Giọt Nước Mắt Cuối Cùng
(118 Câu Chuyện Suy Tư Và Cầu Nguyện
Ðôi Hàng Tâm Tư Cho Một Ðời Kitô Hữu)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 98 -
Chuyên Tâm Cầu Nguyện
"Nhưng tôi chỉ chuyên tâm cầu nguyện" (Tv 109,4).
Những miệng lưỡi dối trá bận rộn chống lại danh tiếng của Ðavid, nhưng Ðavid không tự bào chữa cho mình. Ông đã chuyển vụ ấy lên tòa trên mà xin chính đức vua xét xử.
Cầu nguyện là phương pháp an toàn nhất để đối đáp với những lời của kẻ thù ghét mình. Nhà thơ không cầu nguyện một cách hờ hững lạnh lùng, nhưng đã chuyên tâm vào việc cầu nguyện. Ông đặt tất cả tâm hồn và trí óc vào đó với sự căng thẳng của từng thớ thịt, sợi gân của thân xác, y như Giacóp vật lộn với thiên sứ vậy.
Ðây là cách duy nhất mà mỗi chúng ta có thể làm để lãnh nhận dồi dào nguồn ơn phúc của Chúa. Như một cái bóng không có năng lực vì không có gì cụ thể cả, lời cầu nguyện hờ hững cũng vậy. Vì không sốt sắng, không ai ước muốn thực sự thì tất nhiên là vô hiệu. Ngày xưa có người đã nói rằng: Chuyên tâm cầu nguyện sẽ đem lại sức mạnh giống như sức mạnh của khẩu đại bác trước cửa thiên đàng, bắn một phát là cửa mở tung ra ngay...
Cái lỗi mà nhiều người hay mắc phải là sao nhãng. Tư tưởng của chúng ta bay nhảy đây đó và chúng ta tiến rất chậm về phía mục tiêu mà mình mong muốn. Cầu nguyện như vậy vừa mất thời giờ vừa vô ích. Không những thế, còn làm xỉ nhục Chúa nữa. Ta thử tưởng tượng một người đến trước mặt ông vua cầu xin ân huệ nào đó mà tay còn cầm cuốn truyện để đọc, hay đập con ong con ruồi bay đâu đó.
Ðấy là hình ảnh của người không chuyên tâm trước mặt Chúa. Chuyên tâm có nghĩa là liên tục và kiên nhẫn, Ðavid không cầu nguyện một tiếng rồi chìm vào cõi im lặng. Lời cầu nguyện của Ðavid tiếp tục cho đến khi đem được phước hạnh từ trời xuống đất.
Cầu nguyện không phải là tùy theo dịp tiện, nhưng phải là việc làm hàng ngày. Cầu nguyện phải là thói quen hằng ngày và là một việc chuyên biệt. Như học sĩ chuyên tâm trước ảnh vẽ, như thi nhân mê đắm trong vần thơ. Chúng ta cũng phải cầu nguyện như vậy.