TIN MỪNG: Lc 1, 57 66 . 80
GIO-AN TẨY GIẢ RA ÐỜI
Tới ngày mãn nguyệt khai hoa,
bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một con trai. Nghe biết Chúa đã quá thương bà như
vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà. Khi con trẻ được tám
ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là Da-ca-ri-a mà đặt
cho em. Nhưng bà mẹ lên tiếng nói: "Không,
phải đặt tên cháu là Gio-an". Họ bảo bà: "Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả". Rồi họ
làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em bé là gì. Ông xin
một tấm bảng nhỏ và viết: "Tên cháu
là Gio-an". Ai nấy đều bỡ ngỡ. Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở
ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa. Láng giềng ai nấy đều kinh
sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê. Ai nghe cũng
để tâm suy nghĩ và tự hỏi: "Ðứa trẻ
này rồi ra sẽ thế nào đây ?" Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em. Cậu bé càng lớn lên thì tinh thần càng vững mạnh. Cậu sống trong hoang
địa cho đến ngày ra mắt dân Ít-ra-en.
SUY NIỆM:
Phải thú thật là Thiên Chúa
của chúng ta hay làm những chuyện... "ngược đời". Cứ sự thường thì
phải thế này hoặc thế kia, nhưng Chúa lại chọn một cách khác, hoàn
toàn theo ý định nhiệm màu của
Người. Người đảo lộn mọi toan tính lập trình cho dẫu hợp lý và quy
mô đến đâu đi nữa của trần gian. Như trong một trò chơi cút bắt,
Người vuột thoát khỏi vòng vây của con người chỉ những mong chộp lấy
Người để huy động" Người theo ý muốn ích kỷ của mình.
Chúng ta cứ xem cách thức Thiên
Chúa chọn Ðức Ma-ri-a để làm thân mẫu của Ðức Giê-su Nhập Thể. Chỉ
là một thôn nữ nghèo, vậy thôi ! Ðến nỗi Ðức Ma-ri-a phải thốt
lên: "Phận nữ tỳ hèn mọn, Người
đoái thương nhìn tới... Ðấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều
cao cả..." Sao lại không chọn một mệnh phụ, một bà hoàng, một
phu nhân tổng thống, một nữ viện sĩ Hàn Lâm, hay một siêu người mẫu
? Vậy là tiêu chuẩn của Chúa trổi
vượt mọi lượng giá tầm thường, thấp lè tè sát đất của con
người.
Lại đến chuyện vợ chồng
Da-ca-ri-a và Ê-li-da-bét. Dẫu ông cụ là một tư tế thuộc nhóm
A-vi-gia, dẫu bà cụ cũng thuộc dòng tộc tư tế A-ha-ron ( x. Lc 1, 5 ),
nghĩa là cũng môn đăng hộ đối đấy chứ, nhưng đã đáng là gì đâu
giữa một dân tộc Ít-ra-en chẳng thiếu gì kẻ vênh vang con ông cháu
cha, em vua chị chúa ? Lại còn thêm hiếm hoi son sẻ, gần đất xa trời
rồi mà chẳng được một mụn con nối dõi tông đường ! Vậy mà Thiên
Chúa lại can thiệp để một Gio-an Tẩy Giả vĩ đại sẽ được chào đời, "sẽ đi trước mặt Chúa, ...để làm cho
tâm tư kẻ ngỗ nghịch lại hướng về nẻo chính đường ngay, và chuẩn bị
một dân sẵn sàng đón Chúa". ( Lc 1, 17 ) Ðến phiên bà cụ Ê-li-da-bét
tự nhủ lòng: "Chúa đã làm cho tôi
như thế đó, khi Người thương cất nỗi hổ nhục tôi phải chịu trước mặt
người đời" ( Lc 1, 25 ).
Rồi sau này,
tới phiên Ðức Giê-su, Người cũng sẽ có đường lối tuyển chọn "ngược
đời" y như thế. Hóa ra Thiên Chúa chỉ muốn "chấm" những con người hiền lành, khiêm tốn, có tấm lòng chất phác
mộc mạc, có một nỗi khao khát cháy bỏng, một ngong ngóng chờ đợi
khôn nguôi hướng về Ðấng Mê-si-a.
Trước sự kiện em bé Gio-an Tẩy
Giả chào đời, rồi ông Da-ca-ria mở miệng nói được mà chúc tụng
Thiên Chúa, hàng xóm láng giềng và dân chúng khắp miền núi Giu-đê,
ai cũng phải "kinh sợ", "để tâm suy
nghĩ và tự hỏi: Ðứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây ?" Còn tác
giả sách Tin Mừng Lu-ca thì kết gọn một câu: "Quả thật, có bàn tay Chúa
phù hộ em !" ( Lc 1, 68 )
Ðối với chúng ta hôm nay thì sao
nhỉ ? Chẳng lẽ chúng ta chỉ biết mừng lễ Sinh Nhật Thánh Gio-an Tẩy
Giả chung chung hời hợt như vậy rồi xong chuyện hay sao ? Giáo Hội
muốn gửi cho chúng ta thông điệp nào đây, khi mà một năm Phụng Vụ
chỉ có 3 Lễ mừng Sinh Nhật của 3 người ? Với Ðức Giê-su thì đương
nhiên phải mừng trọng thể tưng bừng bằng cả một mùa Noel rồi. Với
Ðức Ma-ri-a vào ngày 8.9 hằng năm cũng không lạ. Nhưng với Gio-an Tẩy
Giả thì đáng cho chúng ta lắng lòng suy niệm.
Trong khả năng hạn hẹp của mình,
chúng tôi chỉ xin đề nghị dừng lại ở xác quyết "Có bàn tay Chúa phù hộ" để tự mỗi người tự đặt ra cho
mình một câu hỏi: "Ấy vậy, bản
thân tôi, có bàn tay Chúa phù hộ đời tôi hay không ?" Hỏi là
đã có sẵn trả lời được rồi đó...
Lại một câu hỏi khác không thể
không được đặt ra tiếp: "Về phần
mình, chúng ta sẽ đáp trả như thế nào đây khi đã xác quyết mình luôn
được bàn tay Chúa hộ phù ?" Cần phải nói ngay rằng Thiên Chúa
không phải là một ông chủ có ý đồ đầu tư trước mắt để sẽ trục
lợi về lâu về dài, một vốn mà bốn lời. Tất cả chỉ là do lòng yêu
thương: Người tuyển chọn, rồi không ngừng hộ phù gìn giữ để chúng ta
cứ thế mà tăng trưởng, đi cho đúng tuyến, sống cho đúng đạo.
Mọi sự đã
rõ, được sinh ra và lớn lên trong bàn tay hộ phù của Thiên Chúa,
chúng ta cứ nghiệm xem: sau này Gio-an Tẩy Giả sống vai trò Ngôn Sứ và chết
vì Chân Lý như thế nào, để rồi chính Ðức Giê-su đã phải khẳng
định về ông anh họ của mình là: "Trong
số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, không có ai cao trọng hơn ông
Gio-an..." ( x. Lc 7, 28 ).
Ðến phiên
chúng ta cũng vậy, không thể khác được. Cũng không cần chúng ta
phải làm được những chuyện kỳ vĩ như Gio-an Tẩy Giả, nhưng với tư cách là Tẩy Giả, là "những chuyên gia tẩy sạch vết bẩn"
của ngày hôm nay, chúng ta cũng được mời gọi để góp một chút bột
giặt tình yêu và tha thứ mà
làm sạch tấm chăn môi trường đang
bị ô nhiễm trầm trọng bởi những thứ rác rưởi dầu mỡ của vụ
lợi ích kỷ, của hưởng thụ sa hoa, của ghen tức hận thù, của dối trá
lưu manh... Và như thế chính là giúp mở
đường dọn lối cho Chúa đến với những mảnh hồn đang hạn hán bằng
những cơn mưa Ơn Cứu Ðộ.
Mà thôi,
khoan hãy nói đến chuyện lớn lao cả thể mà chỉ cần nghiệm sinh về sự Quan Phòng của
Thiên Chúa đối với những con người bé nhỏ nghèo hèn ngay trước mắt
chúng ta đây cũng đã quá đủ.
Ðã nhiều
lần, ngồi trước computer, nhận về cho GOSPELNET những E-Mails từ khắp
mọi nơi muốn chia sẻ trợ giúp bằng cả tấm lòng, scan những tấm ảnh
chụp những em bé bị tim bẩm sinh, những em bé bị bại liệt, những học
sinh nghèo ở nông thôn... và gõ lên bàn phím những giòng chữ thông
tin về những thai nhi vừa được giành lại cho sự sống..., tự nhiên
thấy thấm thía vô cùng, rằng: "Có bàn tay Chúa phù hộ !"
Lm. LÊ QUANG UY, DCCT
CHỨNG TỪ:
TÔNG ÐỒ THIẾU NHI
Chiaretta sinh ra trong một gia đình nghèo miền quê
nước Ý. Mới lên 4, em đã mắc phải một căn bệnh nan y, hay nghẹt thở
và nôn ra máu. Cha mẹ em nuốt nước mắt bán dần mảnh ruộng nhỏ bé
của mình để tìm cách đưa em lên thành phố, đi hết bệnh viện này sang
bệnh viện khác tìm thầy tìm thuốc để chữa trị, đồng thời cũng đổi
chỗ ở liên tục để may ra vì thế mà em khoẻ lại với những vùng khí
hậu mới. Thế nhưng, tiền mất tật mang, các bác sĩ giỏi cũng đành bó
tay !
Trong cơn tuyệt vọng, cha mẹ em
nghe nói đến phong trào Bác Ałi Hiệp Nhất, liền đưa em tìm đến một
bệnh viện của phong trào này ở gần Trung Tâm Loppiano thuộc vùng Firenze
nước Ý. Nơi đây cả nhà em xin nhập viện, tham gia cầu nguyện với
Nhóm Tổ Ấm ( Focolare ) và tập sống yêu thương chia sẻ theo Lời Chúa.
Hằng ngày, Chiaretta rước Chúa Giê-su Thánh Thể ở ngôi Nhà Nguyện
của bệnh viện và cố gắng sống từng giây phút hiện tại trong ý
nghĩa hiệp thông với Chúa. Em ghi tên vào một lớp học bình dân, nhưng
suốt năm chỉ có thể đến lớp được 3, 4 lần vào những lúc sức khỏe
khá nhất. Dù vậy, các bạn vẫn mang bài vở đến nhà cho em, rồi lại
nhận bài của em làm đem nộp cho các thầy cô giáo. Thế mà đến kỳ
thi cuối năm, Chiaretta vẫn đứng hạng nhất.
Mặc dù biết mình không thể sống
được bao lâu nữa, em vẫn luôn hồn nhiên dễ thương với mọi người,
khiến cho các bác sĩ, y tá ở bệnh viện, ai cũng phải vừa xót xa vừa
cảm phục. Ðặc biệt mỗi lần phải tiêm thuốc, em đều vui vẻ đưa tay
ra, kèm theo một nụ cười thật tươi: "Xin
cứ tiêm cho cháu đi, đừng ngại, có Chúa ở với em mà !"
Khi cơn bệnh
của Chiaretta trở nên trầm trọng. Cha mẹ quyết định đưa em về lại
làng cũ. Lúc từ giã, phải khó khăn lắm em mới có thể bước đi bắt
tay các bạn cùng phòng, em không quên lập lại một câu nói đơn sơ: "Chỉ tạm biệt thôi, chúng ta sẽ gặp
lại nhau, không dưới đất thì trên Nước Trời vậy !" Em cũng lễ
phép đi cám ơn và chào từng bác sĩ và y tá đã chăm sóc cho em hơn
một năm qua trong tình yêu mến gắn bó kỳ lạ.
Không lâu sau đó, ở bệnh viện
Loppiano, được tin Chiaretta đã qua đời, ai cũng nhắc đến em với một
lòng kính phục, họ trân trọng gọi em là "Tông-Ðồ-Thiếu-Nhi" vì chính
em đã dạy cho họ biết thế nào niềm vui phó thác trọn đời trong bàn
tay Quan Phòng hộ phù của Thiên Chúa...
Dựa theo
nội san THÁNH THỂ số 7
THÔNG TIN:
THÔNG TIN VỀ CHÁU BÉ HÀ LÊ MỸ
TIÊN ( MỔ TIM )
Ngày thứ ba 19.6.2001, GOSPELNET nhận được
hồ sơ bệnh án của cháu bé do cha Hồ Quang Tâm, cha sở Họ Ðạo Hữu
Phước, Giáo Phận Xuân Lộc cầm về Sài-gòn, chúng tôi đã chuyển ngay
đến Sr. Quỳnh Dao, Dòng Phan-sinh Thừa Sai Ðức Mẹ, để xin Viện Tim cho
cháu được miễn giảm 100 % số tiền 750 USD ( chi phí mổ tim kín không
tốn kém như mổ tim hở ).
Hiện tại,
Quỹ giúp cho cháu bé được mổ tim đã được mở với số tiền 500.000 VND do 3 giáo dân Giáo Xứ
Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp trợ giúp. Bạn MK Phạm Huỳnh Cúc cũng gửi Mail
về báo tin đã có bạn Thế Dũng
gửi giúp 100 USD.
Sáng thứ tư
20.6.2001, ngay sau khi GOSPELNET gửi một mandat có mã số AX/99 0044450
chuyển 1 triệu VND ( trong đó có
500.000 VND của 3 giáo dân Giáo Xứ Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp ) về địa chỉ
cha Ðặng Xuân Ðồng để trợ giúp cho gia đình hai cháu bé bị liệt ở
Sóc Trăng, chúng tôi đã nhận được từ Họ Ðạo Cái Trầu một lá thư
kèm theo hình ảnh như sau:
Trọng kính cha, con xin tự giới thiệu: con là Linh
Mục Ða-minh Ðặng Xuân Ðồng, cha sở họ đạo Cái Trầu, Hạt Trà Lồng,
Ðịa phận Cần Thơ. Về phương diện hành chính thì họ đạo này thuộc ấp
Vĩnh Kiên, xã Vĩnh Quới, huyện Thạnh Trị, tỉnh Sóc Trăng. Họ đạo của
chúng con đúng là một họ đạo thuộc vùng nông thôn sâu, đi lại rất
khó khăn, vì không có tiện đường nào hết, dù đường bộ hay đường
sông cũng vậy. Trong thời kháng chiến chống Pháp, họ đạo này bị
tiêu thổ kháng chiến bình địa. Sau 1954, xây dựng lại được đôi chút
thì từ 1964 1975 lại trở thành vùng oanh kích tự do, bị thuốc khai
quang rải xuống nhiều lần, có lẽ vì thế mà có nhiều em bé bị tật
nguyền về thể xác cũng như về
tinh thần, trong số đó có 2 em: Tê-rê-xa
Trần Thị Thúy Tràng, 21 tuổi và
Ða-minh Trần Minh Nhựt, 11 tuổi mà con xin giới thiệu với cha, xin
cha hết lòng thương giúp. Gia đình 2 em này có tất cả 7 người, 2 vợ
chồng là Phê-rô Trần Văn Ðủ, 43 tuổi và Ma-ri-a Lâm Lệ Thủy, 40
tuổi...
Con cũng xin gửi đến cha tấm hình chụp cả
gia đình trong căn nhà hết sức tồi tàn đến nỗi không thể coi là nhà
được. Ðây là căn nhà tồi tàn con chụp cho gia đình này hồi tháng
4.2001. Hiện nay con đã vận động bà con giáo dân trong họ đạo giúp
đỡ nên đã có một cái chòi có thể tạm ở được, nhưng con sợ rằng
cái chòi này không thể tồn tại được hơn 1 năm. Tội nghiệp lắm.
Tất cả tài sản của gia đình anh chị Ðủ là 2 công
ruộng ( tức là 2.000m2 ) dù có trúng mùa cũng không thể
nào đủ ăn được. Mùa lúa xuân, hè này lại bị thất, vì trời ít mưa
một cách khác thường, nên con không biết vợ chồng anh Ðủ sẽ làm gì
để có thể nuôi sống gia đình mình đây. Nhà chung họ đạo Cái Trầu
chúng con tuy ở miền quê, nhưng lại không có công ruộng nào hết. Dù
nghèo khó nhưng con vẫn dành cho gia đình anh một vài lít gạo của
người nghèo, nhưng nhìn về tương lai thì thật là đen tối. Vì thế, tối
ngày thứ ba 12.6.2001, khi được điện thoại của cha con rất vui mừng và
cảm tạ Chúa đã chấp nhận lời con hằng cầu nguyện cho gia đình anh Ðủ
này. Con sẽ báo cáo về các em khuyết tật khác nữa để xin cha thương
giúp đỡ. Con đã báo ngay cho gia đình anh Ðủ biết để anh chị cùng với
các con được phấn khởi và vững lòng trông cậy Chúa.
Con xin
thay mặt cho gia đình anh Ðủ để cảm ơn cha và các vị ân nhân. Con xin
cha thương giúp gia đình anh mãi mãi, vì quả thật là vô cùng đáng
thương.
Gia đình cháu hiện
đang ở nhờ bên nhà ông ngoại là Nguyễn Ngọc Chác, 12 / 219 A đường
Lê Ðức Thọ ( đường 26 / 3 cũ ) Tổ 44, Phường 15, Quận Gò Vấp,
Sài-gòn, sau Nhà Thờ Giáo Xứ Tân Hưng, Xóm Mới. Ðiện Thoại ( nhờ
nhà bên ): 8.948.928 9.962.049."
Lm.
Ða-minh ÐẶNG XUÂN ÐỒNG, cha sở Họ Ðạo Cái Trầu, Giáo Phận Cần Thơ.
THÔNG TIN VỀ CHÁU BÉ HỒ THỊ MINH
NGỌC ( MỔ TIM )
Sáng thứ tư 20.6.2001, gia
đình bế cháu đến báo tin vui: hồ sơ của cháu đã được Viện Tim chấp
thuận miễn giảm 1.600 USD, chỉ còn phải đóng thêm 250 USD và chuẩn bị
4 người hiến máu. Chúng tôi đã trích Quỹ Mổ Tim của cháu số tiền
250 USD để đóng viện phí, và thêm 300.000 VND để cháu được bồi dưỡng
tốt hơn trước khi mổ.
Số tiền trong
Quỹ còn lại sẽ được chuyển sang Quỹ Mổ Tim của cháu Hà Lê Mỹ Tiên
như sau: ( 900 USD + 3.300.000 VND ) ( 250 USD + 300.000 VND ) = ( 650 USD +
3.000.000 VND ). Nếu cháu Mỹ Tiên lại cũng được miễn giảm, GOSPELNET
sẽ để dành lại cho các trường hợp cần trợ giúp sau này. Xin quý
độc giả và ân nhân gần xa cùng chúng tôi tạ ơn Thiên Chúa Quan
Phòng, quả thật "Có bàn tay Chúa phù hộ" cho các cháu bé đáng thương
của chúng ta.
THÔNG TIN MỚI VỀ CHỊ PHẠM THỊ ÐỐI
( UNG THƯ TỬ CUNG )
Cha Vũ Khởi Phụng vừa giới thiệu một trường hợp ngặt
nghèo cần được trợ giúp: chị PHẠM
THỊ ÐỐI, sinh năm 1959, nguyên quán ở Sơn Tây miền Bắc, chỉ cao hơn
1m40 do bị bẩm sinh kém phát triển xương. Chị vào miền Nam tìm kế sinh
nhai đã lâu, cư ngụ tại số 88/ 79/ 28 đường Bà Huyện Thanh Quan,
Phường 9, Quận 3, Sài-gòn ( thuộc Xóm Giáo 6 Giáo Xứ Ðức Mẹ Hằng
Cứu Giúp và lâu nay được bà con giáo dân ở đây và Hội Legio tận
tình giúp đỡ. Chị đã cố gắng làm nghề bán vé số để nuôi hai con
gái là Lê Thị Thúy, 20 tuổi ( trước đây phụ bán cơm, nay đang thất
nghiệp ) và Lê Thị Vân, 18 tuổi ( bị bệnh tâm thần ). Cách đây gần
10 năm, chị đã có dấu hiệu bị u xơ
tử cung nhưng không đủ tiền chạy chữa, đến nay căn bệnh ung thư bộc phát, chị đành phải xin vào bệnh viện
Từ Dũ để giải phẫu. Viện phí ước lượng ít là 3 triệu VND.
GOSPELNET đã
trợ giúp ngay cho chị số tiền 400.000
VND để trả các món nợ cũ và đóng tiền nhập viện ngay trước khi
mọi sự quá muộn. Xin quý độc giả gần xa rộng lòng trợ giúp thêm
cho chị.
Sr. Hồng Quế, Dòng Ða-minh Tam
Hiệp, trong tuần vừa qua đã gửi được vào một địa chỉ hết sức tin
cậy, 3 cô gái muốn giữ lại bào
thai. Ở đây các em sẽ được một nữ tu cao niên Dòng Nữ Tử Bác
Ái Vinh-sơn chăm sóc chu đáo cả về mặt tinh thần lẫn thể chất. Thế
nhưng, về phần Sr. Hồng Quế, vẫn phải cố gắng chạy tìm nguồn trợ
giúp vật chất cho mỗi em một tháng
là 300.000 VND cho tới khi sinh con và mang các cháu bé về nuôi
dưỡng.
Chúng tôi đã được bạn MK Trương Nguyên Hậu ở Hoa Kỳ
đồng ý chuyển số tiền 50 USD
mới gửi về cho GOSPELNET vào công việc trợ giúp này. Chúng tôi đã
gửi cho Sr. Hồng Quế số tiền tháng đầu tiên là 750.000 VND. Xin quý ân nhân cộng tác thêm với chúng tôi
trong chương trình Bảo Vệ Sự Sống
này.
GOSPELNET vừa nhận được thư giới thiệu
của thầy Phó Tế Nguyễn Công Nghiệm về trường hợp em TRẦN THỊ XUÂN, ngụ tại Xóm 3 B, xã Quỳnh Tam, huyện
Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An, Giáo Xứ Phú Xuân ( hiện chưa có Linh Mục phụ
trách ), thuộc Giáo Phận Vinh. Em Xuân là con thứ tư trong một gia đình
nông dân nghèo có tới 12 người con. Em đang được gia đình cố gắng cho
học đến lớp 11 trong khi tất cả các người con khác kể cả các em nhỏ
hơn đều phải nghỉ học nửa chừng. Mặt khác, em Xuân cũng đã có ý
hướng sau này lấy được bằng Tú Tài sẽ xin tìm hiểu Ơn Gọi đi tu. Em
tha thiết mong được các ân nhân trợ
giúp học bổng cho trọn năm lớp 12.
GOSPELNET đã quyết định gửi một mandat qua
đường bưu điện một số tiền bước đầu là 100.000 VND để em có thể chuẩn bị nhập học niên khóa mới
vào tháng 9.2001. Kính mong em sẽ được một ân nhân nhận đỡ đầu mỗi tháng 100.000 VND trong 9 tháng liền,
từ tháng 9.2001 đến hết tháng 5.2002, vừa để lo học phí, vừa để phụ
giúp thêm gia đình.
Ngay sau khi hỏi được thầy Ðinh Tiến Hưng về
tên thuốc mà cháu bé PHẠM GIA BẢO
đang cần phải dùng, GOSPELNET đã gửi nhiều E-mails sang các độc giả
bên Pháp để xin được trợ giúp đặc biệt vì đây là loại thuốc hiếm
và rất đắt, có thể trên 50 USD một tube. Và trong ngày thứ tư 20.6
và thứ năm 21.6, chúng tôi đã nhận được từ Pháp hồi âm của cha PHẠM ÐỨC TRÍ ( OMI Oblat de
Marie Immaculée ) và của bác sĩ BÍCH
ÐÀO ( qua bà VÕ MINH TRI ),
ngay trong cuối tháng 6 này sẽ có người mang về Việt Nam ít là 5 tubes
thuốc đặc trị là Pommade Diprosalic,
một tube Diprosone, và một tube Biafine để cháu bé bôi ngoài da.
Trong tháng 8, bác sĩ Bích Ðào sẽ có dịp về Việt Nam và dự định đến
thăm và khám trực tiếp cho cháu Phạm Gia Bảo tại nhà. Xin tạ ơn
Chúa và biết ơn cha Phạm Ðức Trí, bà Võ Minh Tri và bác sĩ Bích Ðào
đã nhanh chóng và nhiệt thành chia sẻ.