TIN MỪNG: Kính Thánh Phê-rô và Phao-lô: Mt
16, 13 - 19
TRÊN TẢNG ÐÁ
NÀY, THẦY SẼ XÂY HỘI THÁNH
Khi Ðức Giê-su đến vùng
kế cận thành Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng: "Người
ta nói Con Người là ai ?" Các ông thưa: "Kẻ thì nói là
ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, có người lại cho là
ông Giê-rê-mi-a hay một trong các vị ngôn sứ". Ðức Giê-su
lại hỏi: "Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai ?" Ông
Si-mon Phê-rô thưa: "Thầy là Ðấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng
sống". Ðức Giê-su nói với ông: "Này anh Si-mon con ông
Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải
cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Ðấng ngự trên trời. Còn
Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Ðá, trên tảng
đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ
không thắng nổi. Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá
Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm
buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ
tháo cởi như vậy".
TÌM
HIỂU:
HÃY
ÐỒNG HÀNH VỚI HỘI THÁNH
Tên ngài
là Si-mon, sinh trước Công Nguyên, làm nghề chài lưới tại Ga-li-lê.
Si-mon và anh là An-rê được Chúa gọi làm môn đệ tại biển hồ
Ga-li-lê khi đang quăng chài xuống biển. Hai anh em Gia-cô-bê và
Gio-an, bạn chài cũng được gọi ( Lc 5, 8 - 11 ). Chúa Giê-su bảo: "Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các
anh thành những kẻ lưới người như lưới cá" ( Mt 4,
19; Mc 1, 17 ).
Qua 4 sách
Tin Mừng, Si-mon là người đơn sơ, bộc trực, trung thành, siêng năng,
đại lượng, chân thật, khắng khít với Ðức Giê-su. Ông cũng yếu đuối
tội lỗi như người phàm, chối Chúa ( Mt 27, 69 - 75 ), nhưng được Chúa
chọn vì có Ðức Tin lạ thường.
Khi Chúa
Giê-su hỏi các môn đệ: "Người ta
nói Con Người là ai ?", ông Si-mon thưa: "Thầy là Ðấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống". Chúa
Giê-su liền nói: "Này
Si-mon, con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm
nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Ðấng ngự trên
trời. Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô ( Kephas, Kipha,
rock, pierre ), nghĩa là Tảng Ðá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội
Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. Thầy sẽ
trao cho anh chìa khóa Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên
trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên
trời cũng sẽ tháo cởi như vậy" ( Mt 16, 13 - 19; Lc 9, 18 - 21 ).
Phê-rô
được nhiều ơn mặc khải, như cùng Gio-an và Gia-cô-bê thấy Chúa biến
đổi hình dạng ( Mt 17, 1 - 13; Mc 9, 2 - 13; Lc 9, 28 - 36 ), được ở với
Chúa trong giờ hấp hối tại Vườn Ghết-sê-ma-ni ( Mt 26, 37 - 46 ).
Phê-rô sốt sắng tuyên xưng lòng trung thành với Chúa Giê-su: "Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết
đến với ai ?" ( Ga 7, 68 ). Sau khi Chúa Giê-su phục sinh, Phê-rô
tuyên xưng lòng mến: "Thưa
Thầy, Thầy biết con yêu mến Thầy" ( Ga 21, 15 - 17 ), và được trao
phó chăm sóc đoàn chiên Chúa. Nìaigiảng đạo tại thành Rô-ma, bị bắt
giam, bị đóng đinh vào Thập Giá như Thầy, nhưng đầu treo ngược xuống
đất, vì khiêm tốn không dám như Thầy Giê-su. Ngài tử đạo khoảng năm
67 Nê-rôn, tại Ðồi Vatican, nơi sau này thế kỷ thứ 4, hoàng đế
Constantino xây nhà thờ lớn và dần dần thành Vương Cung Thánh Ðường
Thánh Phê-rô ngày nay.
Muốn biết về hạnh tích rất phong phú của ngài,
xin quý giáo hữu, nhất là những người chọn Thánh Phao-lô làm bổn
mạng, hãy đọc sách Công Vụ Tông Ðồ, từ chương 8 trở đi. Tên ngài
là Sao-lô, ở Tác-xô, là người Do-thái, trí thức, thông thạo nhiều
thứ tiếng miền Do- thái - Hy-lạp, rất sùng đạo theo môn phái
Ga-ma-li-ên ở Giê-ru-sa-lem, nên bắt đạo dữ dội.
Sao-lô tham dự vào vụ giết Tê-pha-nô ( Cv 8 ),
và, trên đường Ða-mát, được kêu gọi trở lại, giảng đạo tại Ða-mát,
Giê-ru-sa-lem ( Cv 9 ), cùng Bác-na-ba thành lập Hội Thánh
An-ti-ô-ki-a, Hy-lạp ( Cv 11 và 12 ). Ngài lấy tên Phao-lô và được cử
đi truyền giáo, làm Tông Ðồ Dân Ngoại, từ đảo Sýp ra khắp vùng
Tiểu Á, Cận Ðông, cho cả Hy-lạp lẫn D0-thái ( Cv 13 - 15 ).
Phao-lô chọn thêm Ti-mô-thê làm môn đệ, rồi qua
Ma-kê-đô-ni-a, Phi-líp-phê, bị bắt giam với Xi-la và được giải thoát
lạ lùng ( Cv 16 ), rồi qua giảng ở A-then ( Cv 17 ), lập Hội Thánh
Cô-rin-tô ( Cv 18 ), lập Hội Thánh Ê-phê-xô ( Cv 19 ); đi Tơ-roa ( Cv
20 ), tới Giê-ru-sa-lem, bị bắt ( Cv 21 ) nhưng là công dân Do-thái nên
tiếp tục giảng đạo ( Cv 22 ).
Ngài bị đưa ra trước Thượng Hội Ðồng, giải đi
Xê-da-rê, trước tổng trấn Rô-ma, trước hoàng đế Xê-da, trước vua
Ác-ríp-pa ( Cv 23 - 26 ); khởi hành đi Rô-ma ( Cv 27 ), bị bão lớn, phải
tạt vào đảo Man-ta và giảng đạo ( Cv 28 ).
Là vị Tông Ðồ nhiệt thành của Ðức Ki-tô, Phao-lô
tiếp tục bị bắt giam vào lao tù trong thời hoàng đế Nê-rô bắt đạo
kịch liệt.Vào khoảng năm 67, ngài chịu tử đạo tại ngoại thành Rô-ma.
Tuy thời trước, tại Giáo Hội Ðông Phương và Tây
Phương, lễ không cùng một ngày, nhưng theo Sách các Thánh Tử Ðạo tại
Rô-ma thì từ thế kỷ 3, 4, lễ vào ngày 29 tháng 6 vì dù "mộ
Phê-rô ở Vatican và mộ Phao-lô ở ngoại thành, đường Ostiensi, giáo
hữu tin rằng hai vị chịu tử đạo cùng một ngày" ( Martyrologium ).
Theo truyền thống, các Giám Mục trên thế giới, lần lượt cứ năm năm
một lần về Rô-ma viếng mộ hai Thánh Tông Ðồ, gọi là hành hương Ad
Limina.
Ks. TRẦN VĂN TRÍ, Hoa Kỳ 6.2002
TIN MỪNG: Chúa Nhật 13 A: Mt 10, 37 - 42
"Ai yêu cha hay yêu mẹ hơn Thầy, thì
không xứng với Thầy. Ai yêu con trai hay con gái mình hơn Thầy, thì
không xứng với Thầy. Ai không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì
không xứng với Thầy. Ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai
liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được. Ai đón tiếp
anh em là đón tiếp Thầy, và ai đón tiếp Thầy là đón tiếp Ðấng đã
sai Thầy. Ai đón tiếp một ngôn sứ, vì người ấy là ngôn sứ, thì sẽ
được lãnh phần thưởng dành cho bậc ngôn sứ; ai đón tiếp một người
công chính, vì người ấy là người công chính, thì sẽ được lãnh phần
thưởng dành cho bậc công chính. Và ai cho một trong những kẻ bé nhỏ
này uống, dù chỉ là một chén nước lã mà thôi, vì kẻ ấy là môn đệ
của Thầy, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần
thưởng đâu".
SUY NIỆM:
TỪ BỎ VÀ YÊU MẾN
1. ÐIỀU KIỆN ÐỂ
BƯỚC THEO ÐỨC GIÊ-SU LÀ PHẢI CÓ TINH THẦN TỪ BỎ
Những điều cần phải từ bỏ:
Ðức Giê-su đòi người thanh niên giàu có muốn theo Ngài phải
về bán hết của cải mà cho kẻ khó. Các tông đồ khi được kêu gọi,
đã bỏ chài lưới ( Mt 4, 18 - 20 ), bỏ nơi chôn nhau cắt rốn, từ bỏ
người thân: cha mẹ, con
trai, con gái... ( Mt 10, 37 ), và một cách quyết liệt hơn "từ bỏ chính mình, vác thập giá mình
mà theo..." ( Mt 16, 24 - 26 ). Sự từ bỏ đó nói lên thái độ dứt
khoát theo Chúa: hãy để kẻ chết chôn kẻ chết của họ ( Mt 8, 21 - 22 );
kẻ cầm cày, mà còn ngoái lại đằng sau thì không xứng với Ngài...
Chính Ðức Giê-su đã nêu gương trước: "Người vốn dĩ là Thiên
Chúa... nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ ..
hạ minh cho đến chết, chết trên cây thập tự..." Ngài đã làm thế
vì yêu mến nhân loại lỗi lầm.
Sự đáp trả của Thiên Chúa:
Thiên Chúa luôn đối xử đại lượng với chúng ta, Ngài ban ơn
gấp bội cho những ai dám từ bỏ mọi sự vì Ngài: đáp lại tấm lòng
hiếu khách của Su-nêm và chồng của bà, ngôn sứ Ê-li-sa, người
khách trọ, đã ban cho ông bà sinh được một cậu con trai kháu khỉnh để
bế bồng, điều mà ông bà không thể ngờ trước ( Bài đọc 1 ); đối
với những ai sẵn sàng từ bỏ mình để cùng chết với Ngài, Ðức Ki-tô
sẽ ban cho họ sự sống mới, sự sống vĩnh cửu ( Bài đọc 2 ).
Trong bài Tin Mừng hôm nay Ðức Giê-su hứa ban thưởng cho những
ai thực hành bác ái cho dù là những việc nhỏ nhặt nhất như một ly
nước lã cho kẻ khó ( Mt 10, 42 ), và nơi khác, Ngài đã tuyên bố: "Phàm ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha
mẹ, con cái hay ruộng đất vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và được
sự sống đời đời làm gia nghiệp" ( Mt 19, 30 )
2. PHẢI YÊU MẾN
THIÊN CHÚA NHƯ THẾ NÀO ? YÊU NGƯỜI CÓ PHẢI LÀ YÊU CHÚA KHÔNG ?
Ðức Giê-su dạy chúng ta phải yêu mến Thiên Chúa trên hết: "Ai yêu cha mẹ... con trai con gái hơn
Thầy thì không xứng với Thầy..." (
10, 37 ). Trong sách luật Mô-sê có ghi: "Ngươi phải yêu mến Ðức
Chúa là Thiên Chúa ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn
ngươi. Ðó là điều răn lớn nhất và điều răn đứng đầu. Còn điều răn
thứ hai, cũng giống điều răn ấy, là: ngươi phải yêu mến người thân
cận như chính mình. Tất cả Luật Mô-sê và các sách ngôn sứ đều tuỳ
thuộc vào hai điều răn ấy." ( Mt 22, 37 ). Như vậy, rõ ràng, mến
Chúa và yêu tha nhân là hai bổn phận khác biệt nhau. Nhưng trong thực
hành, hai bổn phận này không thể tách rời. Cũng như khi khen một tác
phẩm, là mặc nhiên, ta khen ngợi chính người làm ra tác phẩm đó.
Thiên Chúa yêu thương con người là hình ảnh của Ngài, là tác phẩm do
tay Ngài tạo nên.
Cha mẹ trần gian, vốn còn nhiều lỗi lầm, thế mà còn biết cho
con cái những điều tốt đẹp huống chi Thiên Chúa là người Cha đích
thực, người Cha nhân hậu. Ngài đã yêu thương và cứu nhân loại tội
lỗi thoát khỏi án chết và ban cho tất cả sự sống mới trong Ðức
Giê-su. Ðó là điều tốt lành lớn lao nhất mà Ðức Giê-su đã mang đến
cho nhân loại. Ngài đã kết hợp chúng ta thành một thân thể duy
nhât, thân thể của Ngài. Chính vì thế, Ngài kể là làm cho chính mình
những gì chúng ta thực hiện đối với người anh em, đặc biệt đối với
những người bé mọn: "Kẻ nào
tiếp đón một trẻ nhỏ này vì danh Ta, tức là tiếp đón Ta" ( Mt 17,
5 ) "Ai đón tiếp anh em là đón
tiếp Thầy, ai đón tiếp Thầy là đón tiếp Ðấng đã sai Thầy" ( Mt
10, 40 ).
Câu chuyện ngày cánh chung, Thánh Mat-thêu ghi lại, sẽ cho
chúng ta thấy rõ hơn điều đó: Ngày ấy khi Chúa vừa tuyên thưởng
xong, thì những người công chính, đứng bên hữu, liền thưa: "Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã
thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống, ...khách lạ mà tiếp
rước, hoặc mình trần mà cho mặc ? ...đau yếu hoặc ngồi tù mà đến
thăm đâu ?" ...Rồi đến những kẻ đứng bên tả, cũng ngạc nhiên không
kém khi bị Chúa luận tội, tiếp tục chất vấn Ngài... Bấy giờ
Ngài đáp lại họ rằng: "Ta
bảo thật các ngươi, mỗi lần các ngươi không làm như thế cho những người
nhỏ bé nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy." (
Mt 25, 31 - 46 ).
Vậy yêu người cũng là yêu Chúa và yêu người là bằng chứng
chúng ta thuộc về Ngài: "Người ta cứ dấu này mà nhận biết các con
là môn đệ thầy, là các con yêu thương nhau." ( Ga 13, 15 ).
3. NGÀI DẠY CHÚNG
TA PHAI YÊU ANH EM NHƯ THẾ NÀO ?
Tình yêu phải biểu lộ bằng hành động. Ðức Giê-su đã dạy
chúng ta thực hiện Ðức Ái bằng những bước hết sức căn bản và giản
dị. Ngài không đòi hỏi chúng ta phải làm những việc to tát, nhưng là
những việc thật nhỏ, âm thầm nhưng chân tình và đáng quý: một ly
nước lã cho kẻ khó ( Mt 10, 42 ), một manh áo cho kẻ rách rưới, một
chỗ nghỉ ngơi cho người lỡ bước ( 2V 4, 10 ).
Tình yêu, mà Thiên Chúa muốn chúng ta thể hiện, không chỉ
nhắm đến những người tốt, mà còn mở rộng đến những người kém cỏi,
thành phần tội lỗi. Quả vậy, trên bước đường rao giảng Tin Mừng,
nhiều lần, Ðức Giê-su đã tỏ lòng xót thương và quan tâm đặc biệt
đến những người xấu số và những người tội lỗi: Ngài là người cha
nhân hậu mừng rỡ đón đứa con hoang đàng trở về ( Lc 15, 11 - 31 ), là
mục tử tốt lành, sẵn sàng bỏ 99 con chiên lại trong ràn để đi tìm
một con chiên lạc ( Lc 15, 4 - 7 ).
Ngài thường gần gũi, tiếp xúc với những người thu thuế,
những kẻ tội lỗi khiến những người Do-thái ngoan đạo phải dị nghị: "SaoThầy các anh lại ăn uống với bọn
thu thuế và quân tội lỗi như vậy ? ( Mt 9, 11 ). Ngài đã trả lời
họ: "Có cần đến lương y, hẳn không
phải là người khoẻ mạnh, mà là kẻ đau ốm ...Ta không đến kêu gọi
những người công chính, mà là những kẻ tội lỗi." ( Mt 9, 12 - 13
). "Trên trời sẽ vui mừng
vì một người tội lỗi hối cải, hơn là vì chín mươi chín người công
chính, những kẻ không cần phải ăn năn !" ( Lc 15, 7 ).
Ði xa hơn
nữa, Ngài đòi chúng ta phải BÁC ÁI, mở rộng tình yêu đến với cả
kẻ thù, tình yêu không biên giới, yêu giống như Thiên Chúa yêu: "Còn ta, Ta bảo các ngươi: hãy yêu mến
thù địch và khẩn cầu cho những người bắt bớ các ngươi; ngõ hầu các
ngươi nên những người con của Cha các ngươi, Ðấng ở trên Trời, vì
Người cho mặt trời mọc lên trên kẻ dữ và người lành và làm mưa
trên người ngay và kẻ ác." ( Mt 5, 44 - 45 )
Lòng yêu mến đó phải vượt lên trên
những tình cảm vụn vặt tầm thường: "...nếu các ngươi yêu mến
những kẻ yêu mến các ngươi, thì các ngươi có công gì ? Há những
người thu thuế cũng không làm thế sao ? Và nếu các ngươi chỉ chào
hỏi anh em các ngươi, thì các ngươi có làm gì lạ ? Há người ngoại
cũng không làm thế sao ? Vậy các ngươi hãy nên trọn lành, như Cha
các ngươi trên trời là Ðấng trọn lành." ( Mt 5, 46 - 48 )
Lạy Cha ! Chúng
con tạ ơn Cha vì tình thương bao la Cha đã dành cho mỗi người chúng con.
Cha đã ban cho chúng con Ðức Giê-su, Con Một yêu dấu của Cha làm giá
cứu chuộc đền bù tội lỗi chúng con. Xin Cha ban ơn giúp sức, để
chúng con học được nơi Ngài bài học yêu thương, yêu thương rộng rãi
thực tình, biết sống đoàn kết và phục vụ quên mình. Xin cho chúng con
trở thành men, thành muối , góp phần vào việc đổi mới xã hội và
thế giới hôm nay. Amen.
P. Ða-mi-a-nô ÐINH NGỌC THIỆU
CHỨNG TỪ:
ÐƯỜNG THÁNH GIÁ
VÒNG QUANH THẾ GIỚI
Kỷ lục Guiness năm 1996 ghi
lại một chuyện đánh động mọi người: Anh Arthur Blessit người Hoa-kỳ,
55 tuổi đã ròng rã suốt 26 năm vác trên vai một cây Thập Giá bằng
gỗ, dọc 3m60 và ngang 1m80, nặng 18 ký, đi bộ vòng quanh thế giới.
Khi khởi hành tại Los
Angeles vào năm 1969, anh đã ngỏ lời xin nhận cuộc hành trình của mình
như là một cống hiến mang tính tôn giáo cho tất cả những ai đang khao
khát sống yêu thương theo gương Ðức Giê-su.
Tính đến 1996, anh đã
trải qua 26 mùa Giáng Sinh rong ruổi trên đường xa, cứ mỗi 4.800 cây
số, anh lại phải thay một đôi giày. Dọc đường, tại Luân-đôn, anh đã
kết hôn với chị Denise. Ðiều trớ trêu là không ít Nhà Thờ trên lộ
trình của anh đã không muốn đón tiếp vì cho rằng anh là một người
điên điên khùng khùng, hoặc có ý đồ khích động gì đấy ! Tuy nhiên,
anh đã có vinh dự được đồng hành với một số vị thủ lãnh tôn giáo
như Ðức Giáo Hoàng Gio-an Phao-lô đệ nhị, Billy Graham...
Anh đã từng bị các loài như: voi, cá sấu,
khỉ, rắn và cả con người tấn công. Anh thuật lại:
"Tôi đã đi qua các sa mạc, rừng rậm. Tôi đã băng ngang
những nơi đang có chiến tranh hoặc bạo động. Tôi đã từng bị cảnh sát
các nước bắt giam 21 lần vì những tội vớ vẩn như đi tha thẩn, cản
trở giao thông, hoặc bị tình nghi là có mưu đồ xúi bẩy bạo động...
Tôi đã từng 1 lần phải đối mặt với 1
đội hành quyết năm 1978 tại nước Nicaragua. Hôm ấy, tôi đang cùng
một người bạn đi dọc con lộ mang tên Pan America, còn người thông dịch
của tôi thì theo sau trên một chiếc xe tải quá giang. Bỗng có 7 người
đàn ông mang súng chặn đường và lôi tôi ra cột vào 1 gốc cây. Họ
bảo họ sắp xử bắn tôi. Tôi bảo họ rằng tôi không thể chết nếu
không có một cuốn Kinh Thánh trên tay. Họ đồng ý mở trói để tôi đón
chiếc xe tải sắp đến và lấy cuốn Kinh Thánh. Thế rồi, tôi đã lấy
được trong ba-lô cất trên xe đem tặng cho mỗi người một cuốn Kinh
Thánh nhỏ. Họ có vẻ bối rối, và rồi họ đã đồng loạt hạ súng, tha
cho tôi được ra đi bình an..."
Tính đến năm 1996, anh Arthur Blesitt đã đi
được 50.140 cây số, qua 227 nước khác nhau. Anh cho biết: còn phải đến
50 nước nằm trên 7 lục địa lớn nhỏ, và hy vọng sẽ kết thúc hành
trình trước khi thế giới bước vào ngưỡng cửa thế kỷ 21.
Theo tạp chí KIẾN
THỨC NGÀY NAY 1996.
KỊCH BẢN:
Sau
một ngày vui chơi sinh hoạt bên nhau, giờ đây các bạn trẻ đã cảm
thấy mệt mỏi. Họ quyết định sẽ hát chung thêm một bài hát cuối cùng
nữa rồi chia tay về nghỉ.
"Nào, các bạn
ơi ! Chúng ta hát chung bài Bốn Phương Trời nhé ! Bốn phương trời ta
về đây chung vui... hai, ba !" ( Hát chung 2 lần )... Sau khi chia tay, ai nấy về chỗ của mình
và dần dần thiếp vào giấc ngủ mệt nhoài... ( Nhạc dạo một bài tình
ca êm dịu... )
Thời gian thấm
thoát trôi qua, canh khuya đã tàn, một ngày mới lại sắp bắt đầu. Và
khi ánh bình minh vừa ló dạng, khi mọi người vẫn còn đang mải mê ngủ
vùi, thì Ðức Giê-su hiện ra, đánh thức tất cả và phán bảo: "Này anh em, hỡi những kẻ còn đang ngủ mê, Thầy muốn mời
tất cả anh em hãy chỗi dậy, đừng mang theo tiền bạc và bao bị lương
thực, đừng đi dép và mặc hai áo, chỉ cần anh em vác thập giá của
chính mình mà lên đường. Thầy hẹn sẽ gặp tất cả anh em chiều nay
trong Nước Trời, Nước của Cha Thầy cũng là Cha của anh em... "
Nghe vậy, tất cả vội choàng tỉnh dậy, họ
ngỡ ngàng và kinh ngạc khi thấy ở bên cạnh mỗi người đều có một
cây thập giá cao bằng đúng chiều cao của mình và cũng nặng bằng
chính trọng lượng của mình. Một người trong bọn đứng ra đề nghị hãy
cùng nhau mau mau lên đường, kẻo trễ hẹn với Ðức Giê-su.
Khởi hành lúc bình minh vừa ló rạng
thật là vui, những bước chân phấn khởi, những bài hành khúc hào
hùng tươi vui. "Một hai ba, con đường ôi xa quá, mỏi chân rồi mà
đường vẫn còn xa, nhưng hôm nay nghe niềm vui thật lạ, Chúa đang cùng
con bước một, hai, ba..." ( Hát 3
lần )
Nhưng rồi dần dần nắng lên cao, cùng
với đường xa gập ghềnh không còn dễ đi như trước, cây thập giá trên
vai như càng lúc càng trĩu nặng hơn, và mọi người đã bắt đầu thấm
mệt, họ quyết định phải dừng chân nghỉ một lúc... Có mấy người túm
tụm lại với nhau để bàn tính: "Hay là chúng mình tháo cây thập
giá ra, bỏ bớt đi một thanh cho đỡ nặng, có sao đâu nhỉ ?" Nói là
làm, họ đã tháo cây thập giá ra, vứt bớt thanh dài hoặc thanh ngắn
đi...
Thế rồi vừa khô mồ hôi, mọi người
lại lên đường trong một bài ca vui tươi để tự khích lệ nhau cho thêm
phần hăng hái: "Một cây số mỏi chân rồi, đường còn xa lắm không
? Một cây số mỏi chân rồi, tội nghiệp quá đôi giầy !" ( Hát 3 lần )
Ðến giữa trưa, mặt trời về đứng bóng,
ánh nắng chói chang bỏng rát. Ai nấy đều mệt đứ đừ, lại phải quyết
định dừng lại nghỉ ngơi thôi, kiệt sức mất rồi.
Có một người kia vô tình nhặt được một
cái rìu ở vệ đường, anh ta nẩy ra một ý, bèn rủ thêm mấy người nữa
cùng đẽo cho cây thập giá của mình mỏng đi, bớt sù sì mấu míu, vừa
nhẹ vai, vừa dễ cầm, dễ mang dễ vác, tội vạ gì đâu nhỉ ?
Khi mọi người đã cảm thấy khá hơn, họ
quyết định rủ nhau đi tiếp, nhưng giờ đây họ chẳng còn sức đâu mà
hát với hò, thậm chí có người còn lẩm bẩm kêu ca ! Một số ít trong
bọn họ, nhìn trước trông sau, không thấy ai để ý, bèn quẳng luôn
cây thập giá của mình vào bụi rậm ven đường, rồi giả vờ lẽo đẽo
theo sau... Lại có một người khác nữa, đã quyết định: không những vứt
bỏ thập giá, ma còn lộn ngược quay trở về, nhất quyết không thèm đi
nữa làm chi cho khổ cái thân !
Ðoàn người mệt nhọc lê bước trên
đường dài... Trời đã ngả về chiều, bóng đêm như dần dần phủ chụp
xuống vạn vật... ( Nhạc nền buồn
bã lê thê... )
Và, đúng lúc mà họ tưởng chừng đã kiệt sức,
không còn có thể đi tiếp được nữa thì bất ngờ, trước mắt mọi người
mở ra một bờ vực thẳm sâu hun hút, bên kia thung lũng là một mỏm
đồi cây cỏ tươi xanh, cùng với một giòng suối chắc chắn là trong
lành dịu ngọt đối với những kẻ lữ khách đang khát khô nhọc nhằn. ( Nhạc nền chợt vui tươi giục giã... )
Thật đúng
hẹn, Ðức Giê-su đã có mặt kia rồi, Người đang vẫy tay mời gọi mọi
người hãy cố gắng vượt qua vực sâu, vì bên kia ấy đã là Nước Trời
! Mọi người
trong đoàn vừa mừng là đã sắp tới đích, lại vừa hoang mang không
biết làm cách nào để vượt qua được bờ vực thẳm... Bỗng, một người
nẩy ra sáng kiến, chị ta đặt cây thập giá của mình xuống miệng vực,
thế là như một phép lạ, chị ta đã bước qua được bến bờ bên kia nhờ
nhịp cầu thập giá của chính mình. Chị cũng không quên cầm theo cây
thập giá ấy để chạy đến bên cạnh Ðức Giê-su trong nỗi vui sướng
tuyệt vời.
Và nhiều người
khác cũng đã bắt chước chị ấy để lần lượt qua được mỏm đồi giao
ước bên kia nhờ chính những chiếc cầu là cây thập giá mình đã vác theo
trên suốt hành trình gian khó về qua. Lạ thay, với những cây thập
giá bình thường ấy, đôi bờ vực thẳm xa vời vợi ấy như được nối
liền lại để họ có thể bước qua miền đất hứa bên này mà hạnh ngộ
với Ðức Giê-su.
Than ôi, cuối cùng vẫn còn sót lại bên này vực
thẳm là những người đã tháo bớt thanh dài hoặc thanh ngắn của thập
giá, hoặc đã phạt bớt cho cây thập giá của
họ nhỏ đi và nhẹ đi. Giờ đây, những cây thập giá ấy không còn đủ
dài và không còn đủ vững để họ bước qua. ( Nhạc nền chợt chuyển buồn... )
Cuối cùng thì một người trong bọn họ thử đề nghị:
"Nào các bạn, đã đi được đến tận đây,
chẳng lẽ chúng ta lại bỏ cuộc, lại chịu thua sao ? Hay là chúng mình
đem nối chung tất cả những cây thập giá hụt tiêu chuẩn này lại,
buộc chặt với nhau, hy vọng cây thập giá "tổng hợp" này có
thể cứu chúng ta khỏi bế tắc.."
Và họ đã thành công, trong tiếng cười nói mừng
rỡ, họ không khỏi ân hận vì đã từng lười biếng, đã từng muốn lánh
nặng tìm nhẹ, may ma cuối cùng thì họ cũng đã vượt qua được bờ vực
thẳm để gặp được Ðức Giê-su yêu dấu... Tất cả đều vui vẻ qua hết ư
? Không đâu, vẫn còn lại một số ít, họ mặc cảm vì đã lỡ vứt bỏ
thập giá của họ dọc đường, bây giờ thì trắng tay, họ không còn mặt
mũi nào mà lại đi nhờ vả anh chị em của mình, họ tự kết án chính
mình: thôi thì đành ở lại bên này vậy ! ( Nhạc nền buồn bã và ủ rũ... )
Nhưng một người trong nhóm bạn đồng hành của họ,
thấy vậy, đã quay trở lại để phân giải, khuyên nhủ và khuyến khích
họ: Thôi, hãy vứt bỏ cái thứ mặc cảm tội lỗi vớ vẩn ấy đi để
cùng nhau vượt qua. Cái chính là giờ đây đã biết hối hận ăn năn,
thì còn chần chừ gì nữa mà không mau mau đi gặp Ðức Giê-su bằng nhịp
cầu thập giá mượn tạm của anh chị em mình ?
Và cuối cùng, tất cả đều đã vượt qua vực thẳm,
nhịp cầu tạm là cây thập giá chắp vá, hóa ra cũng đủ sức cho bọn
họ đến được với Ðức Giê-su như đã hẹn ước. Mọi người vồn vã sụp
lạy quanh Ðức Giê-su, vừa xin lỗi, vừa tỏ lòng biết ơn vì giờ đây
họ đã hiểu ra, đã thấm thía thế nào là ý nghĩa của cây thập giá
mình phải vác theo dọc đường ( Nhạc
nền chợt chuyển sang vui tươi rộn rã... )
Vâng, thập
giá lúc đi đường quả là một gánh nặng, nhưng hóa ra giờ đây lại là
nhịp cầu hạnh phúc để họ có thể đến được với Ðức Giê-su, là nhịp
cầu cuối cùng để họ có thể đặt chân được vào Nước Trời của yêu
thương thứ tha.... Bầu khí trong Nước Trời thật là vui !
Nhưng ơ kìa, sao Ðức Giê-su lại có vẻ không được vui lắm, hình
như Người còn băn khoăn ngong ngóng một ai đó thì phải ? Nhưng đủ mặt
cả rồi cơ mà ! Ðủ mặt mọi người ư ? Không đâu, vẫn còn thiếu một
người. Ðó chính là người đã bỏ dở hành trình để quay trở về vì
không đủ nghị lực ( Nhạc nền trở
lại điệu buồn man mác... )
Trời đã xập
tối, không gian như trĩu nặng, Ðức Giê-su đang buồn rầu tiếc thương
nhìn sang bờ bên kia ngóng đợi, thì kìa, con người bỏ cuộc ấy đã thất
thểu quay trở lại và đang ở bên kia bờ vực thẳm, trên tay anh chỉ
còn có mỗi một ngọn nến leo lét để soi đường. Anh ta ngã quỵ xuống
khóc lóc tạ tội một cách tuyệt vọng:
"Lạy Chúa, lạy Chúa, xin tha tội cho con, con thật
đáng tội, con... con đã vứt bỏ cây thập giá mà Chúa đã muốn gửi
tặng cho con như một món quà vô giá, con đã bỏ cuộc, con không chấp
nhận dấn thân để lên đường, con đã quay trở về với nếp sống hưởng
thụ ích kỷ lâu nay của con... Thế nhưng, lạy Chúa, dọc đường, lương
tâm con đã không để cho con yên, con đã nhận ra tội lỗi của mình, con
ân hận dày vò... Và con không thể nào không quay trở lại để tìm
gặp Chúa như ước hẹn...
Nhưng lạy Chúa, giờ đây, con còn... con còn biết lấy gì để
qua được bờ vực thẳm, không còn gì có thể cứu vãn được cuộc đời
khốn nạn của con nữa, con chẳng còn cơ may nào để qua được bến bờ
hạnh phúc bên ấy với Chúa. Vâng lạy Chúa, tội con thật đáng chết.
Chỉ có cái chết dưới đáy sâu vực thẳm kia mới xứng đáng với thân
phận của con mà thôi, ôi lạy Chúa..."
Ðức Giê-su vội gọi anh ta: "Kìa, người bạn
thân yêu của Thầy, sao anh lại tuyệt vọng như thế ? Ðừng cứng lòng
nữa ! Anh không biết rằng nếu anh chỉ có được Lòng Tin to bằng một
hạt cải thôi thì anh đã có thể dời núi lấp biển ư ? Anh không hiểu
rằng: Tin chính là lao mình vào trong đêm tối và biết chắc rằng sẽ
có một bàn tay của Thầy đưa ra đỡ lấy anh sao ?"
Và con người tuyệt vọng ấy như bừng tỉnh, anh
ngước lên, đưa cao ngọn nến, mắt đăm đăm nhìn vào ngọn lửa sáng
trong đêm, rồi thốt lên: "Lòng Tin, Lòng Tin, vâng lạy Chúa
của con, lạy Thiên Chúa của con, con tin vào Ngài !" Dứt lời,
anh băng mình lao qua vực thẳm, và ngã nhào vào vòng tay âu yếm của
Ðức Giê-su...
Giờ đây, tất cả mọi người không thiếu một ai, đã quây quần bên
Ðức Giê-su, họ vui mừng, vâng, họ thật sự vui mừng, vì ngay cả con
người yếu hèn đã bỏ cuộc kia, ngay cả con người tuyệt vọng tưởng như
chết đi ấy, cuối cùng cũng đã được vào Nước Trời nhờ Lòng Tin đã
biết vào tấm lòng thương xót, sẵn sàng tha thứ của Ðức Giê-su.
Vâng, thập
giá chính là Lòng Tin, thập giá nối liền con người với Thiên Chúa,
thập giá chính là nhịp cầu tuyệt hảo để đưa con người đặt chân vào
Nước Trời, miền Ðất Hứa hạnh ngộ thiên thu... Giờ đây, xin tất cả
mọi người chúng ta hãy cùng nhau hân hoan hát lên bài ca của niềm hạnh ngộ ấy, bài ca Gặp Gỡ Ðức Ki-tô ( Nhạc trổi lên bài Gặp Gỡ Ðức Ki-tô
):
Cùng với Ðức Ki-tô, lữ hành vào cuộc đời,
Cùng với Ðức Ki-tô, kêu mời hãy sống vui,
Cùng với Ðức Ki-tô, chấp nhận nhiều thiệt thòi,
Cùng với Ðức Ki-tô, tặng trao nụ cười tươi...
Ðường trắng xóa cát đá, đoàn người đi bao ngày
qua,
Niềm tin như phôi pha, trĩu nặng vai cây khổ giá.
Chiều đến, sắp quỵ ngã, thì vực sâu như mở ra,
Ngài đứng ngóng trông qua, vẫn kiên trì đón chờ
ta.
Thập Giá Ðức Ki-tô, bắc nhịp để vượt ngàn,
Thập Giá Ðức Ki-tô, san bằng bao trái ngang,
Thập Giá Ðức Ki-tô, lấp đầy mọi nhọc nhằn,
Thập Giá Ðức Ki-tô, đường dẫn vào vinh quang !
THÔNG TIN:
- Hội HELP THE POOR ( qua ông bà Trần
Mạnh Hùng - Hoa Kỳ ) giúp người nghèo .......................................... 1.000 USD
- Ông Nguyễn Thanh Quỳnh ( California -
Hoa Kỳ ) giúp người khuyết tật ............................................................. 1.000
USD
- Bạn MK Cẩm Vân ( Việt Nam ) giúp
người nghèo ................................................................................................. 500.000 VND
- Một Linh Mục ẩn danh ( Việt Nam ) giúp
người nghèo .................................................................................... 1.000.000 VND
- Quỹ Nhóm MK Hải Ngoại ( Hoa Kỳ ) giúp
học bổng các em học sinh nghèo ...................................................... 1.000 USD
- Hai bạn MK Huỳnh Cúc - Thân Quang ( Hoa
Kỳ ) giúp người nghèo và chị Thắm mổ tim...................................
100 USD
- Hai bạn MK Bảo Thạch - Bảo Chiêu ( Hoa
Kỳ ) giúp người bệnh phong ................................................................. 500 USD
- Hai bạn MK Bá Hoàng - Quỳnh Chi ( Hoa
Kỳ ) giúp người nghèo ............................................................................. 100 USD
- Các bạn tân tòng cộng đoàn Ðức Mẹ
La Vang ( Orange County ) giúp người nghèo ( 2 đợt )............................. 700 USD
VỀ MỘT SINH VIÊN NGHÈO ÐANG TÌM
HIỂU ƠN GỌI
Sr. Lê Thị
Hiến, Dòng Nô Tỳ Thánh Thể, giới thiệu trường hợp em HÀ TRÍ TÂM,
đang học
đại học năm 1 khoa Ngoại Ngữ, hiện đang tìm hiểu Ơn Gọi của Tu Hội
Nhà Chúa tại tỉnh Bình Dương. Trước đây cha mẹ em đã cố gắng vay mượn
lo cho em ăn học để có thể được đi tu, nhưng gần đây cha mẹ em đều
đã già yếu, lại ngã bệnh, không làm việc được, lại phải trả các
món nợ, không còn đủ khả năng đóng số tiền học phí hằng năm cho
trường đại học là 2.400.000 VND, sợ phải bỏ dở việc học, cũng không
thể tiếp tục đeo đuổi Ơn Gọi. Gospelnet xin trợ giúp cho gia đình em số
tiền 1.000.000 VND. Rất mong quý độc giả giúp đỡ thêm để năm học tới, em Tâm có
thể đóng học phí.
Trong thời gian vừa qua, Gospelnet đã trợ giúp một
số tiền tổng cộng là 2.000.000 VND cho 4 bệnh nhân AIDS (
vì tế nhị nên xin miễn ghi tên họ ), vừa để trả chi phí nhập viện và
chữa trị các bệnh mắc phải, vừa để có đồng vốn sinh nhai như: làm
tượng thạch cao, mua Honda cũ để chạy xe ôm, bán vé số...
VỀ "HỌC BỔNG
ÐỒNG XOÀI" CHO CÁC EM Ở BAN MÊ THUỘT
Như Gospelnet số 62 ra ngày 19.5.2002 đã thông
tin, qua sự giới thiệu của cha Lê
Trấn Bảo, chính xứ Ðồng Xoài và Sr. Ê-li-da-bét Vũ Thị Hải, Dòng Nữ Vương Hòa Bình, Giáo Xứ
Ðồng Xoài, Giáo Phận Ban Mê Thuột, thuộc phường Tân Ðồng, thị xã
Ðồng Xoài, tỉnh Bình Phước, Quỹ "HỌC
BỔNG ÐỒNG XOÀI" đã nhận trợ giúp cho 17 em học sinh nghèo trong Giáo Xứ Ðồng Xoài, đã
bắt đầu từ tháng 5.2002 với số tiền 850.000 VND. Nay Gospelnet xin tiếp
trợ giúp 3 tháng, kể từ
tháng 6 đến hết tháng 9.2002, tổng cộng: 17 em x 50.000 VND x
4 tháng = 3.400.000
VND. Số tiền này được trích từ khoản tiền các anh chị nhóm MK tại Hoa Kỳ mới gửi
về chia sẻ.
Như Gospelnet số 52 ra ngày 17.3 đã thông tin, theo
sự giới thiệu của thầy Vũ Tùng Lân, DCCT, có 6 em học sinh nghèo
ở Ðồng Nai ( không tính em Phạm Thị Mỹ Hòa đã học xong cấp 3 ) đã
nhận trợ giúp đến hết tháng 7.2002. Tiếp
theo, như Gospelnet số 53 ra ngày 24.3 đã thông tin, có thêm 4 em học
sinh nghèo ở Huế ( không tính em Dương Minh Thi đã học xong cấp 3 ) đã
nhận trợ giúp đến hết tháng 5.2002. Kế đó,
như Gospelnet số 57 ra ngày 14.4 đã thông tin, có thêm 10 em học sinh
nghèo ở tỉnh Ðồng Nai, ở Sài-gòn và ở Cam Ranh, đã nhận trợ
giúp đến hết tháng 6.2002. Như vậy, để tiện cho Gospelnet dễ sắp xếp,
cũng như để thầy Lân nhận và phân phối các học bổng, kể từ tháng
7.2002, 20 em này cũng sẽ được ghép chung vào với danh sách các em
của "HỌC BỔNG CAM RANH" ( đã nêu trong Gospelnet số 49, 50 và 51
). Vậy danh sách mới này sẽ gồm tất cả là 43 em sau đây:
01. VŨ ÐAN THI ( sinh
1994 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 7 đến hết tháng 9.2002
02. LÊ QUANG THỊNH (
sinh 1991 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 7 đến hết tháng 9.2002
03. LÊ VŨ UYÊN TRÂM
( sinh 1994 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 7 đến hết tháng 9.2002
04.
LÊ THỊ
THÙY DƯƠNG ( sinh 1995 ) Huế, nhận từ tháng 7 đến hết tháng 9.2002
05.
LÊ VĂN
SỸ ( sinh 1997 ) Huế, nhận từ tháng 7 đến hết tháng 9.2002
06.
LÊ VĂN
DŨNG ( sinh 1999 ) Huế, nhận từ tháng 7 đến hết tháng 9.2002
07.
NGUYỄN
HOÀNG PHƯƠNG NGA ( sinh
1987 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 6 đến hết tháng
9.2002
08.
LÊ TRẦN
KHÁNH NAM ( sinh 1989 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 6
đến hết tháng 9.2002
09.
LÊ TRẦN
THANH TÂM ( sinh 1992 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 6
đến hết tháng 9.2002
10.
TRẦN VŨ
TÍN ( sinh 1992 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 7 đến
hết tháng 9.2002
11.
LÊ THỊ
TRÀ MY ( sinh 1993 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 6
đến hết tháng 9.2002
12.
NGÔ
THÙY TRANG ( sinh 1990 ) Cam Ranh, nhận từ tháng
7 đến hết tháng 9.2002
13.
TRẦN
MINH THÀNH ( sinh 1989 ) Cam Ranh, nhận từ tháng
6 đến hết tháng 9.2002
14.
TRẦN THỊ
LÊ DUNG ( sinh 1992 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 6
đến hết tháng 9.2002
15.
LÊ MINH LỠI
( sinh 1988 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 6 đến hết
tháng 9.2002
16.
NGUYỄN THÀNH MINH PHONG ( sinh 1995 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 6 đến hết tháng 9.2002
17.
PHAN THỊ
NGỌC TRÂM ( sinh 1989 ) Cam Ranh, nhận từ tháng
6 đến hết tháng 9.2002
18.
ÐINH BÌNH
( sinh 1991 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 6 đến hết
tháng 9.2002
19.
VŨ NGỌC
HOÀI NHI ( sinh 1990 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 6
đến hết tháng 9.2002
20.
PHẠM THỊ
TUYẾT SƯƠNG ( sinh 1993 ) Cam Ranh, nhận từ tháng
6 đến hết tháng 9.2002
21.
NGUYỄN
THỊ KHÁNH LY ( sinh 1988 ) Cam Ranh, nhận từ
tháng 6 đến hết tháng 9.2002
22.
HOÀNG
THỊ HỒNG THANH ( sinh 1989 ) Cam Ranh, nhận từ
tháng 6 đến hết tháng 9.2002
23.
PHẠM THỊ THÚY TRANG ( sinh 1988 ) Cam Ranh, nhận
từ tháng 6 đến hết tháng 9.2002
24. PHẠM THỊ THANH HƯƠNG ( sinh 1984 ) Ðồng Nai, nhận từ tháng
7 đến hết tháng 9.2002
25. ÐẶNG
HỮU THÀNH, ( sinh 1993 ) Ðồng Nai, nhận từ tháng 7 đến
hết tháng 9.2002
26. NGUYỄN
NGỌC QUẾ TRÂN ( sinh 1987 ) Ðồng Nai, nhận từ tháng 7 đến hết tháng 9.2002
27.
PHẠM THANH TOÀN ( sinh 1993 ) Ðồng Nai, nhận từ tháng 7 đến hết tháng 9.2002
28.
LÊ MINH PHÚC ( sinh 1992 ) Ðồng
Nai, nhận
từ tháng 7 đến hết tháng 9.2002
29. LÊ MINH HẠNH ( sinh 1987 ) Ðồng Nai, nhận từ tháng
7 đến hết tháng 9.2002
30. NGUYỄN NGỌC DIỄM PHƯỠNG ( sinh 1991 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 7 đến hết tháng 9.2002
31. HOÀNG
THỊ HƯƠNG THẢO ( sinh 1986 ) Cam Ranh, nhận từ tháng 7 đến
hết tháng 9.2002
32.
NGUYỄN VŨ HÙNG ( sinh 1988 ) Sài-gòn, nhận từ tháng 7
đến hết tháng 9.2002
33.
PHẠM ÐĂNG KHOA ( sinh 1993 )
Sài-gòn, nhận
từ tháng 7 đến hết tháng 9.2002
34.
PHẠM THIÊN THUẬN ( sinh 1986 )
Ðồng Nai, nhận từ tháng 8 đến hết tháng 9.2002
35.
PHẠM TRUNG TÍN ( sinh 1990 ) Ðồng
Nai, nhận từ tháng 8 đến hết tháng 9.2002
36.
TRẦN KIM PHƯƠNG ( sinh 1983 )
Ðồng Nai, nhận từ tháng 8 đến hết tháng 9.2002
37.
TRẦN KIM NAM ( sinh 1986 ) Ðồng
Nai, nhận từ tháng 8 đến hết tháng 9.2002
38.
TRẦN NGỌC QUỐC ( sinh 1988 )
Ðồng Nai, nhận từ tháng 8 đến hết tháng 9.2002
39.
TRẦN KIM HOÀNG ( sinh 1995 )
Ðồng Nai, nhận từ tháng 8 đến hết tháng 9.2002
40.
Em DƯƠNG THỊ THU HÀ ( sinh 1989 )
Huế, nhận từ tháng 6 đến hết tháng 9.2002
41.
Em DƯƠNG QUANG VŨ ( sinh 1987 )
Huế, nhận từ tháng 6 đến hết tháng 9.2002
42.
Em DƯƠNG THỊ THU HÀ ( sinh 1988 )
Huế, nhận từ tháng 6 đến hết tháng 9.2002
43.
Em DƯƠNG THỊ THU HIỀN ( sinh 1992
) Huế, nhận từ tháng 6 đến hết tháng 9.2002
Như vậy, tính cho đến hết
tháng 9.2002, có:
- 18 em nhận từ tháng
7.2002: 18 em x 3 tháng x 50.000 VND = 2.700.000
VND
- 15 em nhận từ tháng
6.2002: 19 em x 4 tháng x 50.000 VND = 3.800.000
VND
- 06 em nhận từ tháng
8.2002: 06 em x 2 tháng x 50.000 VND = 600.000
VND
Tổng cộng: 7.100.000
VND
Như Gospelnet số 60 ra ngày 5.5.2002, theo giới thiệu
của thầy Trần Xuân Sang, Dòng Ngôi Lời, giới thiệu hoàn cảnh gia
đình anh Nguyễn Văn Phương, và chị Trần Thị Minh, có 6
người con là: Nguyễn Thị Mai Thảo, sinh 1985, Nguyễn Thị Aùnh
Nguyệt, sinh 1987, Nguyễn Ðức Hoàng, sinh năm 1990, Nguyễn
Thị Mai Linh, sinh 1993, Nguyễn Hoàng Ðức, sinh 1995, và cháu Nguyễn
Thị Kim Thanh, sinh đôi với cháu Ðức năm 1995, chúng tôi đã trợ
giúp bước đầu trong 2 tháng 5 và 6.2002.
Nay Gospelnet tiếp tục trợ giúp 6 em trong 3 tháng,
kể từ tháng 7 đến hết tháng 9.2002, tổng cộng: 900.000 VND. Số
tiền lần này trích từ khoản tiền chia sẻ của các anh chị Nhóm MK
Hoa Kỳ mới gửi về. Từ nay chương trình này được đặt tên lấy "HỌC
BỔNG MAI THẢO".
VỀ MỘT EM BÉ CẦN XE LĂN Ở BAN-MÊ-THUỘT
Cha
Phạm Sĩ Tân, Giáo Xứ Vinh Hương, Giáo Phận Ban-mê-thuột, và các Srs. Dòng
Phan-sinh Thừa Sai Ðức Mẹ, giới thiệu trường hợp cháu NGUYỄN
NỮ BẢO NHI, sinh 1993, con của ông Nguyễn Hữu Giáp và bà Phạm Thị
Lành, ngụ tại thôn 1, xã Ðức Mạnh, huyện Dak-mil, tỉnh Dak-lak. Cháu
Nhi bị sốt bại não từ năm lên 1, đã chạy chữa hết cách mà không
lành, nay lại bị thêm bệnh đau bao tử, rất cần một chc xe lăn.
Gospelnet xin trợ giúp một chiếc xe lăn trị giá 950.000 VND (
loại xếp lại được ), trích từ số tiền ông Nguyễn Thanh Quỳnh và
Hội La Vang Foundation mới gửi về chia sẻ. Thay mặt gia đình cháu
Nhi, xin tỏ lòng biết ơn ông Quỳnh và quý ân nhân trong Hội.
Gospelnet tiếp tục trợ giúp
cho 21 em học sinh nghèo khu vực bãi rác Ðông Thạnh, huyện Hóc Môn
trong hai tháng 6 và 7.2002, tổng cộng: 2.100.000 VND. Số tiền này được trích từ khoản chia sẻ của các anh chị MK Hoa Kỳ mới gửi về.
VỀ CHƯƠNG
TRÌNH "HỌC BỔNG ÐỊNH QUÁN"
Như Gospelnet số 53 ra ngày 24.3.2002, theo sự giới
thiệu của anh Phạm Văn Lượng, Huynh Ðoàn Ki-tô Bệnh Nhân và Người
Khuyết Tật, chúng tôi đã trợ giúp học bổng 3 tháng ( kể từ tháng 3
đến hết tháng 5.2002 ) cho 4 người con trong gia đình anh Phao-lô
HOÀNG VĂN THÚY ( 36 tuổi, bị tai nạn mù do thuốc trừ sâu ) và chị
TRẦN THỊ THU HƯƠNG ( 36 tuổi ), nguyên quán tại khu 9, ấp Hiệp
Ðồng, thị trấn Ðịnh Quán, tỉnh Ðồng Nai, tạm trú tại 4 / 14 tổ 4, ấp
9, xã Bình Hưng Hòa, quận Bình Chánh, Sài-gòn. Ðó là các cháu:
- HOÀNG VĂN THANH, sinh 1980, chuẩn bị vào
lớp 7.
- HOÀNG THANH TÂN, sinh 1993, chuẩn bị vào
lớp 3.
- HOÀNG THỊ MỸ DUNG, sinh 1996, chuẩn bị vào
lớp 2.
- HOÀNG THANH TÂM, sinh 1998, chuẩn bị vào
mẫu giáo.
Nay Gospelnet đặt tên là chương trình "HỌC
BỔNG ÐỊNH QUÁN", tiếp tục trợ giúp mỗi cháu 50.000 VND mỗi tháng,
trong 4 tháng, kể từ tháng 6 đến hết tháng 9.2002, tổng cộng: 50.000
VND x 4 cháu x 4 tháng = 800.000 VND. Kính mong quý độc giả gần xa
nhận trợ giúp lâu dài cho gia đình anh. Số tiền lần này trích từ
khoản tiền chia sẻ của các anh chị Nhóm MK Hoa Kỳ mới gửi về.
Như Gospelnet số 56 ra ngày 7.4.2002, theo
sự giới thiệu của cha Mai Văn Hiền DCCT, chúng tôi đã trợ giúp trong
2 tháng 5 và 6.2002 cho 6 người con của chị Ma-ri-a LÊ THỊ NGA,
sinh năm 1954, hiện ngụ tại xã Tân Thông Hội, huyện Củ Chi, thuộc
Giáo Xứ Tân Thông của cha Phao-lô Nguyễn Văn Khi. Gia đình không có
đất, chỉ dựng chòi ở nhờ trên đất của người quen. Chị Nga bị bệnh
hậu sản suốt 3 năm qua sau khi sinh đứa con thứ 6. Danh sách 6 người
con của chị là:
01. NGUYỄN Ý HẬU, sinh năm 1987, lên
lớp 9 trường THCS Tân Thông Hội.
02. NGUYỄN ÐỖ HOÀI NAM, sinh năm 1989,
lên lớp 7 trường THCS Tân Thông Hội.
03. NGUYỄN ÐỖ HOÀI PHƯƠNG, sinh năm 1990,
lên lớp 5 trường Tiểu Học Tân An Hội.
04. NGUYỄN ÐỖ HOÀI TÂN, sinh năm 1994,
lên lớp 3 trường Tiểu Học Tân An Hội.
05. NGUYỄN ÐỖ HOÀI GIANG, sinh năm 1996,
học ở trường Mẫu Giáo Bông Sen,
06. NGUYỄN ÐỖ HOÀI SƠN, sinh năm 1999,
vào trường Mẫu Giáo.
Nay Gospelnet lập thành chương trình "HỌC
BỔNG CỦ CHI", tiếp tục trợ giúp 6 em học sinh này trong 3 tháng,
kể từ tháng 7 đến hết tháng 9.2002, tổng cộng: 6 em x 3 tháng x 50.000
VND = 900.000 VND. Số
tiền lần này trích từ khoản tiền chia sẻ của các anh chị Nhóm MK
Hoa Kỳ mới gửi về.
Như Gospelnet số 58 ra ngày
21.4.2002 đã thông tin, theo sự giới thiệu của Thầy Nguyễn Văn
Phượng, DCCT, chúng tôi đã mở "HỌC BỔNG HÀ NAM" với danh sách 9
em học sinh nghèo ( không tính em Nguyễn Thị Thủy đã xong cấp 3 ),
đều cư ngụ tại thôn Thượng Trang, xã Liêm Phong, huyện Thanh Liêm,
tỉnh Hà Nam. Các em đã nhận được trợ giúp đợt đầu trong 3 tháng, kể
từ tháng 5 đến hết tháng 7.2002:
01. Em NGUYỄN VĂN HẢI, sinh 1992, lên lớp 5 trường
PTCS xã Liêm Tiết.
02. Em NGUYỄN THỊ NGA, sinh 1990, lên lớp 7 trường
PTCS xã Liêm Phong.
03. Em NGUYỄN VĂN HIỆU, sinh 1988, lên lớp 9 trường
PTCS xã Liêm Phong,
04. Em NGUYỄN VĂN THƯỠNG, sinh 1986, lên lớp 11
trường PTTH Thanh Liêm A.
05. Em NGUYỄN VĂN VIỆT, sinh 1989, lên lớp 8 trường
PTCS xã Liêm Tiết.
06. Em NGUYỄN VĂN LINH, sinh 1989, lên lớp 8 trường
PTCS Liêm Phong.
07. Em NGUYỄN VĂN TUYỀN, sinh 1990, lên lớp 7
trường PTCS Liêm Phong.
08. Em NGUYỄN THỊ DINH, sinh 1986, lên lớp 11 trường
PTTH Thanh Liêm A.
09. Em NGUYỄN THỊ NHUNG, sinh 1998, lên lớp 9 trường PTCS xã Liêm Phong.
Nay, Gospelnet tiếp tục trợ giúp 2 tháng 8 và
9.2002, tổng cộng: 9 em x 2 tháng x 50.000 VND = 900.000 VND. Số
tiền lần này trích từ khoản tiền chia sẻ của các anh chị Nhóm MK
Hoa Kỳ mới gửi về.
Như Gospelnet số 58 ra ngày 21.4.2002 đã thông tin,
theo sự giới thiệu của Sr. Bùi Thị Huế, Dòng Nữ Vương Hòa Bình,
Buôn Ma Thuột, chúng tôi đã trợ giúp trong 3 tháng 5, 6 và 7.2002 cho 13
em học sinh nghèo trong chương trình "HỌC BỔNG DAKLAK".
Danh sách gồm có:
01. Em NGUYỄN HỒNG VŨ, sinh 1985, Lên lớp 10 trường
PTCS Nguyễn Tri Phương
02. Em NGUYỄN THỊ HỒNG VÂN, sinh 1989, lên lớp 8
trường PTCS Nguyễn Tri Phương
03. Em LÊ THỊ MINH OANH, sinh 1986, lên lớp 10 trường
PTCS Nguyễn Tri Phương
04. Em LÊ ÁNH TUYẾT, sinh 1990, lên lớp 7 trường
PTCS Nguyễn Tri Phương
05. Em HUỲNH QUỐC BẢO, sinh 1989, lên lớp 8 trường
PTCS Nguyễn Tri Phương
06. Em HUỲNH BẢO QUỐC, sinh 1989, lên lớp 8 trường
PTCS Nguyễn Tri Phương
07. Em BÙI THỊ HẬU, sinh 1990, lên lớp 7 trường PTCS
Nguyễn Tri Phương
08. Em BÙI VĂN SA, sinh 1986, lên lớp 11 trường PTTH
Cư M’gar, Quảng Phú
09. Em HUỲNH THỊ THU KIỀU, sinh 1988, lên lớp 9
trường PTCS Hòa An
10. Em HUỲNH NGỌC VŨ, sinh 1990, lên lớp 7 trường
PTCS Hòa An
11. Em ÐOÀN MINH VƯƠNG, sinh 1990, lên lớp 7 trường
PTCS Hòa An
12. Em TRƯƠNG THỊ YẾN, sinh 1985, lên lớp 12 trường
PTBC Lê Hữu Trác.
13. Em ÐÀNG HOÀNG ANH QUỐC, sinh 1982, người
gốc Chăm, đang học Trong Thiết Kế Sài-gòn.
Nay Gospelnet xin tiếp tục trợ giúp mỗi em 50.000
VND trong 2 tháng 8 và 9.2002, tổng cộng: 13 em x 2 tháng x 50.000 VND = 1.300.000
VND. Số tiền lần này trích từ khoản tiền chia sẻ của các anh
chị Nhóm MK Hoa Kỳ mới gửi về.
Theo sự giới thiệu của cha Ðỗ Văn
Ngân, Giáo Xứ Ninh Phát, Giáo Phận Xuân Lộc, Gospelnet xin gửi
tặng một xe lăn trị giá 550.000 VND cho cụ bà PHẠM THỊ HƯỜNG,
70 tuổi, ngụ tại ấp Ðông Kim, xã Gia Kiệm, huyện Thống Nhất, tỉnh
Ðồng Nai, để cụ bà có thể dễ dàng đi lại buôn bán sinh nhai, nhất
là đến Nhà Thờ để kinh hạt và tham dự Thánh Lễ.