Giọt Nước Mắt Cuối Cùng

(118 Câu Chuyện Suy Tư Và Cầu Nguyện

Ðôi Hàng Tâm Tư Cho Một Ðời Kitô Hữu)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 109 -

Mấy Người Ðược Như Anh

 

Người tin Chúa sống trong những nước có tự do tín ngưỡng không thể nào hiểu được lòng can đảm cần phải có của những người sống trong những nước có chế độ chính trị hà khắc, chẳng hạn tại Nepal.

Trước đây, tại Nepal có luật cấm không được dụ người khác theo tôn giáo của mình. Luật này làm cho nhiều tín đồ tin Chúa bị bách hại suốt nhiều năm. Một trong những người như thế là anh Prem.

Anh Prem, có khi được gọi là sứ đồ của Nepal, là một người sinh trưởng tại Nepal, đã từng bị tù trong khoảng 14 nhà tù khác nhau trong thập niên 1960-1970. Anh bị tù từ khi làm phép Thanh Tẩy cho năm người nam và bốn người phụ nữ. Chín người này cũng bị bắt giam với anh, nhưng chỉ bị tù một năm vì tội đổi tôn giáo. Còn anh Prem bị tù sáu năm vì khiến cho những người ấy đổi đạo.

Nhà tù tại Nepal là loại nhà tù phổ thông tại châu á, nghĩa là ngục giết người. Khoảng 25 đến 30 người bị giam trong một phòng nhỏ, không có quạt gió cũng không có phương tiện vệ sinh. Mùi hôi thối quá nồng nặc đến nỗi những người mới tới chưa đầy nửa tiếng là ngất đi. Mùa đông không có gì sưởi ấm và mùa hè nóng như lò lửa, làm cho đời sống khó chịu cực độ. Thêm vào đó, gián chuột nhiều vô kể. Những con vật này thương cắn chân tay của những người tù khi họ ngủ.

Chín người tín hữu bị tù đã chịu khổ cực hết trọn năm đầu tiên và đã được ra về. Riêng anh Prem bị giam vào chỗ cực hơn vì người ta muốn tẩy não anh hoàn toàn. Trong phòng biệt giam tối và ẩm thấp, người quản lý trại tù cho rằng anh Prem không tài nào chịu nỗi vài ngày. Căn phòng nhỏ và thấp đến nỗi anh ta không đứng thẳng lên được và cũng không thể nằm duỗi chân thẳng ra được.

Anh không thể nào tự nhóm lửa để nấu thức ăn nên các bạn tù phải để dành thức ăn đẩy vào dưới cửa để cho anh ăn mà sống. Áo quần đều bị rách nát. Ghẻ lỡ khắp thân mình, nhưng anh không gải được vì chân tay bị xiềng. Những chiếc xiếng sắt này chẳng bao lâu cắt sâu vào tận xương anh ta. Trong mùa đông, anh gần như bị chết cóng nhiều lần.

Dù bị biệt giam trong phòng hoàn toàn tối, anh vẫn không đầu hàng. Kinh Thánh bị người ta lấy mất đi. Nhưng anh vẫn còn nhớ được nhiều đoạn Kinh Thánh cứ nhẫm đi nhẫm lại mãi cho đến độ tâm trí không thể phai mờ Lời Chúa được nữa.

Anh thường hay bị chuyển trại. Khi di chuyển như vậy, có dịp gặp bạn tù là anh lại nói về Chúa cho họ nghe, nói cho cả tù nhân lẫn gác tù.

Khi mãn hạn tù và được thả ra, anh bị cấm truyền đạo. Nhưng chưa ra khỏi nhà tù là anh đã nói về Chúa rồi. Chính vì thế mà anh lại bị bắt giam.

Anh thường nói: "Làm sao người tin Chúa có thể im lặng được. Tại sao Hội Thánh phải sống thầm lặng? Chúa Giêsu công khai chết thay cho tất cả chúng ta. Chúa không chạy trốn trên đường đi chịu tử hình. Chúng ta cũng phải mạnh dạn nói về Chúa cho mọi người, dù hậu quả có là gì chăng nữa".

Trên đời này có mấy người được như anh Prem tại Nepal?

 

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page