Suy Niệm Chúa Nhật 2 Mùa Vọng Năm A
Sửa đường Chúa đến
Suy Niệm Chúa Nhật 2 Mùa Vọng Năm A
Sửa đường Chúa đến
Lời Chúa hôm nay gợi lại lời kêu gọi thiết tha của thánh Gioan tẩy giả. Ngài mời gọi hãy làm con đường cho Chúa đi qua. Ðường quanh co hãy uốn cho ngay. Núi cao hãy san cho bằng. Sông sâu hãy lấp cho đầy. Hãy sữa lối cho thẳng để người đi.
Con đường mà thánh Gioan nhắm đến không làm bằng vật liệu ximăng cốt thép, không làm bằng những dây cáp khổng lồ mà bằng lối sống của chúng ta. Lối sống cũng tựa như con đường mà hằng ngày chúng ta phải đi theo. Lối sống sai lệch cũng có thể giết chết bản thân và làm hại đến biết bao nhiêu người khác. Như sự kiện cầu Cần Thơ xây chưa xong đã xập vào ngày 26.09.2007 khiến hơn 50 người thiệt mạng, dù rằng chẳng ai nhận trách nhiệm về vụ tai nạn thảm khốc, nhưng dầu muốn dầu không nó cũng gây thiệt hại nặng nề cho xã hội và đặc biệt nơi các gia đình nạn nhân. Lối sống của chúng ta cũng vậy. Dầu muốn dầu không nó vẫn ảnh hưởng trên người khác. Lối sống tốt sẽ mang lại cho anh em niềm an vui hạnh phúc. Lối sống ích kẻ nhỏ nhen sẽ gây phiền hà khổ sở cho tha nhân. Lối sống thiếu trách nhiệm sẽ là gánh nặng cho anh em. Lối sống độc ác sẽ là mối hiểm hoạ cho tha nhân. Có bao nhiêu lối sống khác nhau nhau là có bấy nhiêu con đường khác nhau. Vì thế:
Con đường quanh co là con đường của những kẻ phỉnh lừa gian dối. Họ chính là những kẻ sống hai lòng, lừa thầy dối bạn chỉ làm hại đời hại người. Cần phải chỉnh đốn lại con đường này bằng sự chân thành, ngay thẳng mới có bình an cho chính mình và cho tha nhân.
Con đường núi cao là con đường của kẻ tự cao tự đại, luôn cho mình hơn người hơn đời. Họ tưởng rằng mình tài giỏi nên thường hay chỉ trích phê bình người khác. Họ luôn cho rằng mình là đúng nên thường hay cố chấp và coi thường anh em. Cần phải chỉnh đốn lại con đường này bằng lối sống hoà nhã, khiêm tốn mới có thể nối lại tình người mà từ lâu, sự kiêu căng đã gây nên sự xa cách giữa người với người.
Con đường sông sâu là con đường của những kẻ sống trong tội lỗi, chính họ đã nhận chìm cuộc đời mình trong đam mê lầm lạc mà còn kéo theo biết bao người khác, lao vào con đường trụy lạc bởi gương xấu của họ. Cần phải bắc nhịp cầu vượt lên trên những đam mê thấp hèn, cần phải vượt qua những cám dỗ để sống đúng với phẩm giá làm người của mình và nhất là, không vì những đam mê tội lỗi của mình mà gây nên nỗi thống khổ cho gia đình và xã hội.
Mùa vọng là mùa mời gọi chúng ta điều chỉnh lại lối sống của mình cho phù hợp với tin mừng. Ðừng vì những lối mòn tội lỗi của mình mà giết hại bản thân và gia đình. Hãy tỉnh thức đừng quá ngủ mê trong những vinh hoa trần thế, trong những thành công cuộc đời, vì có thể trong những thành công của chúng ta có nước mắt đau khổ của biết bao kẻ thất bại, trong những vinh hoa của chúng ta vô tình đã giết chết niềm mơ ước của biết bao con người.
Ngày xưa Alfred Nobel đã chế tạo ra chất nổ để giúp khai phá giao thông nhanh chóng và đỡ tốn nhân lực nhưng ông đâu ngờ rằng, người ta lại sử dụng phát minh của ông để phục vụ chiến tranh. Ông hối hận vì mình đã làm ra chất nổ. Ông không ngờ rằng sự phát minh của mình lại giết chết hàng vạn người. Từ đó ông đã quyết định dùng tài sản của mình để thưởng cho những ai có công xây dựng hoà bình cho thế giới. Và giải thưởng đó vẫn tồn tại cho tới hôm nay với tên gọi giải Nobel hoà bình.
Kính thưa,
Con người luôn mang chiếu kích xã hội, dầu muốn dầu không vẫn luôn có liên hệ và tác động trên cuộc đời của nhau. Vì thế, chúng ta muốn cho xã hội tốt thì trước hết chúng ta phải tốt. Chúng ta muốn cho con đường chúng ta sạch sẽ thì trước hết mỗi người chúng ta đừng làm xấu con đường mà chúng ta đang đi. Chúng ta khao khát cho đường đời này không còn hận thù, chiến tranh thì chính chúng ta đừng đào bới những chia cách bởi sự thiếu công bình bác ái và hãy là những người đi gieo vãi yêu thương và cùng nhau xây dựng hoà bình.
Nguyện xin Chúa là Ðường là sự thật dẫn dắt chúng ta đi trong chân lý và tình thương để mỗi người chúng ta cũng trở thành những con đường dẫn anh em tới chân lý vẹn toàn. Amen.
Jos Tạ duy Tuyền
(Tháng 12 năm 2010)