SINH
NHẬT ÐỨC TRINH NỮ MA-RI-A THỨ BẢY 8.9.2001
Giáo Hội mừng kính ngày sinh nhật Ðức Ma-ri-a từ
thế kỷ thứ sáu. Ngày sinh nhật được chọn trong tháng Chín vì Giáo
Hội Ðông Phương bắt đầu niên lịch phụng vụ từ tháng 9. Ngày mùng 8
là vì lễ Vô Nhiễm Nguyên Tội là ngày 8 tháng 12 ( chín tháng trước
).
Kinh Thánh không đề cập gì đến việc sinh hạ Ðức
Ma-ri-a. Tuy nhiên, bản văn mà người ta cho là phúc âm nguyên thủy
của Thánh Gia-cô-bê có đề cập đến sự kiện này. Bản văn này không
có giá trị lịch sử, nhưng nó cho thấy quá trình sùng đạo của Ki-tô
hữu. Theo bản văn, bà An-na và ông Gio-a-kim vì hiếm muộn nên cầu xin
cho được một đứa con. Họ được hứa cho một người con mà trẻ này sẽ
giúp hình thành kế hoạch cứu chuộc trần gian của Thiên Chúa. Câu
truyện trên ( cũng như nhiều câu truyện khác troứuc sách Tin Mừng )
cho thấy sự hiện diện quan trọng của Thiên Chúa trong cuộc đời Ðức
Ma-ri-a ngay từ đầu.
Thánh Augustin nối kết việc sinh hạ của Ðức
Ma-ri-a với công trình cứu chuộc của Chúa Giê-su. Thánh nhân nói
trái đất hãy vui mừng và bừng sáng vì việc sinh hạ Ðức Ma-ri-a. "Ngài
là bông hoa trong cánh đồng mà từ đó đã nẩy sinh hoa huệ quý nhất
vùng châu thổ. Qua sự sinh hạ của ngài, bản chất mà chúng ta thừa
hưởng từ cha mẹ đã thay đổi."
Chúng ta có thể xem việc sinh hạ của mỗi một
người là lời mời gọi đem hy vọng đến cho thế gian. Qua tình yêu, hai
cha mẹ đã cộng tác với Thiên Chúa trong công việc sáng tạo. Họ có
thể đem lại hy vọng cho một thế giới lao nhọc. Vì mỗi một đứa con
đều có thể trở nên máng chuyển tình yêu và bình an của Thiên Chúa
đến cho thế giới.
Ðiều này thật đúng với Ðức Ma-ri-a. Nếu Ðức
Giê-su là sự biểu lộ tuyệt đối của tình yêu Thiên Chúa thì Ðức
Ma-ri-a là điềm báo của tình yêu ấy. Nếu Ðức Giê-su đã hoàn tất
công trình cứu chuộc thì Ðức Ma-ri-a là bình minh hé mở của công trình
ấy.
Việc mừng sinh nhật đem lại niềm vui cho chính cá
nhân cũng như gia đình, bạn hữu. Ngoài việc giáng trần của Ðức
Giê-su, việc sinh hạ Ðức Ma-ri-a đã đem lại niềm vui lớn lao nhất cho
nhân trần. Mỗi khi chúng ta cử mừng sinh nhật của ngài, chúng ta có
thể hy vọng chắc chắn là sự bình an trong tâm hồn chúng ta và trong
thế giới sẽ gia tăng.
"Ngày hôm nay bà An-na hiếm muộn vỗ tay reo
mừng, trái đất bừng sáng, các vua hát mừng, các tư tế hân hoan chúc
lành, toàn thể vũ trụ vui mừng, vì ngài là hoàng hậu và là nàng
dâu tinh khiết của Chúa Cha đã nẩy sinh từ gốc Jesse" ( phỏng theo Kinh Nhật Tụng của Ðông Phương ).
Tài liệu của giáo sư PHẠM HÙNG SƠN
TIN MỪNG:
Có rất đông người cùng đi đường với Ðức
Giê-su. Người quay lại bảo họ: "Ai
đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả
mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được. Ai không vác
thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi
được".
Quả thế, ai trong anh em muốn xây một cây tháp, mà trước tiên
lại không ngồi xuống tính toán phí tổn, xem mình có đủ để hoàn thành
không ? Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi mà không có khả năng làm xong, thì
mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chê cười mà bảo: "Anh ta đã
khởi công xây, mà chẳng có sức làm cho xong việc".
Hoặc có vua nào đi giao chiến với một vua khác,
mà trước tiên lại không ngồi xuống bàn tính xem mình có thể đem một
vạn quân ra, đương đầu với đối phương dẫn hai vạn quân tiến đánh mình
chăng ? Nếu không đủ sức, thì khi đối phương còn ở xa, ắt nhà vua đã
phải sai sứ đi cầu hoà. Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết
những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được".
SUY NIỆM:
Hôm nay chúng ta cử hành Chúa Nhật 23 Thường niên năm C.
Bài Tin Mừng Chúa Nhật này nói với chúng ta về sự từ bỏ và việc
đắn đo suy tín để đi theo Chúa. Nếu muốn thực sự theo Chúa, chúng ta
không thể không chấp nhận hai điều kiện này. Ði theo Chúa là để
được sống đời đời. Vì vậy muốn sống đời đời chúng ta phải đi theo
Chúa.
TỪ
BỎ:
Ðầu bài Tin Mừng, Chúa nói phải dứt bỏ, cuối
bài Chúa lại nói phải từ bỏ để đi theo Người. Không phải ngẫu
nhiên mà Người nói như thế, lời nói nhằm một chủ đích rõ rệt: đó
là phải từ bỏ.
Khi nói đến từ bỏ thì ai cũng ngại, nhất là từ
bỏ những gì gắn liền với mình nhất, như người thân, họ hàng, nhà
cửa, tiền bạc, các thứ thú vui, và gay go hơn cả: từ bỏ chính con
người của mình. Chúng ta có những tấm gương lớn về sự từ bỏ nơi
tổ phụ Áp-ra-ham và các Tông Ðồ. Tổ phụ Áp-ra-ham đã từ bỏ tất
cả, ngay người con độc nhất tổ phụ cũng bằng lòng từ bỏ luôn. Các
Tông Ðồ khi được gọi cũng đã bỏ thuyền, bỏ lưới, bỏ gia đình mà đi
theo Người.
Ðộng lực nào đã xui khiến các ngài làm như thế,
nếu không phải là Chúa. Chúa kêu gọi. Hấp lực của Chúa thật mạnh
mẽ và lòng quảng đại của các ngài cũng thật lớn lao. Chính Chúa đã
thu hút và ban cho các ngài một tấm lòng quảng đại như thế.
Ði theo Chúa phải chấp nhận hy sinh nhiều lắm. Như
nói ở trên, từ bỏ tự nhiên ai cũng ngại. Nhưng nếu dừng lại suy nghĩ một chút, chúng ta sẽ thấy Chúa gọi
thì Người cũng ban ơn cho chúng ta chấp nhận hy sinh, từ bỏ để đáp
ứng lời kêu mời của Người. Chúa hỏi các Tông Ðồ có muốn bỏ
Người mà đi, Tông Ðồ trưởng Phê-rô đã mau mắn trả lời là không vì
bỏ Người các ông biết đi với ai, bởi vì chỉ mình Người mới có lời
ban Sự Sống.
Chúa đòi hỏi
chúng ta phải từ bỏ tất cả những gì chúng ta quý nhất mà đi theo
Người. Thực ra chúng ta không muốn bỏ, nhưng thiết thực phải bỏ.
Vậy chúng ta bỏ thế nào ?
Trước hết là từ bỏ con người của mình cùng với những gì gắn
liền với nó là ý riêng sự tự do và những điều mình ưa
thích, khi những thứ đó đi ngược lại với lời dạy của Chúa hay
làm cho mình cách xa Người.
Lời Chúa dạy
trong sách Thánh, đặc biệt trong sách Tin Mừng cao siêu nghĩa lý, nhưng
thường không hợp với ý thích chung của người ta nên ít người theo. Nay
theo là chúng ta đi vào một con đường khác với người ta, nhưng lại là
con đường đưa tới Sự Sống. Vì vậy, muốn theo con đường này, tự mình
phải xác tín về giá trị của sách Thánh, của Tin Mừng. Tiếp
đến là dấn thân bước vào con đường từ bỏ, khi xa cách những
gì làm vấy bẩn lương tâm, gây bất ổn cho tâm hồn hay cầm chân mình
ở lại trong sự lười biếng và sống một cách tầm thường hay buông
thả.
ÐẮN
ÐO SUY TÍNH:
Ði theo Chúa là phải từ bỏ.
Ðây là một đòi hỏi gắt gao. Vì vậy, chúng ta phải đắn đo suy nghĩ cho
kỹ xem mình có đáp ứng được chăng. Chúa dùng hai hình ảnh trong bài
Tin Mừng hôm nay để làm nổi bật sự cần thiết phải suy tính như
một người xây nhà, như ông vua bày binh bố trận chống lại
quân thù. Một người phải tính xem có đủ tiền để xây xong nhà
không, một người nghĩ xem có đủ binh mã, lương thực để giao tranh với
quân thù cho đến chiến thắng hay không.
Ngày xưa việc suy tính đắn đo
này dành cho thời dự tòng. Thời đó, thường khôn lớn rồi
người ta mới vào Ðạo. Trước khi vào Ðạo phải mất thời gian chừng hai
năm để học Ðạo và đo sức mình. Ngày nay, nhiều người vào Ðạo từ
bé, lớn lên mới học Giáo Lý. Mà học Giáo Lý cũng sơ sài thôi.
Một số khác khi lớn rồi mới vào Ðạo. Thường đây là trường hợp của
những người vào Ðạo để tiến tới hôn nhân. Mục đích người ta nhắm là
hôn nhân chứ không phải những đòi hỏi cốt yếu của Ðạo, thành ra
Giáo Lý cũng biết vậy thôi, không lấy gì làm sâu sắc, và sự đắn
đo suy tính có lẽ cũng không được chín chắn. Ðây là một điều cần suy
nghĩ lại.
Bởi vậy, bổn phận của chúng ta hiện
nay là xác quyết lại mạnh mẽ lời chúng ta cam kết, hay vú bõ
đỡ đầu cam kết thay cho chúng ta, là từ bỏ ma quỷ cùng những sự dối
trá nó bày đặt. Ðây là một lời xác quyết quan trọng làm nổi bật
sự đắn đo suy tính của chúng ta. Lời cam kết đó cho thấy chúng ta dứt
khoát đứng về phía Chúa rồi, không còn lựa chọn nào khác nữa.
Bởi vậy chúng ta phải cố gắng trung
thành mà theo cho đến cùng. Lời cam kết này luôn nhắc nhở chúng ta
về tính nghiêm túc của đời một con người đã lãnh Bí Tích Thánh
Tẩy. Bí tích này đặt người tín hữu vào vị trí riêng rất đòi hỏi,
khiến người ấy không còn được sống như trước khi thụ tẩy nữa. Cũng
vì thế thánh Phao-lô không ngần ngại gọi các tín hữu là các thánh
của Thiên Chúa ở nơi này nơi kia, hiểu theo nghĩa là những người được
thánh hiến.
KẾT LUẬN:
Chúa đòi hỏi chúng ta phải từ bỏ mình
vác thánh giá mà theo Người. Tuy đòi hỏi nhưng đó là một đòi hỏi
tự do không ép buộc. Ai muốn thì đáp lại, ai không muốn thì tùy ý,
nhưng một khi đã muốn thì phải đi cho đến cùng. Chính Bí Tích Thanh Tẩy
đã nói lên ý muốn tự do của mỗi người. Lãnh bí tích Thánh Tẩy là
chúng ta thành tín hữu. Hễ đã là tín hữu thì nhất thiết phải từ bỏ
những gì trái ngược với lời cam kết của mình, để theo Chúa Ki-tô.
Theo Chúa Ki-tô là con đường đảm bảo cho chúng ta được sống muôn
đời. Ðó mới là mục đích tối hậu của mỗi người chúng ta.
MINH
HỌA:
Văn hào Dostoievsky lúc 20 tuổi đã cho
ra đời cuốn sách đầu tiên của ông với tựa đề là "Dân Nghèo", sách được rất nhiều người đọc và ca tụng. Vì
cuốn sách này ông bị buộc tội là phản động chống Nga hoàng. Ông và
một số người khác bị bắt và bị kết án tử hình. Nhưng về sau án được
đổi thành tù chung thân và những người thụ án bị đày sang Sibérie.
Dostoievsky bị giam tù ở đây bốn năm và phải ngưng viết lách trong 10
năm kể từ ngày bị đi tù.
Tù đày đã không làm cho ông nhụt chí
và tàn phá đời mình, mà trái lại càng làm cho ông thêm mạnh sức
và có uy tín lớn. Có người hỏi ông, ông lấy quyền nào mà lên
tiếng thay cho nhân dân. Ông xăn tay áo lên giơ hay cổ tay còn in dấu
vết xiềng xích mà nói: "Ðây là quyền của tôi". Bạn bè tỏ vẻ
thương hại và buồn cho ông, nghe ông nói: "Nhà tù đã cứu tôi. Nhờ nhà tù tôi
đã thành một con người hoàn toàn mới. Sibérie và nhà tù đã trở
thành niềm vui lớn lao cho tôi. Ở đó tôi đã có thể sống một cuộc
đời trong sạch và hạnh phúc. Tôi đã tới đó như đã tới một trường
học tốt. Ở đó tôi đã thấy tôi rõ hơn và đã học để hiểu Chúa
Ki-tô..."
Phải chăng từ bỏ, tù đày thử thách
cũng có thể là những cơ hội làm chúng ta thêm kiên vững để có sức
thắng vượt ?
ÁP
DỤNG:
Chúng ta có thể áp dụng tinh
thần từ bỏ này mỗi ngày, một cách vui tươi phấn khởi, khi nghĩ và
tin rằng từ bỏ làm cho chúng tanên vững mạnh. Giúp chúng ta làm chủ
được mình. Làm chủ được mình là đạt được tự do; đó là một sự thiện
rất cao quý.
Thí dụ chúng ta có thể từ bỏ
mình khi giữ những điều răn của Chúa, khi làm đầy đủ các bổn phận
trong bậc đời của mình, khi tập cho mình biết giữ lời hứa, không sai
hẹn, đúng giờ và làm kỹ những việc mình phải làm.
Chúng ta có thể từ bỏ mình,
khi cố tập một thói quen tốt, khi bằng lòng chịu rầy rà mất thời
giờ để giúp đỡ người khác, bằng ý kiến xây dựng, hay bằng những
việc phục vụ nho nhỏ.
Khi làm như vậy, chúng ta sẽ cảm nghiệm
được một cách thích "làm tôi Chúa là cai trị".
CHỨNG TỪ:
TỰ NGUYỆN LÀM NÔ LỆ
Thánh Giáo Hoàng Grê-gô-ri-ô Cả ( Grégoire le
Grand ) thế kỷ thứ 6 có thuật lại một chứng từ sống động về sự
"tự hủy mình ra không" của thánh Paulino, Giám Mục giáo phận Nola
vùng Florencia nước Ý.
Thánh Paulino
sinh năm 353 và mất vào năm 431. Khi quân Vandales nước Ðức tràn sang
xâm lược nước Ý, đã bắt một số đông các cư dân khỏe mạnh ở đây
bán cho bọn buôn nô lệ. Ðức Giám Mục Paulino đã đem toàn bộ tài
sản riêng của gia đình vốn có gốc quý tộc, để chuộc lại tự do cho
rất nhiều người. Nhưng đến khi ngài chẳng còn gì nữa thì có một
người đàn bà nghèo khổ đáng thương đến khóc lóc van nài: "Lạy ngài, xin hãy cứu lấy đứa con
trai duy nhất của con !" Ðức Cha Paulino đành đau xót thú nhận: "Nhưng tôi có thể làm được gì bây giờ
? Tôi đã dùng cạn hết số tiền tôi có để chuộc lấy những kẻ bất
hạnh như con của bà mất rồi !" Người phụ nữ quỵ xuống vì tuyệt
vọng.
Thánh nhân
thầm cầu nguyện rồi quyết định tiến đến, đỡ bà lên mà bảo: "Thôi, bà cứ yên tâm, tôi không còn
tiền nữa, nhưng tôi sẽ xin được làm nô lệ thay cho con trai của bà !"
Người
mẹ bừng lên niềm hy vọng, nhưng chợt tái mặt đi, kêu lên thảng
thốt: "Không, không thể như thế
được, ngài là Giám Mục cơ mà ?" Ðức Cha ngước mắt đăm đăm nhìn
trời, ngài nhỏ nhẹ nói: "Tại sao
lại không thể được nhỉ ? Chính Con-Thiên-Chúa cũng đã chẳng tự
nguyện trở nên nô lệ vì tất cả chúng ta đó sao ? Hơn nữa, con trai
của bà còn trẻ, anh ta có thể mất kiên nhẫn chịu đựng trong cảnh
lầm than tủi nhục của đời nô lệ, và vì thế anh ta có thể mất cả
Ðức Tin. Còn tôi thì trái lại, tôi tin Chúa sẽ giúp tôi giữ gìn
được cả hai, linh hồn và thể xác..."
Thế là
thánh Giám Mục Paulino xin nhập vào đoàn người nô lệ. Ngài nói với
tên chủ nô là ngài có biết nghề làm vườn rất thông thạo. Hắn quả
đang có mối cần mua một người như thế, hắn liền chấp thuận đổi lấy
ngài mà thả cho anh thanh niên được về với mẹ...
Sau một thời
gian, người chủ đã mua thánh Paulino từ đoàn nô lệ, nhận ra ngài là
một người đức độ khôn ngoan, hằng ngày ông thường tìm dịp để nói
chuyện với ngài và dần dần học biết giáo lý Ðức Ki-tô. Một hôm,
thánh nhân báo cho ông biết nhà vua xứ Vandales đang lâm trọng bệnh
sắp chết, và chắc chắn sẽ chịu sự phán xét của Thiên Chúa về
những việc tàn bạo đã làm.
Lời tiên
báo này được truyền tới tai nhà vua, ông ta hốt hoảng, vội cho mời thánh
nhân và hỏi xem ngài là ai, tại vì sao lại rơi vào kiếp nô lệ ?
Hiểu rõ được sự tình, vua hồi tâm sám hối, ra lệnh trả tự do vị
Giám Mục cùng tất cả những người bị bắt nô lệ ở thành Nola. Vua
còn giúp cho họ một chiếc thuyền lớn chở đầy lương thực để trở về
cố hương bình an...
Trích NỐI LỬA CHO ÐỜI tập 2
TỜ GIẤY TRẮNG VÀ CÂY VIẾT
Khi nhắc đến ông Leonardo da Vinci, chúng
ta thường nghĩ ngay đến những phát minh khoa học và những bức họa nổi
tiếng của ông. Nhưng chúng ta có biết đâu rằng để giải trí ông còn
sưu tầm hay đặt nên những câu truyện, như câu truyện sau đây về cuộc
đối đáp tưởng tượng của tờ giấy trắng và cây viết:
Có tờ giấy trắng nọ nằm ù lì trên bàn giấy với bao đồng bạn
từ nhiều năm tháng. Nhưng rồi một hôm, nó được chọn đem ra giữa bàn
và chịu cảnh cây viết với mực đen ngòm vẽ lên nó không biết bao
nhiêu là những dấu hiệu mà nó không hiểu gì cả. Nó phàn nàn cây
viết như sau: "Tại sao anh lại làm thế ? Anh vẽ trên mình tôi những
dấu làm tôi mất đi sự trắng sạch ban đầu. Anh làm nhục tôi như thế
này sao ? Anh làm hư cả cuộc đời tôi !"
Nhưng cây viết trả lời cho tờ giấy trắng: "Không ! Anh giấy
hiểu lầm tôi rồi. Tôi không làm dơ anh đâu ! Tôi vẽ lên những dấu
hiệu, những giòng chữ, kể từ nay anh không còn là mộtø tờ giấy vô
dụng nữa, mà anh đang mang trên mình một sứ điệp ! Anh trở thành kẻ
cộng tác với con người, lưu giữ những tư tưởng cao siêu của con
người, vì thế anh sẽ được con người nâng niu bảo vệ. Anh sẽ được
sống mãi để trợ giúp con người.
Tờ giấy chưa kịp trả lời cây viết thì nó bỗng nhìn thấy một
bàn tay con người quơ lấy những tờ giấy trắng khác, mà nay đã trở
thành vàng đục, già cỗi và đầy bụi bặm, rồi quăng vào ngọn lửa
bên cạnh. Tờ giấy trắng đầy chữ viết mới hiểu được hành động vừa
rồi của cây viết và lấy làm sung sướng vì được trở thành như một
cộng tác viên và lưu giữ kho tàng trí khôn con người.
Cuộc đời mỗi người chúng ta có thể được sánh như tờ giấy
trắng kia. Nếu không chấp nhận từ bỏ chính mình đi cùng với những ý
riêng, sở thích và đam mê, và rồi sẵn sàng mở ngỏ, để cho bàn tay
của Thiên Chúa viết vào đó những giòng chữ, những chương trình hành
động, thì sẽ không được hạnh phúc trở thành người cộng tác với
Thiên Chúa, trở thành kẻ lưu truyền sự khôn ngoan của Thiên Chúa từ
thế hệ này sang thế hệ khác. Tờ giấy không hiểu được hành động
của cây viết vẽ những dấu lạ trên mình nó, nó cứ ngỡ nó bị người
ta làm khổ, làm cho vấy bẩn. Con người chúng ta chắc chắn cũng sẽ
không thể nào thấu hiểu hết ý định của Thiên Chúa trong cuộc đời
mình. Thái độ từ hủy, cúi đầu tuân phục và suy tôn quyền năng
Thiên Chúa là thái độ khôn ngoan hợp lý nhất để đưa con người đến
hạnh phúc. Chúng ta hãy thử xem !
CẦU NGUYỆN:
Bài thơ cầu nguyện này được viết trong
một dịp tôi đi tĩnh tâm, có một dì phước đã đưa cho tôi mượn một cây
Thập Giá, nhưng đôi tay Chúa Giê-su thì lại bị gãy không biết từ bao
giờ...
Con yêu dấu, hãy nhìn lên thập giá,
Con thấy
không, Thầy đã gãy đôi tay !
Con muốn
chăng: làm chi thể của Thầy
Ðể thay
thế đôi tay Thầy đã mất ?
Bàn tay này...
Ðã chạm
đến vết thương nơi người hủi,
Ðã vuốt
lên mi mắt của người mù
Ðã nắm
tay người con gái Giai-rô
( Tay cô
lạnh vì không còn sự sống... )
Con muốn chăng: áp con tim nóng bỏng
Vào vết
thương lở loét của nhân gian,
Vào đêm
đen, vào cái chết thế trần ?
Con có
muốn làm một người như thế ?
Con có muốn trọn đời làm chi thể
Ðể cho
Thầy cứu cha những đau thương,
Ðể cho
Thầy tỏa sáng cõi thiên đường,
Và can
thiệp để hồi sinh nhân loại... ?
Bàn tay ấy...
Ðã hai
lần bẻ bánh hầu nuôi sống đám đông,
Ðã giương cao Bánh
Thánh để nuôi dưỡng gian trần,
Ðã trao
ban ân tình cho Giu-đa bội phản...
Con có muốn, con ơi, con có muốn
Bẻ bánh
mình hầu chia sẻ quanh con,
Bước
theo Thầy như của lễ tinh thần,
Và chết
đi cho mọi người được sống ?
Con có muốn mở lòng con thật rộng,
Hầu đi
tìm người bạn lánh xa con ?
Con nói đi, con có muốn hay không ?
Muốn
thay thế đôi tay Thầy đã gãy ?
Con hãy nhớ: đôi tay ngày xưa ấy
Từng
rửa chân cho môn đệ thân tình,
Rồi hôm
sau đã phải chịu đóng đinh,
Treo
thân thể của Thầy lên thập giá...
Con có muốn làm đôi tay của Thầy
Cho anh
em chà đạp,
Cho mọi
người trấn áp,
Cho
thiên hạ đóng đinh,
Ðể giúp
Thầy hy sinh giương cao trên thập giá,
Hầu
hoàn thành phép lạ là kéo thế gian lên ?
Con thấy chăng: đôi tay Thầy đã mất,
Thầy
làm sao cứu vớt được gian trần ?
Thầy
cần con, con có biết hay chăng ?
Con từ
chối... thì Thầy đành thất bại !
"Thầy chí thánh, chí nhân
và chí ái,
Từ đáy lòng hèn nhát của con đây,
Lệ trào mi, con xin đáp lời Thầy:
Vâng, lạy Chúa, xin như lời Ngài dạy..."
"Không ! Lạy Chúa, không
đâu...
Ðây không phải là một lời quả quyết
hoặc anh hùng,
Ðây chỉ là tiếng thét của yêu thương...
Con lạy Chúa: xin đừng tin con vội !"
Như trong GOSPELNET số 24 đã nêu, chúng tôi đã tìm
lại được danh sách các em học sinh nghèo tại điểm truyền giáo An
Thới Ðông, huyện Cần Giờ (đăng trên GOSPELNET số 16 ), theo đó, cha
Hoàng Minh Ðức đã nhận được 1.200.000 VND đợt đầu cho hai tháng 5 và 6
năm 2001 ( 12 em, mỗi em 50.000 VND một tháng ). Nay chúng tôi xin gửi
thêm 1.200.000 VND trợ giúp cho hai tháng 7 và 8 năm 2001.
Cô giáo PHAN MỸ LINH, giáo dân Nhà Thờ
Ða-minh Gò Vấp, điện thoại: 08.9.852.727, đang dạy môn Văn cho 6 lớp
các khối lớp 6 và 8 của trường Trung Học Cơ Sở Ðông Thạnh, huyện
Hóc Môn, có gửi đến GOSPELNET một danh sách xin được trợ giúp cho
các em học sinh nghèo thuộc xã Ðông Thạnh, mỗi em được 50.000 VND
một tháng. Sau 3 lần trợ giúp trước đây, chúng tôi quyết định mở
một quỹ học bổng mang tên HỌC BỔNG ÐÔNG THẠNH gồm 12 em như
sau:
1.
NGUYỄN
THỊ PHƯỠNG, sinh 1988, học lực khá, cha mẹ làm ruộng mướn, thuộc diện
Xóa Ðói Giảm Nghèo, cư ngụ tại số 3 / 52 ấp 1 xã Ðông Thạnh, Hóc
Môn.
2.
ÐẶNG THỊ NGỌC TIỀN, sinh 1988,
học lực khá giỏi, cha mẹ làm phụ hồ, không có nhà ở, phải ở trọ
tại số 6 / 13 A ấp 6 xã Ðông Thạnh, Hóc Môn.
3.
ÐỖ CAO TRÍ, sinh 1988, học lực
khá, cha mẹ làm ruộng mướn, cư ngụ tại số 125 B ấp 7 xã Ðông Thạnh,
Hóc Môn.
4.
TRẦN MẠNH TUẤN, sinh năm 1989,
học lực khá, cha mẹ làm rẫy, quá đông con, cư ngụ tại số 5 / 19 ấp
5 xã Ðông Thạnh, Hóc Môn.
5.
NGUYỄN NGỌC HẢI, sinh năm 1987,
học lực khá, cha mẹ làm rẫy, cư ngụ tại số 4 / 23 B ấp 6 xã Ðông
Thạnh, Hóc Môn.
6.
HUỲNH PHƯỚC BÌNH, sinh năm 1989,
học lực giỏi, cha bán vé số, mẹ làm rẫy mướn, thuộc diện Xóa Ðói
Giảm Nghèo, không có địa chỉ cư ngụ ổn định.
7.
NGUYỄN THỊ KIM NƯƠNG, sinh năm
1987, học lực khá, cha làm phụ hồ, mẹ đi mót lúa, quá đông con,
thuộc diện Xóa Ðói Giảm Nghèo, cư ngụ tại số 2 / 26 B ấp 1 xã Ðông
Thạnh, Hóc Môn.
8. PHAN
TUẤN PHƯỚC, sinh năm 1988, học lực khá, cha bán ve chai, mẹ làm lao
công, cư ngụ tại số 13 B ấp 6 xã Ðông Thạnh, Hóc Môn.
9. NGUYỄN
THỊ HỒNG MY, sinh năm 1988, học lực khá, cha mẹ ly dị, sống với ông
nội làm nghề lượm ve chai, cư ngụ tại số 361 / 68 / 59 ấp 2 xã Ðông
Thạnh, Hóc Môn.
10. TRƯƠNG
VĂN QUÂN, sinh năm 1988, học lực khá, cha mất, mẹ làm thuê, sống
một mình với bà nội, đã phải nghỉ học một năm vì gia đình quá nghèo,
cư ngụ tại số 9 / 12 / 6 B ấp 2 xã Ðông Thạnh, Hóc Môn.
11. VY
THẾ PHONG, sinh năm 1986, học lực khá, cha mẹ ly dị, mẹ mới mất, sống
với một em trai, cư ngụ tại số 215 / 15 B ấp 1 xã Nhị Bình, Hóc Môn.
12. NGUYỄN
THỊ THANH LOAN, sinh năm 1987, cha mất sức lao động, mẹ đi lượm ve chai,
phải nghỉ học từ lớp 5, cư ngụ tại số 4 C ấp 6 xã Tân Xuân, Hóc
Môn.
GOSPELNET
quyết định trợ giúp ngay số tiền 600.000 VND ( mỗi em 50.000 VND
), trong đó có 100.000 VND của gia đình hai bạn MK PHAN TẤN HIỂN và
ÐÀI TRANG nhận trợ giúp thường xuyên cho 2 em ). Riêng trường hợp
hai em Nguyễn Thị Hồng My ( số 9 ) và Trương Văn Quân ( số 10 ) vẫn
chưa có được số tiền mỗi em 250.000 VND để đóng học phí đầu năm học
2001 2002 và các khoản tiền khác do nhà trường quy định, chúng tôi
đã trích quỹ giúp ngay tổng số tiền là 500.000 VND. Rất mong
quý độc giả gần xa nhận lời trợ giúp thường xuyên hàng tháng cho 10
em còn lại.
GOSPELNET vừa nhận được thư của anh Phạm
Văn Lượng thuộc Huynh Ðoàn Ki-tô các Bệnh Nhân và người Khuyết Tật
trong đó có chuyển một nội dung giới thiệu của cô giáo Bùi Thị Hồng
Nga, cũng là người khuyết tật, địa chỉ 91 / 31 đường 30.4, Hưng Lợi,
Cần Thơ, điện thoại: 071.838.427. Cô Nga trình bày một hoàn cảnh rất
cần được chia sẻ trợ giúp như sau:
Bạn
sinh viên VÕ ÐỨC TOÀN, năm thứ nhất khoa Thủy Công Ðồng Bằng,
trường Ðại Học Cần Thơ, người Công giáo, hiện cư ngụ tại số 251 / 28
đường Trần Ngọc Quế, Xuân Thành, Cần Thơ. Gia cảnh bạn Toàn hết sức
nghèo, đã từng phải tự ôn luyện 3 năm mới thi đậu Ðại Học, bây
giờ đậu rồi lại không biết lo đâu ra tiền học phí năm đầu tiên.
GOSPELNET
vừa nhận được E-mail tối thứ ba 4.9.2001 của ông bà Phạm Bình
Thuận ( Hoa Kỳ ) nhận trợ giúp 1.800.000 VND cho bạn Võ Ðức
Toàn. Chiều thứ tư 5.9.2001, chúng tôi đã tạm ứng số tiền này, nhờ
anh Trần Văn Trung thuộc Câu Lạc Bộ Hướng Nghiệp Khuyết Tật Sài-gòn
sẽ về Cần Thơ Chúa Nhật 9.9.2001 và mang đến tận tay cho cô giáo Bùi
Thị Hồng Nga chuyển cho bạn Toàn, kịp vào đầu năm học. Xin thay mặt em
Toàn để tỏ lòng ghi ơn đối với ông bà Phạm Bình Thuận.
Theo nguồn tin của Thông tấn Pháp AFP phát
đi ngày 2.9.2001, thì hiện tại trong vùng đồng bằng sông Mê Công
thuộc Miền Nam Việt nam, cơn lũ lụt hiện tại là đã làm thiệt
mạng ít nhất 25 người, trong đó có 22 trẻ em. Ðây là cơn lũ
lụt cao độ thứ nhì trong vòng 40 năm qua. Tổng cộng có đến 80.000
ngôi nhà của dân chúng trong vùng đã bị chìm ngập dưới làn nước và
33.000 ngôi nhà khác dân chúng sống trong đó cũng đang cần được di
chuyển đi nơi khác. Cơn lũ lụt năm 2000 đã từng làm 407 người
thiệt mạng, số thương vong cao nhất về nhân mạng kể từ năm 1961.
Hôm thứ tư 31.8.2001 vừa qua bắt đầu niên học mới, nhưng
hiện tại 278 trường học trong vùng phải đóng cửa hoặc vì lụt hay vì
các học sinh không thể tới trường được. Mùa mưa còn tiếp tục cho
tới tháng 10 và hiện tại số trẻ em chết ở mức độ cao, nên các nhà
chức trách cũng cảnh báo cha mẹ các em về nguy cơ tình trạng cho các
em chơi vơi một mình không ai chăm sóc trong vùng lũ lụt. Năm vừa qua
đã có tổng cộng 291 em bị chết đuối trong tổng số 407 người thiệt
mạng.
Tại Việt nam trong năm vừa qua lũ lụt đã biến vùng Mekong
đồng bằng sông Cửu Long thành một biển nước nội địa nhỏ trong 3
tháng trời mà từ vệ tinh nhân tạo có thể nhìn rõ ra được. Ðây là
năm thứ ba liên tiếp Việt Nam bị lũ lụt đánh hại. Năm kia 1999 tại
miền Trung, lũ đã làm thiệt mạng gần 600 người.
Trên đây là lược trích bản tin của VietCatholic ngày
3.9.2001. GOSPELNET xin mở lời kêu gọi tất cả quý độc giả gần xa
cùng chúng tôi chuẩn bị mở một QUỸ CỨU RỠ LŨ LỤT theo 2
hướng: Trợ giúp quần áo và lương thực cấp thời trong những ngày
bị lũ ( tháng 10 và 11.2001 ) và tổ chức đoàn y bác sĩ và nha
sĩ khám bệnh phát thuốc miễn phí sau lũ ( tháng 12.2001 ). Hiện
tại, chúng tôi đã có được 500 chiếc áo thung có cổ mua bằng số
tiền 100 USD trong quỹ thường trực của GOSPELNET ( giá ủng hộ chỉ có
3.000 VND một chiếc ). Xin quý độc giả rộng lòng ủng hộ chia sẻ về
tiền bạc và hiện vật. Khi nào có chuyến đi cứu trợ, chúng tôi sẽ
thông báo ngay.
THÔNG TIN VỀ CHƯƠNG TRÌNH QUÀ TẶNG
SỰ SỐNG
Vừa qua, GOSPELNET có nhận được
từ bạn kỹ sư TRẦN KIÊN, một độc giả từ Hà Nội, một bản văn
mang tên QUÀ TẶNG SỰ SỐNG. Xin gửi đến quý độc giả toàn bộ
nội dung như sau:
Quà Tặng Sự Sống là gì ? Mỗi người còn sống cũng như
khi qua đời đều có thể hiến tặng các mô hay bộ phận thân thể mình
cho người còn sống đang cần để chữa trị bệnh. Chúng ta đã có ngày
hiến máu nhân đạo và giờ đây nữa là hiến mô, tạng. Ðó là Quà
Tặng Sự Sống, món quà vô giá cho người bệnh, cho xã hội và
cộng đồng; nó phù hợp với pháp luật và đạo lý của Việt Nam. Các
điều kiện cơ bản của Quà Tặng Sự Sống nói trên là tự
nguyện, không vụ lợi. Quà tặng được tiếp nhận và chuyển giao một
cách hợp pháp, chặt chẽ trong các cơ sở y tế chính thức, có đủ các
phương tiện kỹ thuật bảo quản để đảm bảo cho người nhận.
Một cuộc hội thảo quốc gia
với chủ đề HIẾN THÂN THỂ và HIẾN MÔ CHUYỂN GIAO SỰ SỐNG do
Hội Hình Thái Học Việt Nam sẽ được tổ chức tại Trường đại học Y
Dược Sài-gòn, số 217 An Dương
Vương, Quận 5, Sài-gòn, thời gian vào các ngày 21, 22 tháng 12.2001.
Mọi đăng ký hiến tặng và trao đổi xin gặp: Bác sĩ Phan Bảo Khánh,
Bộ Môn Giải Phẫu, điện thoại: 08.8.558.411 và 08.8.552.304, Email: yds@hcm.vnn.vn Bác sĩ Trần Công Toại, Trung Tâm Ðào Tạo Và Bồi Dưỡng Cán
Bộ Y Tế, số 520 Nguyễn Tri Phương, Quận 10, Sài-gòn, điện thoại:
08.8.652.663, Email: drtoai@bdvn.vnn.net
THÔNG TIN VỀ CÔNG VIỆC LÀM CHO SINH VIÊN MỚI RA TRƯỜNG
GOSPELNET cũng nhận
được thông tin của cô Phạm Ngọc Linh, độc giả ở Gx. Hàm Long, Hà
Nội, có thiện chí muốn giới thiệu việc làm cho các bạn trẻ. Các
bạn có thể liên hệ với Công ty BẢO HIỂM CHINFON MANULIFE ( CMIC ). Ðặc biệt tại các
văn phòng mới lập tại Ðà Nẵng và Cần Thơ, công ty luôn cần tuyển
người làm vị trí bán Bảo Hiểm Nhân Thọ, hưởng tiền lương theo những
hợp đồng bán được.
Ở Cần Thơ xin gặp anh Trần
Minh Chánh tại Guess House, 41 Châu Văn Liêm, ÐT: 071.814.551.
Ở Sài-gòn xin gặp chị Lâm
Quỳnh Chi tại VP 1, lầu 12 tòa nhà Diamond Plaza, 34 Lê Duẩn, Q. 1.
ÐT: 08.8.257.722, hoặc tại VP 2, Formach Building, 549 551 Nguyễn Tri
Phương, Q. 10. ÐT: 09.8.660.226.
Ở Ðồng Nai, xin đến tòa nhà VMEP, Khóm 5, F. Tam Hiệp,
Biên Hòa, Ðồng Nai, ÐT: 061.911.175
Ở Ðà Nẵng, xin đến lầu 7, Daesco Business Center, 155
Trần Phú, Q. Hải Châu, ÐT: 0511.892.807.
Ở Hà Nội, xin đến VP 1, lầu 12 và 13 tòa nhà Prime
Center, 53 Quang Trung, Q. Hai Bà Trưng, ÐT: 04.9.432.956, hoặc VP 2, lầu 16
tòa nhà Daeha, 360 Kim Mã, ÐT: 04.7.716.668.
Tiêu chuẩn tuyển dụng:
Nam hoặc nữ, từ 30 hoặc 25 tuổi nếu đã lập gia đình. Tốt
nghiệp Phổ Thông Trung Học, ưu tiên cho người đã xong Ðại Học. Có hộ
khẩu thường trú hoặc KT3 tại địa phương. Có ít nhất từ 2 3 năm kinh
nghiệm trong lãnh vực bán hàng tiếp thị hoặc quản lý. Có kỹ năng thiết
lập quan hệ rộng rãi với mọi người, giao tiếp ứng xử tốt. Có xe
gắn máy.
Mẫu hồ sơ tuyển dụng gồm:
§
1 đơn xin việc
theo mẫu của công ty.
§ 1 bản sơ yếu lý lịch có xác nhận của địa
phương.
§ 1 bản sao hộ khẩu thường trú hoặc giấy
chứng nhận KT3 có chứng thực sao y bản chính.
§ 2 bản sao Chứng Minh Thư.
§ 1 bản sao bằng cấp có công chứng.
§
ảnh 3 x 4.