TIN MỪNG: ( Ga
21, 1 – 14 )
Sau đó, Ðức Giê-su lại tỏ mình ra cho các
môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế này. Ông
Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Ði-đy-mô, ông Na-tha-na-en người
Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác
nữa, tất cả đang ở với nhau. Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông: "Tôi đi đánh cá đây." Các
ông đáp: "Chúng tôi cùng đi
với anh." Rồi mọi người ra
đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.
Khi trời đã sáng, Ðức Giê-su đứng trên
bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Ðức Giê-su.
Người nói với các ông: "Này
các chú, không có gì ăn ư ?" Các ông trả lời: "Thưa không." Người bảo
các ông: "Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt
được cá." Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo
lên nổi, vì lưới đầy những cá.
Người môn đệ được Ðức
Giê-su thương mến nói với ông Phê-rô: "Chúa đó !"
Vừa nghe nói "Chúa đó !",
ông Si-ôn Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống
biển. Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì
các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước.
Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở
trên, và có cả bánh nữa. Ðức Giê-su bảo các ông: "Ðem ít cá mới bắt được tới đây
!"
Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo
lưới vào bờ. Lưới đầy những cá
lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới
không bị rách. Ðức Giê-su nói: "Anh
em đến mà ăn !" Không ai trong các môn đệ dám hỏi "Ông là ai ?", vì các ông
biết rằng đó là Chúa. Ðức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các
ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy.
Ðó là lần thứ ba Ðức Giê-su tỏ mình ra cho
các môn đệ, sau khi chỗi dậy từ cõi chết.
SUY NIỆM: NIỀM VUI PHỤC SINH
Theo
một số các nhà chú giải, chương cuối cùng trong Tin Mừng thứ tư là
phần bổ túc từ một bàn tay khéo léo nào đó trong các môn đệ của
Thánh Gio-an. Bởi vì không lý nào với những lời từ biệt kết thúc ở
chương 20 – "Các điều đã viết đây,
là để anh em tin rằng: Ðứùc Giê-su chính là Ðức Ki-tô, Con Thiên
Chúa; và bởi tin thì anh em được có sự sống nhờ danh Ngài" (
Ga 20, 31 ) – rồi sau đó vị thánh sử lại từ biệt thêm một lần nữa – "Còn lắm điều khác, Ðức Giê-su đã
làm, nếu viết lại từng điều thì thiết tưởng thế gian không đủ chỗ
mà chứa sách viết ra" ( Ga 21, 25 ).
Tác giả của chương cuối này trình thuật
câu chuyện các môn đệ Ðức Giê-su đang lâm cảnh "rắn mất
đầu". Còn chừng bảy người đang ở với nhau. Sau hôm Thầy chết,
họ trở nên buồn phiền, chán nản.
Bao nhiêu kỳ vọng đã tan thành mây khói. Nhớ lại quá khứ: bỏ hết
tất cả rồi ! Nhìn vào tương lai: băn khoăn chẳng có chi. Rồi đây
biết tựa vào ai ? Ði đâu ? Làm gì ? Bao câu hỏi chờn vờn tâm trí các
ông.
Nhiều người đã rời
Giê-ru-sa-lem trở về quê cũ. Lòng kẻ ở lại trĩu nặng ê chề. Chẳng
ai buồn nói chuyện. Trong bầu khí tang tóc u trầm đó, một quyết định
vang lên: "Tôi đi đánh cá".
Phê-rô đã thốt lên câu nói đó. Thế rồi ông được anh em phụ hoạ: "Chúng tôi cùng đi với ông". Tất
cả cùng lên thuyền ra khơi. Ðêm đen mịt mù như lòng của họ. Gió
lạnh, sương rơi, sóng trào, cả bên ngoài lẫn bên trong tâm hồn. Nhưng
đâu còn gì hơn nữa ngoài việc cật lực tung lưới kiếm cho được ít cá
để sống qua ngày.
Thế nhưng, dù vất vả
đánh vật với sóng gió của biển khơi, "đêm ấy họ vẫn không
bắt được gì" ( Ga 21,
3 ). Hoá ra, dù có trong tay phương tiện đánh cá, dù đã hăng hái
nhất trí cùng nhau, và dù hao công tổn sức cách mấy, nhưng nếu không có Ðức Ki-tô Phục Sinh,
chắc hẳn kết quả chỉ là một nỗi thất bại ê chề. Song, một khi
có Chúa hiện đến, thăm hỏi, hướng dẫn, lúc đó người ta mới thu
được kết quả phi thường.
Phải chăng không ít hội đoàn hay tổ chức
cũng từng có cùng kinh nghiệm như các người môn đệ: cũng hăng hái,
đồng tâm, cũng đầy đủ phương tiện tiến bước, nhưng sao "ra khơi" nhiều lần mà kết
quả thu được chẳng là bao. Có phải vì vẫn còn thiếu vắng sự hiện
diện của Ðức Ki-tô Phục Sinh ? Hay vì người ta, như các Tông Ðồ theo
Ðức Ki-tô trước Phục Sinh, mà còn tranh chấp ghế ngồi "bên hữu bên tả", và còn
trốn chạy cả khi đối mặt với một cô... "đầy tớ" ?
Kết quả của lần kéo lưới thứ hai, sau lời
hướng dẫn của người-lạ trên bờ hồ, là một mẻ cá đầy ắp. Diễn
tiến tiếp theo là việc các môn đệ nhận ra người-lạ đó: "Không ai trong các ông dám hỏi:
Ngài là ai, bởi mọi người đều biết là Chúa" ( Ga 21, 12 ).
Trích một phần bài suy niệm
của Lm. BÙI QUANG TUẤN, DCCT
GOSPELNET
xin được trưng dẫn lại ở đây đoạn suy niệm của cha Bùi quang Tuấn: "Phải
chăng không ít hội đoàn hay tổ chức cũng từng có cùng kinh nghiệm
như các người môn đệ: cũng hăng hái, đồng tâm, cũng đầy đủ phương
tiện tiến bước, nhưng sao "ra khơi" nhiều lần mà kết quả thu
được chẳng là bao. Có phải vì vẫn còn thiếu vắng sự hiện diện của
Ðức Ki-tô Phục sinh ?" để chúng ta cùng ngẫm nghĩ.
Cũng may là chúng ta chưa đến nỗi
tranh giành nhau cái miếng mồi danh vọng và quyền lợi tầm thường nhỏ
nhoi ở đời này. Thế nhưng, chúng ta cũng có thể có nguy cơ rơi vào tình trạng bi quan, nhìn đời bằng
một cặp kính xám xịt. Nào, chúng ta cứ nhớ lại mà xem, đã biết bao
lần đứng trước một nghịch cảnh quá lớn, chúng ta đã nhăn nhó kêu
ca, tự mình bó tay trước khi bắt tay
vào việc.
Cứ theo vốn liếng kinh nghiệm đã
từng nhiều phen thất bại chua cay, theo kiểu các môn đệ đã "ra
đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy không bắt được gì cả" ( x. Ga 21,
3 ), cộng thêm một ít cái thứ "giả vờ khiêm tốn" không đáng có,
chúng ta thường buông thõng một câu rầu rĩ: "Chuyện này ngoài tầm tay của chúng tôi. Chúng tôi chẳng
giàu có gì mà đòi làm chuyện vá trời lấp biển ! Chúng tôi cũng
chẳng có tài cán gì mà ôm một dự án to tát như thế ! Chúng tôi
biết chạy vạy ở đâu, biết níu áo ai mà xin bây giờ ?"
Thế rồi, chúng ta ngồi đó bất
lực mà than thở bứt rứt, thậm chí tự ru ngủ rằng thì là: "Thôi
thì ta cứ cầu nguyện và cứ để mặc cho Chúa lo mọi sự, Chúa dư sức
mà !"
Kể ra thì cầu
nguyện là chuyện đúng đắn chứ đâu có sai ! Thế nhưng, ắt là Chúa
không hề muốn chúng ta chỉ cầu nguyện suông mà bản thân lại không
chịu nhấc chân nhấc tay mà cộng
tác với Người. Người có đầy đủ quyền năng để làm tất cả, nhưng
Người lại muốn chúng ta đóng góp
phần bé bỏng của mình, y như một giọt nước hòa vào với chén
rượu, để rồi Chúa sẽ làm cho trở nên Máu cực Thánh của Người.
Cha Bùi Quang Tuấn nhắc lại đoạn
Tin Mừng thật sự là Tin Mừng cho chúng ta: "Kết quả của lần kéo lưới
thứ hai, sau lời hướng dẫn của người-lạ trên bờ hồ, là một mẻ cá
đầy ắp !"
Ðể thêm xác tín vào điều này, GOSPELNET xin mời mọi người cùng
đọc một chứng từ sống động về CHA
PIERRE và NHÓM EM-MAU:
Cha Pierre tên thật là Henri
Antoine Grouès là con trai một nhà buôn hàng tơ lụa thành phố Lyon
nước Pháp. Hồi còn niên thiếu, Pierre đã có lòng yêu mến thánh
Phan-xi-cô khó nghèo một cách đặc biệt. Năm 19 tuổi, sau khi xin phụ
thân chia cho một khoản gia tài lớn, Pierre liền mang đi phân phát hết
cho người nghèo quanh vùng chỉ trong vòng 2 giờ. Sau đó chàng xin vào
tu Dòng Capucins, một nhánh theo tôn chỉ khó nghèo nghiêm nhặt của
thánh Phan-xi-cô.
Sau khi được thụ phong linh mục,
vì sức khỏe kém, cha Pierre không được phép bề trên cho sang truyền
giáo ở châu Phi. Ðệ Nhị Thế Chiến nổ ra, cha Pierre mạo hiểm đưa một
số người Do-thái tỵ nạn sang Thụy-sĩ nhưng lại bị quân phát-xít Ðức chận
bắt bỏ tù. Rất may mắn là cha vượt ngục thành công, sau đó gia nhập
vào hàng ngũ những người du kích kháng chiến tại Pháp.
Chiến tranh chấm dứt, cùng với
nhiều huân chương kháng chiến anh dũng chống phát-xít, cha Pierre mạnh dạn ra ứng cử dân biểu
quốc hội Pháp. Với cương vị xã hội mới, cha mướn một ngôi nhà cũ
kỹ nhưng rộng mênh mông ở ngoại ô Paris. Buổi chiều, sau khi dự họp
quốc hội, cha mặc bộ quần áo thợ, tự tay dọn dẹp sửa sang ngôi nhà
với mục đích phục vụ người nghèo vô gia cư.
Thế rồi lần
lượt nhiều người tìm đến giúp cha, tổng cộng nhóm ban đầu là 18
người gồm đủ mọi thành phần: tù nhân đi đày mãn hạn, cựu võ sĩ,
nhà buôn phá sản, một người mới tự vẫn ở sông Seine được vớt
lên... Cha Pierre đã chọn cho nhóm một cái tên đầy ý nghĩa lạc quan,
tin tưởng trọn vẹn vào Thiên Chúa: Nhóm Em-mau.
Hai năm trôi qua, năm 1951, cha
Pierre vừa tròn 39 tuổi. Biết tin có một gia đình nghèo đang gặp cảnh
nheo nhóc cùng cực, chỉ còn chờ chết vì đói và lạnh, cha liền đưa họ
về ở tạm ngay trong nhà nguyện. Sau đó Nhóm Em-mau dùng ván cũ dựng
cho họ một cái chòi ngay gần đó. Tin đồn lan ra, những người vô gia
cư đổ dồn về xin cha và Nhóm Em-mau trợ giúp.
Mùa đông năm 1952, có hơn 2000
người phải ngủ dưới gầm cầu sông Seine hoặc trước miệng cửa hầm
bến xe điện ngầm dưới đất. Hằng đêm có không ít người chết co quắp
vì đói rét. Cha Pierre tìm đến mang cho họ ít súp nóng và bánh mì.
Thế rồi một
hôm cha xin được một cái lều lớn của quân đội về dựng ngay trên
thửa đất cạnh nhà nguyện, bên trong lót rơm, kê một số giường ván
có chăn nệm và lò sưởi. Suốt nhiều tháng trời, mỗi đêm cha tự lái
chiếc xe tải cũ lặn lội chạy tìm nhặt những người đang co ro ngoài
đường, chở về cho tá túc trong lều.
Con số nạn
nhân vẫn tăng dần lên đến hàng ngàn, vậy mà căn lều của cha Pierre
lại chỉ chứa được hơn... 70 người chen chúc. Cha quyết định nhờ Ðài
Phát Thanh cho cha đọc lời kêu gọi cứu trợ: "Hỡi các bạn, có một người phụ nữ vừa chết cóng vào lúc 3
giờ khuya đêm qua trên vỉa hè Sébastopol. Xin các bạn hãy mở rộng
túi tiền, hãy mở rộng tấm lòng. Hằng đêm có đến hơn 2000 người chịu
cảnh màn trời chiếu đất, phải co mình dưới tuyết, bên vệ đường,
không nhà ở, chẳng có bánh ăn, có kẻ gần như trần truồng... Tôi
van nài các bạn, chiều nay, trễ lắm là ngày mai, tại điểm hẹn là
khách Rochester đường Boétie thủ đô Paris, xin hãy mang đến cho chúng
tôi một số lều bạt lớn, lò sưởi, quần áo và bánh mì..."
Chỉ khoảng 10 phút sau, người
gác cửa khách sạn đã bắt đầu nhận được nhiều gói quần áo, chăn
và tiền bạc. Sau một giờ, các vật phẩm trợ giúp đã chất cao như
núi. Có người chỉ vô tình đi ngang, biết chuyện, đã
dừng lại vét túi cho hết 118 quan tiền Pháp. Một chú bán thịt mang
đến 25 Kg. Một bà cởi ngay chiếc áo lạnh đang mặc ra tặng. Một chủ
gánh xiếc hứa tặng 5 % doanh thu của xuất diễn đêm hôm ấy. Một đoàn
công nhân đến báo tin họ sẽ làm thêm giờ trong suốt một tháng để
tặng số lương phụ trội. Một kỹ nghệ gia trao ngay cho cha Pierre giấy
tờ sở hữu của một khu xưởng lớn đang còn bỏ trống. Một điền chủ
tặng luôn 3 mẫu đất ngoại ô gần đấy. Riêng tổng thống Pháp lúc
bấy giờ là Auriol thì gửi tặng Nhóm Em-mau 50.000 quan. Những ngày sau
đó, người mang đồ cứu trợ đến phải xếp thành hàng dài 800 m trước
cửa khách sạn. Nhà ga xe điện d’Orsay tự nhận trách nhiệm làm kho
hàng lưu trữ chờ phân phối.
Cha Pierre xúc động rưng rưng nói
với mọi người: "Lòng quảng đại, dạ
thương yêu của mọi người quả là tràn trề. Nhóm chúng tôi xin 5.000
cái chăn, họ cho 20.000. Cần 1.000 đôi giầy, họ mang đến 50.000 đôi.
Phải có ngay 3.000 áo choàng, họ gửi đến 15.000 cái. Trong có 3 tuần
lễ, chúng tôi đã nhận được hơn 400 triệu quan. Phía quân đội thì cấp
cho chúng tôi nhiều lều bạt và xe vận tải. Còn cảnh sát thì cho xe
đi rảo khắp Paris để mời những người ngủ ngoài đường về cho chúng
tôi..."
Trong lúc chờ dựng thêm nhà,
các nạn nhân ở tạm trong các lều vải và trong những toa xe lửa chở
hàng đã phế thải hoặc các xe buýt hư hỏng mà cha mua rẻ hoặc xin
về. Nhóm Em-mau dùng thiếc lấy từ các thùng phuy đựng xăng cũ nát
để lợp mái. Vì thế, người ta gọi đấy là Khu Cư Xá Hộp Thiếc. Có
một số viên chức địa phương khá quan liêu đến bắt lỗi cha đã cho xây dựng trái phép, cha khẳng
khái trả lời: "Giấy phép của những
người nghèo ấy chính là giấy khai sinh của họ, một thứ giấy chứng
nhận quyền được sống !"
Một buổi
chiều, một bạn trong Nhóm Em-mau về đưa cho cha Pierre 1.000 quan tiền do
anh đã bán được một số giẻ rách, lon hộp sắt vụn ngoài đống rác.
Cha liền mừng rỡ giao luôn cho cả nhóm 50 cái bao tải lớn để đi nhặt
rác kiếm tiền. Số rác nhặt được tăng vọt, ứ đọng thành một đống
khổng lồ. Cha đang lo lắng, chỉ biết cầu nguyện, thì lại có người hảo
tâm biết chuyện đem đến tặng 250.000 quan để cha có thể mua xe tải
chở rác đi bán.
Nhóm Em-mau
ngày một đông, những người thiện chí lên đến con số hơn 200. Một số
chọn làm thêm công việc sửa xe, đồng hồ, giường trẻ con từ số rác
do hơn 100 người chuyên đi móc rác. Gần 100 người còn lại thì chuyên
lo xây cất cấp tốc các khu nhà ở tạm.
Cuối năm 1973, cha Pierre đã xin
chính phủ giúp cho 1 % trích từ số ngân sách 100 tỷ quan tái thiết địa
ốc để cha cho xây thêm những Khu Cư Xá Cấp Tốc, thế nhưng chính phủ
đã làm ngơ. Sáng ngày 1.4.1954, cha Pierre được tin có một em bé sơ
sinh vừa chết vì lạnh ngay trên tay cha mẹ em, trong một chiếc xe buýt
cũ làm nơi ngủ tạm cho gia đình em. Ngay chiều hôm ấy, cha cho đăng
lên báo Le Figaro một lá thư gửi ông bộ trưởng Bộ Xây Dựng để mô
tả cảnh chết chóc của dân nghèo do cảnh màn trời chiếu đất, đồng
thời cha cũng mời luôn ông ta đến dự đám tang em bé xấu số.
Hôm đưa tang,
chính ông bộ trưởng đã đến xin cùng Nhóm Em-mau khiêng linh cữu. Ít
lâu sau, ông đã vận động được chính phủ duyệt chi số tiền gấp 10
lần số mà cha đã xin trước đây để có thể dựng ngay 12.000 ngôi nhà
với vật liệu tốt. Về phần mình, Nhóm Em-mau cũng nhanh chóng hoàn
tất 3.000 ngôi nhà rẻ tiền. Từ đây, việc tương trợ và xây dựng lan
đi khắp nước Pháp, trở thành phong trào ảnh hưởng đến nhiều nơi trên
thế giới.
Cha Pierre không nói ra, nhưng ắt
là chúng ta ai cũng hiểu rằng sức mạnh đích thực của cha va Nhóm
Em-mau chính là quyền năng của Thiên Chúa. Thế nhưng nếu cha không
bắt tay vào việc, nếu Nhóm Em-mau không nhập cuộc. Họ đâu có phải
là những con người tài ba lỗi lạc, anh hùng cái thế. Họ chỉ là
những con người bình thường nhưng không tầm thường,những con người
tưởng là đã bị xã hội cho ra rìa, nhưng hóa ra lại đánh động được cả
thế giới. Vâng, tất cả chỉ vì họ biết
công tác với Thiên Chúa, biết
dựa vào Thiên Chúa mà dấn thân.
Thiết nghĩ, tại
sao GOSPELNET chúng ta không thể
là một Nhóm Em-mau của Việt-nam,
của ngày hôm nay, của thế kỷ 21 nhỉ ? Câu trả lời đã có rất hiển
nhiên qua các "công trình" tuy chỉ mới khởi phát cách đây đúng một
tháng, tuy quy mô tầm cỡ chỉ be bé nho nhỏ thôi, nhưng lại hết sức
đáng yêu mà Thiên Chúa đã mời gọi chúng ta cọâng tác với Người:
những bạn trẻ sinh viên đã xắn tay áo vào cuộc, nhiều người gặp
nghịch cảnh đã được trợ giúp kịp thời, một số em bé đáng thương đang
được quan tâm một cách cụ thể...
Và theo cách đặt tên bài suy
niệm ở trên của cha Bùi Quang Tuấn, đó chính là NIỀM VUI PHỤC SINH của tất cả chúng ta ! Ha-lê-lui-a !
Ngài mới là tấm Bánh Thánh
nuôi dưỡng cho con,
Nhưng con lại có thể bẻ vụn
tấm bánh đời mình cho anh em con.
Lạy Chúa, chỉ mình Chúa, Ngài
mới là chén máu thánh bổ sức cho con,
Nhưng con lại có thể quảng đại
mời anh em con uống lấy trọn đời con.
Lạy Chúa, chỉ mình Chúa, Ngài
mới trao tặng niềm tin,
Nhưng con lại có thể làm nên
chứng tá sống động cho Chúa hôm nay.
Lạy Chúa, chỉ mình Chúa, Ngài
mới gửi đến niềm hy vọng,
Nhưng con lại có thể giúp anh em
con tìm lại nguồn cậy trông.
Lạy Chúa, chỉ mình Chúa, Ngài
mới đốt lên được ngọn Lửa Mến,
Nhưng con lại có thể giúp anh em
con học biết yêu thương.
Lạy Chúa, chỉ
mình Chúa, Ngài mới tác tạo hòa bình,
Nhưng con lại
có thể ra đi gieo cấy tình đoàn kết hiệp nhất anh em.
Lạy Chúa, chỉ
mình Chúa, Ngài mới là đấng ban sức mạnh thánh linh,
Nhưng con lại
có thể nâng đỡ một tâm hồn anh em đang tuyệt vọng.
Lạy Chúa, chỉ mình Chúa, Ngài
mới thật sự là đường,
Nhưng con lại có thể chỉ đường
cho anh em con bước đi.
Lạy Chúa, chỉ mình Chúa, Ngài
mới là ánh sáng,
Nhưng con lại có thể làm cho
ánh mắt anh em con thêm ngời sáng long lanh.
Lạy Chúa, chỉ mình Chúa, Ngài
mới là sự sống vĩnh cửu,
Nhưng con lại có thể đem đến cho
anh em con niềm vui sống.
Lạy Chúa, chỉ mình Chúa, Ngài mới
thực hiện được những điều nan giải,
Nhưng con lại có thể làm được
cái khả dĩ làm được trong tầm tay.
Lạy Chúa, chỉ mình Chúa, tự
Ngài đã thực sự viên mãn,
Nhưng Ngài lại ưa thích cho con
được cộng tác trong công việc của Ngài,
Nhưng Ngài lại ưa thích nương nhờ
nơi con để cứu độ mọi người.
THÔNG TIN:
THÔNG TIN LIÊN QUAN ÐẾN CHÁU BÉ NGUYỄN THỊ TƯỜNG VY
SINH NĂM
2000 ở BÌNH-ÐỊNH, BỊ BỆNH TIM NGUY CẤP
Be NGUYEN
THI TUONG VY da duoc Vien Tim Sai-gon cho ve Binh-dinh de lo vien phi, hen
den ngay 10.5.2001 thi tro lai benh vien va phai dong tien 1.800 USD truoc moi duoc len lich mo. Me cua be da hoi benh vien de
xin giam vien phi, nhung benh vien tra loi la khong giai quyet. Nghe xong, ba
me cua be da khoc roi am be ve tinh Binh-dinh... Moi day, sau khi cha Uy bao
tin se co gang giup, gia dinh be nhan duoc loi nhan cua cac soeurs, da gap rut
lam don xin mien giam va den ngay 8.5.2001, se dua be tro lai Sai gon... CONG DOAN NU TU DA-MINH ROSA-LIMA (
Viet-nam, 10 h 37 sang ngay 22.4.2001 )
Kinh cha Le Quang
Uy, nhan tien co nguoi ve Viet-Nam, con gui mot chut qua nho 50 CND de phu giup vao
trong chuong trinh GOSPELNET Cha dang thuc hien, co nguoi se mang den cho Cha
trong tuan nay. Cau nguyen cho chung con voi. NGUYEN TUNG THU ( Canada, 11 h
05 trua ngay 23.4.2001 )
Kinh gui cha Uy, neu toi gui thang tien tro giup ve dia chi Nha Dong thi
co thuan tien khong, va neu thuan tien thi nen gui nhu the nao ? Kinh thu, NP TIEU PHUONG ( Hoa-ky, 15 h 19 chieu
ngay 23.4.2001 )
Goi cha Uy, thua cha con doc tren bao
GOSPELNET thay co em Nguyen Thi Tuong Vy bi binh tim dang nam benh vien va can
su giup do ve tai chanh, con muon cong tac mot phan nho de
giup em Vy, nhung khong biet phai goi nhu the nao va cho ai. Xin cho cho biet y
kien. TRAN HOA ( Hoa-ky, 1 h 54 rang sang ngay 24.4.2001 )
Anh Uy men, em vua nhan duoc mot so
tien la 500.000 VND cua mot an nhan cho, ho bao em duoc tuy
nghi su dung. Vay em cung se chuyen den anh va anh cung tuy nghi su dung nha.
Luc nao anh ranh thi hen em de em chuyen tien. Em, MK QUOC DUY ( Sai-gon, 17 h 46 chieu ngay 24.4.2001 )
Hoa da gui E-mail de xin them ban be
mot it tien nua, hy vong ho se cho voi long hao tam. Hoa se tranh thu cuoi tuan
nay di goi ve theo dia chi da cho va nho chuyen gium den gia dinh be Vy... Hoa
thay Be Vy cung bang tuoi cua Whitney con cua minh ma da lam vao can benh hiem
ngheo thay dang thuong. Hoa da co con roi nen rat hieu su yeu thuong lo lang
cua bac lam cha me khi thay con minh dang bi benh. Da the roi, hoan canh gia
dinh lai khong co du kha nang de lo thi that la dau long... Hoa tin tuong vao
long Nhan Tu cua Chua va Me Maria se che cho va gin giu be Vy trong su quan
phong cua Ngai, dong thoi cung se co nhieu nguoi nghi den be Vy va giup do
chau. Neu co duoc tin tuc gi ve be Vy, xin bao cho Hoa biet nghe. TRAN HOA ( Hoa-ky, 1 h 43 rang sang
ngay 25.4.2001 )
Vào lúc 8 giờ sáng ngày thứ tư 24.4.2001,
cha già Giu-se Phạm Thanh Quang, DCCT, phụ trách xóm 2 thuộc Giáo Xứ
ÐMHCG Sài-gòn đã chuyển cho
GOSPELNET số tiền 750.000 đồng
của bác Vọng muốn trợ giúp cho bé Tường Vy.
Hoa da nhan duoc it tien giup do tu
ban be goi cho be Tuong Vy de chua tri benh tim. Anh Ha cho 100, anh Van
cho 20 va Tran Hoa goi 100, tong
cong cho be Vy la 220 USD, hy vong
voi so tien nho nay se dong gop mot phan nao do trong viec tri benh tim cho be
Vy. Mong rang se co nhieu an nhan giup do cho be Vy. Rat cam on cha Uy da cho
Hoa co hoi nghi den tha nhan qua cac to bao ma cha da goi. Nho cau nguyen nhieu
cho nhau nhe. TRAN HOA ( Hoa-ky, 22
h 10 toi ngay 26.4.2001 )
Uy oi, hom qua Cuc co goi dien cho MK
Bich Son thi Bich Son noi so tien 300 USD do Uy cu dung cho be
Tuong Vy. Va sau day la danh sach cac ban dong gop de giup cho em be:
50 USD:
MK Le Phong va Xuan
50 USD:
MK Dinh Thong va Lam Xuan Diem
50 USD:
MK Nguyen Quoc Hung
30 USD:
MK Truong Nguyen Hau
50 USD:
MK Do Trong Khoa va Nguyen Thuy Trang
50 USD:
MK Than Van Quang va Pham Huynh Cuc
50 USD: Mot ban MK xin duoc giau ten
100 USD: MK Ba Hoang va Nguyen Chi
50 USD: MK Tran Huyen Tran
30 USD: MK Nam va Tran Khanh Mai
30 USD: MK Truong Thanh Hang
-----------------------------------------------------------
540 USD
+ 300 USD = 840
USD
MK Huynh Cuc ( Hoa-ky, so ket tu ngay
23.4 den rang sang ngay 28.4.2001 )
GOSPELNET xin sơ kết số tiền mọi người khắp nơi trợ
giúp mổ tim cho cháu bé NGUYỄN THỊ
TƯỜNG VY, tính đến tối ngày thứ bảy 28.4.2001 là:
|
ÐÃ
NHẬN ÐƯỠC
|
SẼ NHẬN ÐƯỠC |
CÁC
KHOẢN TIỀN
ÐÃ BÁO CỤ THỂ |
300 USD 750.000 VND |
50 CND 220 USD 500.000 VND |
Anh Uy ơi, ngày hôm
qua em có ghé thăm một trường hợp tại Bịnh Viện Chợ Rẫy Sài-gòn.
Bịnh nhân là một cháu bé tên là PHẠM
THỊ THÙY DUYÊN cũng sinh năm 2000 như bé NGUYỄN THỊ TƯỜNG VY mà GOSPELNET
số 5 đã nêu, nay cháu vừa được
12 tháng tuổi mà đã phải nhập viện và mổ trên đầu 3 lần và mổ
trên người 4 lần, vậy mà đến nay cháu vẫn cứ nằm liệt trên giường,
đôi chân mềm xèo yếu ớt. Hình như cháu sinh ra là để nằm bịnh viện
vậy. Cháu bị chứng bịnh THOÁT VỊ
MÀNG NÃO. Ngày mai cháu sẽ lên bàn mổ, do bác sĩ Trí đảm nhận,
nhưng gia đình rất là khó khăn không biết chạy đâu ra tiền để lo cho
cháu, gia đình quê ở Tuy-hòa. Là một gia đình làm nghề nông cho nên
gặp không biết bao là khó khăn, do đó em báo tin cho GOSPELNET để xin mọi người tìm cách
giúp đỡ cháu.
Nay cháu đang nằm tại khoa Thần
Kinh, lầu 3, phòng số 8, giường số 39. Xin mọi người cầu nguyện cho
cháu mau lành bịnh và những công việc Chúa giao phó cho mọi người qua
GOSPELNET đều được hoàn thành
tốt đẹp nhằm làm sáng danh Chúa hơn. Tháng năm đã gần đến, nhóm
SVCG chúng em kính chúc quý độc giả GOSPELNET
được tràn đầy ơn cầu bầu của Mẹ Ma-ri-a. HOA XUÂN VINH.
Ðang lúc chờ đợi sự trợ giúp
của mọi người, GOSPELNET xin nhờ
bạn Xuân Vinh chuyển ngay đến cho gia đình cháu bé PHẠM THỊ THÙY DUYÊN số tiền 1.100.000 đồng để lo liệu mọi việc cấp thời, nhất là vấn
đề thuốc men và bồi dưỡng ngay sau cuộc giải phẫu ngày thứ năm
26.4.2001.
Chiều thứ sáu 27.4.2001, bác TRẦN KIM HOAN, giáo dân xóm 4 Giáo
Xứ Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp, đã gửi tặng gia đình cháu Thùy Duyên số
tiền là 50 USD để thanh toán
thuốc men và viện phí.
Sáng thứ bảy 28.4.2001, chị VIỆT LAN gửi số tiền 50.000 đồng để dâng một Thánh Lễ
cầu nguyện ơn bình an cho hai em bé TƯỜNG
VY và THÙY DUYÊN. Chúng tôi
xin dành số tiền này cho việc điều trị của em Thùy Duyên.
MỞ MỘT VĂN PHÒNG GIỚI THIỆU VIỆC LÀM CHO SINH
VIÊN CÔNG GIÁO
Quý độc giả GOSPELNET và anh Uy thân mến, trong tuần vừa qua, nhóm chúng
em đã giới thiệu việc làm cho sáu
sinh viên có được việc làm khá phù hợp với các bạn. Trong số
sáu bạn SVCG trên , có hai bạn làm quản lý cho công ty GALNON, điạ
chỉ: 162 Pasteur, Quận 1, lương cũng khá. Hai bạn khác nhận làm hướng
dẫn viên du lịch cho khách nước ngoài, thù lao thì tính theo từng tour.
Hai bạn còn lại thì nhận dạy kèm sáu môn: Toán, Lý, Hóa, Sinh, Pháp
Văn, Anh Văn.
Trong GOSPELNET số 5 có một
góp ý của bạn đọc Hiếu Hạnh về việc mở VĂN PHÒNG GIỚI THIỆU VIỆC LÀM, có đề nghị xin một chỗ để
được đặt văn phòng tại Tòa Tổng Giám Mục Sài-gòn, nhưng chúng em
không biết liên lạc vơí ai để xin phép. Chúng em rất mong mọi góp ý
cũng như giới thiệu các việc làm cho các sinh viên đang rất cần. Các
việc anh em có thể làm rất đa dạng, chẳng hạn như: dạy kèm các lớp,
việc bán thời gian... Mọi thông tin xin vui lòng liên lạc với hộp thư
mailbongxuanvinh01@yahoo.com
hoặc uy1959@yahoo.com hay nhắn tin 138:13823, để chúng em sẽ vui mừng đón nhận ngay.
Như đã báo tin trên báo EPHATA Việt-nam số 13, chúng tôi
cũng xin giới thiệu trên GOSPELNET một
đường dây điện thoại "nóng" là: 090.34.09.14 để sẵn sàng tư vấn hoặc giới thiệu đến những địa chỉ đáng tin cậy để được tư vấn
cho mọi người về các trường hợp cần kíp liên quan đến đời sống tâm
linh, tinh thần, trợ giúp vật chất khi gặp hoàn cảnh khó khăn, giới
thiệu việc làm cho sinh viên nghèo, xức dầu cho các bệnh nhân nguy
tử, giải tội cho những nố luân lý đặc biệt, hướng dẫn để có thể
xin cai nghiện ma túy, hủy bỏ ý định tự sát hoặc phá thai, nuôi
dưỡng người mẹ và thai nhi...
Theo sự giới thiệu của anh Phạm
Văn Lượng thuộc Huynh Ðoàn Ki-tô Người Bệnh và Khuyết Tật, ngày
23.4.2001, GOSPELNET đã trợ giúp số tiền 500.000 đồng cho gia đình anh chị Lại Ðình Chiến có hai con
nhỏ ), cư ngụ tại Kinh H, cây số 10, xã Thạnh-an, huyện Thốt-nốt,
tỉnh Cần-thơ. Ðứa con lớn của anh là bé LẠI HỮU NGỌC, sinh năm 1995, bị bệnh Viêm Màng Não bẩm sinh, đã chữa trị nhiều năm tại nhiều
bệnh viện nhưng không lành, hiện nay cháu không nói và không đi đứng
được. Nguyện vọng của gia đình anh Chiến là tìm được nơi có thể gửi
cháu nội trú để được tập vật lý trị liệu kịp thời trước khi cháu
đành chịu bại liệt hoàn toàn suốt đời. Ðịa chỉ liên lạc tại
Sài-gòn: anh Trần Văn Toàn ( dượng của cháu Ngọc ): 341 / 41 S Lạc
Long Quân, Phường 5, Quận 11. Ðiện thoại: 08.8.617.273. Ðịa chỉ liên lạc
tại Cần-thơ: ông Lại Lương Thiện ( ông chú của cháu Ngọc ), điện
thoại: 076.879.922.
Về trường hợp em ÐOÀN THỊ BÍCH LIÊN, 20 tuổi, tỉnh
Bà-rịa, bị hở van tim, đang điều trị tại bệnh viện Chợ Rẫy, qua lời
kêu gọi của thầy Nguyễn Quốc Việt, DCCT, GOSPELNET đã trợ giúp ngay số tiền 200.000 đồng, và sau đó, có thêm bác sĩ Mai ấn Phúc chuyển
100 USD của một chị Việt kiều
cho gia đình em. Nay thấy Việt gửi một lá thư cám ơn đến GOSPELNET:
"Chúng tôi là những người thân của em ÐOÀN THỊ BÍCH LIÊN, xin chân thành cám ơn quý ân nhân, qua GOSPELNET, đã giúp đỡ em Liên có
điều kiện tài chánh để trị bệnh. Em bị sốt liên tục, kéo dài gần
một tháng cùng với chứng bệnh hở van tim từ bé, nên sức khỏe suy
kiệt. Từ Chúa Nhật 23.4 đến nay, em đã hết sốt và sức khỏe dần
phục hồi. Hiện tại, các bác sĩ bệnh viện Chợ Rẫy vẫn tiếp tục theo
dõi nhằm ngăn ngừa triệu chứng sốt tái phát. Chúng tôi xin hết
lòng cám ơn GOSPELNET, vì tình
thương quý vị đã dành cho người hoạn nạn cách đặc biệt. Nguyện xin
Ðức Giê-su và Mẹ Ma-ri-a ban muôn ơn lành cho quý vị và gia đình. Xin
thêm lời cầu nguyện cho em Liên sớm bình phục để quay lại trường học,
chuẩn bị cho kỳ thi tú tài sắp tới. NGUYỄN
QUỐC VIỆT, DCCT, 27.4.2001."
Mọi ý nguyện sẵn sàng "tham
gia Truyền Tin" hoặc đang "cần được Truyền Tin", xin quý vị và
các anh chị em bạn trẻ sinh viên gửi về cho uy1959@yahoo.com và sẽ được thông tin chung đầy đủ trên GOSPELNET cho từng người vào mỗi
Chúa Nhật hàng tuần.
Xin các bạn có địa chỉ yahoo.com dặn dò nhau thường xuyên dọn dẹp phần Inbox bằng cách Delete và Empty Trash vì có thể đã
bị "quá tải" ( Over the Quota ) nên các E-Mails gửi đến đều bị trả lui lại cho chúng tôi.