họ không
dám xin Rửa Tội, ngoại trừ một số rất ít.
Các cha người Pháp lập Trung Tâm Nghiên Cứu Văn Hóa Chăm,
nuôi những trẻ em nghèo ăn học, giảng về Chúa Giê-su cho họ, nhưng
nói đến Rửa Tội là họ từ chối, vì sợ. Bởi nếu có gia đình nào theo
Ðạo, lập tức người trong làng sẽ xa cách, đối xử tệ bạc với họ
liền... Cho đến nay, tình trạng đó vẫn còn. Vì thế, nhiều thanh niên
khi cưới vợ lấy chồng là bỏ đi Lễ luôn. Ðức Tin của họ có đó nhưng
không vững chắc. Chỉ vì sợ những người không có Ðạo mà họ bỏ Ðạo
luôn.
Chính
tôi cũng đang ở trong hoàn cảnh gay go đó. Tôi đã theo Ðạo và đi tu
trong Dòng Chúa Cứu Thế, nhưng không dám cho ai biết, kể cả anh chị em
tôi. Tôi luôn nuôi khát vọng giúp cho đồng bào tôi theo Chúa, tin
vào Chúa một cách vững chắc. Vì thế, tôi thấy cần phải có các cha,
các thầy người Chăm để truyền Ðạo cho họ và cũng để củng cố Ðức
Tin cho họ luôn vững chắc qua mọi thử thách. Tôi có được nghe tâm
sự của một cha đang truyền giáo cho người Chăm ở Bình Thuận, là có
rất nhiều người Chăm đến học Giáo Lý, nhưng không chịu Rửa Tội, chỉ
vì họ sợ khi chết không được một Linh Mục người dân tộc Chăm làm
phép.
Khi
tôi viết những dòng này, tôi ước mong mình sẽ được thấm nhuần Tin
Mừng, sẽ trở thành Linh mục của Chúa, để rao giảng Ðạo Yêu Thương
của Chúa cho họ bằng chính ngôn ngữ Chăm của mình.
THÔNG TIN:
- Một
Linh Mục ẩn danh ( Sài-gòn ) giúp người nghèo.............................................................................................
200.000 VND
- Bác
sĩ Vũ Bích Ðào ( Paris, Pháp ) giúp người nghèo .......................................................................................... 1.500.000 VND
- Một
Dòng Nữ Tu xin ẩn danh ( Sài-gòn ) giúp học bổng trẻ em nghèo ......................................................... 1.000.000 VND
- Một
ân nhân ẩn danh ( Sài-gòn ) giúp người nghèo .................................................................................................. 50.000 VND
- Hai
cháu bé Trực và Nhật ( Sài-gòn ) chia sẻ với người nghèo ............................................................................ 300.000 VND
- Một
ân nhân ẩn danh ( Sài-gòn ) tặng người khuyết tật nghèo ............................................................... Một xe lăn còn mới
- Ông bà Nguyễn Thoại ( Toulouse, Pháp ), qua cô
Bích Thủy, gửi tặng "Bé Gái Miền Biển" .................. 1.000.000 VND
- Bác
Nguyễn Văn Nghi ( Na Uy ) giúp học bổng các em nghèo ở Giáo Phận Bắc
Ninh .......................................... 250 USD
-
Giúp một em bé nghèo ( Sài-gòn ) đóng học phí học kỳ 2 còn nợ ..................................................................... 100.000 VND
- Giúp
tiền xe cho một người về quê ở Vĩnh Long ...................................................................................................... 20.000 VND
-
Giúp tiền xét nghiệm cho một bệnh nhân nghèo ở Sài-gòn .................................................................................. 80.000 VND
-
Nhóm Tông Ðồ Thánh Kinh tặng 200 sách Tân Ước cho người dân tộc ở
Buôn Mê Thuột ..................... 3.000.000 VND
- Bác
sĩ Chi Lan giúp bà Huỳnh Thị Sáu ( Quận 6 ) một phần tiền mổ mắt ...................................................... 1.000.000 VND
- Quỹ
Gospelnet giúp thêm bà Huỳnh Thị Sáu ( Quận 6 ) tiền mổ mắt ................................................................ 500.000 VND
- Quỹ
Gospelnet giúp tiền xe cho một bệnh nhân lao phổi về quê ở Ðồng Tháp
điều trị ................................ 50.000 VND
CHƯƠNG
TRÌNH "TRỠ GIÚP GẬY CHO NGƯỜI KHIẾM THỊ"
Chị Bùi thị Hồng Nga, Hội Người Khuyết Tật Cần
Thơ, giới thiệu danh sách 20 người
khiếm thị ở Cần Thơ cần có gậy chuyên dụng của người mù để đi lại
và mưu sinh thuận lợi hơn. Gospelnet đã liên hệ với cơ sở sản xuất
gậy Thiên Ân của những anh em khiếm thị do thầy Phong, một thầy
giáo khiếm thị phụ trách, địa chỉ 40 / 34
đường Tân Hương, hẻm 84, tổ 59, phường 16, quận Tân Bình, Sài-gòn (
điện thoại: 8.472.406, E-mail: pthienan@hcm.vnn.vn
) để đặt mua với giá 60.000 VND, tổng cộng: 1.200.000 VND.
Ðây là loại gậy hết sức đặc biệt, có thể xếp
gọn lại bỏ trong túi, kích thước khoảng 20cm - 30cm, khi mở ra chỉ cần
một tay vẩy mạnh là gậy sẽ thẳng dài ra khoảng 1m10 - 1m20, rất cứng
cáp, có cán cầm và có chất phản quang ở đầu gậy giúp đi lại ban
đêm. Rất mong quý độc giả và ân nhân gần xa hưởng ứng chương trình TRỠ
GIÚP GẬY CHO NGƯỜI KHIẾM THỊ, cứ để dành và gửi về cho Gospelnet
được 60.000 VND là có thêm một người mù được hưởng niềm vui đón
nhận món quà quý giá và thiết thực cho cuộc sống của họ, đồng
thời lại giúp cho công việc sản xuất của Mái Ấm Thiên Ân thêm
phát triển.
Sau đây là 20 anh chị em khiếm thị ở Cần Thơ nhận
được đợt trợ giúp đầu tiên của Gospelnet số 101:
01. ÐỖ
MINH HIỆP, sinh 1982, ngụ
tại số 4 / 9 phường Bình Thủy, Cần Thơ.
02. PHẠM
VĂN GIÚ, sinh 1982, địa
chỉ như trên.
03. LÊ
THỊ HÀ NY, sinh 1980, địa
chỉ như trên.
04. HOÀNG
A BẢO, sinh 1975, địa
chỉ như trên.
05. ÐÀO
ÁNH NGUYỆT, sinh 1973, địa
chỉ như trên.
06. PHAN
VĂN ÐÔI, sinh 1972, địa
chỉ như trên.
07. TRẦN
THỊ BÉ, sinh 1984, địa
chỉ như trên.
08. HUỲNH
NHẬT OANH, sinh 1974, địa
chỉ như trên.
09. HUỲNH
KIM LOAN, sinh 1973, địa
chỉ như trên.
10. HUỲNH
HANH VÂN, sinh 1974, địa
chỉ như trên.
11. NGUYỄN
VĂN SÁU, sinh 1970, địa
chỉ như trên.
12. NGÔ
HỒNG THUẬN, sinh 1982, địa
chỉ như trên.
13. NGUYỄN
THỊ THANH NGÂN, sinh 1983, địa
chỉ như trên.
14. NGUYỄN
VĂN ÐIỂU, sinh 1972, địa
chỉ như trên.
15. LƯU
XI RẾT, sinh 1944, ngụ
tại ấp 5 xã Xà Phiên, huyện Long Mỹ, Cần Thơ.
16. TRƯƠNG
THỊ NHÀN, sinh 1957, ngụ
tại ấp 5 xã Xà Phiên, huyện Long Mỹ, Cần Thơ.
17. NGUYỄN
VĂN SUÔI, sinh 1975, ngụ
tại ấp 2 xã Long Tri, huyện Long Mỹ, Cần Thơ.
18. NGUYỄN
VĂN NHU, sinh 1979, ngụ
tại ấp 2 xã Long Tri, huyện Long Mỹ, Cần Thơ.
19. NGUYỄN
VĂN TIẾN, sinh 1985, ngụ
tại ấp 2 xã Long Tri, huyện Long Mỹ, Cần Thơ.
20. LÊ
THỊ SÁU, sinh 1923, ngụ
tại ấp 2 xã Long Tri, huyện Long Mỹ, Cần Thơ.
TRỠ GIÚP ÐẶC BIỆT CHO MỘT GIA ÐÌNH NGHÈO Ở TỈNH BÌNH THUẬN
Thầy
Nguyễn Xuân Ðường, DCCT, giới thiệu trường hợp gia
đình ông Trần Văn Ngự, sinh 1951 và bà Nguyễn Thị Kiêm, sinh 1956, ngụ
tại Giáo Họ Phê-rô, Giáo Xứ Cù Mi, xã Tân Thắng, huyện Hàm Tân,
tỉnh Bình Thuận. Gia đình làm nghề nông, chỉ biết trông vào thu nhập
hết sức thấp của 3 sào ruộng, có tất cả 7 người con, con trai cả
hiện đang bị bệnh tâm thần, con gái kế đang tìm hiểu Ơn Gọi Dòng Mến
Thánh Giá, hai con út còn quá nhỏ. Gospelnet xin trợ giúp đặc
biệt cho em bị bệnh và 4 em đang đi học, mỗi tháng 50.000 VND, trong
liên tiếp 3 tháng, kể từ tháng 3 đến hết tháng 5.2003 ( cuối
năm học ), tổng cộng: 5 em x 3 tháng x 50.000 VND = 750.000 VND.
01. Giu-se
TRẦN VĂN THƯ, sinh 1980, bị bệnh tâm thần.
02. Ma-ri-a
TRẦN THỊ NHUNG, sinh 1984, đang học lớp 12.
03. An-tôn
TRẦN ANH QUỐC, sinh 1987, đang học lớp 5.
04. Giu-se
TRẦN VĂN CƯỜNG, sinh 1990, đang học lớp 5.
05. An-na
TRẦN THỊ LINH, sinh 1992, đang học lớp 4.
Các bạn Nhóm Mai Khôi giới thiệu
trường hợp bà LÝ NGỌC MAI, ngụ tại tổ dân phố 22, khu phố 2,
phường Tân Quy, quận 7. Bà Mai gia cảnh nghèo lại neo đơn, bị bệnh thận
từ năm 2001, phải chạy thận một tuần 3 lần, ngoài ra còn kéo theo
bệnh tim và đường ruột, khiến cơ thể hoàn toàn yếu nhược, phải
thường xuyên đưa vào cấp cứu bệnh viện An Bình và điều trị tại khoa
Thận bệnh viện 115. Rất may là bà Mai có bảo hiểm y tế nên mọi
khoản chi phí thuốc men và chạy thận đều được miễn phí, chỉ phải thanh
toán tiền ăn hàng ngày và tiền xét nghiệm các mặt ở các nơi khác.
Các bạn Uyên và Tâm đã thường xuyên đến thăm, mang thức ăn bổ
dưỡng cho bà. Gospelnet đã gửi các bạn tiền trợ giúp làm hai đợt
tổng cộng: 300.000 VND.
Như Gospelnet các số 76, 84 và 93 đã thông tin,
gia đình ông PHẠM VUI
và bà TRẦN THỊ VY, hiện ngụ tại số 97 / 5 E ấp
Tân Thới 2, xã Tân Hiệp, huyện Hóc Môn, Sài-gòn, có 3 người con đều bị nhiễm chất độc
màu da cam trong thời gian chiến tranh ông Vui còn
ở Khe Sanh, Lao Bảo, tỉnh Quảng Trị, nay tuy đã ở tuổi trưởng thành,
nhưng tình trạng phát triển chỉ dừng lại ở tuổi thiếu niên, không
học hành, không phát âm được bình thường, gia đình lại đang lâm vào
cảnh khó khăn. Nay Gospelnet số 101 xin tiếp tục trợ giúp hai tháng 3 và 4.2003, tổng cộng: 300.000
VND.
TRỠ GIÚP MỘT NGƯỜI BẠI LIỆT Ở CẦN THƠ
Cha Hồng Anh Kiệt, Giáo Xứ Vị Tín, Giáo Phận Cần Thơ, giới
thiệu trường hợp anh PHAN QUYẾT TÂM, sinh
năm 1976, con bà Trần Thanh Mai, hiện ngụ tại khu vực 1, phường 4, thị
xã Vị Thanh, tỉnh Cần Thơ, nằm trong Khu 4, Giáo Xứ Vị Tín. Anh sinh ra
đã bị dị tật, người cha đã bỏ cả gia đình ra đi, người mẹ phải bán
đất và đi làm mướn để lo cho con suốt 27 năm qua. Cách đây 4 năm, mẹ
anh đi làm thuê ở xa, khóa cửa để anh nằm trên giường một mình, một
con mèo nhảy lên bàn thờ làm đổ lư hương xuống, lửa bắt cháy vào
gối nằm làm anh bị phỏng nặng. Tuy là người bên lương, mẹ anh sợ anh không
qua khỏi, muốn anh được chôn trong Ðất Thánh nên đã xin cho anh được
Rửa Tội, nhưng sau đó anh lại qua khỏi. Hiện tại mẹ anh phải xin nhận
chằm nón lá ở nhà để gần gũi săn sóc cho anh vì vết phỏng vẫn còn
di chứng rất nặng nề. Gospelnet trợ giúp cho anh mỗi tháng 100.000 VND
trong 3 tháng liền, kể từ tháng 3 đến hết tháng
5.2003, tổng cộng: 300.000 VND, số
tiền này do hai cháu bé Trực và Nhật quyết định không tổ chức tiệc
mừng sinh nhật, để dành tiền chia sẻ với người nghèo.
Thầy
Nguyễn Văn Tâm, DCCT, giới thiệu một danh sách 10 em học sinh
nghèo, ngụ tại thôn 15, ấp Vĩnh Thành, xã Hà Linh, huyện Hương Khê, tỉnh
Hà Tĩnh, Giáo Phận Vinh. Gospelnet đã bắt đầu trợ giúp cho mỗi em
50.000 VND một tháng, từ tháng 9.2002 đến hết tháng 11.2002. Nay Gospelnet
số 102 xin tiếp tục trợ giúp liên tiếp trong ba tháng: 12.2002, 1
và 2.2003, tổng cộng: 1.500.000 VND.
01. Phê-rô
NGUYỄN VĂN NĂNG, sinh 1990, lên lớp 6, trường PTTH Hà Linh.
02. Phê-rô NGUYỄN VĂN
NHẬT, sinh 1988, lên lớp 8, trường PTTH Hà Linh.
03. Ma-ri-a TRẦN THỊ
HUYỀN, sinh 1990, lên lớp 7, trường PTTH Hà Linh.
04. Phê-rô LÊ VIỆT
ÐỨC, sinh 1992, lên lớp 5, trường PTCS Hương Thu.
05. Tê-rê-xa NGUYỄN THỊ
LOAN, sinh 1993, lên lớp 4, trường PTCS Hương Thu.
06. Ma-ri-a PHAN THỊ NHO, sinh
1985, lên lớp 10, trường PTTH Hương Khê.
07. Ma-ri-a NGUYỄN THỊ
BÍCH HIÊN, sinh 1985, lên lớp 10, trường PTTH Hương Khê.
08. Gia-cô-bê NGUYỄN
NGỌC HẠNH, sinh 1985, lên lớp 10, trường PTTH Hương Khê.
09. Phê-rô NGUYỄN VĂN
QUYỀN, sinh 1987, lên lớp 10, trường PTTH Hương Khê.
10. Phê-rô
NGUYỄN VĂN KHA, sinh 1984, lên lớp 11, trường PTTH Hương Khê.
TRỠ GIÚP 2 XE LĂN CHO 2 NGƯỜI KHUYẾT TẬT Ở GIÁO PHẬN VINH
Cha
Lê Hữu Phước, Giáo Xứ Vạn Phần, Giáo Phận Vinh, giới
thiệu trường hợp bà Ma-ri-a VŨ THU TRI, chồng là ông Giu-se Cao
Thanh Minh, 72 tuổi, có 9 người con đều nghèo. Bà Tri bị bại liệt đã
gần 10 năm nay, chỉ ngồi và nằm một chỗ trên giường, rất ao ước
được đến Nhà Thờ tham dự Thánh Lễ và Chầu Thánh Thể mà đành chịu.
Gospelnet xin trợ giúp cho bà một chiếc xe lăn còn khá mới trị
giá 800.000 VND.
Cha
Nguyễn Minh Trí, Giáo Xứ Thuận Nghĩa, Giáo Phận Vinh, giới
thiệu trường hợp anh Giu-se NGUYỄN VĂN NGHĨA, ngụ tại Quỳnh
Giang Thuận, thuộc Giáo Họ Yên Lưu, Giáo Xứ Thuận Nghĩa, Giáo
Phận Vinh, anh Nghĩa bị cụt cả hai chân cho tới trên đầu gối, rất ao
ước có được xe lăn để đi lại mưu sinh và tham dự Thánh Lễ tại Nhà
Thờ. Gospelnet xin trợ giúp cho anh một chiếc xe lăn còn mới,
trị giá 1.100.000 VND, do một ân nhân ẩn danh ở Sài-gòn mới
trao tặng.
HỌC BỔNG CHO 17
EM Ở GIÁO XỨ ÐỒNG XOÀI, BUÔN MÊ THUỘT
Cha Lê Trấn Bảo, chính xứ
Ðồng Xoài và Sr.
Ê-li-da-bét Vũ Thị Bài, Dòng Nữ Vương Hòa Bình, cộng đoàn phục
vụ tại Giáo Xứ Ðồng Xoài, Giáo Phận Buôn Mê Thuột, thuộc phường
Tân Ðồng, thị xã Ðồng Xoài, tỉnh Bình Phước, giới thiệu một danh sách
gồm 17 em học sinh nghèo trong Giáo Xứ Ðồng Xoài, xin được trợ
giúp học bổng như sau:
01.
LƯU
THỊ MINH HIẾU,
con ông Lưu Ngọc Vinh ( làm thuê ), lớp 6A trường THCS Ðồng Xoài.
02.
NGUYỄN
THỊ THANH HÀ,
con ông Nguyễn Phi Khanh, lớp 7A trường THCS Tân Xuân.
03.
NGÔ
THỊ HUYỀN, con
ông Ngô Văn Tâm ( làm nông ), lớp 6A trường THCS Tân Phú.
04.
TRỊNH
VĂN HẢO, con
ông Trịnh Văn Toan, lớp 5 trường Tiểu Học Tân Ðồng.
05.
LÊ
THỊ ÁI NHI, con
ông Lê Viết Xuân ( làm nông ), lớp 6 trường THCS Tân Xuân.
06.
NGUYỄN
THỊ PHƯỠNG, con
ông Nguyễn Xuân Hoài, lớp 5 trường Tiểu Học Tân Phú.
07.
TRẦN
MINH QUẢNG, con
ông Trần Văn Cuộc, lớp 7 trường THCS Tân Xuân.
08.
NGUYỄN
THỊ NGỌC HƯƠNG, con
ông Nguyễn Ngọc Lâm ( mua ve chai ), lớp 6 trường Tân Phú.
09.
ÐIỂU
VON, con ông
Ðiểu Mon ( dân tộc Stiêng ), lớp 2 trường Tiểu Học Ðồng Tâm.
10.
THỊ
ÐÔM, con ông
Ðiểu Lúc ( dân tộc Stiêng, làm rẫy ), lớp 2 trường Tiểu Học Ðồng
Tâm.
11.
LÂM
THỊ VỸ, con
ông Lâm Phúc ( làm rẫy ), lớp 3 trường Tiểu Học Ðồng Tâm.
12.
THỊ
LE, con bà Thị
Ung ( dân tộc Stiêng, làm rẫy ), lớp 4 trường Tiểu Học Ðồng Tâm.
13.
THỊ
PHƯƠNG, con ông
Ðiểu Bang ( dân tộc Stiêng, làm rẫy ), lớp 4 trường Tiểu Học Ðồng
Tâm.
14.
THỊ
THỦY, con ông
Ðiểu Xuân ( dân tộc Stiêng, làm rẫy ), lớp 4 trường Tiểu Học Ðồng Tâm.
15.
THỊ
NHO, con ông
Ðiểu Thành ( dân tộc Stiêng, làm rẫy ), lớp 1 trường Tiểu Học Ðồng
Tâm.
16.
ÐIỂU
NANG, con ông
Ðiểu Tân ( dân tộc Stiêng, làm rẫy ), lớp 2 trường Tiểu Học Ðồng
Tâm.
17.
ÐIỂU
SÁNG, con ông
Ðiểu Hà ( dân tộc Stiêng, làm rẫy ), lớp 2 trường Tiểu Học Ðồng
Tâm.
Gospelnet
đã trợ giúp cho các em bắt đầu từ tháng 5.2002 cho đến hết tháng
11.2002 ( Xin xem lại Gospelnet số 62, 68, và 81 ). Sau một thời gian bị
gián đoạn, nay Gospelnet số 101 xin tiếp tục trợ giúp cho tháng
3.2003, tổng cộng: 17 em x 50.000 VND = 850.000 VND ( không có
cho 3 tháng hè ).
HỌC BỔNG CHO 20
EM DÂN TỘC Ở BUÔN MÊ THUỘT
Sr. Phạm Thị Tuyết Mai, Dòng Nữ Vương Hòa Bình, giới thiệu một danh sách 20 em học sinh nghèo, đa số là
người dân tộc H’Mông di dân từ Yên Bái vào, hiện ở tại xã Tam
Giang, huyện Krông Năng ( kèm theo là ảnh chụp các em H'Mông và cha mẹ đứng trước Nhà Nguyện tại Krông Năng ),
các em còn lại là người Kinh và Ê-đê, ngụ tại xã Ðức Minh, huyện
Ðăkmil, Buôn U, huyện Cư Jút, tỉnh Ðăklak, thuộc Giáo Phận Buôn Mê
Thuột. Gospelnet số 101 xin bắt đầu trợ giúp cho mỗi em 50.000 VND kể
từ tháng 3.2003, tổng cộng: 1.000.000 VND ( không có cho 3
tháng hè ).
01. SÙNG A CHANH, sinh 1988, lớp 3.
02. SÙNG A MÀNG, sinh 1990, lớp 1.
03. VÀNG A SÊNH, sinh 1991, lớp 1.
04. HỜ A THÔNG, sinh 1992, lớp 1.
05. HỜ A LỪ, sinh 1994,l ớp 1.
06. SÙNG THỊ ÐỦ, sinh 1994, lớp 1.
07. SÙNG MAI CHI, sinh 1996, mẫu giáo.
08. VỪ A THÁI, sinh 1991, lớp 2.
09. VỪ A DUNG, sinh 1990, lớp 1.
10. SÙNG A SUA, sinh 1992, lớp 1.
11. SÙNG THỊ TỐNG, sinh 1995, lớp 1.
12. HỜ THỊ
SÚA, sinh 1990, lớp 3.
13. SÙNG A Ư, sinh
1990, lớp 1.
14. SÙNG A
TÙNG, sinh 1995, lớp 1.
15. BÙI VĂN
TRƯỜNG, sinh 1992, lớp 1.
16. PHẠM
HOÀNG QUÝ, sinh 1992, lớp 5.
17. Y
NGHIÊM-KNUL, sinh 1986, lớp 12.
18. Y THOP-YA,
sinh 1986, lớp 10.
19. Y UÊ-YA, sinh
1986, lớp 10.
20. H' POK KNUL, sinh 1986, lớp 10.
TRỠ GIÚP LỠP MÁI TÔLE NHÀ Ở GIÁO XỨ
CỜ ÐỎ, Ô MÔN, CẦN THƠ
Gospelnet vừa nhận được thư của cha
NGUYỄN PHƯỚC TRINH trình bày về dự án trợ giúp lợp lại mái tôle
cho các gia đình nghèo trong khu vực ngài phụ trách. Xin giới thiệu
nội dung lá thư của ngài đến quý độc giả và ân nhân gần xa để mỗi
người một ít có thể chia sẻ để bà con sớm có nhà ở trước mùa mưa
năm nay.
"Chúng tôi xin trình bày về Giáo Xứ Cờ Ðỏ, thuộc
thị trấn Cờ Ðỏ, huyện Ô Môn, tỉnh Cần Thơ. Xứ Ðạo giáp ranh các tỉnh
An Giang và Rạch Giá, nằm phía sau các kinh Cái Sắn... Giáo Xứ được
thành lập năm 1962, cha sở đầu tiên là cha bác sĩ người Pháp, Maurice
Longet, trên đường đi nhận nhiệm sở thì mắc bạo bệnh, qua đời... Bản
thân chúng tôi về nhận Xứ Ðạo năm 1997 với 970 Giáo Dân, nay đã
tăng lên thành 2085, hầu hết đều là người nghèo. Xứ Ðạo có 8
Ðiểm Truyền Giáo:
1. Nhà Nguyện Ba Vàm: xa 8 Km.
2. Nông Trường Cờ Ðỏ: Giáo Dân Bùi Chu di cư sau 1975,
trên dưới 400 người, xa 4 Km.
3. Nhà Thờ Cờ Ðỏ: ở ngay trung tâm, nhiều người đang
muốn theo Chúa, xa từ 4 đến 5 Km.
4. Nhà Nguyện Kinh Tế Mới: xa 7 Km.
5. Khu 8 ( Chợ số 8 ): ban đầu chỉ có 30 Giáo Dân, nay
tăng lên 500 và còn đang phát triển, xa 8 Km.
6. Thị Ðội: đã được mấy trăm Giáo Dân, xa 15 Km.
7. Ðìa Sậy: xa khoảng 20 Km.
8. Sình Ðen: các thầy Dòng Tiểu Ðệ đã hiện diện như chứng
nhân Tin Mừng, từ không có ai nay đã được hơn 200 Giáo Dân và còn
đang phát triển, xa từ 4 đến 6 Km.
Trong các dịp hè, Ðức Giám Mục Giáo
Phận Cần Thơ ưu tiên cho các nơi này nên gửi các Nữ Tu và các Thầy
Ðại Chủng Viện về giúp. Cơ sở vật chất nơi đây còn hết sức nghèo
nàn: Nhà Xứ để lại từ thời Pháp, có nguy cơ sụp đổ, không ở được,
cha sở phải ở tạm một phần bên Nhà Thờ. Trong khi đó, Nhà Thờ thì
mái tôle đã quá cũ, cột kèo bị mối ăn, diện tích lại nhỏ, không
đủ chỗ cho Giáo Dân về tham dự Thánh Lễ, đang có dự định sẽ xây
dựng lại trong thời gian tới, tuy nhiên chúng tôi có chủ trương lo xây
ngôi Nhà Thờ Tâm Hồn trước, lo cho con người là trọng tâm, nhất là
những người nghèo bị bỏ rơi, không phân biệt lương giáo.
Chúng tôi đã cùng với Hội Ðồng Giáo
Xứ quyết định sẽ sử dụng tiền ân nhân chia sẻ để tặng cho mỗi gia
đình 20 tấm tôle đơn giá 28.000 VND để lợp lại được một mái nhà,
cây và đinh... do các khu, các xóm tự giúp nhau. Có tất cả 50 mái
nhà cần lợp lại, như vậy, mỗi gia đình cần được trợ giúp tổng
cộng: 560.000 VND. Với 50 mái nhà, con số chi phí thật khổng
lồ: 28.000.000 VND, vượt quá khả năng nhỏ bé của chúng tôi..."
Trước mắt, Gospelnet xin trích quỹ trợ giúp ngay số tiền 1.120.000
VND, đủ cho 2 mái nhà. Rất mong, qua địa chỉ Gospelnet, Lm. Lê
Quang Uy, DCCT, 38 Kỳ Ðồng, quận 3, Sài-gòn, ÐT: 08.9.319.835, quý
độc giả và ân nhân xa gần sẽ chia sẻ trợ giúp, mỗi người một ít,
lần lượt đủ cho từng mái nhà, hy vọng mọi sự được hoàn tất kịp trước mùa mưa năm nay.
TRỠ GIÚP MỘT BỆNH NHÂN NGHÈO Ở HUẾ
Cha
Ngô Thanh Sơn, Giáo Xứ Kim Ðôi, Giáo Phận Huế, giới
thiệu anh TRẦN ÐĂNG HƯỜNG, 36 tuổi, một vợ và 3 đứa con. Hoàn
cảnh gia đình rất nghèo. Trong suốt thời gian dài vừa qua, anh Hường bị
sỏi thận trầm trọng gây đau nhức thường xuyên, nhưng vẫn phải hằng
ngày đạp xe đạp đi từ sáng tới chiều để hành nghề bơm gas hộp quẹt
cũ, mỗi ngày bình quân thu nhập được 7.000 VND. Hiện nay bệnh quá
nặng, phải nằm bệnh viện và bác sĩ bảo phải giải phẫu càng sớm
càng tốt, chi phí phải đóng là 5.000.000 VND. Gia đình anh không thể vay
mượn đâu được. Gospelnet xin trợ giúp ngay số tiền 1.000.000 VND.
Rất mong quý độc giả và ân nhân xa gần chia sẻ thêm, qua Gospelnet: Lm.
Lê Quang Uy, DCCT, 38 Kỳ Ðồng, ÐT: 08.9.319.835, hoặc trực tiếp qua Lm.
Ngô Thanh Sơn, 69 Phan Ðình Phùng, Huế, ÐT: 054.556 227.
XIN
THÔNG BÁO: Ngay sau Gospelnet số 101 này, chúng
tôi sẽ lại xin gửi tiếp Gospelnet số 102, một số báo ngoại lệ
( hors série ) phục vụ cho Phụng Vụ Mùa Chay sắp đến, mở đầu bằng
ngày Thứ Tư Lễ Tro 5.3.2003. Kế đó, Gospelnet số 103 cũng sẽ
tiếp nối cho Chúa Nhật thứ 1 Mùa Chay ngày 9.3.2003. Vậy kính xin quý
độc giả sử dụng các account của Yahoo, Hotmail,..., sau khi nhận mỗi
số báo xin chuyển sang lưu vào ổ dĩa cứng, delete trong Inbox,
rồi bấm thêm empty trash, để Inbox có chỗ nhận tiếp các số
báo sau. Nếu không, sẽ bị tình trạng over quota, báo sẽ bị trả
lại cho chúng tôi, thiệt hại cả đôi đường.