Cha Giuse Trần Bá Hạnh
người linh mục tài hoa, khiêm tốn, hiền hòa,
13 năm tù không án
Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan
Cha Giuse Trần Bá Hạnh người linh mục tài hoa, khiêm tốn, hiền hòa, 13 năm tù không án.
(Công Giáo Việt Nam)
Cha Hạnh vẫn bảo: "Mình sinh năm Ất Dậu tuổi con gà, đúng năm đói 1945 cậu à". Ngài chịu chức tại căn phòng 08 Toà Giám Mục Bắc Ninh ngày 29.6.1974 cùng với 6 thầy khác, trong số đó có Ðức Cố Giám Mục Giuse Nguyễn Quang Tuyến, sau làm Giám Mục Giáo Phận Bắc Ninh.
Ngài chịu chức chưa đầy một năm thì bị nhà cầm quyền miền Bắc bắt bỏ tù. 13 năm không án. Khi hỏi bác bị bắt vì tội gì? Ngài nói chả biết tội gì!
Ngài bảo: "Nó nói ra cổng Tổng Giám Mục để trông coi thợ điện sửa điện, nhưng ra tới nơi nó tống mình lên xe, chở thẳng vào trại giam ở Kế. Nhưng chúng nó đã có một kế hoạch rất kỹ từ lâu rồi. Khi mình bị đưa vào trại giam Kế, nó nhốt mình như một tội phạm nguy hiểm... Mình có biết mình nguy hiểm thế đâu. Sau này anh em trong tù nói lại với mình là: Trước khi mình vào một tuần, trại giam được thông báo là sắp đón một tội phạm nguy hiểm, trại giam được dọn dẹp sắp xếp lại hết...
Sau đó những phạm nhân được gọi là chính trị họ đưa lên Lào Cai, cha Hạnh bị nhốt cùng với cha Chính Vinh của Nhà Thờ Lớn Hà Nội và nhiều cha của các Giáo Phận khác của miền Bắc... Ngài ngồi từ đúng 13 mùa xuân không một bản án, không một phiên toà.
Cha thích ăn khoai, sắn, còn cơm thì ngài thích ăn cháy. Ngài bảo: "Trong tù đói lắm cậu à, nếu ăn cơm thì không no được, vì mỗi người nó cho được miếng cơm bằng trái trứng vịt vậy thì sao đủ ăn? Mấy ông già hết răng thì nó lại cho cháy. Bởi vậy mình hay đổi cơm cho các cụ ăn để mình ăn cháy. Ăn hoài thì thành nghiện."
Ngài nói nhiều lần đi lao động trong rừng anh em bắt gặp được con rắn, con chuột nào thì hôm đó mừng lắm... "Cái con lọc lọc vậy thôi mà ngon lắm đó cậu à. Bọn tớ xúc vào rổ rồi chao qua nước nóng, phải làm nhanh không là nó tan mất, rồi cứ thế mà ăn cho có chất tanh..."
Câu chuyện về đời tù của Ngài dài lắm...
Hết 13 năm, năm 1987, ngài về Tổng Giám Mục Bắc Ninh làm quản lý Tổng Giám Mục nhưng vẫn không được dâng Lễ công khai.
Tới năm 1997, cha Giuse Nguyễn Huy Tảo là người bạn cùng lớp trong số các Linh Mục chịu chức chui, đã thủ thỉ tâm sự để ngài bỏ thành phố Bắc Ninh và rời Tòa Giám Mục về với một Giáo Xứ Ðại Lãm, vùng bán sơn địa xã Tam Dị, huyện Lục Nam, thuộc tỉnh Bắc Giang.
Ban đầu cha Nguyễn Huy Tảo nói ngài ra đồng tế lễ chiều thứ Bảy và Chúa Nhật. Ngài hỏi: "Mình đồng tế với cha có khó khăn gì cho cha không?" Cha Tảo bảo: "Bác về đây con chịu trách nhiệm cả với chính quyền và với Giám Mục. Bác cứ làm mọi thứ con chịu trách nhiệm hết".
Sau dần dần cha Hạnh dâng Lễ một mình vào chiều tối thứ Bảy, coi như mỗi cha làm Lễ một Nhà Thờ, cha Hạnh bên Thanh Giã, cha Tảo bên Bâm. Cứ thế hai cha chui không bài sai trở thành một cha Xứ và một cha Phó.
Tới năm 2006, sau khi Ðức Cha Giuse Nguyễn Quang Tuyến qua đời, Ðức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt từ Hà Nội về Giám Quản Giáo Phận Bắc Ninh, đã chính thức có bài sai đặt ngài làm Chính Xứ Ðại Lãm. Như vậy ngài làm Linh Mục sau 30 năm mới có Bài Sai.
Cha Hạnh là một thi sĩ, ngài viết rất nhiều bài thơ, tự phổ nhạc rất thấm thía. Năm 1999, Ngân Khánh Linh Mục, ngài hát thơ của ngài, bài "Hai mươi lăm năm mối tình câm". Ngài là một nhạc sĩ, đã phổ nhạc cho các ban kèn đồng của Giáo Phận Bắc Ninh và phổ biến ra các Giáo Phận khác, và ngài cũng viết bộ nhạc lễ của Giáo Phận Bắc Ninh. Ngài còn là một điêu khắc gia, một nhà biên kịch, người lồng tiếng cho nhiều tập phim.
Gần như trong con người của ngài hội tụ đủ các tinh hoa. Một con người đầy tài năng. Tài năng là vậy nhưng ngài lại rất khiêm tốn và hiền hoà.
Mỗi lần bác Hạnh hỏi: "Mai cậu làm gì?" - "Dạ mai con đi học bác ơi." - "Học ít thôi, học đời nhiều vào..."
Chưa một lần thấy ngài cáu gắt hay nóng giận. Mỗi lần làm ngài giận, ngài chỉ nói: "Bố cái thằng khỉ này!"
Con chúc bác khoẻ mạnh và nhiều ơn Chúa nhé.
(Nguồn: Công Giáo Việt Nam)