Thánh Giuse

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 140 -

Bình An Với Những Gì Nhận Ðược Từ Thiên Chúa

 

Bình An Với Những Gì Nhận Ðược Từ Thiên Chúa

Duy An

(RVA News 01-09-2021) - Có một câu chuyện ngụ ngôn kể lại rằng:

Ngày xưa, có một chú Vịt lông trắng như tuyết. Chú đã từng ước mơ mình được sở hữu đôi cánh sải dài của những bạn Hải Âu, để được lướt trong làn gió nhẹ phiêu du dưới ánh mặt trời mênh mông, trải rộng tầm mắt tới bốn bề đất nước. Chú bèn lên đường đi tìm cho mình lời giải đáp cho câu hỏi: "Vì sao Vịt lại có cánh ngắn?" Chú Vịt cứ kiên trì đi mãi cho tới một hôm, Vịt gặp Mặt Trăng. Vịt nhìn ông Trăng hiền từ phúc hậu, cất tiếng oàng oạc hỏi:

- "Ông Trăng ơi, vì sao cánh của con không dài như của bạn Hải Âu!"

Ông Trăng dịu dàng nhìn Vịt nói:

- "Hải Âu suốt ngày ở ngoài biển xanh, phải lo tìm kiếm thức ăn ở giữa biển cả mênh mông, còn con ở đất liền ăn sung mặc sướng nên không cần cánh dài để làm gì nữa".

Vịt nghe vậy thì không chịu. Nó không muốn đôi cánh ngắn cũn cỡn của mình mà muốn một đôi cánh dài hơn. Vì thế, nó cất tiếng cầu xin:

- "Nhưng con muốn cánh dài cơ, ông Trăng giúp con được không?"

Ông Trăng trầm ngâm hồi lâu, sau đó gật đầu đồng ý. Từ trên mặt trăng cao vút, một dải sáng trắng ngần như pha lê chiếu rọi lên thân hình của Vịt. Giây lát sau, đôi cánh ngắn kia đã được thay thế bằng đôi cánh dài trắng muốt. Vịt ta hứng thú vung đôi cánh mới của mình lên ngắm nghía. Bất chợt, một cơn gió lạnh từ đâu thổi tới mang theo hơi mặn của biển khơi khiến cho Vịt chao đảo, nó nhanh chóng vỗ cánh để chống chọi lại sức gió quái ác kia. Và cứ thế, gió vẫn thổi, Vịt vẫn phải vỗ cánh không ngừng nghỉ. Gió đẩy nó đi về đại dương bao la, nơi quanh năm bao phủ một màu xanh vô tận. Vịt vừa mệt vừa đói. Nó muốn buông xuôi tất cả. Lúc này, nó mới cảm thấy ân hận, thà chấp nhận đôi cánh ngắn nhưng an nhàn sung sướng như trước còn hơn có đôi cánh dài này để suốt ngày đêm phải vất vả vỗ đập liên hồi.

Quý vị và các bạn thân mến,

Tâm trạng không hài lòng với những gì mình có và mong muốn có được những thứ mà người khác có thường khiến cho con người luôn sống trong trạng thái bất an. Câu chuyện ngụ ngôn mà chúng ta vừa nghe đã phản ánh rất rõ ràng hậu quả của việc "đứng núi này trông núi nọ" đó. Với đôi cánh ngắn được tạo hóa ban cho, chú vịt có thể tự do, thong thả tìm kiếm thức ăn trên những bờ đất yên ả và có được giấc ngủ êm đềm dưới những tán lá nhẹ lao xao. Thế nhưng, chú vịt đã không hài lòng với những gì mình có mà lại mơ ước và khắc khoải đi tìm cho được đôi cánh dài của chú hải âu. Với đặc tính vốn có là phải bay lượn, đương đầu với những cơn gió lớn và kiếm ăn trên biển cả mênh mông, hải âu được thiên phú cho một đôi cánh dài, rộng và nghị lực phi thường để lướt thắng mọi thử thách cam go. Còn chú vịt, với đặc tính sống trên đất liền, khi mang vào đôi cánh không phải dành cho mình và phải bước vào một hoàn cảnh sống xa lạ, chú mới cảm thấy hối tiếc cuộc sống và những gì mình đã có.

Mơ ước những điều không thuộc về mình là một cảm xúc rất quen thuộc, và dù ít hay nhiều, cũng thường có nơi tất cả mọi người. Thấy người ta có xe hơi, nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, con ngoan, quyền cao chức trọng, ai mà lại không ngưỡng vọng và ao ước có được ít là một trong những điều đó. Thấy người quen của mình có tài hát hay, đàn giỏi... mình cũng ước gì có được chút tài năng như họ. Những mơ ước đó khiến lòng người khắc khoải khôn nguôi và khi không có được những điều ấy, thì sự bất an đã đến cư ngụ trong những cõi lòng ấy rồi. Chúa Giêsu đã từng cảnh báo chúng ta rằng: "Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam. Vì không phải hễ ai được dư giả, thì mạng sống người ấy nhờ của cải mà được bảo đảm đâu" (Lc 12, 15). Mỗi người chúng ta cũng được Chúa ban cho những khả năng riêng, được sở hữu những tài sản vật chất và tinh thần khác nhau và một cuộc sống khác nhau. Ước gì mỗi chúng ta luôn sống trong tâm tình biết ơn những gì Chúa trao tặng cho mình và cảm nhận được niềm vui và sự bình an với những gì nhận được từ Thiên Chúa trong cuộc đời.

Lạy Chúa, như Người Mẹ Hiền luôn yêu thương và ủ ấp đoàn con thơ, Chúa luôn ban mọi ơn lành cần thiết cho phần xác lẫn phần hồn của chúng con để chúng con sống an vui trong cuộc đời này và vững bước tiến về Quê Trời với Chúa. Xin cho chúng con luôn biết trọn niềm tri ân Chúa về muôn ơn lành Chúa đã ban cho chúng con, cùng với gia đình của chúng con và luôn vững niềm phó thác, cậy trông vào tình yêu quan phòng của Chúa trong đời mình. Amen.

Duy An

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page