Thánh Giuse

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 185 -

Bài Ca Magnificat Của Cuộc Ðời

 

Bài Ca Magnificat Của Cuộc Ðời

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.

(RVA News 17-10-2021)

Quý vị và các bạn thân mến,

Thi sĩ người Pháp Lamartine kể lại rằng, có lần, khi tình cờ đi qua một khu rừng, ông chợt nghe một âm thanh rất đặc biệt: cứ một tiếng búa gõ vào đá lại vang lên một tiếng: "Cám ơn".

Khi đến gần nơi phát ra âm thanh đó, thi sĩ mới nhận thấy một người thợ đang miệt mài làm việc. Cứ mỗi lần gõ vào phiến đá, ông lại thốt lên: "Cám ơn."

Thi sĩ Lamartine lân la đến trò chuyện và hỏi người thợ đập đá rằng:

- "Tôi thấy chỉ có mỗi mình ông làm việc ở đây, ông cám ơn ai vậy?

Người thợ đập đá vui vẻ trả lời:

- "Tôi cám ơn Chúa."

Ngạc nhiên về lòng tin của một con người mà cuộc sống hẳn phải lầm than lam lũ, thi sĩ mới nói:

- "Giả như bác được giàu có, thì tôi hiểu tại sao bác không ngừng thốt lên lời cám ơn Chúa. Ðằng này, Thiên Chúa chỉ nghĩ tới bác có mỗi một lần duy nhất đó là lúc Ngài tạo dựng nên bác. Sau đó, Ngài ban cho bác có mỗi cái búa này để rồi không còn ngó ngàng gì đến bác nữa. Thế thì tại sao bác lại mỏi miệng để cám ơn Ngài?"

Nghe vậy, người đập đá mới hỏi lại thi sĩ:

- "Ngài cho rằng Chúa chỉ nghĩ đến tôi có một lần thôi sao?"

Thi sĩ Lamartine bèn thách thức:

- "Dĩ nhiên, Chúa chỉ nghĩ đến bác có mỗi một lần mà thôi".

Lúc này, người thợ đá nghèo nghẹn ngào thốt lên:

- "Tôi nghĩ rằng điều đó không có gì đáng ngạc nhiên cả. Nếu Thiên Chúa đã đoái thương đến một người thợ đá thấp hèn như tôi, dù chỉ một lần thôi. Vậy không đủ cho tôi cám ơn Ngài sao? Vâng, cám ơn Chúa, cám ơn Chúa."

Nói xong, ông bỏ mặc cho thi sĩ đứng đó và tiếp tục điệp khúc quen thuộc của mình, vừa đục đá vừa cất lời tạ ơn Chúa.

Quý vị và các bạn thân mến,

Lời cám ơn được cất lên trên môi là biểu hiện của lòng tri ân trước những điều tốt đẹp mà người ta nhận được nơi người khác. Người thợ đập đá cảm kích được tình thương của Thiên Chúa dành cho mình trong cuộc đời nên dù phải lao động vất vả, ông vẫn không ngừng tri ân Chúa và cất lời cám ơn Người. Lời "cám ơn" được Ðức Thánh cha Phanxicô khẳng định là một lời nói hết sức quan trọng mở ra một con đường đem đến cho chúng ta cuộc sống hạnh phúc và an hòa. Trong bài giáo lý hôm mười ba tháng Năm năm 2015, ở buổi triều yết chung tại Quảng trường thánh Phêrô, Ðức Thánh cha Phanxicô đã tuyên bố rằng: "đối với một tín hữu, lòng biết ơn là trung tâm của đức tin; một Kitô hữu không biết cảm ơn là người đã quên ngôn ngữ của Thiên Chúa". Ngài cũng khẳng định rằng: "ân sủng của Thiên Chúa trong linh hồn thúc giục chúng ta phải nói lời cảm ơn. Ðó là loài hoa của một tâm hồn cao quý".

Thật vậy, hai tiếng cám ơn rất ngắn ngủi và nghe có vẻ đơn giản, nhưng rất nhiều khi nói lên lời cám ơn không phải là điều dễ dàng. Lời nói ấy phải được xuất phát từ cõi lòng của một tâm hồn gắn bó với Chúa và được đong đầy ân sủng của Thiên Chúa. Chúng ta gặp được tâm hồn cao quý ấy nơi Mẹ Maria, khi Mẹ cất lên bài ca Magnificat: "Linh hồn tôi ngợi khen Ðức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Ðấng cứu độ tôi. Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc. Ðấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn" (Lc 1, 46-49). Với tâm hồn tràn đầy ân sủng của mình, Mẹ đã nhận ra được ân huệ lớn lao mà Thiên Chúa dành cho thân phận mọn hèn của mình đó là được Thiên Chúa đoái thương và tuyển chọn làm Mẹ Ðấng Cứu Thế. Bài ca Magnificat của Mẹ cũng là lời chúc tụng, tạ ơn Chúa về quyền năng và tình thương của Người dành cho dân tộc Israel và cả nhân loại. Ðây là bài ca hào hùng và là lời cầu nguyện tuyệt vời mà chúng ta có thể cùng với Mẹ cất lên để tri ân, cảm tạ Chúa trong khi vui mừng và cả lúc gặp khó khăn thử thách trong cuộc đời.

Trong những phút cầu nguyện này, chúng ta nhìn lại những ơn lành mà Chúa đã ban cho mình, cho gia đình, cộng đoàn, giáo xứ và quê hương Việt Nam của chúng ta. Vẫn còn đó những yếu đuối của phận người và bao lắng lo, nhọc nhằn của nợ mưu sinh! Nhưng hồng ân sự sống, ơn được hiện hữu, được làm con Chúa và được Chúa cứu chuộc cùng mọi ơn lành hồn xác khác mà chúng ta được lãnh nhận hằng ngày nhờ tình thương và sự quan phòng của Chúa đủ để chúng ta dệt nên nhạc khúc Magnificat: "Linh hồn tôi ngợi khen Chúa" suốt cuộc đời mình.

Lạy Mẹ Maria, lời kinh Magnificat không chỉ được cất lên một lần trong ngày mẹ gặp gỡ bà Elisabeth mà luôn vang vọng trong suốt cuộc đời của Mẹ. Xin Mẹ dạy chúng con biết noi gương Mẹ khám phá ra những ơn lành của Chúa trong đời mình và không ngừng cất lời chúc tụng, tôn vinh Chúa. Amen.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page