GOSPELNET
 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


CHÚA NHẬT 14 A THƯỜNG NIÊN

TIN MỪNG: Mt 11, 25 - 30

Khi ấy, Ðức Giê-su cất tiếng nói: "Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha. "Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết Người Con, trừ Chúa Cha; cũng như không ai biết Chúa Cha, trừ Người Con và kẻ mà Người Con muốn mặc khải cho. "Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng".

SUY NIỆM:

"HÃY ÐẾN CÙNG TÔI !"

Bài Tin Mừng hôm nay có một nội dung hết sức phong phú và sâu sắc. Chúng ta nên suy niệm từng nội dung một để có áp dụng thích hợp trong đời sống cá nhân và cộng đoàn.

1. TRƯỚC MẶT THIÊN CHÚA, NHỮNG NGƯỜI BÉ MỌN ÐƯỠC ƯU TIÊN ÐẶC BIỆT:

Nếu lời tuyên bố của Ðức Giê-su trong Tin Mừng Gio-an: "Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời" ( 3, 16 ) cho chúng ta biết Lòng Thương Yêu hải hà của Thiên Chúa đối với loài người nói chung thì lời cảm tạ Chúa Cha của Ðức Giê-su trong Tin Mừng Mát-thêu: "Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha" ( 11, 25 - 26 ) cho chúng ta biết hạng người nào được Thiên Chúa ưu ái cách riêng. Ðó là những người "bé mọn".

Người bé mọn theo nghĩa Thánh Kinh là hạng người sống đạm bạc, đơn sơ, khiêm nhường, chỉ biết tin tưởng phó thác vào một mình Thiên Chúa, chứ không cậy dựa vào bản thân mình hay sức mạnh nào khác. Thiên Chúa dành cho những người ấy một đặc ân vô cùng cao quý là mặc khải cho họ biết Sự Thật bí nhiệm của Thiên Chúa. Dĩ nhiên những người bé mọn được như thế thì không phải vì họ có công lao gì trước mặt Chúa, mà chỉ vì Chúa yêu thương họ và ban cho họ "cách nhưng-không" mà thôi.

Lịch sử Do-thái giáo và Ki-tô giáo càng làm nổi bật điều ấy. Khi Ít-ra-en được Thiên Chúa chọn làm dân riêng thì Ít-ra-en chỉ là một dân tộc nhỏ bé và yếu kém so với các dân tộc khác trong khu vực lúc bấy giờ. Khi Ðức Giê-su thi hành sứ vụ rao giảng Nước Trời thì những người đón nhận Tin Mừng ấy phần đông là những người nghèo hèn, thấp kém, bị khinh khi, bị gạt ra ngoài lề xã hội Do-thái lúc bấy giờ. Ngay trong hàng ngũ các tông đồ, Chúa cũng gọi và chọn những người làm nghề chài lưới và thu thuế là những hạng người chẳng được ai trọng vọng. Ki-tô giáo thời kỳ đầu cũng thế: cũng là những thành phần thấp kém trong các xã hội làm nên các cộng đoàn tín hữu ở Pa-lét-tin và ở các vùng thuộc nền văn hóa Hy La ( tức Hy-lạp và La-mã ). Nếu Thiên Chúa yêu thương hết mọi người thì rõ ràng Người dành một tình yêu đặc biệt cho những người bé mọn.

Chúng ta có thể rút ra hai áp dụng cụ thể cho đời sống tâm linh:

§   Chúng ta phải biết tạ ơn Thiên Chúa về Ơn Ðức Tin mà Chúa đã ban cho chúng ta. Chúng ta thử hỏi và trả lời: Tại sao tôi là người Công Giáo, là Ki-tô hữu mà không phải là người phật tử hay vô thần ? Nếu chúng ta được là người Công Giáo thì không phải chúng ta có công lao gì mà được Chúa ban ơn ấy đâu, mà chỉ vì Chúa thương chúng ta một cách nhưng không mà thôi.

§   Chúng ta phải biết bắt chước Thiên Chúa mà chọn những người bé mọn làm đối tượng ưu tiên cho mọi việc phục vụ của chúng ta. Những người bé mọn phải là những người được chúng ta quan tâm, nghĩ tới và phục vụ đầu tiên.

2. GIỮA THIÊN CHÚA VÀ ÐỨC GIÊ-SU CÓ MỐI QUAN HỆ RẤT MẬT THIẾT:

Lời Chúa trong đoạn Mt 11, 27 cho chúng ta biết giữa Chúa Cha và Con là Ðức Giê-su có một quan hệ hết sức mật thiết và tin tưởng. Chúa Cha đã giao phó tất cả cho Con và chỉ những ai được Chúa Cha ban ơn mới biết được Chúa Con cũng như chỉ những ai được Chúa Con ban ơn thì mới biết được Chúa Cha. Nói cách khác Cha và Con là Một và chúng ta biết được Chúa Con thì biết được Chúa Cha và ngược lại.

Sống Lời Chúa hôm nay ( Mt 11, 27 ) là chúng ta biết cảm tạ hồng ân Thiên Chúa đã ban cho chúng ta là nhận biết Thiên Chúa Cha, Con và Thánh Thần. Ðồng thời không ngừng nài xin Thiên Chúa cho chúng ta được đi sâu hơn nữa vào mối quan hệ thần linh của Thiên Chúa.

3. NHỮNG NGƯỜI VẤT VẢ MANG GÁNH NẶNG NỀ ÐƯỠC ÐỨC GIÊ-SU HẾT SỨC QUAN TÂM VÀ ƯU ÁI.

Lời Chúa trong Mt 11, 28 - 30 là một lời mời hết sức ân cần, ưu ái mà Ðức Giê-su dành cho những ai vất vả mang gánh nặng nề. Người rất thông cảm và sẵn sàng ủi an, trợ giúp những ai sống trong hoàn cảnh như thế. Trong văn mạch của Phúc Âm, chúng ta phải hiểu rằng những người vất vả mang gánh nặng nề là những người nghèo hèn, túng thiếu, phải lam lũ làm ăn, phải vật lộn với cuộc sống. Ðức Giê-su mời những người ấy trút hết gánh nặng cho Chúa. Người còn mời họ hãy học với Người, tức bắt chước noi gương Người sống hiền lành, phó thác, cậy trông vào Thiên Chúa. Tin tưởng mà theo Chúa thì bước chân sẽ nhẹ nhàng, đời sống sẽ được đảm bảo.

Sống Lời Chúa hôm nay ( Mt 11, 28 - 30 ) là đáp lại lời mời hết sức ân cần, ưu ái của Ðức Giê-su mà dâng hiến tất cả cuộc đời gian nan, vất vả của chúng ta. Ðức Giê-su biết hết và thông cảm với nỗi nhọc nhằn của chúng ta. Ngài như một người mẹ, một người bạn sẵn sàng chia sớt với chúng ta để chúng ta nhẹ gánh mà vui sống.

Sống Lời Chúa hôm nay ( Mt 11, 28 - 30 ) còn là trở thành đồ đệ của Chúa, học với Chúa cách sống hiền lành và khiêm nhường. Thiên Chúa không ưa gì những tâm hồn ác độc hoặc kiêu căng tự mãn. Trái lại Người hết mực yêu thương những kẻ hiền lành và khiêm nhường. Người hiền lành và khiêm nhường không bao giờ có ý hại ai. Họ sống đơn sơ, phó thác và tin tưởng vào Chúa. Họ sống thuận hòa, khiêm tốn với người chung quanh.

Lạy Chúa Giê-su, Lời Chúa trong Phụng Vụ hôm nay phong phú quá ! Làm sao chúng con suy gẫm cho hết được ? Làm sao chúng con mang ra thực hành cho đầy đủ được ? Chúng con cám ơn Chúa và xin Chúa giúp chúng con.

Chúng con cám ơn Chúa vì Chúa đã gọi, đã chọn chúng con làm Ki-tô hữu, làm người thừa hưởng kho tàng Mầu Nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi cao cả.

Chúng con cám ơn Chúa vì Chúa đã mời gọi chúng con trút hết gánh nặng cuộc đời cho Chúa để chúng con nhẹ bước trên hành trình về Nhà Cha. Chúng con cám ơn Chúa vì Chúa đã muốn chúng con trở thành học trò của Chúa để chúng con học sống hiền lành và khiêm nhường với Chúa, như Chúa.

Xin Chúa giúp chúng con sống xứng đáng với hồng ân Chúa ban, với tình thương và sự ưu tiên Chúa dành cho chúng con.

 Giê-rô-ni-mô NGUYỄN VĂN NỘI

SUY NIỆM 2:

NGHỊCH LÝ

Các bài đọc Chúa Nhật hôm nay gợi lên một nghịch lý: Vua Mê-si-a, cỡi lên lừng lừa, khiêm nhu tiến vào thành Giê-ru-sa-lem ( Bài đọc 1 ). Ðức Giê-su, là Thầy và là Chúa, lại tỏ mình là Ðấng hiền lành và khiêm nhượng trong lòng, đồng thời cho ta biết ách của Ngài êm ái, gánh của Ngài nhẹ nhàng. Trong thư gởi tín hữu Ro-ma, Thánh Phao-lô theo bước chân của Ðức Ki-tô, cũng vạch ra một con đường kỳ lạ: nếu nhờ Thần Khí, anh em diệt trừ những hành vi của con người ích kỷ nơi anh em, thì anh em sẽ được sống.

 

Vài Suy Tư

Nghịch lý thường làm ta kinh ngạc và hoang mang. Chúng ở ngoài cái lô-gích của lý lẽ và hành hạ ta vì làm cho ta mất tự chủ trong suy tư. Nghịch lý là sản phẩm của lý trí, nhưng chúng lại thuộc về một bình diện khác biệt với lô-gích và lý trí. Chúng thuộc bình diện xúc cảm và trực giác, lô-gích của trái tim, và nếu chúng là những nghịch lý Ki-tô giáo, chúng cũng còn thuộc bình diện mặc khải và lòng tin nữa. Từ quan điểm này, ta suy tư về các bài đọc phụng vụ hôm nay.

Nghịch lý của Ðấng Mê-si-a

Ðấng Mê-si-a được mong đợi suốt thời Cựu Ước là Ðấng Mê-si-a - Vua, hậu duệ của nhà Ða-vít, Ðấng tiến vào Giê-ru-sa-lem như vị đại vương cỡi trên lưng chiến mã, sau khi đã chinh phục vương quốc Ða-vít. Ngôn sứ Da-ca-ri-a cũng nói đến một nhà vua, công chính và vinh quang thật đấy, nhưng lại khiêm nhu cỡi trên lưng lừa con. Ki-tô giáo xem lời sứ ngôn này ứng nghiệm cho Ðức Giê-su, Ðấng Mê-si-a mà người do thái và muôn dân mong đợi. Ngài là Ðấng Mê-si-a - Vua, nhưng Ngài lại ngự trên ngai thập giá, đỉnh cao đau khổ.

Nghịch lý của tình yêu

Ðoạn Tin Mừng theo Thánh Mát-thêu, như họa lại tình yêu nghịch lý của Ðức Giê-su. Ðây chính là một nghịch lý vì Con Thiên Chúa tối cao đã tự hủy mình ra không qua việc nhập thể. Nghịch lý vì, là Thầy và là Chúa, mà lại hiền lành và khiêm nhường trong lòng, đã mang lấy ách và gánh nặng trên vai, để chúng ta tôi tớ của Ngài cảm thấy nhẹ nhàng hơn, để chúng ta là môn đệ bị đè nặng bởi lề luật cảm thấy dễ thở hơn.

Nghịch lý của ân sủng

Trong đời sống Ki-tô hữu, những từ "chết - sống" có liên hệ với nhau, nghĩa là phải chết để được sống. Phải chết đi cho tính xác thịt để con người mới được sống, do Thần Khí. Ðây là cái chết theo nghĩa khổ chế, và nếu Chúa muốn, cũng có nghĩa thực nữa, đến mức độ chết vì đạo, để Ðức Ki-tô sống trong ta theo cách thức hoàn toàn khác biệt với thế gian. Nếu Ki-tô hữu thực hiện điều này trong đời mình, họ không còn thuộc về thế gian này nữa, nhưng thuộc về thế giới của men và của ánh sáng.

Lm. PHẠM NGỌC LÊ, Giáo Phận Nha Trang

CHỨNG TỪ:

NIỀM VUI SỐNG HỒN NHIÊN

Cody Helen vừa là một nhà giáo dục, lại vừa là một nữ điều dưỡng chuyên chăm sóc sức khỏe cho những trẻ em bị nhiễm căn bệnh AIDS. Và cô đã thuật lại như là những chứng từ sống động về niềm vui sống hồn nhiên nhưng không kém phần dũng cảm của những bệnh nhân mà cô nhận là những người bạn nhỏ đáng yêu của cô. Ðặc biệt nhất là bé Tylen mới 5 tuổi.

Ngay từ khi sinh ra, Tylen đã nhiễm HIV cùng với người mẹ vô tội và đáng thương. Và tuổi thơ của chú bé đã phải lệ thuộc hoàn toàn vào thuốc men, một ven trong lồng ngực em bị cắt bỏ, thuốc đặc trị được cung cấp liên tục qua một ống nhựa đeo trên lưng để dẫn thẳng vào mạch máu, đôi lúc em còn phải được thở ô-xy.

Thế nhưng, cậu bé lại hết sức năng động, vẫn chạy chơi tung tăng với đủ thứ trang thiết bị y khoa trên người, cùng với một chiếc xe kéo đặt một bình dưỡng khí lớn. Mọi người chung quanh em trong bệnh viện, ai cũng phải vui lây cái vui thanh khiết của cậu bé thiên thần.

Mẹ của Tylen thấy cậu cứ thoắt ẩn thoắt hiện, sợ lạc mất cậu mà không kịp cấp cứu khi có biến chứng bất ngờ, đã phải mặc cho cậu một chiếc áo ngoài màu đỏ để mọi người dễ nhận ra cậu khi cậu chơi đùa ngoài sân cỏ hoặc trong các hành lang chằng chịt của bệnh viện. Ở đâu người ta cũng nghe được tiếng nói líu lo, tiếng hát trong vắt và tiếng cười giòn tan của chú bé yêu đời...

Tuy vậy, rốt cuộc rồi căn bệnh AIDS quái ác cũng đã quật ngã bé Tylen. Khi biết con mình không còn sống thêm được bao lâu nữa, bà mẹ đã dỗ dành trấn an cậu bé rằng bà cũng sắp chết, và chắc chắn hai mẹ con sẽ gặp nhau trên Nước Trời.

Vài ngày trước khi chết, Tylen gọi cô điều dưỡng Cody Helen lại bên giường và thì thào vào tai cô: "Cô ơi, cháu không sợ chết đâu, khi cháu chết rồi, cô nhớ mặc cho cháu chiếc áo màu đỏ mọi ngày nhé. Mẹ cháu bảo mẹ cũng sắp chết. Khi mẹ cháu về Nước Trời sau cháu, cháu muốn mẹ cháu nhận ngay ra cháu khi cháu đang chơi với các thiên thần !"

LỜI HẰNG SỐNG, 4.1999 ( Trích NỐI LỬA CHO ÐỜI tập 4 )

 

CHIA SẺ:

MỘT TÂM HỒN BÉ MỌN

Sáng nào, thằng bé cũng dắt đàn bò đi ngang qua nhà các Dì thuộc Tu Hội Nữ Tử Bác Ái Vinh-sơn. Hồi đầu tôi không để ý, nhưng sau mấy hôm, tôi hỏi nó: "Ủa, con phải đi học buổi sáng cơ mà, tại sao giờ này con còn ở đây ?" Ðôi mắt nó hơi đỏ đỏ: "Dạ thưa dì, con nghỉ học rồi ạ !" Tôi ngạc nhiên hỏi lại: "Con đang học lớp 6 cơ mà ? Tại sao con lại phải nghỉ học ?" Với cây gậy đuổi bò trên tay, nó di di xuống đất, mặt cúi gầm, nhỏ nhẹ trả lời: "Dạo này ba con bịnh quá, mẹ con phải chạy chợ, không có ai chăn bò, mẹ bảo con nghỉ học giúp mẹ chăn bò, rồi qua năm, mẹ sẽ kiếm cách cho con đi học nghề".

Cứ vậy, sáng nào ra quét sân trước nhà, tôi cũng lại thấy cái dáng đen đen gầy gầy của nó đi qua. Ðến chiều, cái dáng gầy gầy đen đen của nó lại đi trở lại... Một hôm đang cuốc đất để trồng cây làm hàng rào, tôi nghe có tiếng chào, ngẩng đầu lên, ra là thằng bé hàng xóm. Tôi hỏi: "Sao hôm nay con về sớm vậy ?" Nó thở dài trả lời: "Dạ, hôm nay tự dưng thấy mệt quá nên con về sớm một chút ! Ủa, mà dì đang làm gì đó ?"

Tôi bảo: "Dì đang cuốc đất để trồng hàng rào" Nó nhanh nhảu thưa: "Ðể con phụ dì một tay !" Tôi bảo nó: "Không được, con mới nói là con đang mệt, thôi về nghỉ đi !" Thằng bé lại còn lý sự: "Con trai mà dì, mệt là một chuyện, nghỉ xả hơi lại là chuyên khác, dì ơi !" Nói rồi, nó chạy vào nhà các Dì lấy ra một cây cuốc lớn.

Ðúng là con trai có khác ! Mấy tiếng sau là tôi đã có một cái rãnh lớn và dài, tha hồ mà trồng cây làm hàng rào. Tôi cám ơn thằng bé và bảo: "Thôi bây giờ thì con về nghỉ đi, khi nào cần, dì sẽ kêu con nghe !" Ðúng lúc ấy, có một bà đi qua, tay ôm một cái bao gì đó hơi nặng, thằng bé liền chạy lại: "Bác ơi, để con phụ bác một tay !" Nói rồi nó chào tôi rồi đi ngay.

Tôi đứng ngó theo cái dáng gầy gầy đen đen của thằng bé với cái bao đồ to và nặng. Tôi thầm cầu nguyện cho nó có nhiều niềm vui và nhiều bạn tốt. Riêng tôi, dưới cái nắng gay gắt của buổi trưa, tự nhiên tôi thấy mát mẻ và dễ chịu !

Một nữ tu Dòng NỮ TỬ BÁC ÁI VINH-SƠN Việt-Nam.

CÂU TRUYỆN:

THƯỠNG ÐẾ CÓ MẶT Ở KHẮP NƠI

Marbrouk là đồ đệ bé nhất trong số các đệ tử của một vị đạo trưởng Hồi Giáo. Một hôm, vị đạo trưởng già yếu biết mình sẽ chẳng còn sống được bao lâu nữa, ông cho gọi các đồ đệ lớn bé đến mà bảo: "Các con hãy ra đi, tìm bắt một con chim sẻ, làm thịt con chim ấy tại một nơi nào đó không có sự hiện diện của Thượng Ðế Allah. Sau đó, các con nấu nướng thành một món thật ngon, rồi mang về đây cho ta. Ai làm đúng ý ta nhất, ta sẽ truyền ngôi đạo trưởng cho người ấy."

Các đồ đệ vội vã lên đường, ai cũng thầm nhủ: "Tại sao thầy mình lại có thể giao một nhiệm vụ dễ dàng và đơn giản như vậy nhỉ ?" Quả thế, chỉ một vài giờ sau là các anh lớn tuổi đã mang về những món thịt chim sẻ sào nấu theo đủ mọi cách thức ngon nhất.

Ðạo trưởng cho gọi từng người đến hỏi đầu đuôi. Người thứ nhất trả lời: "Thưa thầy, con ra chợ chọn mua ngay một con sẻ mập mạp nhất. Sau đó con ra thẳng khu ngoại ô ven sông dơ bẩn của bọn phu phen. Con tin rằng con đã làm thịt con chim ở một nơi không thể có mặt Thượng Ðế vì Người là Ðấng tuyệt đối vẹn toàn trong sạch !" Người thứ hai hãnh diện trình bày: "Còn con, con đã mang con sẻ tới giết thịt làm lông trong một khe núi hiểm trở không hề có ánh sáng mặt trời lọt tới. Thượng Ðế là Nguồn Sáng quang vinh chói lọi, Người chẳng thèm có mặt ở một nơi như thế !" Người đồ đệ thứ ba thì nói: "Con tìm cách lén vào được một khu hang ổ bọn trộm cướp đàng điếm. Con tin rằng Thượng Ðế là Ðấng toàn thiện và công chính, Người không thể ghé qua nơi chốn tội lỗi ấy được !" Người đệ tử kế đó cũng khẳng định: "Chỗ con làm thịt con chim là ngay giữa cảnh chợ búa bon chen. Người ta đang chãi cọ chửi bới và đánh lộn tàn nhẫn. Thượng Ðế, Ðấng nhân hậu từ bì, Người cũng chẳng thể nào hiện diện ở một nơi như vậy !"

Cứ thế, lần lượt từng người kể lại công việc của mình. Vị đạo trưởng vẫn lặng thinh, khoanh tay ngồi yên không chịu nếm món thịt nào cả, các đồ đệ mời mọc mãi cũng vô ích. Ðạo trưởng chợt hỏi: "Thế còn đệ tử út, bé Marbrouk của ta đâu ?" Mọi người đồng loạt thưa: "Thưa thầy, chẳng thấy nó đâu cả ạ ! Thầy cứ việc dùng thử các món chúng con đã dọn kẻo nguội mất. Có lẽ thằng bé lại ham chơi nhởn đâu đó, còn lâu mới xong việc thầy bảo làm..."

Thế nhưng vị đạo trưởng vẫn nhất quyết ngồi chờ Marbrouk về. Trời xập tối thì bóng dáng bé nhỏ của Marbrouk xuất hiện ở cửa. Dường như cậu lung túng khổ tâm ghế lắm. Hai tay dấu sau lưng, cậu tiến lại trước mặt đạo trưởng rồi bất ngờ bật khóc mếu máo thưa:

"Thưa Thầy, việc đặt bẫy và bắt một chú chim sẻ thật là một việc quá dễ đối với con, chỉ một loáng là xong. Thế rồi con đi tìm nơi giết thịt chú chim ấy đúng như điều kiện thầy đã dặn. Nhưng con đã tìm mọi nơi khắp chốn mà vẫn không thể giết thịt chú chim được. Con rời thành phố để đi xa hơn vào vùng đồi núi và hoang mạc, nhưng cũng đành bó tay. Cuối cùng, con chỉ còn cách trở về đây xin thầy tha lỗi vì con đã không làm tròn được công việc thầy đã dặn, bởi con không thấy có một nơi nào mà Thượng Ðế lại không hiện diện, Người có mặt ở khắp mọi nơi..."

Ðạo trưởng nhoẻn miệng cười hỏi thêm: "Thế con còn dấu ta cái gì sau lưng thế kia ?" Cậu bé trả lời: "Dạ thưa thầy, con xin thầy cho phép con được trả tự do cho chú chim sẻ đáng thương này. Suốt cả ngày hôm nay, con với chú ta đã thân với nhau mất rồi, con không thể đành lòng bắt nhốt hoặc giết chú ấy nữa..."

Ðến đây thì vị đạo trưởng xúc động đứng lên, bước tới ôm chầm lấy bé Marbrouk. Con chim sẻ trên tay cậu vụt bay lên trước ánh mắt ngỡ ngàng của các đồ đệ lớn tuổi. Ðạo trưởng quay nhìn khắp lượt rồi run run giọng tuyên bố: "Ðây mới chính là người xứng đáng kế tục thầy. Hỡi Marbrouk, tuổi con còn nhỏ nhưng con lại có được một tấm lòng đôn hậu nhân ái. Hơn thế nữa, chính ở chỗ con đơn sơ hồn nhiên và khiêm tốn nên con đã hiểu thấu được cả một chân lý cao sâu. Quả vậy, Thượng Ðế là Ðấng anh minh, nhân ái, trong sạch và vinh quang, Người có mặt ở khắp mọi nơi..."

Trích NỐI LỬA CHO ÐỜI tập 2

THÔNG TIN:

CÁC KHOẢN TIỀN ÂN NHÂN MỚI CHIA SẺ

- Bạn Nguyen Mo ( Paris - Pháp ) giúp Tu Hội Thánh Tâm lo cho các trại phong ở miền Bắc .......................................................................................................  200 USD

- Một Giáo Dân Giáo Xứ Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp ( Sài-gòn ) giúp điểm truyền giáo Ka Ðơn ......................................................................................  1.400.000 VND

- Một Giáo Dân lớn tuổi ( Sài-gòn ) hy sinh tiền mổ mắt để giúp giúp điểm truyền giáo Ka Ðơn .................................................................................  1.300.000 VND

- Một người Phật Giáo ( Sài-gòn ) giúp người nghèo ở điểm truyền giáo Ka Ðơn ......................................................................................................................  100.000 VND

- Một số Giáo Dân Giáo Xứ Phan-xi-cô Ða-kao ( Sài-gòn ) giúp điểm truyền giáo Ka Ðơn ..................................................................................................  300.000 VND

- Một Linh Mục ẩn danh ( Sài-gòn ) giúp điểm truyền giáo Ka Ðơn ...................................................................................................................................................  100.000 VND

- Một Linh Mục ẩn danh ( Sài-gòn ) giúp học bổng các em nghèo .................................................................................................................................................................  330 USD

- Một ân nhân ẩn danh ( Sài-gòn ) giúp em Võ Hoài Phương bị khuyết tật ở Củ Chi ( lần thứ hai )................................................................................... 200.000 VND

VỀ ÐIỂM TRUYỀN GIÁO Ở KA-ÐƠN TỈNH LÂM ÐỒNG

Gospelnet vừa nhận được một lá thư của Sr. Ðặng Thị Thanh, Dòng Nữ Tu Bác Ái Vinh-sơn, đề ngày 21.6.2002, viết từ điểm truyền giáo Ka Ðơn cho người dân tộc Không’Hor thuộc tỉnh Lâm Ðồng. Chúng tôi xin trích đăng ở đây như sau:

"... Con hiện đang phục vụ cho các em dân tộc và người Kinh tại Ka-Ðơn. Con đảm nhận việc dạy Giáo Lý Thêm Sức và bồi dưỡng các glv. Cha có tài liệu hoặc học cụ Giáo Lý xin giúp cho con, con sẽ tận dụng hết vì các em dân tộc đơn sơ và mộc mạc, thích nghe và thấy. Các em dân tộc nghèo lắm cha ạ, ngày ngày đi lượm phân bò để bán mua gạo ăn. Nếu bán được 3 hoặc 4 ngàn đồng thì có cơm ăn. Còn nếu chỉ kiếm được 2 ngàn đồng thì ăn cháo cả nhà. Con hay đi thăm các gia đình, con lẻn xuống bếp giở nồi ra thì chỉ thấy một nồi cháo để ăn cả ngày cho cả gia đình từ lớn chí bé, họ ăn với một chén muối ớt ! Ngày nào mà ở các vườn người Kinh sau khi họ đã bán xong, họ cho mót lại, thì mẹ hoặc anh chị các em đi nhặt được rau thì ngày đó bữa ăn có thêm chút rau. Còn rất nhiều cái khó khăn mà người nghèo và người dân tộc phải chịu trong mùa hạn này, họ bị mất mùa lúa, đậu và rau... Con xin cha một điều nữa là, cha xin cho con các sách học phổ thông từ cấp 1, 2 đến cấp 3, để con giúp cho các em nghèo vào niên học mới, cũng như để con dạy các em ở lớp Tình Thương..."

Gospelnet đã quyên góp được ngay trong hai ngày đầu tiên ngỏ lời, số tiền là: 3.200.000 VND để có thể giúp 30 em học sinh nghèo người dân tộc K'Hor trong 2 tháng liền, mỗi em được 50.000 VND một tháng, ngoài ra còn được thêm tất cả 300 cuốn tập 100 trang. Cũng rất mong quý độc giả và ân nhân gần xa tiếp tục rộng lòng chia sẻ các loại sách giáo khoa, tiền bạc, quần áo hoặc học bổng cho các em nghèo với mức 50.000 VND một tháng, xin liên hệ với chúng tôi: Lm. Lê Quang Uy, 38 Kỳ Ðồng, Quận 3, Sài-gòn, điện thoại: 0903.34.09.14, E-Mail: ttmvcssr@hcm.vnn.vn.

VỀ CHƯƠNG TRÌNH TRỠ GIÚP XE LĂN CHO NGƯỜI KHUYẾT TẬT

Vừa qua, gia đình anh NGUYỄN THANH QUỲNH ở California, Hoa Kỳ, có chia sẻ với Gospelnet số tiền 1.000 USD để mua xe lăn cho người khuyết tật. Một Linh Mục ẩn danh ở Việt Nam cũng chia sẻ thêm 280 USD. Ngoài ra, chúng tôi cũng trích quỹ Gospelnet 550.000 VND để mua một xe lăn mới, loại không xếp được. Như vậy, tổng cộng được: 1.280 USD và 550.000 VND. Chúng tôi đã tìm được chỗ mua xe lăn Ðài Loan còn nguyên trong thùng với giá 950.000 VND, và xe lắc nhãn hiệu Kiến Tường mới nguyên với giá 1.300.000 VND. Chúng tôi dự kiến đổi ra được 19.500.000 VND, sẽ mua được 12 xe lăn hết 11.400.000 VND và mua thêm được 6 xe lắc hết 7.800.000 VND, còn dư lại được 300.000 VND chúng tôi sẽ dùng để sửa chữa 2 chiếc xe lắc đã cũ mà chúng tôi hiện đang có, sau đó giúp thêm được cho 2 người khuyết tật cần xe lắc. Như vậy, chương trình TRỠ GIÚP XE LĂN CHO NGƯỜI KHUYẾT TẬT này được mở ra sẽ giúp được tất cả 13 xe lăn và 8 xe lắc.

Danh sách những người nhận xe lắc:

01.    Em CAO THỊ NGỌC CHI, địa chỉ 79 / A19 Ðinh Bộ Lĩnh, F. 26, Quận Bình Thạnh: 1 xe lắc.

02.    Em MAI THỊ THANH HƯƠNG, địa chỉ A5 / 6 Ðinh Bộ Lĩnh, F. 26, Quận Bình Thạnh: 1 xe lắc.

Danh sách những người nhận xe lăn:

01.           Em ÐIÊU THỊ THU, người Xê-đăng, bại liệt, đang được Sr. Thảo Dòng Ðức Bà, chăm sóc ở Tân Bình: 1 xe lăn.

02.    Cụ PHẠM THỊ CAM ( 80 tuổi ), 8 / 1 Khu vực 2, Bình Thủy, Cần Thơ: 1 xe lăn.

03.    Chị CHU THỊ HƯƠNG ( 37 tuổi ), 1 / 1 Nam Hải, Ðại Hải, Kế Sách, Sóc Trăng: 1 xe lăn.

04.    Anh PHẠM TRỌNG LUẬT ( 40 tuổi ), 322 / 23 Lý Thường Kiệt, Phường 4, Thị Xã Sóc Trăng: 1 xe lăn.

05.    Chị LÊ THỊ THẠCH ( 44 tuổi ), ấp Long Sơn 2, Long Thạnh, Phụng Hiệp, Cần Thơ: 1 xe lăn.

06.    Ông TRỊNH HÒA ( 50 tuổi ), 59 / 2 ấp Lợi Nguyên B, An Bình, Cần Thơ: 1 xe lăn .

07.    Chị LÊ KIM THỦY ( 34 tuổi ), số 4, tổ 4, ấp Thới An B, Giai Xuân, Cần Thơ: 1 xe lăn.

08.    Chị PHAN THỊ LƯỠM ( 44 tuổi ), 182 / 16B, Trần Hưng Ðạo, Cần Thơ: 1 xe lăn.

09.    Ông NGUYỄN VĂN A ( 51 tuổi ), 958 ấp Láng Hầm, xã Thạnh Xuân, Châu Thành A, Cần Thơ: 1 xe lăn.

10.    Anh PHAN VĂN GIÀU ( 32 tuổi ), 7 / 11 Khu Vực 2, Lê Hồng Phong, Bình Thủy, Cần Thơ: 1 xe lăn.

11.    Anh NGUYỄN VĂN ÚT ( 30 tuổi ), ấp Long Hòa, Long Thạnh, Phụng Hiệp, Cần Thơ: 1 xe lăn.

VỀ MỘT BỆNH NHÂN AIDS

Trong Thánh Lễ bế giảng khoá 2 Bồi Dưỡng Linh Hoạt Viên, tối thứ ba 2.7.2002 vừa qua tại Giáo Xứ Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp, DCCT Sài-gòn, các bạn trẻ học viên đã tham dự một cuộc Ðấu Giá hết sức sôi nổi để quyên góp giúp cho một bệnh nhân AIDS ( xin được giấu tên ). Khi người bạn thắng cuộc mua được với giá 370.000 VND thì món đồ đấu giá gói kín mới được mở ra, đó là pho tượng thạch cao Thánh Nữ Tê-rê-xa thành Lisieux mặc áo dài Việt Nam, tay trái cầm Kinh Thánh, tay phải với lên trời cao, tác giả chính là người bệnh nhân AIDS. Số tiền thu được tổng cộng là 1.420.500 VND. Gospelnet xin làm tròn 1.500.000 VND để nhờ thầy Lê Văn Hoàng, Dòng Phan-xi-cô, trao lại cho người "nghệ nhân" tân tòng tài hoa này.

VỀ 3 EM HỌC SINH DÂN TỘC Ở PLEICHUET

Thầy Phó Tế Nguyễn Ðức Thịnh, DCCT, giới thiệu 3 em học sinh nghèo người dân tộc J’rai, cư ngụ tại Giáo Ðiểm Truyền Giáo Pleichuet, Giáo Phận Kontum. Gospelnet xin trợ giúp cho các em trong 4 tháng, kể từ tháng 6 đến hết tháng 9.2002. Tổng cộng số tiền là 3 em x 4 tháng x 50.000 VND = 600.000 VND.

- H'DUIN, vừa tốt nghiệp PTCS lớp 9, sắp lên lớp 10

- H'DIŨ, vừa tốt nghiệp PTCS lớp 9, sắp vào lớp 10

- RAHLAN KHIÊM, vừa tốt nghiệp PTTH lớp 12, đang ôn thi đại học.

 

 

 

XIN LƯU Ý

Xin lưu ý quý độc giả đang sử dụng các địa chỉ yahoo.com hotmail.com, xin thường xuyên dọn dẹp xóa bớt đi ( delete ) các Mails cũ trong hộp thư ( inbox ). Nếu để quá nhiều Mails tồn lại, trữ lượng sẽ đầy, account sẽ không nhận thêm, báo chúng tôi gửi đến sẽ bị trả lại, quý vị thì không nhận được báo, còn chúng tôi thì "vất vả uổng công", cả đôi bên đều thiệt thòi.